Vạn Cổ Chí Tôn

Vạn Cổ Chí Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 44,861,642
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

Chương 747: Huyền khí đối nghịch. (2)

Trên mặt Thương không nhìn ra bất cứ thần sắc nào, chỉ khẽ gật đầu nói:

- Tốt, ta giúp ngươi! Đây là thánh khí của nhân loại các ngươi, không thuộc về Yêu tộc ta. Nhưng vô luận thành công hay không, ngươi đều phải dốc sức hiệp giúp bọn ta sự khôi phục lực lượng!

- Không có vấn đề!

Đường Kiếp đại hỉ, lập tức đáp ứng, trong mắt hào quang không ngừng chớp động, kích động khó có thể kiềm chế nổi.

- Lý Vân Tiêu, ta biết rõ ngươi ngoại trừ khẩu đại chung này, trên người còn có huyền khí cửu giai, nhưng ngươi cảm thấy một mình ngươi có thể chống lại năm người chúng ta sao?

Đường Kiếp nhe răng cười nói:

- Nếu ngươi không biết điều thì...

.

, ta không ngại tiễn ngươi quy thiên trước đâu.

Chu Tước Đao trong tay hắn càng ngày càng đỏ tươi, không ngừng có khí uẩn khuếch tán ra, chấn khiến không gian bốn phía run rẩy một hồi!

Lý Vân Tiêu nhìn hắn tựa như kẻ đần, Xùy~~ cười nói:

- Nhiều khi, ta rất chán ghét kẻ ngu dốt. Nơi này là không gian huyền khí, so chính là chất lượng huyền khí mà không phải số lượng, Hoàng Triêu Chung của ta ít nhất cũng là cửu giai thượng phẩm, đám huyền khí cửu giai rác rưởi của các ngươi cũng đừng có lấy ra, quá xấu hổ rồi!

Hắn vỗ một cái, Hoàng Triêu Chung lập tức phát ra tiếng chuông hùng hậu, quanh quẩn trong toàn bộ không gian, hình thể trở nên cực lớn, cấp tốc đánh tới phương không gian mà Chu Tước Đao trấn áp, hai cổ khí uẩn bá đạo không ngừng quanh quẩn.

.

.

, đồng thời phát ra thanh âm vù vù.

Đường Kiếp trong nội tâm cả kinh, hắn cảm nhận được Chu Tước Đao trong tay khẽ run rẩy một chút, tựa hồ đối với khẩu đại chung kia cực kỳ sợ hãi!

Chẳng lẽ thật sự đúng như lời hắn nói, đại chung kia là thượng phẩm, mà Chu Tước Đao của ta là hạ phẩm sao? !

Hắn đã không còn tâm tư đi nghĩ nhiều nữa, bởi vì Hoàng Triêu Chung đang không ngừng trấn áp xuống, đã sắp ép vụn không gian do Chu Tước Đao mở ra rồi.

- Thương huynh, giúp ta!

Đường Kiếp hoảng hốt vội vàng kêu cứu.

Ầm ầm!

Một tiếng trống vang lên, Cửu Lê Chiến Cổ trực tiếp lao đến, đánh tới trên thân Hoàng Triêu Chung.

Hai kiện đều là huyền khí sóng âm, đều tản mát ra cổ vận khủng bố quanh thân, trấn ra linh áp cực kỳ mạnh mẽ tản ra bốn phía, tựa hồ không chia trên dưới! Mà không gian do Chu Tước Đao của Đường Kiếp mở ra dưới linh uy của hai kiện huyền khí bị ép cho phải thu nhỏ lại, tựa hồ muốn rời khỏi chiến trường!

Đẳng cấp phẩm chất huyền khí, cao thấp liền rõ ràng!

Hoàng Triêu Chung chính là một trong ngũ đại huyền khí trấn áp Đại Ma, tự nhiên lai lịch bất phàm. Cửu Lê Chiến Cổ càng là thánh vật tương truyền từ xa xưa của một chi Yêu tộc cường đại, cũng cường đại phi phàm.

Trên mặt Thương khẽ động dung.

.

.

, cả kinh nói:

- Khẩu Cổ Chung vậy mà có thể chống lại Cửu Lê Chiến Cổ? !

Trong mắt của hắn tràn đầy thần sắc không thể tưởng tượng nổi, hiển nhiên cực kỳ tin tưởng vào Cửu Lê Chiến Cổ, có chút khó mà tin được!

Một đạo kiếm quang kinh người đột nhiên xuất hiện, trong mắt Vũ đều là sát cơ, Vĩ Quang Kiếm ở trong bóng tối bắn ra một đạo kiếm quang cường đại, như pháo hoa tách ra trên không trung, nhanh như thiểm điện, muốn triệt để chém chết Lý Vân Tiêu!

Trương Thiệu Thiên sắc mặt âm tình bất định, hắn vốn ở cùng phe với Lý Vân Tiêu, nhưng tình huống hiện giờ, nếu đứng bên phía Lý Vân Tiêu sẽ rất có khả năng phải bỏ mạng. Tâm niệm thay đổi thật nhanh, hắn vậy mà cầm lấy Phệ Hồn Phiên, thối lui ra xa xa, muốn ly khai phiến chiến trường này.

Nặc Á chi chu hắn cũng là không tham, có thể có được đương nhiên rất tốt, nhưng bảo vệ tánh mạng mới là quan trọng nhất.

- Thảo!

Lý Vân Tiêu thấy hắn né tránh, tuy rằng cũng trong dự liệu, nhưng cũng nhịn không được mắng một câu, kiếm quyết trong tay khẽ điểm, đại lượng hắc sắc ma khí quay cuồng mà ra, ở quanh thân hắn hình thành một đạo phòng ngự cường đại, một kiện áo giáp màu đen tinh xảo khí phách hiện hình trên không trung.

Ma Thiên Giáp vừa xuất hiện, cũng theo đó hiện ra khí uẩn kết giới.

Oanh!

Kiếm quang của Vĩ Quang Kiếm chém lên kết giới của áo giáp, bắn ra kiếm quang ngập trời lan tràn mọi nơi, không cách nào phá vỡ dù chỉ một chút.

Vũ nhướng mày, sắc mặt có chút khó coi. Huyền khí của tất cả mọi người vào thời khắc này đều phát huy ra 100% lực lượng, mà Vĩ Quang Kiếm của hắn vậy mà không thể phá vỡ ma giáp đối phương, như vậy chỉ có một khả năng, chính là Vĩ Quang Kiếm của hắn về mặt phẩm chất khí uẩn không bằng đối phương!

- Vậy mà đều là thượng phẩm, tiểu tử này kiếm đâu ra nhiều thứ tốt như vậy? Chẳng lẽ là đào phần mộ của đại năng Thượng Cổ nào đó sao?

Thương cũng kinh ngạc không thôi, hắn mặc dù biết Lý Vân Tiêu có rất nhiều huyền khí, nhưng không thể tưởng được phẩm chất cũng cao như thế, hơn nữa càng khiến hắn lo lắng không thôi chính là, đối phương còn kiện đại đỉnh màu tím kia, tựa hồ cũng là thánh khí. Nhưng thánh khí muốn phát huy ra 100% lực lượng, coi như là cường giả Thần cảnh cũng chưa chắc hiểu rõ.

Huống hồ phương không gian này chẳng qua là bị Nặc Á chi chu trấn áp, mới hình thành tồn tại đặc biệt, nếu lại xuất hiện một kiện thánh khí, đánh vỡ loại kết giới khí uẩn này thì có thể lực trấn áp của Nặc Á chi chu sẽ biến mất, đến lúc đó bất lợi ngược lại sẽ là bản thân Lý Vân Tiêu .

Lý Vân Tiêu tựa hồ cũng nghĩ tới điểm ấy, cho nên Sơn Hà Đỉnh thủy chung vẫn không xuất hiện. Hắn hiện giờ bằng vào Hoàng Triêu Chung và Ma Thiên Khải còn có thể trấn áp Võ Đế, chống lại Đại Yêu. Nếu như Sơn Hà Đỉnh xuất hiện phá vỡ khí uẩn áp chế, vậy thì Phong Ấp và Xa Húc Nghiêu sẽ là người đầu tiên muốn giết hắn.

- Cùng tiến lên, ta không tin mình hắn có thể kháng trụ mấy người chúng ta liên thủ.

Dực mười ngóc liên tục chuyển động, trên đó hào quang lập loè ra, mười chuôi chỉ sáo kiếm sáng loáng lan ra như mạng nhện.

Phù cũng giơ lên chiến phủ trong tay, có chút nghiên người, làm tốt tư thế ra tay. Từng vòng khí uẩn kích phát ra quanh thân, vô cùng lăng lệ ác liệt.

Vũ lần nữa vung lên Vĩ Quang Kiếm, khí linh kiếm khí phát ra thanh âm vui sướng, phảng phất cực kỳ khát máu.

Ba gã Đại Yêu cầm ba kiện huyền khí cửu giai đã phát huy đến cực hạn, khí uẩn kết giới chiếu rọi lẫn nhau, tùy thời chuẩn bị phát ra một kích kinh thiên động địa.

Thương có chút lộ ra dáng tươi cười, nói:

- Ta rất chờ mong đấy, hiện giờ dưới loại tình huống này, xem ngươi ngăn cản thế nào đây?

Lý Vân Tiêu ánh mắt thập phần ngưng trọng, Ma Thiên Khải cho dù nghịch thiên thế nào, cũng không có khả năng ngăn trở một kích liên thủ của ba người. Bên kia Hoàng Triêu Chung cùng Cửu Lê Chiến Cổ bất phân thắng bại, hoàn toàn bị chế ước rồi.

Hắn quay đầu trầm giọng nói:

- Diệp Phàm, ta ngăn chặn những người này, ngươi có nắm chắc lấy được Nặc Á chi chu không?

Diệp Phàm trái tim như thắt lại, nhìn qua trên không thủy tinh hình thoi đang không ngừng hấp thu hết cấu vạn vật trên không trung, một cái thuyền nhỏ màu vàng đang ngày càng sáng ngời, óng ánh thông thấu, phảng phất yên lặng ngàn năm, đang chờ đợi hắn đến lấy vậy.