Vạn Cổ Chí Tôn

Vạn Cổ Chí Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 44,862,866
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

Chương 934: Tin tức ngoài ý muốn. (1)

Mấy người đáp xuống một sân trống, trước mắt là một lão giả phúc hậu nhìn qua mọi người, ôm quyền cười nói:

- Hoan nghênh chư vị bằng hữu, tại hạ hội trưởng phân hội Lôi Phong thương hội thiết lập tại thành Vũ Phong Khuất Chính, sớm đã thu được tin tức của Tễ Lâm hội trưởng, nói có bằng hữu Lôi Phong thương hội sắp truyền tống tới đây, bảo ta nghênh đón.

Ánh mắt của hắn nhìn qua đám người, cũng không có phát giác có cái gì không đúng. Nhưng khi đảo qua Mạc Tiểu Xuyên thì nội tâm chấn kinh mạnh mẽ, đó là vòng xoáy sâu không thấy đáy, thần thức của hắn đảo qua là bị cắn nuốt, sợ tới mức hắn không dám làm lần nữa.

Lý Vân Tiêu tùy ý nhìn Khuất Chính, chỉ có tu vị Võ Tôn thất tinh, so với Tễ Lâm còn thấp hơn hai tinh, hắn phát hiện kỳ quái. Tại đây đã thuộc về trong bắc vực, mà thành Vũ Phong quy mô và phức tạp còn hơn xa thành Nam Hỏa, theo lý có lẽ phải phái cường giả mạnh mẽ tới mới đúng, vì sao thực lực của hội trưởng còn thua hội trưởng thành Nam Hỏa.

Mạc Hoa Nguyên dường như nhìn ra suy nghĩ của Lý Vân Tiêu, vụng trộm truyền âm nói:

- Vân thiếu, thành Nam Hỏa thừa thải Nam Hỏa Kim Tinh quáng, chính là nơi phát ra kinh tế trọng yếu của Lôi Phong thương hội, cho nên cần người trấn thủ thực lực mạnh mẽ. Thành Vũ Phong thế lực tuy phức tạp, cũng không có bao nhiêu lợi ích kinh tế, cho nên người tọa trấn thực lực không cao.

Thì ra là thế.

Lý Vân Tiêu cảm thấy phân bố lực lượng của thương minh đúng là khác biệt với các thế lực khác. Bọn họ nhìn trúng là nơi phát ra lợi ích, mà không phải là thành trì lớn nhỏ.

- Chư vị ở xa tới vất vả, không bằng vào thương hội nghỉ ngơi một chút.

Khuất Chính tươi cười nhìn qua Mạc Tiểu Xuyên, buồn cười nói:

- Vị này tất nhiên chính là Vân thiếu trong tin tức của Tễ hội trưởng a?

Hắn chỉ biết Vân thiếu là người đứng đầu, giờ phút này nhìn qua, thực lực của Mạc Tiểu Xuyên phi thường ăn khớp với lời của Tễ Lâm.

- Hắc hắc, uổng cho ngươi làm hội trưởng, vậy mà nhìn lầm.

Tiểu Huyền Tử hừ lạnh kêu lên:

- Không phải ai thực lực cao nhất thì đó là Vân thiếu, ngươi xem ở đây ai đẹp trai nhất, người nọ chính là Vân thiếu.

Hắn một đường đến nay đều quan sát thần sắc của Lý Vân Tiêu, muốn tiêu trừ ấn tượng xấu trong lòng đối phương, nhưng mà không có cơ hội. Lần này cuối cùng đoạt được danh tiếng, xuất ra thủ pháp tâng bốc cao minh, sau khi nói ra thì nội tâm khoan khoái, âm thầm tự đắc.

Câu này làm cho Khuất Chính khó xử, nếu như lại nhận lầm người, chẳng phải nói Vân thiếu không đẹp trai? Hắn phẫn hận nhìn Tiểu Huyền Tử, ánh mắt đảo qua Lý Vân Tiêu cùng Mạc Hoa Nguyên, Mạc Hoa Nguyên trong mơ hồ có khí chất tông sư, làm cho Khuất Chính càng xem càng kinh hãi, thầm hô chính mình vậy mà nhìn lầm, Mạc Hoa Nguyên tuyệt đối không phải hạng người tầm thường.

Về phần Lý Vân Tiêu, nhìn qua rất bình thường, chỉ là Võ Tông bát tinh rác rưởi mà thôi, loại nhân vật này hắn không thèm nhìn tới. Nhưng mà...

. Trải qua làm cửa hàng nhiều năm, tự nhiên có thuật nhìn người, thực lực Mạc Tiểu Xuyên thâm bất khả trắc và Mạc Hoa Nguyên tuyệt đối không tầm thường, dường như ẩn ẩn đứng bên cạnh hai người, dùng hắn sai đâu đánh đó. Mà chỉ có một người con gái là Mai Đông Nhi như chim non nép sau lưng hắn, ngay cả ánh mắt Tiểu Huyền Tử hữu ý vô ý nhìn qua, đều không che dấu được thần thái kiêng kị.

Chẳng lẽ người này. . .

Trong lòng của hắn cả kinh, âm thầm trách cứ Tễ Lâm đến, cũng không nói rõ ràng Lý Vân Tiêu là ai. Lại nhìn dung mạo, đúng là đẹp trai nhất trong đám người, cho nên cẩn thận thử hỏi nói:

- Vân thiếu là vị này?

Lý Vân Tiêu nhìn thấy bộ dáng tâm thần bất định của hắn, cười rộ lên, nói:

- Khuất hội trưởng quá khách khí, làm phiền Lôi Phong thương hội, chúng ta cảm tạ các vị không thôi. Nghỉ ngơi cũng không cần, làm phiền mang bọn ta đi tới truyền tống đại trận vượt qua vực a, thời gian không tiện trì hoãn.

Trong lòng Khuất Chính thở ra một hơi, lần này cuối cùng không nhìn lầm, hắn cười khổ nói:

- Tễ hội trưởng đã truyền thư nói rõ, Vân thiếu là muốn đi thành Tống Nguyệt Dương, nhưng không khéo là, truyền tống đại trận vượt qua vực ở thành Vũ Phong đã bị người ta phá hủy vào ngày hôm qua.

- Cái gì?

Mấy người giật mình, Lý Vân Tiêu biến sắc, khó coi nói:

- Bị người ta phá huỷ? Chuyện khi nào, cần chữa trị bao lâu?

Thuật võ song hội đã lửa sém lông mày, không còn có bao nhiêu thời gian có thể trì hoãn.

Khuất Chính nói:

- Là hai nhóm người tranh đoạt trình tự sử dụng truyền tống đại trận, kết quả phá hủy hơn phân nửa trận pháp, hiện tại tất cả thế lực lớn của thành Vũ Phong đang gia tăng sửa chữa, tình huống không được biết. Hiện trong thành đã tụ tập rất nhiều võ giả cần truyền tống tới đây, nhân khẩu tăng thêm một nửa.

Lý Vân Tiêu nói:

- Ah? Nhìn không ra thành Vũ Phong lại chịu tải lưu lượng người truyền tống nhiều như thế, chỉ mấy ngày đã tích lũy nhiều người như vậy. Khuất hội trưởng có thể nghe ngóng tiến độ sửa chữa hay không?

- Tốt, chư vị chờ một chốc, ta sẽ cho người đi tìm hiểu. Mấy vị không bằng trước nghỉ ngơi một chút, hiện tại bên ngoài quá loạn, khắp nơi đều là võ giả táo bạo, một lời không hợp dễ dàng đánh nhau, ở lại thương hội là an toàn nhất.

Khuất Chính gọi vài tỳ nữ tới, riêng phần mình mang theo Lý Vân Tiêu đi tới phòng ngủ. Hắn làm việc cũng thập phần lưu loát, đồng thời lại phái võ giả đi nghe ngóng công việc chữa trị truyền tống đại trận.

Lôi Phong thương hội chuẩn bị phòng ngủ thập phần xa hoa tinh xảo, chắc hẳn đều là Tễ Lâm sớm có bàn giao. Hơn nữa phòng ngủ còn có mật thất tu luyện, cũng rất rộng rãi, trong mật thất còn bày chỉnh tề mười vạn khối trung phẩm nguyên thạch, tất cả suy nghĩ rất chu đáo.

Nhưng mà chút nguyên thạch này Lý Vân Tiêu hiện tại có chút chướng mắt, nhưng chân muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt. Hắn không chút khách khí vung tay lên, thu mười vạn trung phẩm nguyên thạch đi, bắt đầu vào mật thất tu luyện.

Hương khí nhàn nhạt xông vào mũi, làm cho tâm thần của hắn yên lặng.

Lý Vân Tiêu lấy túi thơm Cẩn Huyên tặng ra, vốn chỉ là vật tĩnh tâm trữ thần, hiện tại biến thành vật nhiễu loạn tâm thần, làm cho hắn không cách nào tĩnh tâm tu luyện. Còn có chuyện truyền tống đại trận, nếu chậm trễ thời gian, vậy tương đương đưa Đinh Linh Nhi vào chỗ chết, đây là chuyện hắn dù thế nào cũng không thể tiếp nhận được.

Nghĩ vậy, Lý Vân Tiêu đi ra khỏi phòng ngủ, quyết định tự mình đi tìm hiểu một phen. Dù sao hắn chính là cửu giai thuật luyện sư, tăng thêm còn có Viên Cao Hàn cùng Mạc Hoa Nguyên tại đây, chữa trị nhất định sẽ tăng nhanh hơn rất nhiều.

Lôi Phong thương hội có địa vị ở thành Vũ Phong địa kém xa so với thành Nam Hỏa, trên cơ bản chỉ là một thế lực mà thôi. Vị trí của thương hội cũng không nằm trung tâm tòa thành, mà là ngã về góc phía tây, dù sao thành Vũ Phong không phải lợi ích trọng điểm của thương hội, tùy tiện thiết lập một phân bộ là được.

Lý Vân Tiêu đi ra bên ngoài, liền trông thấy Mai Đông Nhi đang đi trên đường, hơn nữa hết sức quen thuộc đường xá. Lý Vân Tiêu nhất thời cao hứng, đi theo phía sau.