Vạn Cổ Chí Tôn

Vạn Cổ Chí Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 44,862,622
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

Chương 965: Hà khúc thông u. (2)

Thân ảnh hắn lóe lên, đã xuất hiện ở bên người Viên Cao Hàn, một tay đỡ lấy hắn, nói:

- Lão Viên, vất vả ngươi rồi.

Hắn giơ chỉ vẽ lên không trung một kí hiệu, thân hình yếu ớt của Viên Cao Hàn đã bị một cổ hào quang bao vây lấy, trực tiếp đưa vào trong một trận pháp ở Phương Thốn Sơn.

Bốn phía trận pháp tất cả đều là tinh quang thạch, cũng là tinh lực mà bình thường Viên Cao Hàn vẫn hấp thu tu luyện, Viên Cao Hàn đã sớm mơ màng gần như tiêu vong. Vừa tiến vào trong trận pháp, tinh quang thạch bốn phía đã lập tức bị trận lực rút ra, dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn.

Lý Vân Tiêu làm tốt tất cả, sau một khắc đã xuất hiện trên không trung, vung tay ra, ba đạo vực giới chi lực tiêu tán trên không trung, chìm vào trong đại địa. Một quả thủy cầu chậm rãi ngưng tụ trước người hắn, tản mát ra tia tia linh khí, Lý Vân Tiêu vươn ngón tay vào trong đó, cảm thụ lấy.

Một lát sau, ngón tay hóa thành màu vàng óng, trên đó hiện ra một tầng bột phấn nhàn nhạt:

- Ân, quả thật độc tính đã nhiều hơn trước nhiều, nhưng linh khí cũng càng thêm sung túc. Loại vật này vừa khiến người Mai gia nhiều năm như vậy cũng không thể xuất hiện cao thủ tuyệt đỉnh, lại ẩn chứa giám định chi lực. Bất quá quả thật tính ăn mòn rất mạnh a, Bất Diệt Kim Thân trạng thái sơ cấp này của ta vậy mà cũng bắt đầu bị ăn mòn rồi.

Hắn nhìn đầu ngón tay một chút, nhẹ nhàng thổi ra một hơi, thôi tan những bột phấn nhỏ kia, lẩm bẩm nói:

- Việc chữa trị của Giới Thần Bi tựa hồ còn cần một thời gian, nhưng nếu như bên trong đều tràn ngập loại độc chất này thì sợ rằng rất khó trừ sạch được, không bằng như vậy thôi, chờ sau khi ta trở lại thành Viêm Vũ lại chậm rãi chữa trị.

Lý Vân Tiêu sau khi quyết định liền vung tay lên, Thượng Thanh Tụ Linh Trận lập tức biến mất, linh khí hóa dịch như hồng thủy trong thiên địa cũng bắt đầu chậm rãi đình chỉ chảy vào.

Hắn bắt đầu truyền âm cho mấy người bên trong Giới Thần Bi về chuyện linh khí có độc, Đoạn Việt nghe được không ngừng kêu to Oa oa, mở miệng liền mắng, mấy người khác trong lòng cũng khiếp sợ, ngăn cách chỗ mình đứng với ngoại giới, chỉ thông qua nguyên thạch tiến hành tu luyện.

Ầm ầm

Bỗng nhiên toàn bộ không gian chấn động, tựa hồ bên ngoài Giới Thần Bi đã va phải thứ gì đó.

Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, thân ảnh chớp động liền hiển hiện bên ngoài Giới Thần Bi, khiến thủy áp ở bốn phía bị ép ra, lại đột nhiên phát hiện áp lực kia lại lớn đến khó có thể tưởng tượng, dùng lực lượng Võ Hoàng của mình vậy mà không cách nào căng ra trạng thái chân không. Rơi vào đường cùng chỉ đành vận chuyển Bất Diệt Kim Thân, để tránh Hà Uấn chi độc nhập vào cơ thể. Về sau sinh nam sinh nữ chỉ việc nhỏ, nhưng nếu sau khi trúng độc không cách nào bước vào võ đạo đỉnh phong, vậy thì thật sự khóc không ra nước mắt rồi.

- Đây là. . .

Hắn đột nhiên chấn động, bị cảnh tượng trước mắt làm kinh sợ, thì ra Giới Thần Bi vẫn không ngừng chìm xuống trong Vô Định Hà, vậy mà đã chìm đến đáy sông, đụng vào một tấm bia cực lớn, bởi vậy mới sinh ra chấn động lúc trước.

Mà khối bia đá kia cũng không phải vật phàm, sau khi va chạm, trên đó lóe ra chút quang mang, tựa hồ còn có cấm chế.

Lý Vân Tiêu thu Giới Thần Bi vào trong mi tâm, đồng thời bắn ra một đạo cương phong lực lưu động sát trên làn da mình, trạng thái sơ cấp của Bất Diệt Kim Thân đã không thể ngăn cản sự ăn mòn từ độc tính dưới đáy sông được nữa, màu vàng đã sớm ảm đạm rồi.

Cương phong cùng một chỗ, lúc này mới thoáng dễ chịu hơn một chút.

Lý Vân Tiêu đi ra phía trước, dừng ở khối bia đá kia, trên đó có bốn chữ to: Hà khúc thông u.

- Ân, đây là ý gì?

Lý Vân Tiêu đi quanh khối bia đá kia nhìn hồi lâu, cũng không phát giác ra điều gì khác thường, lẩm bẩm:

- Hà khúc thông u cũng không biết là chỉ cái gì, nhưng tấm bia đá này ngược lại là tài liệu trân quý khó gặp, tựa hồ là loại chất liệu trong truyền thuyết kia.

Hắn trầm ngâm thoáng một phát, liền hạ quyết tâm, nói:

- Trước đào đi rồi nói sau.

Lý Vân Tiêu nghĩ đến liền làm, áp lực dưới đáy sông không là gì, nhưng độc tính kia tính ăn mòn quá lớn, hắn vừa đi vài bước đã cảm thấy Thái Cổ Cương Phong khó có thể chèo chống nổi rồi.

- Hoàng Triêu Chung.

Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, thể như chuông lớn, tản mát ra sóng âm, đẩy ra linh dịch bốn phía, mới gian nan tiến về trước được một chút.

- Ân, đó là .

Đồng tử hắn hơi co lại, ở phụ cận tấm bia đá Hà Khúc Thông U lóe ra hào quang rất nhỏ, hắn ngưng mắt nhìn lại, dĩ nhiên là một cái nhẫn, bốn phía còn có một chút dấu vết từng có người.

- Chẳng lẽ là. . .

Lý Vân Tiêu vươn tay, năm ngón tay thành màu vàng, nắm trảo thi triển nguyên lực hấp cái nhẫn kia qua, rơi vào trong tay:

- Hẳn là di vật của cha mẹ Mai Đông Nhi a?

Hắn nhìn quanh bốn phía, tất còn lại đều đã bị ăn mòn không còn gì rồi.

- Mặc kệ, chút nữa lại đi xem, trước tiên lấy khôi bia này đi đã, nhất định là đồ tốt.

Hắn thu hồi nhẫn lại, cố gắng đi qua, không nói hai lời, ôm lấy tấm bia đá kia dốc sức liều mạng nhổ lên. Lực lượng thân thể hắn hiện giờ đủ sức liều mạng với Võ Tôn nhâts tinh, hai tay năm ngón tay khép lại, chộp vào trên tấm bia đá toàn lực kéo lên trên.

Đột nhiên một cổ lực lượng bá tuyệt vô thất từ trong tấm bia đá lao ra, dưới đáy sông phát ra ánh sáng mờ mịt, vọt vào trong cơ thể Lý Vân Tiêu chấn bay hắn ra ngoài.

Trên người Lý Vân Tiêu bị chấn ra mấy đạo hào quang bạch sắc, đúng là Minh Nguyệt Thần Thể chi quang, toàn bộ thân hình dưới áp lực cực lớn dưới đáy nước phải liên tiếp lui về sau.

- Chuyện gì xảy ra?

Lý Vân Tiêu trong lòng chấn động mãnh liệt, lực lượng vừa rồi đến từ đại địa dưới chấn, thông qua tấm bia đá truyền ra ngoài, không chỉ có thế, tựa hồ đã chạm đến cấm chế lợi hại nào đó, trong toàn bộ đại địa dưới chân đều truyền đến lực lượng chấn động khủng bố.

Tấm bia đá vào thời khắc này dường như đã bị kích hoạt, trong lòng Lý Vân Tiêu vậy mà dâng lên một cổ cảm giác run rẩy.

- Dưới tấm bia đá này rốt cục là thứ gì?

Loại cảm giác mục nát nặng nề này phảng phất như đến từ tử vong chi địa, khiến người nhịn không được đáy lòng phát lạnh, mặc dù mạnh như Lý Vân Tiêu cũng cảm thấy có loại khủng hoảng không hiểu, khiến sắc mặt hắn phải đại biến

- Không tốt, trước tiên lui đã.

Hắn đột nhiên phát giác được không đúng, cổ lực lượng kia dĩ nhiên cường đại đến mức hắn không thể chống lại. Tựa hồ một loại nguy hiểm khó nói nên lời đang đến gần, phảng phất như Địa Ngục Chi Môn đang mở ra vậy.

Lý Vân Tiêu mãnh liệt hít vào một hơi, trên người lưu chuyển lên Minh Nguyệt thần quuang, phóng xuất ra toàn bộ nguyên khí, càng lấy ra Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm tách ra đường nước, dốc sức liều mạng bơi lên trên.

Cổ lực lượng kinh khủng bên dưới giống như sư tử dần dần thức tỉnh, khiến toàn bộ nước sông đều không thể bình tĩnh được nữa