Chương 1 - Môn Phái Thiết Cốt
Chương 2 - Ngươi Là Chưởng Môn?
Chương 3 - Quà Khởi Đầu
Chương 4 - Nhiệm Vụ Phụ
Chương 5 - Người Bị Thương Nặng
Chương 6 - Tuân Theo Quy Tắc Thế Giới Này
Chương 7 - Có Thể Tới Cắn Ta, Còn Không Thì Đem Lều Của Mình Cút Đi
Chương 8 - Các Bang Phái Xem Thường
Chương 9 - Đệ Nhất Thiên Tài Thành Thanh Dương
Chương 10 - Thượng Cổ Tông Môn
Chương 11 - Đệ Tử Lý Thanh Dương, Ra Mắt Chưởng Môn
Chương 12 - Hắn Thật Là Khoác Lác!
Chương 13 - Bùa Động Sát
Chương 14 - Kiếm Cảnh
Chương 15 - Chỉ Điểm!
Chương 16 - Hốt Một Mẻ Lớn!
Chương 17 - Sơ Phẩm Hàn Phong Kiếm
Chương 18 - Đài Ân Oán
Chương 19 - Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam!
Chương 20 - Cần Gì Động Đến Đao Thương!
Chương 21 - Ta Không Muốn Làm Độc Thân Cẩu, Ta Muốn Làm Tú Ân Ái!
Chương 22 - Dịch Cải Tạo Tư Chất!
Chương 23 - Mở Liên Tiếp Năm Mạch!
Chương 24 - Trùng Tu Thiết Cốt Phái
Chương 25 - Ba Thước Máu Tươi!
Chương 26 - Như Địa Ngục Lò Sát Sinh
Chương 27 - Lão Tử Có Ý Kiến!
Chương 28 - Ta Đọc Sách Ít, Các Ngươi Không Nên Làm Ta Sợ
Chương 29 - Át Chủ Bài
Chương 30 - Đao Rút Ra Sẽ Rất Khó Thu Hồi
Chương 31 - Vì Dân Trừ Hại
Chương 32 - Môn Phái Thứ Nhất Tôn Chỉ
Chương 33 - Thân Phận Của Lục Thiên Thiên
Chương 34 - Mèo Mù Vớ Phải Cá Rán!
Chương 35 - Thần Phẩm Tâm Pháp, Mỗi Người Một Bản!
Chương 36 - Loại Chuyện Này, Về Sau Sẽ Như Cơm Bữa!
Chương 37 - Ngươi Có Hứng Thú Kết Giao Không?
Chương 38 - Có Người Đến Gây Sự!
Chương 39 - Ngải Tấu, "Ăn Đòn"!
Chương 40 - Ngươi Nguyện Ý Thu Một Tên Vô Dụng Sao?
Chương 41 - Nổi Khổ Tâm Của Tiêu Tội Kỷ!
Chương 42 - Nhiệm Vụ Môn Phái!
Chương 43 - Thời Gian Hưởng Thụ!
Chương 44 - Gạo Đưa Đến Rồi!
Chương 45 - Hai Lượng Bạc Bồi Thường!
Chương 46 - Tốc Độ Kinh Hồn!
Chương 47 - Ăn Đập Mới Biết Khôn!
Chương 48 - Hắc Sơn Trại Là Do Bổn Tọa Diệt!
Chương 49 - Không Phải Kẻ Thù Không Gặp Mặt!
Chương 50 - Thanh Đao Là Hàng Thật Đúng Không?
Chương 51 - Giết Ta Người, Ta Giết Sạch!
Chương 52 - Liễu Uyển Thi
Chương 53 - Đầu Bếp Chính Tông!
Chương 54 - Dám Tiếp Kiếm Này Của Bổn Tọa Không?
Chương 55 - Lần Thứ Hai Làm Mới Khu Mua Sắm!
Chương 56 - Khen Thưởng Đệ Tử!
Chương 57 - Tiêu Diệt Địa Viêm Lang!
Chương 58 - Địa Viêm Lang Vương!
Chương 59 - Trời Đất Vạn Vật!
Chương 60 - Khởi Động Nhiệm Vụ Sử Thi!
Chương 61 - Huấn Luyện Yêu Nghiệt!
Chương 62 - Xin Xóa Chữ Tiêu Gia Này Đi!
Chương 63 - Thăng Cấp Kiến Thiết Môn Phái, Mở Ra Luyện Dược Các!
Chương 64 - Hai Tay Ôm Đầu Quỳ Trên Sàn!
Chương 65 - Có Người Nhục Nhã Sư Đệ Ngươi, Nên Làm Gì Cho Phải Đạo?
Chương 66 - Ta Là Biểu Ca, Vĩnh Viễn Vẫn Là Biểu Ca Của Ngươi
Chương 67 - Một Lời Không Hợp Liền Đem Người Đánh Bay Ra Ngoài!
Chương 68 - Cùng Nhau Chiến Thắng, Nở Mặt Nở Mày!
Chương 69 - Xé Nát Tim Gan!
Chương 70 - Thiên Tài Vẫn Mãi Là Thiên Tài!
Chương 71 - Ma Phẩm Ống Ngắm 8x!
Chương 72 - Bóng Ma Tâm Lý Của Bối Tiên!
Chương 73 - Hành Hạ Ứng Cử Viên Quán Quân!
Chương 74 - Thiết Cốt Phái Nội Chiến!
Chương 75 - Trận Quán Quân Nhàm Chán Nhất Lịch Sử!
Chương 76 - Người Trong Giang Hồ Hà Tất Phải Làm Chuyện Giấu Đầu Hở
Chương 77 - Tuyệt Đối Không Nương Tay!
Chương 78 - Dạ Đế!
Chương 79 - Ta Là Người Không Thể Trêu Vào!
Chương 80 - Đại Trận Hộ Phái!
Chương 81 - Ngươi Mẹ Nó Chạy Đằng Trời!
Chương 82 - Ta Đến Để Tiêu Diệt Môn Phái Ngươi!
Chương 83 - Linh Tuyền Tông Xóa Tên Khỏi Giang Hồ!
Chương 84 - Chúng Ta Là Hợp Tác Cùng Có Lợi!
Chương 85 - Ta Cũng Không Khống Chế Nổi Thân Mình!
Chương 86 - Yến Tiệc!
Chương 87 - Có Chuyện Gì Ngồi Xuống Rồi Nói!
Chương 88 - Quần Hùng Khẩu Chiến!
Chương 89 - Thật Có Lỗi Quá, Ra Tay Có Hơi Nặng!
Chương 90 - Có Cũng Như Không!
Chương 91 - Thành Thị Dược Liệu!
Chương 92 - Cuộc Làm Ăn Lớn!
Chương 93 - Mời Chào Bạo Lực Liệu Thương Đan!
Chương 94 - Phần Thưởng Của Nhiệm Vụ Ẩn!
Chương 95 - Buồn Chán Đổi Mới Khu Mua Sắm!
Chương 96 - Tay Bắn Tỉa Vs Sát Thủ!
Chương 97 - Võ Học Linh Lực Tạo Hình!
Chương 98 - Kỳ Tích Thật Sự Xuất Hiện!
Chương 99 - Oanh Động Nhân Tâm!
Chương 100 - Người Đâu? Người Đâu?
Chương 101 - Tay Bắn Tỉa Trời Sinh!
Chương 102 - Khó Lòng Chứng Nhận!
Chương 103 - Mã Trưởng Lão Chấn Kinh!
Chương 104 - Chọc Vào Tổ Ong!
Chương 105 - Lai Giả Bất Thiện!
Chương 106 - Thêm Cái Thời Hạn!
Chương 107 - Tiêu Tội Kỷ, Khai Mạch!
Chương 108 - Lào Già Điên!
Chương 109 - Chiến Thư!
Chương 110 - Không Ngại Cùng Bọn Hắn Chơi Lớn!
Chương 111 - Lại Đến Linh Tuyền Sơn!
Chương 112 - Thiết Cốt Phái, Xương Cốt Cứng Rắn!
Chương 113 - Võ Học Kinh Hãi Bốn Phía!
Chương 114 - Trò Vui Chỉ Mới Bắt Đầu!
Chương 115 - Quân Chưởng Môn, Thật Đúng Là Phách Nhân!
Chương 116 - Đến Mà Không Trả Lễ Thì Không Hay!
Chương 117 - Không Cầu Cường Đại Bên Trong Đường Chết, Ngay Tại
Chương 118 - Phái Thiết Cốt Đi Vào Nề Nếp
Chương 119 - Mở Sơn Môn, Thu Đệ Tử!
Chương 120 - Mẹ Ơi, Môn Phái Này Toàn Là Người Xấu, Con Muốn Về Nhà!
Chương 121 - Tinh Vân Phái Đến Khiêu Chiến!
Chương 122 - Ta Sẽ Khiến Ngươi Rất Khổ Đấy!
Chương 123 - Ta Chém, Ta Chém, Ta Chém. Chém!
Chương 124 - Trước Hết Để Cho Ta Hoàn Hồn!
Chương 125 - Sát Thủ Lại Ghé Thăm!
Chương 126 - Tế Vũ Lầu, Phải Diệt!
Chương 127 - Cầu Nguyện Thiên Đường Không Có Đau Thương!
Chương 128 - Lấy Đạo Của Người Trả Lại Cho Người!
Chương 129 - Không Có Tim, Cảm Giác Như Thế Nào?
Chương 130 - Lăng Thần Kiếm Quyết!
Chương 131 - Đi Đêm Nhiều Cũng Biết Sợ Quỷ?
Chương 132 - Bom Siêu Cay!
Chương 133 - Lâu Chủ Tế Vũ Lâu!
Chương 134 - Không Ngại Tỉnh Táo Nói Chuyện
Chương 135 - Suy Nghĩ Chu Toàn!
Chương 136 - Mời Nói Về Ước Mơ Của Mình!
Chương 137 - Chiêu Mộ Lê Lạc Thu
Chương 138 - Thành Lập Tế Vũ Đường
Chương 139 - Cao Thủ Cao Thủ Cao Cao Thủ!
Chương 140 - Ngươi Cảm Thấy Ta Ngốc Sao?
Chương 141 - Chưởng Môn Tự Cao!
Chương 142 - Dược Liệu Lão Ngụy Trồng!
Chương 143 - Một Mình Ta Đủ Chơi Chết Bọn Chúng!
Chương 144 - Ngải Gia Lo Lắng Và Thận Trọng!
Chương 145 - Nhiệm Vụ Sử Thi (II)
Chương 146 - Chỉ Là Đi Chơi Thôi Mà, Cần Gì Phải Nghiêm Túc Đến Thế!
Chương 147 - Ngải Gia Đến Trợ Uy!
Chương 148 - Tự Mình Đa Tình!
Chương 149 - Giải Thưởng!
Chương 150 - Trận Thắng Đầu Tiên
Chương 151 - Không Được Đánh Chết, Nhưng Có Thể Đánh Gần Chết!
Chương 152 - Tần Minh Chủ Mất Kiềm Soát
Chương 153 - Đánh Nát Bảng Hiệu Cho Lão Tử!
Chương 154 - Nhất Định Muốn Đánh Tiếp?
Chương 155 - Dạ Đế, Tốt Thí?
Chương 156 - Dạ Tinh Thần Bá Khí Phách Lối!
Chương 157 - Thần Phẩm, Thanh Long Yển Nguyệt Đao!
Chương 158 - Ta Tự Hào, Ta Kiêu Ngạo!
Chương 159 - Hạo Khí Môn Triệt Để Chìm!
Chương 160 - Dõi Theo!
Chương 161 - Đêm Thanh Gió Mát, Giết Người Phóng Hỏa!
Chương 162 - Gọn Gàng!
Chương 163 - Chọc Ai Không Chọc, Cứ Nhất Thiết Chọc Đến Thiết Cốt
Chương 164 - Không Làm Chuyện Gì Đó Sẽ Rất Khó Chịu!
Chương 165 - Tiêu Gia, Ăn Quả Đắng!
Chương 166 - Thuyết Phục Lão Ngụy, Thành Lập Dược Đường!
Chương 167 - Chiêu Mộ Đầy Đệ Tử!
Chương 168 - Bảng Công Bố Nhiệm Vụ!
Chương 169 - Miệng Lưỡi Thế Gian Vô Cùng Đáng Sợ!
Chương 170 - Ngươi Là Ma Quỷ Sao?
Chương 171 - Kiến Thiết Cấp 3, Mở Ra Chú Tạo Các!
Chương 172 - Sơ Phẩm Kiên Thiết Thuẫn!
Chương 173 - Ngải Gia Chủ Lại Đến Tặng Tiền!
Chương 174 - Chân Chính Lãng Phí!
Chương 175 - Chém Giết Tại Cửa Tử Vong Cốc!
Chương 176 - Thiết Cốt Phái Ăn Thịt, Tán Tu Uống Canh Thừa
Chương 177 - Húp Cháo Cũng Phải Trả Tiền!
Chương 178 - Xích Viêm Lang Vương Khinh Bỉ!
Chương 179 - Mở Ra Hàng Rào Phòng Ngự!
Chương 180 - Ác Ma Từ Địa Ngục!
Chương 181 - Người Chưởng Môn Này Có Chút Keo Kiệ
Chương 182 - Tử Vong Cốc Hiểm Nguy!
Chương 183 - Nhiệm Vụ Quái Đản, Tiểu Độc Tri Chu!
Chương 184 - Đơn Phương Đồ Sát!
Chương 185 - Đổi Mới Khu Mua Sắm Đến Nghiện
Chương 186 - Đi Nào, Bóng Chưởng Môn!
Chương 187 - Tiếng Gào Giận Dữ Của Lợn Rừng Nhỏ!
Chương 188 - Kiếm Thức, Kinh Hồng!
Chương 189 - Đổi Mới Hai Loại Võ Học Băng Hỏa!
Chương 190 - Độ Hoàn Thành 180%
Chương 191 - Hỏa Long Thú Khó Chơi!
Chương 192 - Ta Nguyện Lấy Thân Thể Tàn Phế Này, Thay Các Ngươi Nhận
Chương 193 - Đóng Băng Hỏa Long Thú!
Chương 194 - Hoàn Thành Nhiệm Vụ Sử Thi (II)!
Chương 195 - Thu Hoạch Lớn!
Chương 196 - Linh Căn Đột Phá Cực Phẩm!
Chương 197 - Bắt Giữ Tử Điện Ấu Hổ!
Chương 198 - Nhiệm Vụ Có Thời Hạn!
Chương 199 - Khởi Động Công Năng Đặc Biệt Của Thanh Long Yểm
Chương 200 - Linh Hồn Võ Thánh, Tiêu Diệt Người Đá!
Chương 201 - Ý Trời Đã Định Sẵn Ta Phải Đổi Mới Khu Mua Sắm!
Chương 202 - Còn Mặt Mũi Nào Nữa Không?
Chương 203 - Quy Tắc Của Hắc Ưng Đường
Chương 204 - Giết Sạch!
Chương 205 - Thiết Cốt Phái, Sự Lựa Chọn Sáng Suốt Nhất Trong Đời!
Chương 206 - Lê Đường Chủ Khiếp Sợ!
Chương 207 - Tháp Rèn Luyện Môn Phái
Chương 208 - Chúc Các Ngươi May Mắn!
Chương 209 - Tầng Thứ Nhất Khảo Nghiệm!
Chương 210 - Còn Sống, Thật Tốt!
Chương 211 - Trải Qua Rèn Luyện, Tăng Lên Rõ Rệt!
Chương 212 - Thâm Tàng Bất Lộ Lục Thiên Thiên!
Chương 213 - Quân Thường Tiếu Suy Luận!
Chương 214 - Nhận Lời Mời Ngải Gia Chủ, Đi Mở Mang Tầm Mắt!
Chương 215 - Sớm Bóp Chết Từ Trong Trứng!
Chương 216 - Một Đám Cặn Bã Hoàng Kim!
Chương 217 - Mắt Đối Mắt, Bảo Vệ Tôn Nghiêm Nam Nhân!
Chương 218 - Cung Chủ Diệu Hoa Cung, Nhân Vật Hung Ác!
Chương 219 - Tham Dự Đấu Giá!
Chương 220 - Thật Sự Là Muốn Đấu Giá!
Chương 221 - Chương Lỗi!
Chương 222 - Chia Tiền!
Chương 223 - Hành Động, Diệt Hắc Ưng Đường!
Chương 224 - Lẫn Nhau Đều Nhớ Thương!
Chương 225 - Đợi Bọn Chúng Xuống, Toàn Bộ Giết Sạch!
Chương 226 - Ta Vốn Còn Có Cơ Hội Được Cứu Mà!
Chương 227 - Ngươi Rốt Cuộc Có Giết Hay Là Không!
Chương 228 - Liệp Sát Tổ Bị Người Liệp Sát!
Chương 229 - Tâm Linh Có Chút Tương Thông!
Chương 230 - Một Bước Đánh Giết!
Chương 231 - Giết Sạch Những Hạng Người Gian Tà!
Chương 232 - Cắt Cỏ!
Chương 233 - Diệu Dụng Của Ngã Trảm!
Chương 234 - Hắc Ưng Đường, Xóa Tên Khỏi Giang Hồ!
Chương 235 - Tiểu Nhân Vật Trở Mình!
Chương 236 - Đề Nghị Lão Ngụy, Cải Thiện Môi Trường Sinh Thái!
Chương 237 - Máy Bán Hàng Tự Động Khu Mua Sắm Đệ Tử!
Chương 238 - Thiết Cốt Phái, Quận Thanh Dương!
Chương 239 - Tên Đệ Tử Này Của Ta Cũng Rất Hung Tàn!
Chương 240 - Một Lũ Cặn Bã, Nhào Đến Đây!
Chương 241 - Toàn Bộ Đào Thải!
Chương 242 - Dễ Dàng Giành Chức Quán Quân!
Chương 243 - Phương Pháp Kiếm Tài Nguyên!
Chương 244 - Quân Chưởng Môn Thật Biết Coi Trọng Người!
Chương 245 - Đầy Tớ!
Chương 246 - Ấp Trứng Hỏa Long Thú!
Chương 247 - Tăng Xác Suất Biến Dị!
Chương 248 - Cứu Viện!
Chương 249 - Bỏ Chân Ra, Cho Ngươi Một Cái Chết Thể Diện!
Chương 250 - Hành Hạ Tông Chủ Kỳ Sơn Tông Đến Chết!
Chương 251 - Nhập Liễu Giang Hồ, Sinh Tử Bất Do Kỉ!
Chương 252 - Hỏa Long!
Chương 253 - Ăn Chay!
Chương 254 - Không Đến Một Giây Gãy Mất!
Chương 255 - Chưởng Môn Mạng Cứng, Chịu Được Giày Vò!
Chương 256 - Quận Hà Dương Có Chút Náo Nhiệt!
Chương 257 - Lại Mèo Mù Vớ Cá Rán!
Chương 258 - Trung Phẩm Liệu Thương Đan!
Chương 259 - Thành Chủ Thành Lịch Dương Nhiệt Tình!
Chương 260 - Quy Củ Giang Hồ!
Chương 261 - Nam Nhân Chân Chính Đã Trở Về!
Chương 262 - Nói Chư Vị Là Rác Rưởi, Còn Không Chịu Thừa Nhận?
Chương 263 - Số Trời Đã Định, Không Có Đường Thoát!
Chương 264 - Chiêu Mộ Đủ Người, Tái Khởi Động Nhiệm Vụ Môn Phái!
Chương 265 - Gian Nan Đột Phá Võ Sư Thất Phẩm!
Chương 266 - Ba Tên Hai Kẻ Ngu Ngốc!
Chương 267 - Đánh Giá Chuyện Nghiệp, Nhất Giáp!
Chương 268 - Môn Phái Thăng Cấp Thất Lưu, Kiến Thiết Thăng Cấp 4!
Chương 269 - Luyện Chế Phù Chú, Căn Cứ Khoa Học Chặt Chẽ!
Chương 270 - Kết Cấu Của Tinh Vẫn Đại Lục!
Chương 271 - Người Của Tổng Bộ Chứng Nhận Quán Đến!
Chương 272 - Nghiêm Túc Chứng Nhận!
Chương 273 - Thiết Cốt Phái, Hy Vọng Của Thành Thanh Dương!
Chương 274 - Võ Sư Bát Phẩm!
Chương 275 - Quận Chủ Thần Bí
Chương 276 - Sống Yên Ổn Nghĩ Đến Ngày Gian Nguy, Phòng Ngừa Chu
Chương 277 - Võ Sư Đỉnh Phong, Nhiệm Vụ Sử Thi Lần Ba!
Chương 278 - Xuất Phát!
Chương 279 - Thánh Tuyền Tông!
Chương 280 - Cuồng!
Chương 281 - Đánh Trước Ba Bốn Chục Trận!
Chương 282 - Nghiền Ép!
Chương 283 - Năm Mươi Trận Thắng Liên Tiếp!
Chương 284 - Đới Luật Hung Hăng!
Chương 285 - Cuộc Chiến Đệ Tử Nội Môn, Vẫn Là Nghiền Ép!
Chương 286 - Một Khi Ta Rút Đao, Ngươi Không Còn Cơ Hội!
Chương 287 - Tiêu Tội Kỷ Và Khanh Lâm Phong
Chương 288 - Song Ấn, Đỡ Được!
Chương 289 - Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng Chiến Đấu Vì Môn Phái!
Chương 290 - Chuyển Bại Thành Thắng!
Chương 291 - Cố Triều Cửu, Kiếm Phi Phàm
Chương 292 - Thắng Bảy Mươi Hai Trận!
Chương 293 - Nhiệm Vụ Hoàn Thành, Đột Phá Võ Tông!
Chương 294 - Siêu Đẳng!
Chương 295 - Bán Hành Cho Kim Trưởng Lão!
Chương 296 - Tông Chủ Thánh Tuyền Tông
Chương 297 - Võ Tông Đỉnh Phong, Quả Nhiên Đủ Trâu!
Chương 298 - Ngươi Có Dám Đánh Với Ta Một Trận!
Chương 299 - Sáng Tạo Kỳ Tích!
Chương 300 - Khu Mua Sắm Trung Cấp Không Ít Đồ Tốt!
Chương 301 - Dọn Bớt Chỗ!
Chương 302 - Ma Sát Tông
Chương 634 - Chương Trống
Chương 645 - Tên Này Điên Rồi!
Chương 646 - Đắc Tội Rồi
Chương 647 - Còn Ai Không Phục Cứ Việc Lên Đài Nghênh Chiến!
Chương 648 - Thay Đổi Cách Chơi
Chương 649 - Khiêu Chiến Các Đại Tông Môn Ở Đông Hạo Châu!
Chương 650 - Hôm Nay Ta Với Ngươi Kết Thúc Ân Oán
Chương 651 - Tiêu Tội Kỷ Và Mộ Dung Hân
Chương 653 - Nhiệm Vụ Hoàn Thành, Khen Thưởng Phong Phú!
Chương 654 - Bước Vào Hoàng Cấp
Chương 655 - . Cải Tạo Đao Nan Thu
Chương 656 - . Rượu Mời Không Uống Lại Uống Rượu Phạt
Chương 657 - . Nghiền Nát Hoàn Toàn
Chương 658 - . Vạn Cổ Tông, Vạn Lần Không Thể Trêu Vào
Chương 659 - . Ai Cũng Không Phục, Chỉ Phục Mỗi Quận Thủ!
Chương 660 - . Bảng Xếp Hạng Quần Hung Tranh Đấu, Hạng Chót Của Bảng Danh
Chương 661 - . Vật Phẩm Tối Cao
Chương 662 - . Cảnh Giới Bí Mật Của Sinh Tử
Chương 663 - . Hợp Lục Đánh Bại Lục Phẩm Linh Thú
Chương 664 - Thông Quan, Tấn Cấp
Chương 665 - Tôn Nghiêm Dạ Đế, Hình Thức Địa Ngục!
Chương 666 - Huyền Thiết Thuẫn, Xuyên Vân Đao
Chương 667 - Bùi A Ngưu
Chương 668 - Chính Là Hắn, Tên Đàn Ông Phụ Bạc Này!
Chương 669 - Là Ta Làm Lỡ Cơ Duyên Hai Người Các Ngươi!
Chương 670 - Cả Môn Phái Lo Nghĩ Nát Ruột Vì A Ngưu
Chương 671 - Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 672 - Khuyên Can
Chương 673 - Nói
Chương 674 - Kiếm Chác Được Món Hời
Chương 675 - Thử Một Chút Thì Thử Một Chút
Chương 676 - Bắc Mạc Châu Của Tông Gia Quá Khách Sáo Rồi
Chương 677 - Rốt Cuộc Tên Này Cũng Đi Rồi!
Chương 678 - Nhiệm Vụ Sáu Sao
Chương 679 - Hủy Tông Môn Của Ta, Không Chết Không Được!
Chương 680 - Ma Khí Nhập Thể
Chương 681 - Diêu Mộng Oánh Tàn Bạo
Chương 682 - Độ Nan
Chương 683 - Cần Phải Phát Triển Nghề Phụ
Chương 684 - Thế Thì Rất Là Ngại.
Chương 685 - Nhị Công Tử Đường Gia
Chương 686 - Dưới Khí Thế, Tuyệt Đối Áp Chế!
Chương 687 - Đường Nhân Kiến Thức Nông Cạn
Chương 1901 - Chương 1901
Chương 1 - Môn Phái Thiết Cốt
Chương 2 - Ngươi Là Chưởng Môn?
Chương 3 - Quà Khởi Đầu
Chương 4 - Nhiệm Vụ Phụ
Chương 5 - Người Bị Thương Nặng
Chương 6 - Tuân Theo Quy Tắc Thế Giới Này
Chương 7 - Có Thể Tới Cắn Ta, Còn Không Thì Đem Lều Của Mình Cút Đi
Chương 8 - Các Bang Phái Xem Thường
Chương 9 - Đệ Nhất Thiên Tài Thành Thanh Dương
Chương 10 - Thượng Cổ Tông Môn
Chương 11 - Đệ Tử Lý Thanh Dương, Ra Mắt Chưởng Môn
Chương 12 - Hắn Thật Là Khoác Lác!
Chương 13 - Bùa Động Sát
Chương 14 - Kiếm Cảnh
Chương 15 - Chỉ Điểm!
Chương 16 - Hốt Một Mẻ Lớn!
Chương 17 - Sơ Phẩm Hàn Phong Kiếm
Chương 18 - Đài Ân Oán
Chương 19 - Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam!
Chương 20 - Cần Gì Động Đến Đao Thương!
Chương 21 - Ta Không Muốn Làm Độc Thân Cẩu, Ta Muốn Làm Tú Ân Ái!
Chương 22 - Dịch Cải Tạo Tư Chất!
Chương 23 - Mở Liên Tiếp Năm Mạch!
Chương 24 - Trùng Tu Thiết Cốt Phái
Chương 25 - Ba Thước Máu Tươi!
Chương 26 - Như Địa Ngục Lò Sát Sinh
Chương 27 - Lão Tử Có Ý Kiến!
Chương 28 - Ta Đọc Sách Ít, Các Ngươi Không Nên Làm Ta Sợ
Chương 29 - Át Chủ Bài
Chương 30 - Đao Rút Ra Sẽ Rất Khó Thu Hồi
Chương 31 - Vì Dân Trừ Hại
Chương 32 - Môn Phái Thứ Nhất Tôn Chỉ
Chương 33 - Thân Phận Của Lục Thiên Thiên
Chương 34 - Mèo Mù Vớ Phải Cá Rán!
Chương 35 - Thần Phẩm Tâm Pháp, Mỗi Người Một Bản!
Chương 36 - Loại Chuyện Này, Về Sau Sẽ Như Cơm Bữa!
Chương 37 - Ngươi Có Hứng Thú Kết Giao Không?
Chương 38 - Có Người Đến Gây Sự!
Chương 39 - Ngải Tấu, "Ăn Đòn"!
Chương 40 - Ngươi Nguyện Ý Thu Một Tên Vô Dụng Sao?
Chương 41 - Nổi Khổ Tâm Của Tiêu Tội Kỷ!
Chương 42 - Nhiệm Vụ Môn Phái!
Chương 43 - Thời Gian Hưởng Thụ!
Chương 44 - Gạo Đưa Đến Rồi!
Chương 45 - Hai Lượng Bạc Bồi Thường!
Chương 46 - Tốc Độ Kinh Hồn!
Chương 47 - Ăn Đập Mới Biết Khôn!
Chương 48 - Hắc Sơn Trại Là Do Bổn Tọa Diệt!
Chương 49 - Không Phải Kẻ Thù Không Gặp Mặt!
Chương 50 - Thanh Đao Là Hàng Thật Đúng Không?
Chương 51 - Giết Ta Người, Ta Giết Sạch!
Chương 52 - Liễu Uyển Thi
Chương 53 - Đầu Bếp Chính Tông!
Chương 54 - Dám Tiếp Kiếm Này Của Bổn Tọa Không?
Chương 55 - Lần Thứ Hai Làm Mới Khu Mua Sắm!
Chương 56 - Khen Thưởng Đệ Tử!
Chương 57 - Tiêu Diệt Địa Viêm Lang!
Chương 58 - Địa Viêm Lang Vương!
Chương 59 - Trời Đất Vạn Vật!
Chương 60 - Khởi Động Nhiệm Vụ Sử Thi!
Chương 61 - Huấn Luyện Yêu Nghiệt!
Chương 62 - Xin Xóa Chữ Tiêu Gia Này Đi!
Chương 63 - Thăng Cấp Kiến Thiết Môn Phái, Mở Ra Luyện Dược Các!
Chương 64 - Hai Tay Ôm Đầu Quỳ Trên Sàn!
Chương 65 - Có Người Nhục Nhã Sư Đệ Ngươi, Nên Làm Gì Cho Phải Đạo?
Chương 66 - Ta Là Biểu Ca, Vĩnh Viễn Vẫn Là Biểu Ca Của Ngươi
Chương 67 - Một Lời Không Hợp Liền Đem Người Đánh Bay Ra Ngoài!
Chương 68 - Cùng Nhau Chiến Thắng, Nở Mặt Nở Mày!
Chương 69 - Xé Nát Tim Gan!
Chương 70 - Thiên Tài Vẫn Mãi Là Thiên Tài!
Chương 71 - Ma Phẩm Ống Ngắm 8x!
Chương 72 - Bóng Ma Tâm Lý Của Bối Tiên!
Chương 73 - Hành Hạ Ứng Cử Viên Quán Quân!
Chương 74 - Thiết Cốt Phái Nội Chiến!
Chương 75 - Trận Quán Quân Nhàm Chán Nhất Lịch Sử!
Chương 76 - Người Trong Giang Hồ Hà Tất Phải Làm Chuyện Giấu Đầu Hở
Chương 77 - Tuyệt Đối Không Nương Tay!
Chương 78 - Dạ Đế!
Chương 79 - Ta Là Người Không Thể Trêu Vào!
Chương 80 - Đại Trận Hộ Phái!
Chương 81 - Ngươi Mẹ Nó Chạy Đằng Trời!
Chương 82 - Ta Đến Để Tiêu Diệt Môn Phái Ngươi!
Chương 83 - Linh Tuyền Tông Xóa Tên Khỏi Giang Hồ!
Chương 84 - Chúng Ta Là Hợp Tác Cùng Có Lợi!
Chương 85 - Ta Cũng Không Khống Chế Nổi Thân Mình!
Chương 86 - Yến Tiệc!
Chương 87 - Có Chuyện Gì Ngồi Xuống Rồi Nói!
Chương 88 - Quần Hùng Khẩu Chiến!
Chương 89 - Thật Có Lỗi Quá, Ra Tay Có Hơi Nặng!
Chương 90 - Có Cũng Như Không!
Chương 91 - Thành Thị Dược Liệu!
Chương 92 - Cuộc Làm Ăn Lớn!
Chương 93 - Mời Chào Bạo Lực Liệu Thương Đan!
Chương 94 - Phần Thưởng Của Nhiệm Vụ Ẩn!
Chương 95 - Buồn Chán Đổi Mới Khu Mua Sắm!
Chương 96 - Tay Bắn Tỉa Vs Sát Thủ!
Chương 97 - Võ Học Linh Lực Tạo Hình!
Chương 98 - Kỳ Tích Thật Sự Xuất Hiện!
Chương 99 - Oanh Động Nhân Tâm!
Chương 100 - Người Đâu? Người Đâu?
Chương 101 - Tay Bắn Tỉa Trời Sinh!
Chương 102 - Khó Lòng Chứng Nhận!
Chương 103 - Mã Trưởng Lão Chấn Kinh!
Chương 104 - Chọc Vào Tổ Ong!
Chương 105 - Lai Giả Bất Thiện!
Chương 106 - Thêm Cái Thời Hạn!
Chương 107 - Tiêu Tội Kỷ, Khai Mạch!
Chương 108 - Lào Già Điên!
Chương 109 - Chiến Thư!
Chương 110 - Không Ngại Cùng Bọn Hắn Chơi Lớn!
Chương 111 - Lại Đến Linh Tuyền Sơn!
Chương 112 - Thiết Cốt Phái, Xương Cốt Cứng Rắn!
Chương 113 - Võ Học Kinh Hãi Bốn Phía!
Chương 114 - Trò Vui Chỉ Mới Bắt Đầu!
Chương 115 - Quân Chưởng Môn, Thật Đúng Là Phách Nhân!
Chương 116 - Đến Mà Không Trả Lễ Thì Không Hay!
Chương 117 - Không Cầu Cường Đại Bên Trong Đường Chết, Ngay Tại
Chương 118 - Phái Thiết Cốt Đi Vào Nề Nếp
Chương 119 - Mở Sơn Môn, Thu Đệ Tử!
Chương 120 - Mẹ Ơi, Môn Phái Này Toàn Là Người Xấu, Con Muốn Về Nhà!
Chương 121 - Tinh Vân Phái Đến Khiêu Chiến!
Chương 122 - Ta Sẽ Khiến Ngươi Rất Khổ Đấy!
Chương 123 - Ta Chém, Ta Chém, Ta Chém. Chém!
Chương 124 - Trước Hết Để Cho Ta Hoàn Hồn!
Chương 125 - Sát Thủ Lại Ghé Thăm!
Chương 126 - Tế Vũ Lầu, Phải Diệt!
Chương 127 - Cầu Nguyện Thiên Đường Không Có Đau Thương!
Chương 128 - Lấy Đạo Của Người Trả Lại Cho Người!
Chương 129 - Không Có Tim, Cảm Giác Như Thế Nào?
Chương 130 - Lăng Thần Kiếm Quyết!
Chương 131 - Đi Đêm Nhiều Cũng Biết Sợ Quỷ?
Chương 132 - Bom Siêu Cay!
Chương 133 - Lâu Chủ Tế Vũ Lâu!
Chương 134 - Không Ngại Tỉnh Táo Nói Chuyện
Chương 135 - Suy Nghĩ Chu Toàn!
Chương 136 - Mời Nói Về Ước Mơ Của Mình!
Chương 137 - Chiêu Mộ Lê Lạc Thu
Chương 138 - Thành Lập Tế Vũ Đường
Chương 139 - Cao Thủ Cao Thủ Cao Cao Thủ!
Chương 140 - Ngươi Cảm Thấy Ta Ngốc Sao?
Chương 141 - Chưởng Môn Tự Cao!
Chương 142 - Dược Liệu Lão Ngụy Trồng!
Chương 143 - Một Mình Ta Đủ Chơi Chết Bọn Chúng!
Chương 144 - Ngải Gia Lo Lắng Và Thận Trọng!
Chương 145 - Nhiệm Vụ Sử Thi (II)
Chương 146 - Chỉ Là Đi Chơi Thôi Mà, Cần Gì Phải Nghiêm Túc Đến Thế!
Chương 147 - Ngải Gia Đến Trợ Uy!
Chương 148 - Tự Mình Đa Tình!
Chương 149 - Giải Thưởng!
Chương 150 - Trận Thắng Đầu Tiên
Chương 151 - Không Được Đánh Chết, Nhưng Có Thể Đánh Gần Chết!
Chương 152 - Tần Minh Chủ Mất Kiềm Soát
Chương 153 - Đánh Nát Bảng Hiệu Cho Lão Tử!
Chương 154 - Nhất Định Muốn Đánh Tiếp?
Chương 155 - Dạ Đế, Tốt Thí?
Chương 156 - Dạ Tinh Thần Bá Khí Phách Lối!
Chương 157 - Thần Phẩm, Thanh Long Yển Nguyệt Đao!
Chương 158 - Ta Tự Hào, Ta Kiêu Ngạo!
Chương 159 - Hạo Khí Môn Triệt Để Chìm!
Chương 160 - Dõi Theo!
Chương 161 - Đêm Thanh Gió Mát, Giết Người Phóng Hỏa!
Chương 162 - Gọn Gàng!
Chương 163 - Chọc Ai Không Chọc, Cứ Nhất Thiết Chọc Đến Thiết Cốt
Chương 164 - Không Làm Chuyện Gì Đó Sẽ Rất Khó Chịu!
Chương 165 - Tiêu Gia, Ăn Quả Đắng!
Chương 166 - Thuyết Phục Lão Ngụy, Thành Lập Dược Đường!
Chương 167 - Chiêu Mộ Đầy Đệ Tử!
Chương 168 - Bảng Công Bố Nhiệm Vụ!
Chương 169 - Miệng Lưỡi Thế Gian Vô Cùng Đáng Sợ!
Chương 170 - Ngươi Là Ma Quỷ Sao?
Chương 171 - Kiến Thiết Cấp 3, Mở Ra Chú Tạo Các!
Chương 172 - Sơ Phẩm Kiên Thiết Thuẫn!
Chương 173 - Ngải Gia Chủ Lại Đến Tặng Tiền!
Chương 174 - Chân Chính Lãng Phí!
Chương 175 - Chém Giết Tại Cửa Tử Vong Cốc!
Chương 176 - Thiết Cốt Phái Ăn Thịt, Tán Tu Uống Canh Thừa
Chương 177 - Húp Cháo Cũng Phải Trả Tiền!
Chương 178 - Xích Viêm Lang Vương Khinh Bỉ!
Chương 179 - Mở Ra Hàng Rào Phòng Ngự!
Chương 180 - Ác Ma Từ Địa Ngục!
Chương 181 - Người Chưởng Môn Này Có Chút Keo Kiệ
Chương 182 - Tử Vong Cốc Hiểm Nguy!
Chương 183 - Nhiệm Vụ Quái Đản, Tiểu Độc Tri Chu!
Chương 184 - Đơn Phương Đồ Sát!
Chương 185 - Đổi Mới Khu Mua Sắm Đến Nghiện
Chương 186 - Đi Nào, Bóng Chưởng Môn!
Chương 187 - Tiếng Gào Giận Dữ Của Lợn Rừng Nhỏ!
Chương 188 - Kiếm Thức, Kinh Hồng!
Chương 189 - Đổi Mới Hai Loại Võ Học Băng Hỏa!
Chương 190 - Độ Hoàn Thành 180%
Chương 191 - Hỏa Long Thú Khó Chơi!
Chương 192 - Ta Nguyện Lấy Thân Thể Tàn Phế Này, Thay Các Ngươi Nhận
Chương 193 - Đóng Băng Hỏa Long Thú!
Chương 194 - Hoàn Thành Nhiệm Vụ Sử Thi (II)!
Chương 195 - Thu Hoạch Lớn!
Chương 196 - Linh Căn Đột Phá Cực Phẩm!
Chương 197 - Bắt Giữ Tử Điện Ấu Hổ!
Chương 198 - Nhiệm Vụ Có Thời Hạn!
Chương 199 - Khởi Động Công Năng Đặc Biệt Của Thanh Long Yểm
Chương 200 - Linh Hồn Võ Thánh, Tiêu Diệt Người Đá!
Chương 201 - Ý Trời Đã Định Sẵn Ta Phải Đổi Mới Khu Mua Sắm!
Chương 202 - Còn Mặt Mũi Nào Nữa Không?
Chương 203 - Quy Tắc Của Hắc Ưng Đường
Chương 204 - Giết Sạch!
Chương 205 - Thiết Cốt Phái, Sự Lựa Chọn Sáng Suốt Nhất Trong Đời!
Chương 206 - Lê Đường Chủ Khiếp Sợ!
Chương 207 - Tháp Rèn Luyện Môn Phái
Chương 208 - Chúc Các Ngươi May Mắn!
Chương 209 - Tầng Thứ Nhất Khảo Nghiệm!
Chương 210 - Còn Sống, Thật Tốt!
Chương 211 - Trải Qua Rèn Luyện, Tăng Lên Rõ Rệt!
Chương 212 - Thâm Tàng Bất Lộ Lục Thiên Thiên!
Chương 213 - Quân Thường Tiếu Suy Luận!
Chương 214 - Nhận Lời Mời Ngải Gia Chủ, Đi Mở Mang Tầm Mắt!
Chương 215 - Sớm Bóp Chết Từ Trong Trứng!
Chương 216 - Một Đám Cặn Bã Hoàng Kim!
Chương 217 - Mắt Đối Mắt, Bảo Vệ Tôn Nghiêm Nam Nhân!
Chương 218 - Cung Chủ Diệu Hoa Cung, Nhân Vật Hung Ác!
Chương 219 - Tham Dự Đấu Giá!
Chương 220 - Thật Sự Là Muốn Đấu Giá!
Chương 221 - Chương Lỗi!
Chương 222 - Chia Tiền!
Chương 223 - Hành Động, Diệt Hắc Ưng Đường!
Chương 224 - Lẫn Nhau Đều Nhớ Thương!
Chương 225 - Đợi Bọn Chúng Xuống, Toàn Bộ Giết Sạch!
Chương 226 - Ta Vốn Còn Có Cơ Hội Được Cứu Mà!
Chương 227 - Ngươi Rốt Cuộc Có Giết Hay Là Không!
Chương 228 - Liệp Sát Tổ Bị Người Liệp Sát!
Chương 229 - Tâm Linh Có Chút Tương Thông!
Chương 230 - Một Bước Đánh Giết!
Chương 231 - Giết Sạch Những Hạng Người Gian Tà!
Chương 232 - Cắt Cỏ!
Chương 233 - Diệu Dụng Của Ngã Trảm!
Chương 234 - Hắc Ưng Đường, Xóa Tên Khỏi Giang Hồ!
Chương 235 - Tiểu Nhân Vật Trở Mình!
Chương 236 - Đề Nghị Lão Ngụy, Cải Thiện Môi Trường Sinh Thái!
Chương 237 - Máy Bán Hàng Tự Động Khu Mua Sắm Đệ Tử!
Chương 238 - Thiết Cốt Phái, Quận Thanh Dương!
Chương 239 - Tên Đệ Tử Này Của Ta Cũng Rất Hung Tàn!
Chương 240 - Một Lũ Cặn Bã, Nhào Đến Đây!
Chương 241 - Toàn Bộ Đào Thải!
Chương 242 - Dễ Dàng Giành Chức Quán Quân!
Chương 243 - Phương Pháp Kiếm Tài Nguyên!
Chương 244 - Quân Chưởng Môn Thật Biết Coi Trọng Người!
Chương 245 - Đầy Tớ!
Chương 246 - Ấp Trứng Hỏa Long Thú!
Chương 247 - Tăng Xác Suất Biến Dị!
Chương 248 - Cứu Viện!
Chương 249 - Bỏ Chân Ra, Cho Ngươi Một Cái Chết Thể Diện!
Chương 250 - Hành Hạ Tông Chủ Kỳ Sơn Tông Đến Chết!
Chương 251 - Nhập Liễu Giang Hồ, Sinh Tử Bất Do Kỉ!
Chương 252 - Hỏa Long!
Chương 253 - Ăn Chay!
Chương 254 - Không Đến Một Giây Gãy Mất!
Chương 255 - Chưởng Môn Mạng Cứng, Chịu Được Giày Vò!
Chương 256 - Quận Hà Dương Có Chút Náo Nhiệt!
Chương 257 - Lại Mèo Mù Vớ Cá Rán!
Chương 258 - Trung Phẩm Liệu Thương Đan!
Chương 259 - Thành Chủ Thành Lịch Dương Nhiệt Tình!
Chương 260 - Quy Củ Giang Hồ!
Chương 261 - Nam Nhân Chân Chính Đã Trở Về!
Chương 262 - Nói Chư Vị Là Rác Rưởi, Còn Không Chịu Thừa Nhận?
Chương 263 - Số Trời Đã Định, Không Có Đường Thoát!
Chương 264 - Chiêu Mộ Đủ Người, Tái Khởi Động Nhiệm Vụ Môn Phái!
Chương 265 - Gian Nan Đột Phá Võ Sư Thất Phẩm!
Chương 266 - Ba Tên Hai Kẻ Ngu Ngốc!
Chương 267 - Đánh Giá Chuyện Nghiệp, Nhất Giáp!
Chương 268 - Môn Phái Thăng Cấp Thất Lưu, Kiến Thiết Thăng Cấp 4!
Chương 269 - Luyện Chế Phù Chú, Căn Cứ Khoa Học Chặt Chẽ!
Chương 270 - Kết Cấu Của Tinh Vẫn Đại Lục!
Chương 271 - Người Của Tổng Bộ Chứng Nhận Quán Đến!
Chương 272 - Nghiêm Túc Chứng Nhận!
Chương 273 - Thiết Cốt Phái, Hy Vọng Của Thành Thanh Dương!
Chương 274 - Võ Sư Bát Phẩm!
Chương 275 - Quận Chủ Thần Bí
Chương 276 - Sống Yên Ổn Nghĩ Đến Ngày Gian Nguy, Phòng Ngừa Chu
Chương 277 - Võ Sư Đỉnh Phong, Nhiệm Vụ Sử Thi Lần Ba!
Chương 278 - Xuất Phát!
Chương 279 - Thánh Tuyền Tông!
Chương 280 - Cuồng!
Chương 281 - Đánh Trước Ba Bốn Chục Trận!
Chương 282 - Nghiền Ép!
Chương 283 - Năm Mươi Trận Thắng Liên Tiếp!
Chương 284 - Đới Luật Hung Hăng!
Chương 285 - Cuộc Chiến Đệ Tử Nội Môn, Vẫn Là Nghiền Ép!
Chương 286 - Một Khi Ta Rút Đao, Ngươi Không Còn Cơ Hội!
Chương 287 - Tiêu Tội Kỷ Và Khanh Lâm Phong
Chương 288 - Song Ấn, Đỡ Được!
Chương 289 - Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng Chiến Đấu Vì Môn Phái!
Chương 290 - Chuyển Bại Thành Thắng!
Chương 291 - Cố Triều Cửu, Kiếm Phi Phàm
Chương 292 - Thắng Bảy Mươi Hai Trận!
Chương 293 - Nhiệm Vụ Hoàn Thành, Đột Phá Võ Tông!
Chương 294 - Siêu Đẳng!
Chương 295 - Bán Hành Cho Kim Trưởng Lão!
Chương 296 - Tông Chủ Thánh Tuyền Tông
Chương 297 - Võ Tông Đỉnh Phong, Quả Nhiên Đủ Trâu!
Chương 298 - Ngươi Có Dám Đánh Với Ta Một Trận!
Chương 299 - Sáng Tạo Kỳ Tích!
Chương 300 - Khu Mua Sắm Trung Cấp Không Ít Đồ Tốt!
Chương 301 - Dọn Bớt Chỗ!
Chương 302 - Ma Sát Tông
Chương 634 - Chương Trống
Chương 645 - Tên Này Điên Rồi!
Chương 646 - Đắc Tội Rồi
Chương 647 - Còn Ai Không Phục Cứ Việc Lên Đài Nghênh Chiến!
Chương 648 - Thay Đổi Cách Chơi
Chương 649 - Khiêu Chiến Các Đại Tông Môn Ở Đông Hạo Châu!
Chương 650 - Hôm Nay Ta Với Ngươi Kết Thúc Ân Oán
Chương 651 - Tiêu Tội Kỷ Và Mộ Dung Hân
Chương 653 - Nhiệm Vụ Hoàn Thành, Khen Thưởng Phong Phú!
Chương 654 - Bước Vào Hoàng Cấp
Chương 655 - . Cải Tạo Đao Nan Thu
Chương 656 - . Rượu Mời Không Uống Lại Uống Rượu Phạt
Chương 657 - . Nghiền Nát Hoàn Toàn
Chương 658 - . Vạn Cổ Tông, Vạn Lần Không Thể Trêu Vào
Chương 659 - . Ai Cũng Không Phục, Chỉ Phục Mỗi Quận Thủ!
Chương 660 - . Bảng Xếp Hạng Quần Hung Tranh Đấu, Hạng Chót Của Bảng Danh
Chương 661 - . Vật Phẩm Tối Cao
Chương 662 - . Cảnh Giới Bí Mật Của Sinh Tử
Chương 663 - . Hợp Lục Đánh Bại Lục Phẩm Linh Thú
Chương 664 - Thông Quan, Tấn Cấp
Chương 665 - Tôn Nghiêm Dạ Đế, Hình Thức Địa Ngục!
Chương 666 - Huyền Thiết Thuẫn, Xuyên Vân Đao
Chương 667 - Bùi A Ngưu
Chương 668 - Chính Là Hắn, Tên Đàn Ông Phụ Bạc Này!
Chương 669 - Là Ta Làm Lỡ Cơ Duyên Hai Người Các Ngươi!
Chương 670 - Cả Môn Phái Lo Nghĩ Nát Ruột Vì A Ngưu
Chương 671 - Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 672 - Khuyên Can
Chương 673 - Nói
Chương 674 - Kiếm Chác Được Món Hời
Chương 675 - Thử Một Chút Thì Thử Một Chút
Chương 676 - Bắc Mạc Châu Của Tông Gia Quá Khách Sáo Rồi
Chương 677 - Rốt Cuộc Tên Này Cũng Đi Rồi!
Chương 678 - Nhiệm Vụ Sáu Sao
Chương 679 - Hủy Tông Môn Của Ta, Không Chết Không Được!
Chương 680 - Ma Khí Nhập Thể
Chương 681 - Diêu Mộng Oánh Tàn Bạo
Chương 682 - Độ Nan
Chương 683 - Cần Phải Phát Triển Nghề Phụ
Chương 684 - Thế Thì Rất Là Ngại.
Chương 685 - Nhị Công Tử Đường Gia
Chương 686 - Dưới Khí Thế, Tuyệt Đối Áp Chế!
Chương 687 - Đường Nhân Kiến Thức Nông Cạn
Chương 1901 - Chương 1901
Khi một người đang vô cùng tức giận thì tâm tình rất khó để bình tĩnh lại, thậm chí trong lúc đó còn có thể làm ra những chuyện không thể kiểm soát.
Tên to con lao ra từ giao lộ đột nhiên cũng rơi vào tình huống này, hắn từ từ tiến lại gần nữ hài, ánh mắt như có ngọn lửa lấp lóe có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ.
Nhưng khi thân đao lạnh giá đặt trên vai hắn, chỉ cách cái cổ của hắn khoảng một ngón tay, cơn giận ngút trời của hắn lập tức thu lại, gương mặt nở nụ cười miễn cưỡng.
Khuôn mặt tràn đầy tức giận bỗng nhiên chuyển thành khuôn mặt tươi như hoa nở, trình độ trở mặt tuyệt đối xứng đáng mười sao.
“Tiểu tử.
”
“Ngươi, con mẹ nó, ngại mình sống lâu rồi hả?”
“Dám gác đao trên cổ Trương lão đại chúng ta!
”
Vài tên thủ hạ trợn tròn hết cả mắt, liên tục mắng chửi xối xả.
Trương lão đại thiếu chút nữa phun ra máu. Lão tử đây đang bị hắn gác đao vào gáy, vậy mà các người còn dám buông lời đe dọa người ta. Lỡ đâu hắn trượt tay thì đầu của lão tử đây cũng rơi như chơi đó.
“Soạt”
Quân Thường Tiếu đong đưa thanh đao Thanh Long Thế trong tay, khoảng cách giữa lưỡi đao cách cùng cổ người kia chỉ như một tờ giấy trắng.
“Thủ hạ của ngươi cũng có vẻ như không biết lễ nghĩa là gì nha.
”
Lưỡi đao vụt lên ánh sáng sắc bén.
Nhìn thấy ánh sáng đó quét qua, Trương lão đại da đầu đều tê hết cả lên, run rẩy nói:
“Bằng… hữu! Đại ca! Do tại hạ không dạy dỗ tốt các huynh đệ của mình. Xin ngài đừng so đo với bọn chúng.
”
Trương lão đại thẳng cổ gầm lên:
“Các ngươi đúng là một lũ có mắt không tròng.
”
“Còn không mau nhận lỗi với đại ca?”
Bọn thủ hạ ý thức được lão đại đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, vội vàng đồng thanh nói:
“Đại ca, bọn em biết sai rồi.
”
Quân Thường Tiếu nhàn nhạt đáp:
“Ta đếm đến ba, các ngươi không cút thì cũng không cần sống nữa.
”
“1...
”
Hắn vừa bắt đầu đếm, Trương lão đại đã sợ bay hồn lạc phách, nhanh chóng kéo bọn thủ hạ chạy thục mạng.
Quân Thường Tiếu lắc đầu đem thanh đao Thanh Long Thế thu lại nói:
“Bọn chúng đi rồi. Ngươi đã an toàn rồi đó.
”
Nữ hài đang chốn sau lưng hơi ló đầu ra xem, xác định bọn hung thần ác bá kia đã đi xa mới khập khiễng bước ra trước mặt hắn, sau đó quỳ phịch xuống đất, trên mặt giàn giụa nước mắt cảm động nói:
“Đa tạ Quân chưởng môn đã ra tay cứu mạng.
”
Quân Thường Tiếu nói:
“Ta chỉ là không nhìn được cảnh một đám nam nhân đi bắt nạt một nữ hài chân yếu tay mềm. Không cần đa lễ như vậy.
”
“Hức hức, ta biết Quân chưởng môn là một người tốt mà.
”
Nữ hài đứng dậy, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên cười nói.
Quan Thường Tiếu lúc này mới được chiêm ngưỡng kỹ nhan sắc của nữ hài này.
Nữ hài này tầm mười ba tuổi, lanh lợi đáng yêu, mái tóc đen hơi rối dài đến ngang ngực, đôi mắt rưng rưng. Mặc dù trên mặt dính đầy bụi nhưng không giấu được nét đẹp thanh tú.
Thật đáng yêu nha…
Đây là suy nghĩ đầu tiên của Quân Thường Tiếu đối với nữ hài này.
Nữ hài cũng đang quan sát đánh giá hắn rồi khúc khích cười nói:
“Quân chưởng môn nhìn gần ‘xinh’ hẳn so với nhìn từ xa nha.
”
Câu nói này có nghĩa là bổn tọa từ xa nhìn rất xấu? Mà lại nói dùng từ ‘xinh’ để miêu tả ngoại hình của ta, chẳng lẽ nhìn ta giống nữ nhân đến vậy sao?
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
“Ta phải quay về môn phái rồi, chúng ta đường ai nấy đi nhé.
”
“Quân chưởng môn”
Nữ hài đứng cản đường, ánh mắt như sắp rơi lệ nói:
“Ta có thể gia nhập Thiết Cốt phái của người không?”
Nữ hài bày ra dáng vẻ trông rất đáng thương, khiến người khác không đành lòng từ chối.
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:
“Thật có lỗi, Thiết Cốt phái ta tạm thời không thu nhận thêm đệ tử.
”
Hắn cũng rất muốn thu nhận nữ hài dễ thương này làm đệ tử, bất quá hắn đã thu nhận đệ tử đến hạn mức tối đa rồi, nếu mà làm bừa tuyển thêm chắc chắn sẽ bị hệ thống trừng phạt.
Nước mắt của nữ hài lập tức rơi xuống hòa lẫn với bùn đất trên mặt, trong nháy mắt cả khuôn mặt chỉ toàn là nước mắt mà thôi.
Thôi xong mẹ nó rồi!
Mình chả có phong độ gì cả, nói đến người ta khóc luôn rồi này.
Nữ hài lấy vạt áo lau nước mắt, khuôn mặt lại càng đáng thương nói:
“Hức hức hức.
.
.
.
.
Quân chưởng môn, ta không thể làm đệ tử của ngài thì có thể cho ta làm a hoàn hầu hạ ngài được không?
Quân Thường Tiếu vừa lãnh khốc vô tình giết hai tên trưởng lão Linh Tuyền Tông, thế những hắn cũng không cảm thấy bối rối như lúc này đối mặt với nữ nhân đang giàn giụa nước mắt.
“Uhm, ngươi ngoan, đừng khóc nữa.
.
.
”
“Hức hức hức.
”
Nữ hào lại càng gào khóc to hơn giống như gặp phải chuyện gì đó vô cùng đau khổ tuyệt vọng.
“Đó là Quân chưởng môn thì phải?”
“Nữ hài này bị làm sao vậy?”
“ y, tốt xấu gì cũng là chưởng môn của một phái thế mà đến một nữ hài cũng dám ức hiếp, có còn là con người nữa không trời?”
Tiếng khóc của nữ hài càng lúc thu hút sự chú ý của những người qua đường. Họ tụ tập thành từng đám chỉ chỉ trỏ trỏ nhìn Quân Thường Tiếu.
Sắc mặt Quân Thường Tiếu càng ngày càng đen lại.
“Hức hức hức”
Nữ hài vẫn tiếp tục khóc rống lên.
Quân Thường Tiếu không thể nhịn được nữa, quát tháo lên:
“Đừng có khóc nữa!
”
Nữ hài lập tức ngừng khóc, mím chặt môi, đôi mắt sưng đỏ nhìn Quân Thường Tiếu, dáng vẻ vô cùng đáng thương không chỗ nói.
“Hức hức hức.
.
”
Nữ hài không nhịn được, tiếp tục khóc rống lên.
“Quân chưởng môn, ngài dù sao cũng là chưởng môn của một phái, sao lại có thể ức hiếp một nữ hài chân yếu tay mềm như thế, không cảm thấy hổ thẹn với lương tâm mình sao?”
“Nàng ta bất quá chỉ là một đứa trẻ thôi mà.
”
Quân Thường Tiếu bất đắc dĩ nói:
“Ngươi đừng khóc nữa! Đừng khóc nữa! Ta đồng ý được chưa?”
Rõ ràng nữ hài vừa rồi khóc vô cùng thảm thiết vậy mà hắn vừa đáp ứng lập tức biểu lộ vẻ mặt tươi cười. Nhất định là nữ hài này có học qua diễn xuất, trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách.
“Aii.
.
”
Quân Thường Tiếu thở dài, lắc đầu nói:
“Đi thôi”
“Dạ”
Nữ nhân vội vàng chạy đến. Nàng vừa đi vừa nói:
“Chưởng môn, ta tên là Liễu Uyển Thi, biệt danh là Đô Đô. Về sau ngài cũng có thể gọi ta là Đô Đô nha.
”
Liễu Uyển Thi?
Quân Thường Tiếu trầm giọng nói:
“Cái tên đầy thơ tình họa ý như thế này, sao có chút không khớp với người vậy trời.
”
Mặc dù chưa tiếp xúc lâu nhưng Quân Thường Tiếu có thể nhìn ra được nữ nhân mặc dù tuổi nhỏ nhưng tính cách vô cùng tinh nghịch tinh quái.
“Bùa tăng tốc còn tác dụng trong bao lâu nữa?”
“Năm phút”
“Mang theo cục nợ này không cách nào kịp trở về môn phái rồi. Đành phải ngồi xe ngựa quay về thôi.
”
“Ọt ẹt.
.
”
Liễu Uyển Thi vừa đi được vài bước thì bụng khua chiêng gõ trống kêu lên. Nàng ta ôm bụng, bộ mặt vô cùng đáng thưởng nói:
“Chưởng môn, cả ngày nay ta chưa có ăn gì hết á.
”
“Người muốn ăn gì đây?”
“Ta muốn ăn Hoa Sơn Chi chiên, nước mật ong, bánh táo đỏ, thịt bò vàng hầm, Gà hấp xả ở lầu Tinh Nguyệt.
”
Liễu Uyễn Thi lập tức liệt kê một mạch tên các món ăn.
Quân Thường Tiếu nhếch mép, hắn chỉ nghe đã biết các món này có giá không hề rẻ.
Nhưng cũng phải nói, từ lúc hắn xuyên không đến đây, hằng ngày không ăn mì tôm thì cũng ăn cơm với rau xanh. Hôm nay, vừa hay lĩnh được tiền thưởng cũng nên thưởng cho bản thân một bữa cao lương mỹ vị nha.
“Bốp”
Quân Thường Tiếu đập tay một cái nói:
“Dẫn đường đi, chúng ta đến lầu Tinh Nguyệt.
”
Tại lầu Tinh Nguyệt.
Lầu Tinh Nguyệt là tửu lầu nổi tiếng nhất ở thành Thanh Dương, đặc biệt là món hoa sơn chi chiên nức tiếng xa gần, được mọi người gọi là mỹ vị hiếm có khó tìm ở nhân gian.
Mỗi năm đều có rất nhiều người ăn không quản đường xá vạn dặm đến đây chỉ để có thể thưởng thức một lần.
Lúc này ở phòng dành cho khách quý, Quân Thường Tiếu và Liễu Uyển Thi đang ngồi ăn, bên cạnh hai người là một chồng đĩa đã ăn sạch bóng.
“Ợ.
.
.
”
Nữa tiếng sau, Quân Thường Tiếu ngồi dựa vào lưng ghế, xoa bụng nói:
“Đúng là danh xứng với thực mỹ vị nhân gian nha.
”
Liễu Uyển Thi một bên đùi gác lên thành ghế, tay cầm cây tăm chỉ vào một cái đĩa trống nói:
“Món này, muối bỏ hơi ít, thất bại. Món này lửa chưa đủ, thất bại. Món này dầu cho quá nhiều, thất bại.
”
Quân Thường Tiếu nói:
“Ta thấy lúc nãy ngươi ăn cũng không ít đâu đó.
”
Liễu Uyển Thi lau lau miệng nói:
“Chưởng môn, ngài phải biết, một người đói gần chết sẽ không để ý đồ ăn có ngon hay dở a.
”
Nhìn dáng vẻ Liễu Uyển Thi vừa đáng yêu mà chân thành, Quân Thường Tiếu hứng thú nói:
“Ngươi nói giống như là mình biết làm cơm vậy.
”
“Ta không biết làm cơm.
”
Liễu Uyển Thi tiếp tục nói:
“Ta chỉ biết nấu ăn.
”
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói:
“Biết làm cơm và biết nấu ăn có gì khác nhau hả?”
“Khác nhau rất nhiều là đằng khác.
”
Liễu Uyển Thi nghiêm túc trả lời:
“Làm cơm là nấu cơm để ăn, còn nấu ăn thì bao gồm rất nhiều phương thức, ví dụ như chiên, rán, nấu, xào, luộc, hấp, hầm,
.
.
.
.
”
“Thôi ngừng được rồi.
”
Quân Thường Tiếu vội vàng ngắt lời, ngạc nhiên nói:
“Ngươi thật sự là biết nấu ăn?”
“Đương nhiên rồi.
”
Liễu Uyên Thi khoanh tay dựa vào ghế, kiêu ngạo nói:
“Nếu như nấu ăn cảnh giới cũng như võ đạo phân chia phẩm cấp, vậy ta có thể dõng dạc tự nhận mình là thần phẩm luôn.
”
Quân Thường Tiếu nữa tin nữa ngờ hỏi:
“Lợi hại như vậy sao?”
Liễu Uyển Thi cười nói:
“Chưởng môn không tin thì đợi chúng ta về đến môn phái, ta sẽ đại triển thần uy cho người biết thế nào là mỹ vị nhân gian.
”