Vạn Vực Chi Vương

Vạn Vực Chi Vương

Cập nhật: 06/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 8,079,602
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Dị Giới
     
     

Trong hào quang màu đen kia truyền đến từng luồng khí tức âm hàn, gần như là Nhiếp Thiên ở bên cạnh hắn, còn nghe tiếng ác quỷ khóc ròng.

"Quỷ Khấp!

"

Đỗ Khôn sắc mặt âm hàn, khẽ quát một tiếng, từ cổ tay bóp một sợi cốt liên lấy xương tay chế thành nắm trong lòng bàn tay.

Làn sương mù màu đen nhè nhẹ từ trong sợi dây xương từ từ bay ra. Sương mù màu đen trong nháy mắt đã biến đổi thành từng con ác quỷ đầu vặn vẹo.

Ác quỷ đầu hình thành, Nhiếp Thiên đột nhiên nghe được, âm thanh quỷ khóc vang dội hơn nữa chấn động tâm linh!

Âm thanh đau khổ của lũ quỷ vang lên, giống như biến thành lợi thứ, thẩm thấu vào sâu trong Linh Hải của hắn.

Hắn lập tức cảm thấy đầu đau muốn nứt.

Cũng vào lúc này, hắc quang bắn ra từ ngón tay Đỗ Khôn, toàn bộ đâm tới lồng ngực hắn.

"Phốc phốc phốc!

"

Gã xông về phía Đỗ Khôn, chẳng những trong nháy mắt đã ngừng lại, còn đang đau đớn liên tục bại lui.

Sau khi ổn định thân hình, hắn cúi đầu nhìn, phát hiện lồng ngực có thêm mười cái lỗ máu.

Máu tươi từ trong mỗi lỗ máu tràn ra, hắn đau đớn không kìm được gầm nhẹ.

"Lại không chết?"

Sau một kích đắc thủ, Đỗ Khôn của Quỷ Tông kinh ngạc nhìn hắn có chút ngoài ý muốn.

Chuyến đi này, năm người của Quỷ Tông tiến vào Thanh Huyễn giới đều có tu vi Luyện Khí tầng chín.

Một năm trước, Đỗ Khôn đã đột phá lên Luyện Khí cảnh tầng chín, hôm nay đã giết bảy đối thủ cùng cấp bậc với hắn.

Bảy người kia, toàn bộ đều có tu vi Luyện Khí tầng chín, nhưng khi hắn phóng ra mười đạo chỉ mang màu đen, người sau khi bị bắn trúng đều bị chỉ mang xuyên qua thân thể trong nháy mắt.

Đối thủ trước ngực bị mười đạo chỉ mang xuyên thấu cơ hồ đều chết thảm.

Mà Nhiếp Thiên, mặc dù bị một kích này bức cho liên tiếp bại lui, ngực đột nhiên xuất hiện mười cái lỗ máu, nhưng rõ ràng hắn vẫn còn bảo trì tràn đầy sinh cơ.

Nhiếp Thiên khác thường, khiến Đỗ Khôn có chút khó hiểu, hắn lặng lẽ thu liễm sự coi thường Nhiếp Thiên, bắt đầu xem xét hắn thêm lần nữa.

"Bị thương...

.

"

Cúi đầu nhìn mười cái lỗ máu trên ngực Nhiếp Thiên, sắc mặt âm trầm, trong mắt dần dần hiện lên chiến ý mãnh liệt.

Đây là lần đầu tiên hắn bị thương đúng nghĩa chân chính!

Trước kia, hắn chiến đấu với tiểu bối Nhiếp gia, bởi vì không cho phép sử dụng linh khí, cho nên những chiến đấu kia chưa bao giờ khiến hắn tổn thương gân động cốt.

Thương thế lớn nhất của gã cũng chỉ phun ra mấy ngụm máu tươi mà thôi.

Nhưng lần này chiến đấu với Đỗ Khôn chỉ vừa đối mặt, trước ngực hắn dĩ nhiên đã có thêm mười cái lỗ máu.

Nếu không phải thân thể máu thịt của hắn khác hẳn với người thường, có lẽ hắn đã chết trong một kích này rồi.

Nhưng mà, trạng thái bị thương, mặc dù cảm thấy ngực vô cùng đau đớn, nhưng hắn lại không hề sợ hãi.

Ngược lại, hắn còn mơ hồ có chút hưng phấn!

"Ồ!

"

Ngay lúc hắn hoạt động tay chân một lần nữa, chuẩn bị xuất kích lần nữa, hắn đột nhiên chú ý tới những dòng nước ấm kia lại điên cuồng hội tụ về phía lỗ máu trên ngực hắn.

Lúc này, hắn mới nhớ tới trước khi Đỗ Khôn tới, hắn đã ăn rất nhiều thịt linh thú.

Vốn hắn chuẩn bị lợi dụng những thịt linh thú kia tiếp tục tôi luyện huyết nhục, từ từ mở rộng Linh Hải.

Bởi vì chiến đấu đột nhiên phát động nên hắn không thể tĩnh tâm tu luyện, nhưng thịt linh thú bị hắn nuốt vào vẫn bắt đầu sinh sôi năng lượng.

Năng lượng sinh sôi theo cảm nhận của hắn, không có dung nhập vào huyết nhục, cũng không có chảy về Linh Hải, mà tự nhiên hội tụ về mười cái lỗ máu chảy ra kia.

Khi hắn lần nữa cúi đầu nhìn xuống, hắn phát hiện mười cái lỗ máu trên người hắn lúc trước vẫn còn đang chảy máu, không có lấy một giọt máu nào chảy ra nữa!

Hơn nữa, cảm giác đau đớn khiến hắn vô cùng khó chịu lại từng chút một.

Cứ như thế, chỉ trong chốc lát, mười người kia đều bị sắc nhọn của Đỗ Khôn phá thủng lỗ máu, cũng không thể tiếp tục gây ảnh hưởng tới hắn nữa.

Trên người hắn vô cùng dị thường, vẻ mặt kinh ngạc khiến Đỗ Khôn nhìn chằm chằm cũng cảm thấy được.

Đỗ Khôn cau mày, thần sắc dần dần ngưng trọng, lúc này gã mới nhớ tới một phen thuyết pháp trước đó của Ngu Đồng.

"Tiểu tử gọi là Nhiếp Thiên này, tựa hồ.

.

. đã từng bị Ngu Hoàng tổn thương.

"

Trước hít sâu một hơi, sau đó Đỗ Khôn quay đầu từng tên ác quỷ nổi lơ lửng trên sợi xích xương, đột nhiên dùng sức thổi một cái.

"Vù vù vù!

"

Bảy đầu quỷ được tạo thành từ khói mù màu đen truyền ra tiếng quỷ khiếu chói tai, rồi bỗng nhiên trôi nổi về phía Nhiếp Thiên.