Editor: Kingofbattle
Đẩy cửa bước vào, trước mắt Khâu Đồ là một căn phòng tối khổng lồ dưới mặt đất.
Tường được xây từ những phiến đá thô ráp, ở giữa là một bàn làm việc bằng gỗ sồi, trên đó vương vãi những vệt máu khô và vết dao khắc sâu, xung quanh bày đủ loại dao và dụng cụ tra tấn.
Trên bàn, một thiếu nữ chi chít vết thương, không còn dấu hiệu của sự sống, bị trói chặt, Cổ Xu đứng bên cạnh nàng, đeo kính gọng vàng, tay trái mang găng, tay phải cầm một con dao phẫu thuật sắc bén, đang mổ xẻ cơ thể nàng ta.
Lưỡi dao trượt dọc theo xương, da thịt lật ra, nội tạng lộ rõ, động tác của hắn chính xác đến mức gần như chuyên nghiệp, như thể đang thực hiện một nghi thức thần bí nào đó.
Ánh đèn chùm trên trần nhà nghiêng đảo, hắt xuống ánh sáng lạnh lẽo yếu ớt, chia bóng tối và ánh sáng thành những khối hình kỳ dị, trong không khí ngập tràn mùi máu khô và rỉ sắt.
Khung cảnh tựa địa ngục đó khiến ngay cả một người từng trải như Khâu Đồ cũng suýt không chịu nổi.
Một lúc sau, tiếng thở dài nhẹ vang lên trong phòng, phá vỡ sự im lặng.
“Đáng tiếc.
” Cổ Xu lẩm bẩm.
Hắn đặt dao mổ sang một bên, tháo găng tay ra, rửa tay trong chậu nước gần đó, nước bên trong dần bị nhuộm đỏ, như cả chậu máu.
Cổ Xu hờ hững nói: “Bố mẹ cô gái này vốn là cán bộ cấp cơ sở của Toà Thị Chính, nàng lẽ ra có thể có một tương lai tươi sáng, đi học, chơi đùa với con cái của các quan chức khác.
”
“Sau khi trưởng thành, có một mối tình ngọt ngào, kết hôn, sinh con, sống một cuộc đời bình dị nhưng hạnh phúc.
”
“Nhưng qua cuộc điều tra hôm qua, phát hiện cha mẹ nàng luôn bí mật liên lạc và giúp đỡ lực lượng vũ trang phản chính phủ.
”
“Vậy là một bông hoa rực rỡ đã héo tàn như thế.
”
Những lời nói của Cổ Xu, từng câu từng chữ đều toát lên vẻ đáng tiếc, nhưng kết hợp với giọng điệu thản nhiên và thủ đoạn lạnh lùng của hắn, khiến cho Khâu Đồ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
Giới thiệu xong về cô gái, Cổ Xu lấy một chiếc khăn lau khô tay, gấp gọn gàng rồi đặt xuống.
Sau đó, hắn đi đến mở một chiếc tủ cạnh tường, lấy ra một chiếc túi vải quen thuộc, rồi ném về phía Khâu Đồ.
“Lúc nãy cậu gặp được dược tề sư kia, đúng không?”
Khâu Đồ thoáng ngạc nhiên, rồi gật đầu, “Phải, tôi gặp rồi.
”
Khóe miệng Cổ Xu nhếch lên nụ cười đầy ẩn ý: “Cục trưởng đã đồng ý kế hoạch của cậu, nhưng có chút thay đổi nhỏ.
”
“Vật liệu tai biến là vật bị quản lý, không thể lấy ra sử dụng cho nhiệm vụ của cậu, vì vậy dược tề sư chợ đen kia sẽ giao cho cậu.
”
“Nàng ta không chỉ nắm được cách điều chế dược phẩm tai biến, mà còn có mối liên hệ với chợ đen, giá trị của nàng ta cao hơn vật liệu tai biến đơn thuần nhiều, đủ để khiến Tần gia hài lòng.
”
Nghe vậy, trái tim Khâu Đồ đập mạnh.
Giá trị của dược tề sư đúng là cao hơn vật liệu tai biến, nhưng không tiện lợi bằng.
Có Vật liệu tai biến, nếu tình thế bất lợi, hắn có thể bỏ trốn ngay.
Nhưng một người sống, hơn nữa lại là cô bé mười lăm, mười sáu tuổi, dẫn nàng ta theo sẽ làm tăng đáng kể độ khó và rủi ro khi chạy trốn.
Chẳng lẽ Diêm Sân đoán được ý định bỏ trốn của hắn nên cố ý sắp đặt một “cục nợ” như vậy?
Trong khi suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng, Khâu Đồ vẫn không quên diễn xuất với Cổ Xu: “Dược phẩm tai biến? Dược sĩ? Đây là gì vậy?”
Cổ Xu đẩy kính gọng vàng, hờ hững nói: “Những câu hỏi đó, trong tài liệu ở túi vải có hết, cậu có thể từ từ xem.
”
“Đúng rồi, xem xong nhớ tiêu hủy và giữ bí mật.
”
Nói xong, hắn ta nhìn Khâu Đồ thật sâu, lạnh nhạt nói thêm: “Cậu không muốn biết hậu quả của việc tiết lộ đâu.
”
Cảnh cáo Khâu Đồ xong, Cổ Xu phất tay tiễn khách: “Được rồi, ra ngoài xem tài liệu đi !
”
"Xem xong nhớ đi tìm Tần Thư Mạn, thuyết phục nàng trở về Tần gia.
"
"Kiên nhẫn của cục trưởng là có hạn.
"
"Rõ, thưa sếp!
" Khâu Đồ nghe lệnh, hai chân đứng thẳng, chào một cách nghiêm chỉnh theo tiêu chuẩn.
Chào xong, Khâu Đồ mang theo túi vải, cất bước rời khỏi phòng tối dưới lòng đất.
Điều mà hắn không biết là, sau lưng mình, ánh mắt của Cổ Xu như cái bóng âm thầm theo sát bóng lưng hắn rời đi, dục vọng ẩn giấu sau tròng kính dường như sắp trào ra khỏi đáy mắt.
【9: 03: 18 (Bảo rương)】
Vừa bước ra khỏi tầng hầm, mùi tươi mát của đất và lá khô xộc thẳng vào mũi, tạo nên sự đối lập rõ ràng với mùi máu tanh ngột ngạt trong tầng hầm.
Khâu Đồ hít sâu một hơi không khí lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xám mờ, rồi bước thẳng vào biệt thự.
Dưới sự dẫn đường của người hầu, hắn đến một phòng khách và ngồi xuống, chuẩn bị xem qua những thông tin mà Cổ Xu cung cấp về sức mạnh siêu phàm trong thế giới này.
Điều này liên quan trực tiếp đến kế hoạch tiếp theo của hắn.
Ngồi xuống ghế sofa, Khâu Đồ mở túi vải ra.
Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là một tập tài liệu mỏng, chỉ vỏn vẹn hai trang giấy.
Hắn đặt tài liệu sang một bên, kiểm tra lại các thứ khác trong túi vải.
Một viên Cực Quang Thạch, ba con cá vàng nhỏ và 12 đồng bạc, đây đều là những thứ hôm qua Khâu Đồ đã giao cho Diêm Sân, bây giờ xem như vật quy nguyên chủ.
(vật quy nguyên chủ: vật trả về chủ cũ)