Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Ông quản gia ngồi đợi chờ đến sáng hôm sau nhưng phòng phẫu thuật vẫn chưa có ai đi ra.
Khoảng chừng 8 giờ sáng thì Dương Tuấn cũng đi ra ,
sắc mặt cũng không được tốt cho lắm .
"Bách .
Bách Quân cậu ấy như thế nào rồi"
Lương Kha ông bây giờ rất rối ,
đến nỗi câu từ cũng không được trọn vẹn .
" Bác quản gia .
mong bác bình tĩnh...
.
"
"Tình hình của Bách Quân chắc có lẽ sẽ không qua khỏi,
não bộ tổn thương khá mạnh, e là khó qua khỏi được .
Có thể sẽ ra đi bất cứ lúc nào "
"Không.
.
. không đâu.
.
.
cậu ấy sẽ không như vậy đâu.
.
.
"
" Bác bình tĩnh đi ,
một lát nữa nó sẽ được chuyển vào trong phòng bệnh .
Thời gian này bác tranh thủ đi ,
bởi sức khỏe của nó yếu lắm "
Dương Tuấn nói xong cũng rời đi. Lương Kha nghe xong thì muốn chết trân tại chỗ vậy .
Cậu chủ nhà ông tại sao lại dạy dột như thế chứ .
.
.
"Thiếu gia .
.
. thiếu gia .
.
cậu đừng bỏ tôi mà "
Từ đó giờ ông xem Bách Quân như con trai của mình vậy .
Cho nên khi thấy anh như vậy nên ông cũng không cầm lòng được.
10 giờ sáng ông vào trong phòng bệnh thăm Bách Quân. Người đàn ông vốn dĩ rất lạnh lùng, mạnh mẽ nhưng giờ thì đã không còn nữa rồi .
Lúc trước anh lạnh lùng bấy nhiêu thì hiện tại anh đã không còn nữa rồi mà thay vào đó là người không ra người,
ma không ra ma .
Cả người chỗ nào cũng có kim tiêm còn có máy thở oxi và nhiều thiết bị khác nữa .
Tin tức chủ tịch tập đoàn Hàn thị nhảy lầu tự tử ở nhà riêng cũng nhanh chóng lan ra ,
báo chỉ đưa tin không ngừng .
Công ty đang đi lên, không có dấu hiệu xuống dốc .
Vậy mà Hàn Bách Quân lại nhảy lầu lúc giữa đêm cho nên đang dậy sóng làn dư luận .
.
Đoàn Gia Khiêm lúc sáng cũng mới biết được .
Còn Trần Diễn thì đang giải quyết chuyện báo chí rồi đến trưa thì mới đến xem tình hình của chủ tịch như thế nào
Ở quán cà phê mấy nhân viên cũng xúm lại xem tin tức .
Bởi vì tin này đang hót nhất cho đến thời điểm của hiện tại .
Trên bài báo có đăng "' chủ tịch Hàn Thị Hàn Bách Quân nhảy lầu tự sát lúc giữa đêm "
Mọi người ở trong quán cà phê đang bàn tán rất xôn xao .
Còn Gia Hân thì chỉ lo cho công việc cho nên cũng không chú tâm cho lắm .
" Chị Hân chị không xem tin tức sao .
.
hôm nay có tin hót lắm đấy"
Gia Hân vội lắc đầu:'' không,
chị không xem đâu .
.
"
" Đây là tin tức của Hàn Bách Quân đó chị ,
một trong những người có tầm ảnh hưởng của thành phố A đấy .
.
"
Hàn Bách Quần .
Lại là cái tên này và khi nghe lại thì trái tim cô lại có một chút dao động .
"Trời ơi .
.
.
tội nghiệp cho anh ấy quá đi, chỉ hơn 30 tuổi đang đẹp trai phong độ ngời ngời ,
vậy mà lại đi nhảy lầu "
Hai chữ nhảy lầu cuối cùng cũng lọt vào tai của Gia Hân. Hiện tại cô rất muốn mình nghe lầm nhưng đó chính là sự thật .
"Sao .
.
.
A Thúy .
.
.
em nói Hàn Bách Quân nhảy lầu sao .
.
"
Co dudng nhu khong tin cho nen muon xac nhan mot lan nนัล.
" Ừm ,
đúng vậy đó chị .
Anh ấy đã nhảy lầu vào tối hôm qua thì phải.
Mà nghe báo đưa tin. Thứ tình trạng rất
ทลng.
Chac co le la khong qua khoi™
" Cho chị xem với "
" Đây nè chị"
Đúng rồi, đây là anh ấy mà .
Cả người thì đầy máu ,
tay chân thì cũng bị thương khắp nơi .
Dường như bây giờ cô không thở được nữa rồi ,
mà anh ấy vì lý do gì mà nhảy lầu chứ.
"Mà em biết lý do tại sao người đàn ông này lại nhảy lầu không"
"À hình như dạo gần đây em có nghe người ta đồn đoán là chủ tịch Hàn Bách Quân đang cho người tìm một cô gái thì phải "
" Vậy sao "
" Chị .
.
chị .
.
bộ chị quen biết với người này sao"
" Ừm .
.
.
lúc trước chị với anh ấy là bạn cho nên cũng có chút lo lắng.
.
"
"À thì ra là vậy ,
hay là chị xin nghỉ phép vài ngày đi thăm anh ấy xem như thế nào đi .
"
" Vâng.
.
.
"
Người đàn ông này là đang tìm mình hay sao .
Anh ấy điên rồi.
điên thật rồi .
Tại sao lại lấy sinh mạng của chính mình ra đùa giỡn như vậy chứ .
Cô hận anh ấy nhưng cũng đâu cần mạng sống của anh ấy đâu .
Lỡ Bách Quân mà có chuyện gì, thì sau này mình làm sao mà đối diện với Uyển Linh đấy chứ .
Rốt cuộc thì mình nên làm như thế nào đây .
Có nên về thành phố A hay không và nếu về thì Gia Hân mình lấy tư cách gì để gặp người đàn ông đó .
.
Buổi chiều trước khi tan ca ,
Gia Hân cũng xin nghỉ phép vài ngày .
Cho dù cô không trở về thì cũng không có tâm trạng để làm việc, cho nên xin nghỉ là phương án tốt nhất cho thời điểm hiện tại