Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Buổi tối cả hai người nói chuyện cho đến khuya thì mới chịu đi ngủ .
Sáng hôm sau tầm 6 giờ là cô đã thức dậy rồi,
Gia Hân vệ sinh cá nhân xong rồi cũng ra ngoài mua một ít đồ .
Cô mua đồ ăn sáng và băng vệ sinh rồi cũng trở về .
Khi cô bước vào thì thấy anh và Gia Khiêm đang nói chuyện với nhau .
Gia Hân có chút khó xử không biết nên nói những gì.
Cho nên cô cũng chỉ biết bày đồ ăn sáng ra mà thôi .
Ngày hôm trước Đoàn Khanh đã đến đây cảnh cáo cô một lần rồi .
Cho nên cô cũng không muốn day dưa, nếu không sẽ phá hủy mối quan hệ cha con của hai người họ và còn gia đình của Gia Khiêm nữa .
Cô thừa nhận là người anh trai này rất tốt với mình. Nhưng từ khi Gia Khiêm thừa nhận thích cô ,
thì cô cảm thấy tình anh em này đã không còn như trước nữa rồi .
" Tao về trước đây ...
"
"Ừm "
Gia Khiêm nhìn cô một hồi lâu rồi cũng đi ra khỏi phòng .
Cánh cửa đóng lại thì cô mới thở phào nhẹ nhõm một cái
Bách Quân nhìn thấy được sự khẩn trương,
khó xử của cô nên cũng lên tiếng
" Em sao thế "
Lúc này đây cô mới bước lại gần cầm tô cháo và túi đồ đặt lên tủ đầu giường .
"Anh đang giả bộ à "
" Ừm,
anh biết là em đang nói đến cái gì . Nhưng mà Gia Khiêm chỉ đến thăm anh thôi .
Bởi vì bây giờ em là của anh rồi,
cho nên không ai có thể cướp em khỏi tay anh được "
" Anh tự tin đến như vậy à .
.
"
"Đương nhiên rồi "
Cô cười cười rồi ngồi xuống ghế :" anh ăn cháo đi , rồi lát nữa uống thuốc "
"Em đút cho anh ăn đi "
" Nhõng nhẽo"
Đành vậy thôi dù gì thì bây giờ tay của Bách Quân cũng đang đau ,
nơi nào cũng đầy kim tiêm. Cho nên cô đành miễn cưỡng mà chiều theo .
.
"Được,
vậy em đút cho anh ăn.
.
"
15 phút sau ,
Bách Quân ăn uống xong xuôi thì cũng uống thuốc và nằm xuống nghĩ ngơi .
Còn cô thì mới bắt đầu ăn phần ăn sáng của mình.
Lúc này đây anh ngồi dựa mình lên thành giường thì thấy trên bàn có một túi đen .
Cho nên có chút tò mò, không biết lúc nãy cô đã mua gì. Cho nên anh muốn mở ra xem .
.
.
Nhưng mới nhìn được một chút thì đã nghe tiếng của cô hét lên.
"Á .
anh .
.
.
anh .
.
đừng xem nữa.
.
.
"
Bách Quân cười cười rồi vụt tay lại :" em ngại à ,
mấy cái này cũng bình thường mà "
Người đàn ông lúc này nở một nụ cười gian xảo mà trêu cô .
"Dù gì thì mấy thứ này ,
sau này anh sẽ mua cho em mỗi khi em tới ngày mà '''
Trời đất ơi ,
anh ấy không biết mắc cở hay sao .
Chứ đàn ông ít ai mà đi mua mấy thứ này lắm .
" Anh .
.
anh .
.
nằm xuống nghỉ ngơi đi, đừng có trêu em "
Cô nói xong liền cầm túi đen đem vào trong nhà vệ sinh .
Sẵn ở trong này nên cô cũng tắm rửa rồi thay băng vệ sinh luôn .
Nữa tiếng sau cô đi ra nhìn anh một cái rồi quay qua dọn dẹp bàn ăn của mình .
Và sau đó thì đi lại mở cửa sổ ra cho thoáng mát một chút .
Bách Quân đã ngủ rồi, chắc có lẽ là do tác dụng của thuốc nên mới nhanh ngủ như vậy .
Lúc này cô mở điện thoại lên thì có tin nhắn của La Sơn .
.
" Dạo này em thế nào rồi ,
có ăn uống đầy đủ không "
" Người đàn ông kia đã tỉnh lại chưa "
Gia Hân chần chừ một lát thì cũng nhắn lại " dạo này em ăn uống đầy đủ lắm ,
cho nên anh đừng lo cho em .
Còn về Bách Quân thì anh ấy cũng vừa tỉnh lại ngày hôm qua .
.
.
"
"Ừm .
.
vậy thì anh cũng mừng cho hai người.
Anh chúc em và Bách Quân hạnh phúc nhé "
"Ừm .
.
em cám ơn anh .
em cũng chúc anh sau này tìm được người mình yêu mình thật lòng"
"Tạm biệt"
Lát sau cô nhìn lại dòng tin nhắn rồi thoát khỏi màn hình .
Quả thật La Sơn rất tốt nhưng mình không yêu anh ấy nên không thể được .
Có lẽ anh ấy cần tìm người con gái khác tốt hơn mình .
Một tình yêu mới, một khởi đầu mới .
.
Còn cô thì sẽ xem đây là một tình bạn đẹp ,
là người bạn thân của mình mà trân trọng .
Tình yêu cũng rất khó nói không thể nói yêu là yêu được .
Mà là xuất phát từ trái tim ,
cảm xúc của chúng ta cho nên khi yêu đúng người thì mới vui vẻ và hạnh phúc .
.
.
Khi cô ở bên Hàn Bách Quân cũng vậy .
Tuy nó có nhiều đau khổ ,
tổn thương nhưng quy chung lại vẫn là hai chữ " tình yêu " đã xuất phát từ tận đáy lòng và tâm can .