Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Qua mấy ngày sau thì Như Ý cũng đã ổn định tâm trạng ,
cô chủ động nói chuyện với chồng mình .
" Gia Khiêm,
có phải anh vẫn còn thích Gia Hân đúng không"
"Sao em biết được chuyện này"
Cuối cùng thì anh ấy cũng thừa nhận rồi,
thừa nhận là vẫn còn tình cảm với cô ấy
"Cái này không còn quan trọng nữa đâu .
Em muốn chúng ta ly hôn ,
bởi vì em không muốn ở cùng người mà không yêu mình "
Cô nói xong liền đưa đơn ly hôn cho anh ,
và cô cũng đã ký tên sẵn .
"Em thật sự muốn ly hôn với anh " Gia Khiêm nhìn chầm chầm vào gương mặt của vợ mình " em không hối hận chứ "
"Em không hối hận và em cũng không đòi hỏi gì cả "
"Ừm ,
nếu em đã quyết như vậy thì anh cũng không còn gì để nói "
Gia Khiêm cầm đơn ly hôn trên tay rồi đặt chữ kí của mình lên đó .
Quả thật là anh là nguồn có lỗi với vợ mình,
cho nên bây giờ anh không muốn ràng buộc,
cầm tù cuộc sống của cô nữa .
" Như Y ,
anh xin lỗi "
Gia Khiêm nhìn cô qua loa rồi đi ra khỏi phòng ngủ .
Ở trong phòng bây giờ chỉ còn một mình cô mà thôi.
Người con gái cầm đơn ly hôn trên tay rồi bật khóc ,
cô khóc cho cuộc hôn nhân này, cuối cùng thì cũng tan rã rồi
Tình cảm bao năm qua cô dành cho anh vậy mà chỉ gói gọn trong ba chữ " anh xin lỗi "
Cô không muốn câu xin lỗi từ anh ,
một câu níu kéo cũng không có được .
Đúng là cô đã thất bại một cách thảm hại rồi ...
Như Ý đi lại tủ quần áo cô thu gom hành lý và đồ dùng cá nhân của bản thân, rồi xách vali đi xuống lầu.
.
.
Đoàn Khanh thấy con dâu mình xách vali đi xuống lầu ,
gương mặt thì không được tốt lắm hình như là đứa con dâu này đang khóc .
Trong đầu ông bây giờ liền có một suy nghĩ đó chính là con trai và con dâu đang bất hoà .
"Con dâu ,
con đi đâu mà xách theo hành lí thế"
" Bây giờ con không còn là con dâu của Đoàn gia nữa ,
con và anh ấy đã ly hôn rồi .
Cho nên sau này con sẽ không ở đây nữa "
Ông ta nghe xong thì giống như xét đánh ngang tai . Điều mà ông lò sợ nhất thì nó cũng đến rồi .
"Như Ý có gì từ từ nói ,
hay để ba dạy dỗ lại nó"
" Không cần đâu ,
mọi chuyện con đã biết hết rồi . Cuộc hôn nhân này kết thúc tại đây là đẹp lắm rồi "
Như Y lao đi giọt nước mắt trên gò má rồi nói tiếp:" con trai của con thì con sẽ tự nuôi dưỡng,
sau này con và anh ấy sẽ không có bất kỳ liên lạc gì nữa "
"Không, không được, thằng bé là cháu đức tôn của Đoàn gia mà "
Khi ông ta nói xong thì cô cũng đã đi được một đoạn rồi,
bây giờ ông ta vô cùng tức giận,
đồ đạc ở gần đó cũng đã bị phá vỡ tất cả . Người làm thấy ông chủ tức giận như vậy thì bọn họ cũng không dám lại gần .
Một lát sau ông ta đi lên thư phòng tìm con trai mình .
Vừa bước vào thì Đoàn Khanh đã cho Gia Khiêm một cú đấm vào mặt ,
ánh mắt hằn lên tia máu .
"Mày ,
mày làm cái trò gì vậy ,
tại sao lại ly hôn với Như Ý hả "
"Ba ,
đủ rồi ,
con và cô ấy cuối cùng vẫn không có kết quả đâu "
Anh xoa xoa gương mặt của bản thân :" vốn dĩ cô ấy là tiểu thư con nhà giàu và sinh được con trai nên ba mới trọng dụng ,
nể nang cô ấy .
Ba lúc nào cũng lấy lợi ích lên làm hàng đầu mà thôi,
bao nhiêu năm qua lợi dụng cô ấy và Dương gia chưa đủ hay sao "
" Mày ,
mày dám ăn nói với tao như vậy sao"
" Hừ ,
con mệt rồi,
bao nhiêu năm qua con chịu đựng ,
con sống vì cái nhà này. Nhưng bây giờ cô ấy đã biết tất cả ,
cho nên con sẽ giải thoát cho cô ấy ".
Gia Khiêm nói xong liền quay đầu rời đi .
Anh bất lực trước cái tính gia trưởng của ông ấy ,
và anh cũng hận chính mình,
vì mình mà cô ấy đau khổ,
con trai của mình sau này lớn lên thì không có ba.
Mọi thứ đến đây là được rồi,
sau này anh chỉ mong cô ấy tìm được một người yêu thương mình thật lòng là được .
.