Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Chương 1 - Sinh Nhật Đau Thương
Chương 2 - Không Một Ai Tin Tôi Cả
Chương 3 - Nơi Được Gọi Là Gia Đình
Chương 4 - Thời Hạn 3 Ngày
Chương 5 - Vẫn Không Tin Tưởng
Chương 6 - Anh Trai, Em Gái
Chương 7 - Mất Kiểm Soát
Chương 8 - Phu Nhân Nhà Họ Hàn
Chương 9 - Tâm Trạng Của Bách Quân
Chương 10 - Vào Tù
Chương 11 - Nếu Có Kiếp Sau
Chương 12 - 7 Năm Tù
Chương 13 - Trong 1 Ngày
Chương 14 - Thân Ai Nấy Lo
Chương 15 - Ra Tù
Chương 16 - Ba Nào Thì Con Nấy
Chương 17 - Ai Hận Ai
Chương 18 - Không Còn Cảm Giác
Chương 19 - Xin Việc Làm
Chương 20 - Gặp Lại Sau Bao Năm
Chương 21 - Cầu Xin
Chương 22 - Người Giúp Việc
Chương 23 - Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Chương 24 - Hai Cô Gái
Chương 25 - Ba Mặt Một Lời
Chương 26 - Không Nhớ Anh
Chương 27 - Ghen
Chương 28 - Cầu Xin
Chương 29 - Đánh Ghen
Chương 30 - Niềm Tin
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 33 - Hận Chính Mình
Chương 34 - Càng Yêu Càng Đau
Chương 35 - Suy Tư
Chương 36 - Đang Phải Trả Giá
Chương 37 - Thương Đau
Chương 38 - Nhật Ký Đau Thương
Chương 39 - Nhận Ra Quá Muộn
Chương 40 - Ra Ngoài Chơi
Chương 41 - Thích Thầm
Chương 42 - Lựa Chọn Cái Chết
Chương 43 - Vì Yêu Mà Bất Chấp Tính Mạng
Chương 44 - Trở Về
Chương 45 - Gặp Lại
Chương 46 - Chứng Minh Tình Yêu
Chương 47 - Đau Lòng
Chương 48 - Trở Về Thế Giới Của Riêng Mình
Chương 49 - Cha Con Gặp Nhau
Chương 50 - Mới Tỉnh Mà Đã Phát Cơn Ghen
Chương 51 - Em Đợi Anh Đã 10 Năm Rồi
Chương 52 - Chúc Em Hạnh Phúc
Chương 53 - Xuất Viện Về Nhà
Chương 54 - Douyin
Chương 55 - Sống Chung
Chương 56 - Một Bắt Đầu Mới
Chương 57 - Nhớ Anh
Chương 58 - Anh Yêu Em
Chương 59 - Trầm Luân Cả Đêm
Chương 60 - Em Đi Học, Anh Đi Làm
Chương 61 - Gặp Đối Tác
Chương 62 - Bạn Mới
Chương 63 - Ghen Tuông
Chương 64 - Anh Đang Ghen
Chương 65 - Tin Nhắn ( Nhẹ)
Chương 66 - Anh Muốn Em (Nhẹ )
Chương 67 - Mất Kiểm Soát
Chương 68 - Trải Qua Đêm Tình
Chương 69 - Hôn Nhân Tan Vỡ
Chương 70 - Ly Hôn
Chương 71 - Buông Tha
Chương 72 - Cứu Mạng
Chương 73 - Bị Thương
Chương 74 - Xin Lỗi
Chương 75 - Đất Nước Mỹ
Chương 76 - Cùng Chung Một Đất Nước
Chương 77 - Anh Hùng Không Qua Được Ải Của Mỹ Nhân
Chương 78 - Yêu Là Yêu
Chương 79 - Nói Sự Thật
Chương 80 - Hai Người Phụ Nữ Gặp Nhau
Chương 81 - Ngoài Lạnh Lùng, Trong Ấm Áp
Chương 82 - Thương Vợ
Chương 83 - Ăn Chay
Chương 84 - Đi Siêu Thị
Chương 85 - Người Đàn Ông Đảm Đan
Chương 86 - Chăm Vợ Bầu
Chương 87 - Nhà Có 3 Người
Chương 88 - Chap 88
Chương 89 - Đi Khu Vui Chơi
Chương 90 - Ông Xã Lại Ghen Tuông (H Nhẹ)
Chương 91 - Cảm Giác Mất Đi Người Thân
Chương 92 - Trở Về Nước
Chương 93 - Ra Ngoài Đi Dạo
Chương 94 - Hạnh Phúc
Chương 95 - Nhớ Nhau
Chương 96 - Nhớ Em Quá Đi
Chương 97 - Ôm Vợ Ngủ
Chương 98 - Si Tình
Chương 99 - Heo Lười
Chương 100 - Không Tha Thứ Đâu
Gia Hân cô không ngờ ông ta lại là một con người như vậy, mình là con gái của ông ấy nhưng ông ấy vẫn xuống tay ,
đúng là lòng dạ con người mà .
" Mày có muốn nói gì trước khi chết không"
"Ông đúng là không bằng súc sinh mà ,
tôi là con gái ông nhưng ông vẫn không buông tha "
" Hừ , tại mày là một đứa con vô dụng "
Đoàn Khanh nói xong mấy chữ liền đi ra khỏi căn nhà hoang rồi bấm công tắc lên cho trái bom kia phát nổ .
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi thì nơi đây toàn là một màu đen mù mịt .
" Tạm biệt "
Toàn bộ căn nhà hoang đã được phát nổ ,
mọi thứ đã bị thiêu rụi hoàn toàn,
căn nhà cũng đổ sập xuống khiển cho ai nấy cũng không muốn nhìn .
Một đống đổ nát ,
hoang tàn do Đoàn Khanh gây ra ...
" Cứu .
.
cứu .
.
.
cứu mạng .
.
cứu tôi với "
Sau khi về nhà thì ông ta vẫn dửng dưng xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra .
Ông ta tắm rửa rồi đi lên giường nằm ngủ .
Qua sáng hôm sau cô mới tỉnh dậy ,
Gia Hân mở mắt ra thì thấy mình ở trong bệnh viện . Điều này làm cho cô khá là bất ngờ, mấy ngày trước cô cứ nghĩ là mình đã chết rồi .
Rõ ràng là ngày hôm đó cô ở trong nhà hoang mà, nhưng tại sao bây giờ lại ở bệnh viện chứ.
.
Chuyện gì đang xảy ra thế này, chẳng lẽ có ngươi đã cứu cái mạng này hay sao.
.
.
Người con gái rút dây truyền nước biển ra rồi bước chân xuống sàn nhà. Lúc này cô định ra ngoài tìm bác sĩ ,
y tá nhưng cô chưa kịp đi nữa thì bác sĩ đã đi vào mà người này lại là Dương Tuấn .
"Sức khỏe của cô còn yếu mà cô đi đâu thế"
Gia Hân bám lấy vạt áo của Dương Tuấn rồi hỏi chuyện:" tại sao tôi lại ở đây vậy ,
còn Bách Quân nữa anh ấy đâu rồi "
" Anh mau trả lời đi chứ"
"Nó đang ở trong phòng cấp cứu .
Đêm qua nó đến cứu cô nhưng bản thân mình thì bị kẹt trong nhà hoang ,
bom nổ cho nên bây giờ nó đang được cấp cứu .
.
"
" Không.
.
. không.
.
.
tôi phải đi tìm anh ấy ….
hức .
hức .
hức .
.
"
" Cô bình tĩnh một chút đi ,
nó đã dùng tính mạng của mình để cứu cô.
Nhưng bây giờ cô cứ như thế này thì làm dược gì chứ "
" Vậy anh hãy nói cho tôi biết tôi nên làm gì bây giờ đi ,
mọi chuyện là tại tôi mà nếu không anh ấy sẽ không như thế này "
" Hức .
.
hức .
.
.
hức .
.
.
"
"Ông ấy .
.
tại sao ông ấy lại làm như vậy chứ, thật độc ác mà "
" Cô biết người đã ném bom sao "
"Đúng vậy là Đoàn Khanh ,
ông ấy nói tại tôi mà con trai ông ta mới ly hôn cho nên ông ta mới giết tôi "
" Tôi từ lâu đã không còn liên lạc với bọn họ rồi nhưng tại sao ông ấy vẫn không buông tha cho chúng tôi chứ"
Dương Tuấn nghe xong thì cảm thấy nhức nhức cái đầu ,
ông ta đúng là hết thuốc chữa rồi,
ngay cả con gái mình cũng không buông tha nữa .
Lúc trước thì Gia Khiêm ép Bách Quân phải tự tử còn lần này thì liên quan đến Đoàn Khanh .
Đúng là hai cha con bọn họ rất quá đáng mà .
" Vậy bây giờ cô cứ ở trong bệnh viện đi, tôi sẽ điều vài vệ sĩ đến bảo vệ cô .
Ông ta biết được cô chưa chết sẽ giết cô một lần nữa đấy .
Còn về Bách Quân thì tôi đã mời mấy vị tiến sĩ bên nước ngoài về để điều trị cho cậu ta ,
nên sẽ không sao đâu "
" Ừm ,
anh nói vậy thì tôi cũng yên tâm rồi "
" Nhưng mà còn ông ta thì sao "
" Chuyện đó thì tôi đã báo cảnh sát rồi nên cô đừng quá lo lắng "
" Được "
Dương Tuấn nói xong liền dẫn cô đi đến phòng phẫu thuật .
Gia Hân ngồi ở trước cửa chờ đợi ,
đây là lần thứ 2 anh ấy phải đối mặt với nguy hiểm rồi,
cô sợ sẽ mất đi người mà mình thương yêu nhất .
Tại sao hơn 10 năm rồi mà hai người vẫn chưa được an toàn bên nhau .
Lúc nào cũng có sóng gió, không có cái này thì cái kia .
.
.
Người con gái ngồi úp mặt xuống đất mà khóc, nước mắt cứ lăn dài xuống đôi gò má .
.
.
" Bách Quân xin anh hãy an toàn, không có anh em không thể sống được"
Cả thanh xuân của em đã dành cho anh rồi, cuộc đời của em cũng mang tên anh .
Cho nên thiếu anh em sẽ mất tất cả ,
và em cũng không còn cảm xúc với mọi thứ xung quanh em nữa .
Cảm xúc ,
trái tim dường như luôn gắn liền với nhau. Không có hai thứ này em cũng không thể vui vẻ, cười nói với ai cả ,
đặc biệt là khổng có anh em dường như không có trái tim .