Võ Động Thiên Hà

Võ Động Thiên Hà

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Đoan Nguyệt
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 652,108
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
     
     

Trong lòng Vân Thiên Hà mặc du chia tay nhưng cũng không có tạo ra một chút sóng gợn trong lòng , thoi quen cô độc khiến hắn không bị trói buộc bởi điều gì , như ưng bay trên trời cá bơi dưới nước .

Theo như thuyết pháp của thế giới này , hiện giờ hắn đã đạt cấp tám võ sĩ , đạt đến cấp bậc này khiến cho cơ màng da tu luyện đạt tới chuẩn , đã có thể bắt đầu tu luyện một số nội dung đơn giản trong ‘ Bạo Cương Đoán Cốt Công ’, khiến cho xương cốt và cơ nhục có liên lạc với nhau .

Có lẽ với thành tựu này của Vân Thiên Hà , chỉ trong vòng hai tháng đột phá từ cấp sáu lên cấp tám , trong mắt người khác đây là một loại tốc độ tu luyện kinh khủng , chỉ có dùng từ quái vật để hình dung .

Song ...

.

.

Trong long Vân Thiên Hà cảm thấy sự tiến triển này quá chậm chạp , dù sao thì trong lúc bị giam hắn tu luyện ‘Vô lương tinh kinh ’ cùng ‘ Phá Thiên Tam Tuyệt ’ cũng đã khôi phục được bốn thành thực lực kiếp trước .

Bốn thành thực lực này ngoại trừ võ công còn rất nhiều hạng mục khác , ví dụ như độ linh hoạt nhanh nhẹn , thị giác , thính giác , phản ứng tư duy của não bộ .

.

.

, những thứ này ở kiếp trước đều phải trải qua huấn luyện đặc biệt mới có được .

Tới thế giới này chỉ có linh hồn và trí nhớ kiếp trước của hắn , thân thể hoàn toàn mới , bởi vậy muốn đạt lại phong độ như kiếp trước có rất nhiều điều phải rèn luyện , ngoài ra võ học cũng cần phải có một thân thể thật tốt để chống đỡ ,

bởi vậy phải không ngừng rèn luyện để biến thân thể mới này thành chính thân thể của mình , phải có sự phối hợp ăn ý giữa hành động và suy nghĩ .

,

Phải biết rằng cảnh giới võ sư đổ xuống tất cả đều chỉ tu luyện ngoại công , khi tiến lên tiên thiên cảnh giới , mới bắt đầu chú trọng nội công .

Vân Thiên Hà kiếp trước tu luyện ngoại công tới mức độ đại thành , hiện tại hắn mới chỉ đạt tới cấp tám , điều này làm sao có thể khiến cho hắn hài lòng được .

Nếu như cấp bậc võ đạo của thế giới này thì hắn phải đạt tới võ sư cấp bảy thì mới ngang bằng được với ngoại công đại thành ở kiếp trước , bởi vậy hiên giờ hắn cách mục tiêu đó còn rất xa .

.

.

. Cấp tám võ sĩ.

.

. . . . Cấp bảy võ sư.

.

. Ha hả!

Gánh nặng đường xa a!

Thở dài một hơi Vân Thiên Hà đem suy nghĩ thu trở lại , phát giác chỉ còn một mình mình đứng tại ‘ nghênh tống đình ’ của thành Lợi Châu , tất cả mọi người đều đã trở về .

Quay đầu lại , thấy phía ngoài đình đang buộc , một con ngựa lông mao màu than chì , thể trạng cường kiện , thần tuần uy vũ là loại ngựa Truy Vân , con ngựa này được nuôi từ nhỏ , là do Đồ Nguyên Khánh trước khi đi về kinh , tự mình đưa cho Vân Thiên Hà làm ngựa cưỡi.

Loại ngựa Truy Vân này sinh sống tại Tuyết Vực của La Lan đế quốc , loại ngựa này chịu lạnh rất giỏi , tốc độ giống như tia chớp , là một trong năm đại danh mã , cùng với nó chính là ‘tật điện mã’ , ‘Ô long mã’ ở phía Đông đại lục vùng thảo nguyên Xuât Vân đế quốc , ‘Liệt đà mã’ thuộc Liệt Diễm đế quốc nằm ở phía tây đại lục , và ‘Xích nhã mã’ của Đại Đường đế quốc .

Đại Đường bắc cương nhiều năm trước bị một nhóm khinh kỵ binh từ La Lan đế quốc tới tập kích , nên mới có được ngựa Truy Vân này , ngựa Truy Vân am hiểu nhất chính là chạy đường dài , ngày đi ngàn dặm , tại La Lan đế quốc có một nhóm binh chủng tên là ‘Vân truy kị’ rất nổi tiếng bốn phương , khi ra chiến trường thường xuyên phát động tập kịch ngàn dặm bất ngờ , làm cho người khác khó lòng mà phòng bị .

Nhưng năm đại danh mã trên đại lúc , số lượng sinh ra cũng rất ít , bởi vậy mỗi con bảo mã loại nay đều giá trị thiên kim ,

, chỉ lưu hành cho vương công quý tộc , đây cũng là đại biểu tượng trưng cho thân phận và địa vị xã hội , mà Đồ Nguyên Khánh lúc gần đi đem tặng cho Vân Thiên Hà, khiến cho những thiếu niên trong Đồ gia cực kì hâm mộ , thậm chí còn sinh lòng cướp đoạt .

Nhưng trong mắt các vị trưởng bối trong tộc thì con ngựa này nói lên điều khác , nó đại biểu cho sư coi trọng m tán thành , cũng báo cho mọi người trong Đồ gia biết ta đã nhận đứa cháu này rồi , sau này ai dám khi dễ hắn hãy nghĩ tới hậu quả trước .

Đi tới cọc buộc ngựa , đưa tay định sơ sờ con ấu mã này , nhưng con ngựa này tính tình rất dữ dằn , không nể tình lập tức tránh xa , dùng ánh mắt màu lam đề phòng nhìn hắn , mũi thờ phì phì , chân trước đạp đạp , giống như muốn tuyên chiến .

Quả nhiên là bảo mã hết sức kiêu ngạo , rất khó thu phục, hơn nữa nó lại có linh tính ,

điểm này lại khiến cho Vân Thiên Hà càng thêm thích thú với con ngựa Truy Vân này .

Nghĩ tới cảnh một người một người một kiếm , tung hoành ngang dọc khắp sơn hà , khiến cho Vân Thiên Hà bất chợt ngẩn người si mê .

Phì phì !

Tựa hồ như phát hiện mình bị khinh thị , con ngựa Truy Vân này tiếng thở càng thêm trầm trọng .

Vân Thiên Hà phục hồi lại tinh thần , cẩn thận nhớ lại một số điểm quan trọng trong thuật cỡi ngựa , hắn loài ngựa phải trải qua thuần hóa thu phục mới có thể cưỡi , nếu không thì đừng mơ tưởng đến chuyện ngồi trên lưng nó .

Càng tốt có linh tính chính xác là bảo mã , tính tình càng cương liệt càng khó thuần phục , nhưng nếu thu phục được sẽ tuyệt đối trung thành , nếu đổi chủ nhân thì không khống chế được .

Muốn cỡi con ngựa Truy Vân này trở về , phải xem xét tính tình của nó , cùng nó trao đổi câu thông mới được .

Nghĩ lại con ngựa này vẫn còn non , nên Vân Thiên Hà tìm kiếm xung quanh rất nhiều cành lá cây cỏ xanh non đem về , tự mình đút cho nó ăn , ban đầu Truy Vân mã tỏ vẻ chẳng thèm quan tâm tới , nhưng khi Vân Thiên Hà đưa tới gần mũi nó , mùi hoa cỏ tươi ngon xộc vào , khiên nó ngẩng đầu lên hít hít , từ từ di chuyển lại gần .

Vân Thiên Hà biết Truy Vân mã này đã động tâm với mỹ vị , nên hắn kiên nhẫn chờ đời , thành tâm thiện ý bày tỏ ra .

Dù sao mới chỉ là ấu mã , chỉ qua một nén hương thời gian , nó đã không chịu đựng được sự cám dỗ của thức ăn , tiến sát lại gần , tựa hồ như cảm nhận được thiện ý của Vân Thiên Hà , nó bắt đầu ăn , cừ từ từ dần dần , Vân Thiên Hà nhẹ nhàng vuốt ve trên cổ nó , bờm , khẽ gãi gãi .

Sau khi Truy Vân mã ăn xong , Vân Thiên Hà cùng nó nhìn nhau , ánh mắt đề phòng đã bị tiêu trừ , nhưng vẫn còn lại một chút trẻ con nghịch ngợm cùng kiêu ngạo ,

bất tuân , hiển nhiên chỉ cho nó ăn không thể nào thu phục được nó .

Nếu như cưỡi lên lưng nó giờ này , chắc chắn sẽ bị nó đáp xuống .

Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút , đều là những động vật có linh tính , chúng đều có trí tuệ , nhất là những loại thường xuyên dong duổi trên đường , hay chiến trường , chúng thường hiểu được ý tứ của loài người , nhất là khi đã nhận chủ nhân sớm chiều chung đụng .

Cởi dây cương từ cọc xuống , Vân Thiên Hà cũng không có cưỡi ngay lập tức , chỉ dắt nó đi , vừa đi vừa nói chuyện :

-“Ngươi nếu chịu cùng ta dong ruổi thiên hạ , thì ta cũng chỉ có thế đem ngươi nuôi nhốt ở trong chuồng , nếu ngươi có thể vượt qua được cuộc sống buồn tẻ .

.

.

-“Phì Phì !

Tựa hồ như hiểu được ý tứ của Vân Thiên Hà , Truy Vân mã thở mạnh mấy tiếng , vó trước đạp mạnh mấy phát , Vân Thiên Hà nhìn thẳng vào mắt của nó , dần dần hiểu được ý tứ :

-“Muốn làm chủ nhân của ta , ngươi có bản lãnh gì , ta mặc dù không muốn bị nuôi nhốt .

.

.

Trong lòng vừa động , Vân Thiên Hà lập tức lấy lại bình tĩnh , vẫn nhìn vào mắt của nó , vận dụng thuật thôi miên , từ từ dần dần , ấu mã cảm giác buồn ngủ hai mắt chậm rãi nhắm lại .

.

Thuật thôi miên dụng tương đối thành công , Vân Thiên Hà trở nên bình tĩnh , liên tục dẫn đọc truyền dẫn ý nghĩ một người một ngựa dong duổi thiên hạ .

.

.

Khiến cho Truy Vân mã hiện lên ảo tương hào hùng cùng chủ nhân tung hoành thiên hạ .

Thấy Truy Vân mã đang trong tình trạng mơ màng , Vân Thiên Hà nhẹ nhàng nhảy lên lưng nó , tạm thời nó vẫn an tĩnh .

Nhưng đột nhiên Vân Thiên Hà hét lớn một tiếng , khiến cho Truy Vân mã giật mình tỉnh lại , phát hiện Vân Thiên Hà đã ngồi trên lưng từ lúc nào , không có suy nghĩ cứ thế mà chạy đi .

Nhưng một lát sau , Truy Vân mã phát hiện ra điểm không đúng , trở nên tức giận , ngay lập tức nó chồm lên liên tục , tốc độ đề cao mấy lần , muốn đem Vân Thiên Hà hất xuống khỏi lưng của nó .

Vân Thiên Hà sớm đã có chuẩn bị , đầu tiên hắn dụng thuật thôi miên khiến cho Truy Vân mã mơ màng , truyền vào hình ảnh của hắn là chủ nhân của nó , sau đó mới tiến hành bước cuối cùng đánh thức nó dậy giao thủ thu phục nó , lúc này cả người Vân Thiên Hà đã dán chặt trên lưng ngựa , hai tay chắc chắn như gong kềm , để mặc cho Truy Vân mã tùy ý chạy đi .

Chạy được tầm năm canh giờ , lúc này đã là xế chiều , tốc độ của Truy Vân mã cũng chậm lại , từ từ bĩnh tĩnh , chạy những bước êm ả , không còn xóc nảy như lúc trước .

Ở trên ngựa Vân Thiên Hà lúc này cũng không dễ chịu chút nào hơn năm canh giờ nội tạng lồng lộn như trong máy giặt , hai tai ong ong , thể lực của hắn cũng bị Truy Vân mã làm cho tiêu hao hầu như không còn , việc này không thua kém gì một ngày luyện công , hơn nữa còn khiến cho cả người rã rời .

Cũng may ý chí của hắn thập phần kiên định , một mực cắn răng chịu đựng thi gan cùng Truy Vân mã , cuối cùng sau hơn năm canh giờ giao chiến , Truy Vân mã cũng bị thuần phục .

Mặc dù đã chiến thắng Truy Vân mã về mặt lực lượng , nhưng trong lòng Vân Thiên Hà vẫn chưa nghĩ đã thu phục được nó , hắn còn phải tiến hành một bước cuối cùng , tiến hành trao đổi qua lại .

Hắn xuông ngựa , dắt ngựa tới một khe nước gần đó , để cho nó uống nước thật trong , hắn lại tìm kiếm một đống hoa cỏ tươi ngon mang về cho nó ăn , vừa cho ăn vừa thực tâm nhìn vào trong mắt nó .

Lân này Truy Vân mã ăn rất hăng hái , trong mắt đã có hình bóng của Vân Thiên Hà , lỗ tai vẫy vẫy, cúi cúi đầu chà chà vào người hắn , biêu hiện rằng đã chấp nhận hắn làm chủ .

Thấy hành động này , Vân Thiên Hà mới thở phào một hơi nhẹ nhõm , trong lòng tràn ngập vui mừng , nhìn Truy Vân mã nói :

-“Từ hôm nay trở đi , ngươi sẽ mang họ Vân , tên gọi là ‘Vân Bôn ’ !

!

"