Chương 1 - Cao Thủ Rời Núi, Mối Hận Ngút Trời
Chương 2 - Đương Nhiên Là Tìm Đến
Chương 3 - Nhục Nhã Cực Hạn
Chương 4 - Xuống Dưới Mà Xám Hối Đi
Chương 5 - Chắc Chắn Diệp Hi Hòa Là Ác Ma
Chương 6 - Bí Mật Kinh Thiên
Chương 7 - Lấy Oán Báo Ân
Chương 8 - Quỷ Quoái Khó Lường
Chương 9 - Không Kiềm Chế Được Dục Vọng
Chương 10 - Còn Ai Muốn Tự Sát Nữa?
Chương 11 - Trí Nhớ Khá Đấy!
Chương 12 - Trần Hán Sinh?
Chương 13 - Một Tiếng Rác!
Chương 14 - Khäc Phục Hậu Quá?
Chương 15 - Tàn Dư Nhà Họ Diệp
Chương 16 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì Thế?
Chương 17 - Thân Gửi!
Chương 18 - Không Cần Vội
Chương 19 - Ai Đó?
Chương 20 - Cái Quỷ Gì Vậy!
Chương 21 - Cô Đang Làm Gì Vậy?
Chương 22 - Em Gái Tôi Đâu Rồi?
Chương 23 - Anh Trai?
Chương 24 - Sao Vậy?
Chương 25 - Diệp Hi Hòa?
Chương 26 - Có Lầm Không Vậy
Chương 27 - To Gan!
Chương 28 - Mắt Trợn Tròn!
Chương 29 - Đừng!!
Chương 30 - Cả Nhà Họ Lâm Đều Im Bặt!
Chương 31 - Ông Xem Hay Là Tôi Xem?
Chương 32 - Thường Tan Nát Ư?
Chương 33 - Mày Đang Đánh Rắm À?
Chương 34 - Mẹ Nó!
Chương 35 - Có Lẽ Hắn Đang Tới Tìm Anh Đấy!
Chương 36 - Anh Ta Vừa Nghe Thấy Cái Gì Vậy?
Chương 37 - Phán Quan Tức Giận!
Chương 38 - Đây Là Diêm Vương Điện Đấy!
Chương 39 - Vẻ Mặt Diệp Hi Hòa Trở Nên Lạnh Buốt!
Chương 40 - Lo Trước Khỏi Hoạ
Chương 41 - Chết Tiệt!
Chương 42 - Má Ơi
Chương 43 - Diệp Hi Hòa Tức Giận!
Chương 44 - Huyết Tường Vi
Chương 45 - Không Có Ở Đây Ư?
Chương 46 - Trương Cầm Dao!
Chương 47 - Kiêu Ngạo Như Vậy Sao?
Chương 48 - Tự Rạch Ư?
Chương 49 - Hồi Phục Ư?
Chương 50 - Nhưng Mà
Chương 51 - Mọi Người Thấy Không?
Chương 52 - Lý Nhất Đaol
Chương 53 - Cái Quỷ Gì Đây?
Chương 54 - Diệp Hi Hòa Dừng Tay
Chương 55 - Cao Thủ Cấp Thái Đấu!
Chương 56 - Nói Thật Thì Tôi Cũng Không Biết
Chương 57 - Sao Cô Lại Ở Đây?
Chương 58 - Người Nhật Bản?
Chương 59 - Hắn Tới Rồi?
Chương 60 - Nhanh Cứu Tôi
Chương 61 - Bồi Thường Mười Tỷ
Chương 62 - Bắt Giữ
Chương 63 - Đầu Óc Tên Đó Có Vấn Đề Hả
Chương 64 - Nịnh Hót
Chương 65 - Thả Tôi Ra
Chương 66 - Cậu Nghĩ Mình Là Ai
Chương 67 - Hậu Quả Vô Cùng Nghiêm Trọng
Chương 68 - Tôi Lập Tức Dẫn Cô Tới Đó Ngay!
Chương 69 - Tốt Lắm
Chương 70 - Cửu Sư Tỷ
Chương 71 - Chẳng Bao Lâu
Chương 72 - Nhất Định Phải Trừng Phạt
Chương 73 - Để Tao Làm Đối Thủ Của Mày
Chương 74 - Dám Ra Tay Với Nữ Chiến Thần Thì Đây Là Tội Chết
Chương 75 - Huyết Đao Môn
Chương 76 - Đến Đúng Lúc Đấy
Chương 77 - Tàn Sát Huyết Đao Môn
Chương 78 - Muốn Biết Ư? Nằm Mơ
Chương 79 - Một Mình Hắn Bao Vây Chúng Ta
Chương 80 - Thái Thượng Trưởng Lão?
Chương 81 - Thật Xinh Đẹp
Chương 82 - Thăng Oät
Chương 83 - ! Ông Ta Là Cao Thủ Đại Thái Đẩu
Chương 84 - Lá Rụng Về Cội
Chương 85 - Mềm Mịn Không Xương
Chương 86 - Thiên Quốc
Chương 87 - Ương Ngạnh Nhỉ
Chương 88 - Huyết Chú
Chương 89 - Tại Sao Lại Như Chó Nhà Có Tang Thế
Chương 90 - Đóng Cửa Lại Cho Tôi
Chương 91 - Vô Cùng Nhục Nhã
Chương 92 - Cái Ôm Đoạt Mệnh
Chương 93 - Ai Ra Tay Trước Là Kẻ Mạnh
Chương 94 - Quang Chỉ Quyền!
Chương 95 - Nhiệm Vụ Của Đối Phương Là Tiêu Diệt Nữ Chiến Thần Long Lăng Vân
Chương 96 - Một Trăm Tỷ
Chương 97 - Thuộc Hạ Không Dám
Chương 98 - Không Phá Thủng Trời Thì Không Chịu Bỏ Cuộc
Chương 99 - Chó Cắn Chó, Cả Hai Cùng Chết
Chương 100 - Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Chương 101 - Sau Này Hắn Chính Là Người Đàn Ông Của Tôi
Chương 102 - Rút Những Ống Này Ra
Chương 103 - Sư Tỷ Đẹp Hơn Cô Ta
Chương 104 - Nó Cho Rằng Nó Là Ai
Chương 105 - Cấp Bậc Gì Mà Dám Mơ Ước Người Phụ Nữ Hắn Đã Cọc Trước
Chương 106 - Sau Này Sẽ Có Nhiều Cơ Hội
Chương 107 - Mau Chạy Đi
Chương 108 - Treo Thưởng
Chương 109 - Danh Sách Ám Sát
Chương 110 - Làm Gì Có Cái Lý Đấy
Chương 111 - Liễu Thành Chí
Chương 112 - Nhuộm Đỏ Cả Hành Lang
Chương 113 - Trong Mắt Mắt Tôi, Hắn Ta Chẳng Là Gì
Chương 114 - Tất Cả Mọi Người Hãy Cùng Nhau Xông Lên
Chương 115 - Nghe Lệnh Của Ai
Chương 116 - Ông Chưa Chuẩn Bị Một Trăm Tỷ À
Chương 117 - Tính Thêm Năm Trăm Tỷ
Chương 118 - Đứng Dậy Đi
Chương 119 - Xin Ngài Đừng Làm Vậy
Chương 120 - Người Này Là Ai?
Chương 121 - Có Thoải Mái Không
Chương 122 - Diệp Hinh Vũ Vẫn Còn Sống
Chương 123 - Không Cần Đâu
Chương 124 - Cẩu Bái Trừng
Chương 125 - Hổ Trảo
Chương 126 - Nổ Tung Hắn Cho Cha
Chương 127 - Ăn Bánh Bao Nhân Người
Chương 128 - Hộp Phong Cách Cổ Xưa
Chương 129 - Bên Nhau Nhiều Thì Sẽ Nảy Sinh Tình Cảm
Chương 130 - Tôi Không Phải Người Tốt Gì Cả
Chương 131 - Tiêu Hồn Quật
Chương 132 - Phản Bội
Chương 133 - Không Nói Hai Lời Đã Ra Tay
Chương 134 - Xuống Dưới Hỏi Diêm Vương Của Chúng Mày Đi
Chương 135 - Không Được Tha Cho Cô Ta
Chương 136 - Tác Dụng Phụ
Chương 137 - Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 138 - Đưa Tôi Tới Bộ Viễn Chinh Nhật Bản
Chương 139 - Cho Dù Con Chó Của Tôi Bị Cắn, Tôi Cũng Sẽ Khiến Nó Biến Thành Chó Lớn Cắn Lại
Chương 140 - Long Lăng Vân, Cô Biết Quá Nhiều Rồi
Chương 141 - Mạnh Hơn Võ Sĩ Đạo Bình Thường Nhiều
Chương 142 - Tôi Không Cúi Đầu Trước Kẻ Yếu
Chương 143 - Phá Huyết Chú
Chương 144 - Có Đi Mà Không Có Về
Chương 145 - Chỉ Một Ít Bọn Đạo Chích Có Thể Làm Xẵng Làm Bậy Sao
Chương 146 - Cậu, Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng Chưa
Chương 147 - Ông Nghiêm Túc Chứ
Chương 148 - Ác Quỷ
Chương 149 - Ngài Không Muốn Cứu Cô Ấy Sao
Chương 150 - Sư Tỷ Của Tôi Ở Đâu? Các Người Đã Làm Gì Cô Ấy?
Chương 151 - Đệ Chắc Chắn Muốn Làm Chuyện Này Vì Ta
Chương 152 - Chẳng Lẽ Không Có Ai Ở Giang Đông Có Thể Giết Chết Nữ Ma Đầu Đó Sao
Chương 153 - Diệp Hi Hòa Tao Đây Giết Người Cũng Không Chớp Mắt
Chương 154 - Võ Tướng 9 Sao
Chương 155 - Các Người Cũng Muốn Chết À
Chương 156 - Bà Đây Không Rãnh Dạy Dỗ Ông Đâu
Chương 157 - Rút Lưỡi
Chương 158 - Đừng Có Xem Những Thứ Không Nên Xem
Chương 159 - Giờ Là Lúc Để Ông Nghĩ Về Mấy Vấn Đề Này Ư
Chương 160 - Cứng Đờ Một Chỗ
Chương 161 - Không Hiểu Hay Là Giả Vở Không Hiểu
Chương 162 - Bọn Họ Muốn Chết Nhanh, Ai Cũng Không Ngăn Cản Được
Chương 163 - Bộ Trưởng Đến
Chương 164 - Quỳ Xuống
Chương 165 - Từ Chối
Chương 166 - Đừng Trách Sư Tỷ Không Cho Đệ Cơ Hội
Chương 167 - Tôi Không Cần Cô Làm Việc Này
Chương 168 - Những Nơi Họ Đi Qua Đều Là Máu Xương Bung Bét, Cực Kì Bi Thảm
Chương 169 - Tập Đoàn Anh Hoa
Chương 170 - Cô Biết Sao
Chương 171 - Không Có Thời Gian Lãng Phí Với Cậu
Chương 172 - Biến Mất Đi
Chương 173 - Nhẫn Đao Thất Nhân?
Chương 174 - Sợ Bị Chỉ Phối
Chương 1 - Cao Thủ Rời Núi, Mối Hận Ngút Trời
Chương 2 - Đương Nhiên Là Tìm Đến
Chương 3 - Nhục Nhã Cực Hạn
Chương 4 - Xuống Dưới Mà Xám Hối Đi
Chương 5 - Chắc Chắn Diệp Hi Hòa Là Ác Ma
Chương 6 - Bí Mật Kinh Thiên
Chương 7 - Lấy Oán Báo Ân
Chương 8 - Quỷ Quoái Khó Lường
Chương 9 - Không Kiềm Chế Được Dục Vọng
Chương 10 - Còn Ai Muốn Tự Sát Nữa?
Chương 11 - Trí Nhớ Khá Đấy!
Chương 12 - Trần Hán Sinh?
Chương 13 - Một Tiếng Rác!
Chương 14 - Khäc Phục Hậu Quá?
Chương 15 - Tàn Dư Nhà Họ Diệp
Chương 16 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì Thế?
Chương 17 - Thân Gửi!
Chương 18 - Không Cần Vội
Chương 19 - Ai Đó?
Chương 20 - Cái Quỷ Gì Vậy!
Chương 21 - Cô Đang Làm Gì Vậy?
Chương 22 - Em Gái Tôi Đâu Rồi?
Chương 23 - Anh Trai?
Chương 24 - Sao Vậy?
Chương 25 - Diệp Hi Hòa?
Chương 26 - Có Lầm Không Vậy
Chương 27 - To Gan!
Chương 28 - Mắt Trợn Tròn!
Chương 29 - Đừng!!
Chương 30 - Cả Nhà Họ Lâm Đều Im Bặt!
Chương 31 - Ông Xem Hay Là Tôi Xem?
Chương 32 - Thường Tan Nát Ư?
Chương 33 - Mày Đang Đánh Rắm À?
Chương 34 - Mẹ Nó!
Chương 35 - Có Lẽ Hắn Đang Tới Tìm Anh Đấy!
Chương 36 - Anh Ta Vừa Nghe Thấy Cái Gì Vậy?
Chương 37 - Phán Quan Tức Giận!
Chương 38 - Đây Là Diêm Vương Điện Đấy!
Chương 39 - Vẻ Mặt Diệp Hi Hòa Trở Nên Lạnh Buốt!
Chương 40 - Lo Trước Khỏi Hoạ
Chương 41 - Chết Tiệt!
Chương 42 - Má Ơi
Chương 43 - Diệp Hi Hòa Tức Giận!
Chương 44 - Huyết Tường Vi
Chương 45 - Không Có Ở Đây Ư?
Chương 46 - Trương Cầm Dao!
Chương 47 - Kiêu Ngạo Như Vậy Sao?
Chương 48 - Tự Rạch Ư?
Chương 49 - Hồi Phục Ư?
Chương 50 - Nhưng Mà
Chương 51 - Mọi Người Thấy Không?
Chương 52 - Lý Nhất Đaol
Chương 53 - Cái Quỷ Gì Đây?
Chương 54 - Diệp Hi Hòa Dừng Tay
Chương 55 - Cao Thủ Cấp Thái Đấu!
Chương 56 - Nói Thật Thì Tôi Cũng Không Biết
Chương 57 - Sao Cô Lại Ở Đây?
Chương 58 - Người Nhật Bản?
Chương 59 - Hắn Tới Rồi?
Chương 60 - Nhanh Cứu Tôi
Chương 61 - Bồi Thường Mười Tỷ
Chương 62 - Bắt Giữ
Chương 63 - Đầu Óc Tên Đó Có Vấn Đề Hả
Chương 64 - Nịnh Hót
Chương 65 - Thả Tôi Ra
Chương 66 - Cậu Nghĩ Mình Là Ai
Chương 67 - Hậu Quả Vô Cùng Nghiêm Trọng
Chương 68 - Tôi Lập Tức Dẫn Cô Tới Đó Ngay!
Chương 69 - Tốt Lắm
Chương 70 - Cửu Sư Tỷ
Chương 71 - Chẳng Bao Lâu
Chương 72 - Nhất Định Phải Trừng Phạt
Chương 73 - Để Tao Làm Đối Thủ Của Mày
Chương 74 - Dám Ra Tay Với Nữ Chiến Thần Thì Đây Là Tội Chết
Chương 75 - Huyết Đao Môn
Chương 76 - Đến Đúng Lúc Đấy
Chương 77 - Tàn Sát Huyết Đao Môn
Chương 78 - Muốn Biết Ư? Nằm Mơ
Chương 79 - Một Mình Hắn Bao Vây Chúng Ta
Chương 80 - Thái Thượng Trưởng Lão?
Chương 81 - Thật Xinh Đẹp
Chương 82 - Thăng Oät
Chương 83 - ! Ông Ta Là Cao Thủ Đại Thái Đẩu
Chương 84 - Lá Rụng Về Cội
Chương 85 - Mềm Mịn Không Xương
Chương 86 - Thiên Quốc
Chương 87 - Ương Ngạnh Nhỉ
Chương 88 - Huyết Chú
Chương 89 - Tại Sao Lại Như Chó Nhà Có Tang Thế
Chương 90 - Đóng Cửa Lại Cho Tôi
Chương 91 - Vô Cùng Nhục Nhã
Chương 92 - Cái Ôm Đoạt Mệnh
Chương 93 - Ai Ra Tay Trước Là Kẻ Mạnh
Chương 94 - Quang Chỉ Quyền!
Chương 95 - Nhiệm Vụ Của Đối Phương Là Tiêu Diệt Nữ Chiến Thần Long Lăng Vân
Chương 96 - Một Trăm Tỷ
Chương 97 - Thuộc Hạ Không Dám
Chương 98 - Không Phá Thủng Trời Thì Không Chịu Bỏ Cuộc
Chương 99 - Chó Cắn Chó, Cả Hai Cùng Chết
Chương 100 - Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Chương 101 - Sau Này Hắn Chính Là Người Đàn Ông Của Tôi
Chương 102 - Rút Những Ống Này Ra
Chương 103 - Sư Tỷ Đẹp Hơn Cô Ta
Chương 104 - Nó Cho Rằng Nó Là Ai
Chương 105 - Cấp Bậc Gì Mà Dám Mơ Ước Người Phụ Nữ Hắn Đã Cọc Trước
Chương 106 - Sau Này Sẽ Có Nhiều Cơ Hội
Chương 107 - Mau Chạy Đi
Chương 108 - Treo Thưởng
Chương 109 - Danh Sách Ám Sát
Chương 110 - Làm Gì Có Cái Lý Đấy
Chương 111 - Liễu Thành Chí
Chương 112 - Nhuộm Đỏ Cả Hành Lang
Chương 113 - Trong Mắt Mắt Tôi, Hắn Ta Chẳng Là Gì
Chương 114 - Tất Cả Mọi Người Hãy Cùng Nhau Xông Lên
Chương 115 - Nghe Lệnh Của Ai
Chương 116 - Ông Chưa Chuẩn Bị Một Trăm Tỷ À
Chương 117 - Tính Thêm Năm Trăm Tỷ
Chương 118 - Đứng Dậy Đi
Chương 119 - Xin Ngài Đừng Làm Vậy
Chương 120 - Người Này Là Ai?
Chương 121 - Có Thoải Mái Không
Chương 122 - Diệp Hinh Vũ Vẫn Còn Sống
Chương 123 - Không Cần Đâu
Chương 124 - Cẩu Bái Trừng
Chương 125 - Hổ Trảo
Chương 126 - Nổ Tung Hắn Cho Cha
Chương 127 - Ăn Bánh Bao Nhân Người
Chương 128 - Hộp Phong Cách Cổ Xưa
Chương 129 - Bên Nhau Nhiều Thì Sẽ Nảy Sinh Tình Cảm
Chương 130 - Tôi Không Phải Người Tốt Gì Cả
Chương 131 - Tiêu Hồn Quật
Chương 132 - Phản Bội
Chương 133 - Không Nói Hai Lời Đã Ra Tay
Chương 134 - Xuống Dưới Hỏi Diêm Vương Của Chúng Mày Đi
Chương 135 - Không Được Tha Cho Cô Ta
Chương 136 - Tác Dụng Phụ
Chương 137 - Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 138 - Đưa Tôi Tới Bộ Viễn Chinh Nhật Bản
Chương 139 - Cho Dù Con Chó Của Tôi Bị Cắn, Tôi Cũng Sẽ Khiến Nó Biến Thành Chó Lớn Cắn Lại
Chương 140 - Long Lăng Vân, Cô Biết Quá Nhiều Rồi
Chương 141 - Mạnh Hơn Võ Sĩ Đạo Bình Thường Nhiều
Chương 142 - Tôi Không Cúi Đầu Trước Kẻ Yếu
Chương 143 - Phá Huyết Chú
Chương 144 - Có Đi Mà Không Có Về
Chương 145 - Chỉ Một Ít Bọn Đạo Chích Có Thể Làm Xẵng Làm Bậy Sao
Chương 146 - Cậu, Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng Chưa
Chương 147 - Ông Nghiêm Túc Chứ
Chương 148 - Ác Quỷ
Chương 149 - Ngài Không Muốn Cứu Cô Ấy Sao
Chương 150 - Sư Tỷ Của Tôi Ở Đâu? Các Người Đã Làm Gì Cô Ấy?
Chương 151 - Đệ Chắc Chắn Muốn Làm Chuyện Này Vì Ta
Chương 152 - Chẳng Lẽ Không Có Ai Ở Giang Đông Có Thể Giết Chết Nữ Ma Đầu Đó Sao
Chương 153 - Diệp Hi Hòa Tao Đây Giết Người Cũng Không Chớp Mắt
Chương 154 - Võ Tướng 9 Sao
Chương 155 - Các Người Cũng Muốn Chết À
Chương 156 - Bà Đây Không Rãnh Dạy Dỗ Ông Đâu
Chương 157 - Rút Lưỡi
Chương 158 - Đừng Có Xem Những Thứ Không Nên Xem
Chương 159 - Giờ Là Lúc Để Ông Nghĩ Về Mấy Vấn Đề Này Ư
Chương 160 - Cứng Đờ Một Chỗ
Chương 161 - Không Hiểu Hay Là Giả Vở Không Hiểu
Chương 162 - Bọn Họ Muốn Chết Nhanh, Ai Cũng Không Ngăn Cản Được
Chương 163 - Bộ Trưởng Đến
Chương 164 - Quỳ Xuống
Chương 165 - Từ Chối
Chương 166 - Đừng Trách Sư Tỷ Không Cho Đệ Cơ Hội
Chương 167 - Tôi Không Cần Cô Làm Việc Này
Chương 168 - Những Nơi Họ Đi Qua Đều Là Máu Xương Bung Bét, Cực Kì Bi Thảm
Chương 169 - Tập Đoàn Anh Hoa
Chương 170 - Cô Biết Sao
Chương 171 - Không Có Thời Gian Lãng Phí Với Cậu
Chương 172 - Biến Mất Đi
Chương 173 - Nhẫn Đao Thất Nhân?
Chương 174 - Sợ Bị Chỉ Phối
Chẳng lâu sau, xe ông ta lao vào sân bay nhanh như chớp, sau đó Phong Dục Lân đi thẳng ra đường băng mà không kịp thay đồ.
Quả nhiên, nơi đó có một chiếc máy bay chuẩn bị cất cánh, người tiến tới nghênh đón ông ta là người nước ngoài.
"Phó bộ trưởng Phong Dục Lân, hôm nay trông ông có vẻ hơi chật vật nhỉ, giống như chó rớt xuống nước vậy.
"
Một người đàn ông cao to người Đế quốc Anh cười khẩy rồi nói.
"Câm mồm! Mau đưa tao lên máy bay nhanh!
"
Phong Dục Lân đẩy mấy người họ ra, chỉ hận không thể chạy trốn lên máy bay ngay tức khắc.
"Cái thứ ngu ngốc này, ông không biết là mình bị theo dõi ư? Người nọ đã đuổi tới đít ông rồi, còn ảo. tưởng rằng mình sẽ trốn thoát an toàn à?”
Một người đàn ông cường tráng khác của Đế quốc Anh nói với giọng khinh thường.
"Cái gì?"
Nghe đến đây, Phong Dục Lân quay đầu lại, thấy bóng dáng Diệp Hi Hòa. Quả nhiên, hắn đang phi như bay vào đường băng.
"Đây là...
. Diệp Hi Hòa sao? Mẹ nó chứ, tên nghiệt súc của nhà họ Diệp ở Tân Hải ba năm trước còn sót lại ư? Thảo nào trông quen đến vậy, hoá ra không phải Long Lăng Vân truy đuổi tôi mà là cậu ta à?”
Phong Dục Lân nghiến răng nghiến lợi.
Mà Diệp Hi Hòa ở đằng xa đã nghe thấy những lời này, hắn cau mày!
Diệp Hi Hòa dám đảm bảo rằng đây là lần đầu tiên hắn và Phong Dục Lân gặp nhau.
Nhưng đối phương lại có thể nhận ra hắn chỉ trong một lần liếc mắt, hơn nữa còn chủ động nhắc đến chuyện ba năm trước?
Điều này có nghĩ Phong Dục Lân biết chuyện của gia đình hắn ba năm trước, chẳng lẽ có liên quan tới nhân vật cấp cao mà Lâm Trường Dần từng nhắc tới trước đây?
Chẳng lẽ thảm án gia đình hắn có liên quan tới Giang Đông?
"Mau, mau ngăn cậu ta lại giúp tao!
” Phong Dục Lân tin rằng thực lực mình cũng không yếu, nhưng dưới tình huống thế này, ông ta lại không dám xuống tay với Diệp Hi Hòa.
Sau khi hét lên với mấy người đàn ông cường tráng của Đế quốc Anh xong, ông ta lập tức trốn lên máy bay.
Diệp Hi Hòa nhanh chóng đuổi tới, nhưng mấy tên cao to của Đế quốc Anh lại chặn đường hắn.
"Người Đại Hạ thật càn rỡ! Coi bọn tao là vật trưng bày ư?"
Rầm!
Diệp Hi Hòa không thèm nhiều lời vô nghĩa với bọn họ, hắn tựa như con rồng kiêu hãnh độc đoán bay vụt qua, xuyên thẳng vào huyết tương bọn họ, khiến nội tạng họ bay tứ tung!
"AIlIn
Cảnh tượng bi thảm đó khiến các hành khách trên máy bay sợ hãi đến nỗi hét chói tai.
Có người vội rút điện thoại báo cho đội tuần tra và cục quân sự!
Mà khi Diệp Hi Hòa chuẩn bị xông lên máy bay, một người đàn ông da trắng người Đế quốc Anh bỗng xuất hiện ở cabin.
Thực lực của người nọ cực kỳ khủng bố, có thể nói là ngang hàng với chiến thần Hình Kiêu, cả hai đều đạt tới ngưỡng đại võ tướng một sao!
"FUCKI Mày là thứ yêu nghiệt mẹ gì vậy, sám tàn sát người của Đế quốc Anh bọn tao, đáng chết!
"
Người nọ tung một nắm đấm cực mạnh, nhắm thẳng về phía Diệp Hi Hòa!
Nắm đấm của người nọ phải nặng cỡ mấy ngàn cân, xứng danh với lực sĩ, năm đấm tựa như đại bác hạng nặng.
Nhưng Diệp Hi Hòa chỉ nhẹ nhàng túm lấy nắm tay của người nọ, sau đó kéo lại, lực sĩ kia lập tức ngã ngửa ra sau.
Giây tiếp theo, Diệp Hi Hòa túm lấy mắt cá chân lực. sĩ, rồi thẳng tay giáng cho người nọ một quyền, khiến người nọ thịt nát xương tan, máu tanh bay đầy trời!
Cảnh tượng này khiến mọi người trong sân bay càng thêm sợ, họ la hét không ngừng, mà Diệp Hi Hòa vẫn bất chấp nhảy vào cabin.
Chỉ có điều là, hình ảnh bên trong khiến hắn phải kinh ngạc, cơ thể cứng đờ một chỗ!