Chương 1 - Cao Thủ Rời Núi, Mối Hận Ngút Trời
Chương 2 - Đương Nhiên Là Tìm Đến
Chương 3 - Nhục Nhã Cực Hạn
Chương 4 - Xuống Dưới Mà Xám Hối Đi
Chương 5 - Chắc Chắn Diệp Hi Hòa Là Ác Ma
Chương 6 - Bí Mật Kinh Thiên
Chương 7 - Lấy Oán Báo Ân
Chương 8 - Quỷ Quoái Khó Lường
Chương 9 - Không Kiềm Chế Được Dục Vọng
Chương 10 - Còn Ai Muốn Tự Sát Nữa?
Chương 11 - Trí Nhớ Khá Đấy!
Chương 12 - Trần Hán Sinh?
Chương 13 - Một Tiếng Rác!
Chương 14 - Khäc Phục Hậu Quá?
Chương 15 - Tàn Dư Nhà Họ Diệp
Chương 16 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì Thế?
Chương 17 - Thân Gửi!
Chương 18 - Không Cần Vội
Chương 19 - Ai Đó?
Chương 20 - Cái Quỷ Gì Vậy!
Chương 21 - Cô Đang Làm Gì Vậy?
Chương 22 - Em Gái Tôi Đâu Rồi?
Chương 23 - Anh Trai?
Chương 24 - Sao Vậy?
Chương 25 - Diệp Hi Hòa?
Chương 26 - Có Lầm Không Vậy
Chương 27 - To Gan!
Chương 28 - Mắt Trợn Tròn!
Chương 29 - Đừng!!
Chương 30 - Cả Nhà Họ Lâm Đều Im Bặt!
Chương 31 - Ông Xem Hay Là Tôi Xem?
Chương 32 - Thường Tan Nát Ư?
Chương 33 - Mày Đang Đánh Rắm À?
Chương 34 - Mẹ Nó!
Chương 35 - Có Lẽ Hắn Đang Tới Tìm Anh Đấy!
Chương 36 - Anh Ta Vừa Nghe Thấy Cái Gì Vậy?
Chương 37 - Phán Quan Tức Giận!
Chương 38 - Đây Là Diêm Vương Điện Đấy!
Chương 39 - Vẻ Mặt Diệp Hi Hòa Trở Nên Lạnh Buốt!
Chương 40 - Lo Trước Khỏi Hoạ
Chương 41 - Chết Tiệt!
Chương 42 - Má Ơi
Chương 43 - Diệp Hi Hòa Tức Giận!
Chương 44 - Huyết Tường Vi
Chương 45 - Không Có Ở Đây Ư?
Chương 46 - Trương Cầm Dao!
Chương 47 - Kiêu Ngạo Như Vậy Sao?
Chương 48 - Tự Rạch Ư?
Chương 49 - Hồi Phục Ư?
Chương 50 - Nhưng Mà
Chương 51 - Mọi Người Thấy Không?
Chương 52 - Lý Nhất Đaol
Chương 53 - Cái Quỷ Gì Đây?
Chương 54 - Diệp Hi Hòa Dừng Tay
Chương 55 - Cao Thủ Cấp Thái Đấu!
Chương 56 - Nói Thật Thì Tôi Cũng Không Biết
Chương 57 - Sao Cô Lại Ở Đây?
Chương 58 - Người Nhật Bản?
Chương 59 - Hắn Tới Rồi?
Chương 60 - Nhanh Cứu Tôi
Chương 61 - Bồi Thường Mười Tỷ
Chương 62 - Bắt Giữ
Chương 63 - Đầu Óc Tên Đó Có Vấn Đề Hả
Chương 64 - Nịnh Hót
Chương 65 - Thả Tôi Ra
Chương 66 - Cậu Nghĩ Mình Là Ai
Chương 67 - Hậu Quả Vô Cùng Nghiêm Trọng
Chương 68 - Tôi Lập Tức Dẫn Cô Tới Đó Ngay!
Chương 69 - Tốt Lắm
Chương 70 - Cửu Sư Tỷ
Chương 71 - Chẳng Bao Lâu
Chương 72 - Nhất Định Phải Trừng Phạt
Chương 73 - Để Tao Làm Đối Thủ Của Mày
Chương 74 - Dám Ra Tay Với Nữ Chiến Thần Thì Đây Là Tội Chết
Chương 75 - Huyết Đao Môn
Chương 76 - Đến Đúng Lúc Đấy
Chương 77 - Tàn Sát Huyết Đao Môn
Chương 78 - Muốn Biết Ư? Nằm Mơ
Chương 79 - Một Mình Hắn Bao Vây Chúng Ta
Chương 80 - Thái Thượng Trưởng Lão?
Chương 81 - Thật Xinh Đẹp
Chương 82 - Thăng Oät
Chương 83 - ! Ông Ta Là Cao Thủ Đại Thái Đẩu
Chương 84 - Lá Rụng Về Cội
Chương 85 - Mềm Mịn Không Xương
Chương 86 - Thiên Quốc
Chương 87 - Ương Ngạnh Nhỉ
Chương 88 - Huyết Chú
Chương 89 - Tại Sao Lại Như Chó Nhà Có Tang Thế
Chương 90 - Đóng Cửa Lại Cho Tôi
Chương 91 - Vô Cùng Nhục Nhã
Chương 92 - Cái Ôm Đoạt Mệnh
Chương 93 - Ai Ra Tay Trước Là Kẻ Mạnh
Chương 94 - Quang Chỉ Quyền!
Chương 95 - Nhiệm Vụ Của Đối Phương Là Tiêu Diệt Nữ Chiến Thần Long Lăng Vân
Chương 96 - Một Trăm Tỷ
Chương 97 - Thuộc Hạ Không Dám
Chương 98 - Không Phá Thủng Trời Thì Không Chịu Bỏ Cuộc
Chương 99 - Chó Cắn Chó, Cả Hai Cùng Chết
Chương 100 - Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Chương 101 - Sau Này Hắn Chính Là Người Đàn Ông Của Tôi
Chương 102 - Rút Những Ống Này Ra
Chương 103 - Sư Tỷ Đẹp Hơn Cô Ta
Chương 104 - Nó Cho Rằng Nó Là Ai
Chương 105 - Cấp Bậc Gì Mà Dám Mơ Ước Người Phụ Nữ Hắn Đã Cọc Trước
Chương 106 - Sau Này Sẽ Có Nhiều Cơ Hội
Chương 107 - Mau Chạy Đi
Chương 108 - Treo Thưởng
Chương 109 - Danh Sách Ám Sát
Chương 110 - Làm Gì Có Cái Lý Đấy
Chương 111 - Liễu Thành Chí
Chương 112 - Nhuộm Đỏ Cả Hành Lang
Chương 113 - Trong Mắt Mắt Tôi, Hắn Ta Chẳng Là Gì
Chương 114 - Tất Cả Mọi Người Hãy Cùng Nhau Xông Lên
Chương 115 - Nghe Lệnh Của Ai
Chương 116 - Ông Chưa Chuẩn Bị Một Trăm Tỷ À
Chương 117 - Tính Thêm Năm Trăm Tỷ
Chương 118 - Đứng Dậy Đi
Chương 119 - Xin Ngài Đừng Làm Vậy
Chương 120 - Người Này Là Ai?
Chương 121 - Có Thoải Mái Không
Chương 122 - Diệp Hinh Vũ Vẫn Còn Sống
Chương 123 - Không Cần Đâu
Chương 124 - Cẩu Bái Trừng
Chương 125 - Hổ Trảo
Chương 126 - Nổ Tung Hắn Cho Cha
Chương 127 - Ăn Bánh Bao Nhân Người
Chương 128 - Hộp Phong Cách Cổ Xưa
Chương 129 - Bên Nhau Nhiều Thì Sẽ Nảy Sinh Tình Cảm
Chương 130 - Tôi Không Phải Người Tốt Gì Cả
Chương 131 - Tiêu Hồn Quật
Chương 132 - Phản Bội
Chương 133 - Không Nói Hai Lời Đã Ra Tay
Chương 134 - Xuống Dưới Hỏi Diêm Vương Của Chúng Mày Đi
Chương 135 - Không Được Tha Cho Cô Ta
Chương 136 - Tác Dụng Phụ
Chương 137 - Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 138 - Đưa Tôi Tới Bộ Viễn Chinh Nhật Bản
Chương 139 - Cho Dù Con Chó Của Tôi Bị Cắn, Tôi Cũng Sẽ Khiến Nó Biến Thành Chó Lớn Cắn Lại
Chương 140 - Long Lăng Vân, Cô Biết Quá Nhiều Rồi
Chương 141 - Mạnh Hơn Võ Sĩ Đạo Bình Thường Nhiều
Chương 142 - Tôi Không Cúi Đầu Trước Kẻ Yếu
Chương 143 - Phá Huyết Chú
Chương 144 - Có Đi Mà Không Có Về
Chương 145 - Chỉ Một Ít Bọn Đạo Chích Có Thể Làm Xẵng Làm Bậy Sao
Chương 146 - Cậu, Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng Chưa
Chương 147 - Ông Nghiêm Túc Chứ
Chương 148 - Ác Quỷ
Chương 149 - Ngài Không Muốn Cứu Cô Ấy Sao
Chương 150 - Sư Tỷ Của Tôi Ở Đâu? Các Người Đã Làm Gì Cô Ấy?
Chương 151 - Đệ Chắc Chắn Muốn Làm Chuyện Này Vì Ta
Chương 152 - Chẳng Lẽ Không Có Ai Ở Giang Đông Có Thể Giết Chết Nữ Ma Đầu Đó Sao
Chương 153 - Diệp Hi Hòa Tao Đây Giết Người Cũng Không Chớp Mắt
Chương 154 - Võ Tướng 9 Sao
Chương 155 - Các Người Cũng Muốn Chết À
Chương 156 - Bà Đây Không Rãnh Dạy Dỗ Ông Đâu
Chương 157 - Rút Lưỡi
Chương 158 - Đừng Có Xem Những Thứ Không Nên Xem
Chương 159 - Giờ Là Lúc Để Ông Nghĩ Về Mấy Vấn Đề Này Ư
Chương 160 - Cứng Đờ Một Chỗ
Chương 161 - Không Hiểu Hay Là Giả Vở Không Hiểu
Chương 162 - Bọn Họ Muốn Chết Nhanh, Ai Cũng Không Ngăn Cản Được
Chương 163 - Bộ Trưởng Đến
Chương 164 - Quỳ Xuống
Chương 165 - Từ Chối
Chương 166 - Đừng Trách Sư Tỷ Không Cho Đệ Cơ Hội
Chương 167 - Tôi Không Cần Cô Làm Việc Này
Chương 168 - Những Nơi Họ Đi Qua Đều Là Máu Xương Bung Bét, Cực Kì Bi Thảm
Chương 169 - Tập Đoàn Anh Hoa
Chương 170 - Cô Biết Sao
Chương 171 - Không Có Thời Gian Lãng Phí Với Cậu
Chương 172 - Biến Mất Đi
Chương 173 - Nhẫn Đao Thất Nhân?
Chương 174 - Sợ Bị Chỉ Phối
Chương 1 - Cao Thủ Rời Núi, Mối Hận Ngút Trời
Chương 2 - Đương Nhiên Là Tìm Đến
Chương 3 - Nhục Nhã Cực Hạn
Chương 4 - Xuống Dưới Mà Xám Hối Đi
Chương 5 - Chắc Chắn Diệp Hi Hòa Là Ác Ma
Chương 6 - Bí Mật Kinh Thiên
Chương 7 - Lấy Oán Báo Ân
Chương 8 - Quỷ Quoái Khó Lường
Chương 9 - Không Kiềm Chế Được Dục Vọng
Chương 10 - Còn Ai Muốn Tự Sát Nữa?
Chương 11 - Trí Nhớ Khá Đấy!
Chương 12 - Trần Hán Sinh?
Chương 13 - Một Tiếng Rác!
Chương 14 - Khäc Phục Hậu Quá?
Chương 15 - Tàn Dư Nhà Họ Diệp
Chương 16 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì Thế?
Chương 17 - Thân Gửi!
Chương 18 - Không Cần Vội
Chương 19 - Ai Đó?
Chương 20 - Cái Quỷ Gì Vậy!
Chương 21 - Cô Đang Làm Gì Vậy?
Chương 22 - Em Gái Tôi Đâu Rồi?
Chương 23 - Anh Trai?
Chương 24 - Sao Vậy?
Chương 25 - Diệp Hi Hòa?
Chương 26 - Có Lầm Không Vậy
Chương 27 - To Gan!
Chương 28 - Mắt Trợn Tròn!
Chương 29 - Đừng!!
Chương 30 - Cả Nhà Họ Lâm Đều Im Bặt!
Chương 31 - Ông Xem Hay Là Tôi Xem?
Chương 32 - Thường Tan Nát Ư?
Chương 33 - Mày Đang Đánh Rắm À?
Chương 34 - Mẹ Nó!
Chương 35 - Có Lẽ Hắn Đang Tới Tìm Anh Đấy!
Chương 36 - Anh Ta Vừa Nghe Thấy Cái Gì Vậy?
Chương 37 - Phán Quan Tức Giận!
Chương 38 - Đây Là Diêm Vương Điện Đấy!
Chương 39 - Vẻ Mặt Diệp Hi Hòa Trở Nên Lạnh Buốt!
Chương 40 - Lo Trước Khỏi Hoạ
Chương 41 - Chết Tiệt!
Chương 42 - Má Ơi
Chương 43 - Diệp Hi Hòa Tức Giận!
Chương 44 - Huyết Tường Vi
Chương 45 - Không Có Ở Đây Ư?
Chương 46 - Trương Cầm Dao!
Chương 47 - Kiêu Ngạo Như Vậy Sao?
Chương 48 - Tự Rạch Ư?
Chương 49 - Hồi Phục Ư?
Chương 50 - Nhưng Mà
Chương 51 - Mọi Người Thấy Không?
Chương 52 - Lý Nhất Đaol
Chương 53 - Cái Quỷ Gì Đây?
Chương 54 - Diệp Hi Hòa Dừng Tay
Chương 55 - Cao Thủ Cấp Thái Đấu!
Chương 56 - Nói Thật Thì Tôi Cũng Không Biết
Chương 57 - Sao Cô Lại Ở Đây?
Chương 58 - Người Nhật Bản?
Chương 59 - Hắn Tới Rồi?
Chương 60 - Nhanh Cứu Tôi
Chương 61 - Bồi Thường Mười Tỷ
Chương 62 - Bắt Giữ
Chương 63 - Đầu Óc Tên Đó Có Vấn Đề Hả
Chương 64 - Nịnh Hót
Chương 65 - Thả Tôi Ra
Chương 66 - Cậu Nghĩ Mình Là Ai
Chương 67 - Hậu Quả Vô Cùng Nghiêm Trọng
Chương 68 - Tôi Lập Tức Dẫn Cô Tới Đó Ngay!
Chương 69 - Tốt Lắm
Chương 70 - Cửu Sư Tỷ
Chương 71 - Chẳng Bao Lâu
Chương 72 - Nhất Định Phải Trừng Phạt
Chương 73 - Để Tao Làm Đối Thủ Của Mày
Chương 74 - Dám Ra Tay Với Nữ Chiến Thần Thì Đây Là Tội Chết
Chương 75 - Huyết Đao Môn
Chương 76 - Đến Đúng Lúc Đấy
Chương 77 - Tàn Sát Huyết Đao Môn
Chương 78 - Muốn Biết Ư? Nằm Mơ
Chương 79 - Một Mình Hắn Bao Vây Chúng Ta
Chương 80 - Thái Thượng Trưởng Lão?
Chương 81 - Thật Xinh Đẹp
Chương 82 - Thăng Oät
Chương 83 - ! Ông Ta Là Cao Thủ Đại Thái Đẩu
Chương 84 - Lá Rụng Về Cội
Chương 85 - Mềm Mịn Không Xương
Chương 86 - Thiên Quốc
Chương 87 - Ương Ngạnh Nhỉ
Chương 88 - Huyết Chú
Chương 89 - Tại Sao Lại Như Chó Nhà Có Tang Thế
Chương 90 - Đóng Cửa Lại Cho Tôi
Chương 91 - Vô Cùng Nhục Nhã
Chương 92 - Cái Ôm Đoạt Mệnh
Chương 93 - Ai Ra Tay Trước Là Kẻ Mạnh
Chương 94 - Quang Chỉ Quyền!
Chương 95 - Nhiệm Vụ Của Đối Phương Là Tiêu Diệt Nữ Chiến Thần Long Lăng Vân
Chương 96 - Một Trăm Tỷ
Chương 97 - Thuộc Hạ Không Dám
Chương 98 - Không Phá Thủng Trời Thì Không Chịu Bỏ Cuộc
Chương 99 - Chó Cắn Chó, Cả Hai Cùng Chết
Chương 100 - Không Biết Tự Lượng Sức Mình
Chương 101 - Sau Này Hắn Chính Là Người Đàn Ông Của Tôi
Chương 102 - Rút Những Ống Này Ra
Chương 103 - Sư Tỷ Đẹp Hơn Cô Ta
Chương 104 - Nó Cho Rằng Nó Là Ai
Chương 105 - Cấp Bậc Gì Mà Dám Mơ Ước Người Phụ Nữ Hắn Đã Cọc Trước
Chương 106 - Sau Này Sẽ Có Nhiều Cơ Hội
Chương 107 - Mau Chạy Đi
Chương 108 - Treo Thưởng
Chương 109 - Danh Sách Ám Sát
Chương 110 - Làm Gì Có Cái Lý Đấy
Chương 111 - Liễu Thành Chí
Chương 112 - Nhuộm Đỏ Cả Hành Lang
Chương 113 - Trong Mắt Mắt Tôi, Hắn Ta Chẳng Là Gì
Chương 114 - Tất Cả Mọi Người Hãy Cùng Nhau Xông Lên
Chương 115 - Nghe Lệnh Của Ai
Chương 116 - Ông Chưa Chuẩn Bị Một Trăm Tỷ À
Chương 117 - Tính Thêm Năm Trăm Tỷ
Chương 118 - Đứng Dậy Đi
Chương 119 - Xin Ngài Đừng Làm Vậy
Chương 120 - Người Này Là Ai?
Chương 121 - Có Thoải Mái Không
Chương 122 - Diệp Hinh Vũ Vẫn Còn Sống
Chương 123 - Không Cần Đâu
Chương 124 - Cẩu Bái Trừng
Chương 125 - Hổ Trảo
Chương 126 - Nổ Tung Hắn Cho Cha
Chương 127 - Ăn Bánh Bao Nhân Người
Chương 128 - Hộp Phong Cách Cổ Xưa
Chương 129 - Bên Nhau Nhiều Thì Sẽ Nảy Sinh Tình Cảm
Chương 130 - Tôi Không Phải Người Tốt Gì Cả
Chương 131 - Tiêu Hồn Quật
Chương 132 - Phản Bội
Chương 133 - Không Nói Hai Lời Đã Ra Tay
Chương 134 - Xuống Dưới Hỏi Diêm Vương Của Chúng Mày Đi
Chương 135 - Không Được Tha Cho Cô Ta
Chương 136 - Tác Dụng Phụ
Chương 137 - Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 138 - Đưa Tôi Tới Bộ Viễn Chinh Nhật Bản
Chương 139 - Cho Dù Con Chó Của Tôi Bị Cắn, Tôi Cũng Sẽ Khiến Nó Biến Thành Chó Lớn Cắn Lại
Chương 140 - Long Lăng Vân, Cô Biết Quá Nhiều Rồi
Chương 141 - Mạnh Hơn Võ Sĩ Đạo Bình Thường Nhiều
Chương 142 - Tôi Không Cúi Đầu Trước Kẻ Yếu
Chương 143 - Phá Huyết Chú
Chương 144 - Có Đi Mà Không Có Về
Chương 145 - Chỉ Một Ít Bọn Đạo Chích Có Thể Làm Xẵng Làm Bậy Sao
Chương 146 - Cậu, Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng Chưa
Chương 147 - Ông Nghiêm Túc Chứ
Chương 148 - Ác Quỷ
Chương 149 - Ngài Không Muốn Cứu Cô Ấy Sao
Chương 150 - Sư Tỷ Của Tôi Ở Đâu? Các Người Đã Làm Gì Cô Ấy?
Chương 151 - Đệ Chắc Chắn Muốn Làm Chuyện Này Vì Ta
Chương 152 - Chẳng Lẽ Không Có Ai Ở Giang Đông Có Thể Giết Chết Nữ Ma Đầu Đó Sao
Chương 153 - Diệp Hi Hòa Tao Đây Giết Người Cũng Không Chớp Mắt
Chương 154 - Võ Tướng 9 Sao
Chương 155 - Các Người Cũng Muốn Chết À
Chương 156 - Bà Đây Không Rãnh Dạy Dỗ Ông Đâu
Chương 157 - Rút Lưỡi
Chương 158 - Đừng Có Xem Những Thứ Không Nên Xem
Chương 159 - Giờ Là Lúc Để Ông Nghĩ Về Mấy Vấn Đề Này Ư
Chương 160 - Cứng Đờ Một Chỗ
Chương 161 - Không Hiểu Hay Là Giả Vở Không Hiểu
Chương 162 - Bọn Họ Muốn Chết Nhanh, Ai Cũng Không Ngăn Cản Được
Chương 163 - Bộ Trưởng Đến
Chương 164 - Quỳ Xuống
Chương 165 - Từ Chối
Chương 166 - Đừng Trách Sư Tỷ Không Cho Đệ Cơ Hội
Chương 167 - Tôi Không Cần Cô Làm Việc Này
Chương 168 - Những Nơi Họ Đi Qua Đều Là Máu Xương Bung Bét, Cực Kì Bi Thảm
Chương 169 - Tập Đoàn Anh Hoa
Chương 170 - Cô Biết Sao
Chương 171 - Không Có Thời Gian Lãng Phí Với Cậu
Chương 172 - Biến Mất Đi
Chương 173 - Nhẫn Đao Thất Nhân?
Chương 174 - Sợ Bị Chỉ Phối
Lâm Chỉ Huyên gọi điện thoại đến.
Cô ấy nói với hẳn răng đã tìm ra người ba năm trước giúp nhà họ Diệp lo hậu sự rồi
Chính là môn chủ của Dạ Xoa Môn, Dạ La Sát - Huyết Tường Vi.
"Huyết Tường Vi ư?"
Diệp Hi Hòa nhíu mày, rong ấn tượng hắn chưa từng biết đến cái tên này. Người này có quan hệ gì với nhà họ Diệp, năm đó tại sao lại mạo hiếm làm chuyện này?
"Chắc anh chưa từng nghe đến cái tên Huyết Tường Ví này, nhưng trước kia cô ấy còn có một cái tên khác, rất quen thuộc. với anh”
Trong điện thoại tiếp tục vang lên tiếng của Lâm Chỉ Huyện: "Là Trương Cầm Dao, đã từng học cùng cấp ba với anh...
"
"Trương Cầm Dao ư?I"
Diệp Hi Hòa nghe xong thì sững sờ một lúc, hẳn càng chưa bao giờ nghĩ đến. Trương Căm Dao đúng là bạn học cấp ba của hẳn, còn là bạn cùng bàn.
Lúc đó cô ấy cũng được xem là hoa khôi của trường, tính cách hào phóng, luôn để tóc ngắn, là chị đại của nhóm nữ sinh côn đồ, ăn mặc gợi cảm, thời thượng, luôn là nữ thần quyến rũ trong mắt đám nam sinh háo sắc.
Chỉ có điều, lúc đó Diệp Hi Hòa đã có hôn ước với Tô Điệp, bởi vậy không quan tâm nhiều đến cô bạn xinh đẹp cùng bàn này.
Hản chỉ nhớ lúc đó Trương Cầm Dao bỗng nhiên biến thành một con người khác, mỗi ngày đều mang sữa bò và bữa sáng cho hän
Thậm chí Diệp Hi Hòa từng nói không thích con gái để tóc ngắn, cô ấy cũng nuôi tóc dài lại, cho đến ba năm trước, khi tốt nghiệp cao trung, tóc cô ấy đã dài đến eo.
Hán mơ hồ biết được nhà cô ấy có thế lực ngầm rất lớn, nhưng không thể ngờ, ba năm trước lại là cô ấy giúp gia đình hắn lo hậu sự.
*Trương Cầm Dao là môn chủ của Dạ Xoa Môn, con gái Trương Phong Hào”
"Tôi cũng điều tra được, ba năm trước nhà họ Diệp sụp đổ, Dạ Xoa Môn không chỉ không can dự vào mà còn giúp lo hậu sự, Trương Cầm Dao còn cố chấp giúp nhà họ Diệp dọn xác lập mộ. Nhưng không ngờ những việc này đã liên lụy đến Dạ. Xoa Môn. Thủ lĩnh Khô Lâu Đường của bốn thế lực ngầm, càng muốn mượn cái cớ này đế tiêu diệt Dạ Xoa Môn, hai bên hoả chiến.
"
"Trong cuộc chiến đó, Trương Phong Hào chết, Dạ Xoa Môn tổn thất nặng nề!
"
ï cũng nghĩ Dạ Xoa Môn sau khi chịu đả kích như vậy đã bị diệt môn rồi, nhưng nào ngờ, sau khi Trương Cầm Dao tiếp quản thay cha, vượt qua khủng hoảng trở thành Môn chủ mới của Dạ Xoa Môn”
"Hơn nữa từ đó về sau, tính tình cô ấy thay đổi rất lớn, liên tục chỉ huy Dạ Xoa Môn sát phạt, từ từ giúp nơi đó khôi phục. lại thế lực!
"
"Mọi người cũng phong cho cô ấy danh hiệu Dạ La Sát, tất nhiên còn có Dạ Xoa Mẫu.
.
.
"
Diệp Hi Hòa nghe xong những chuyện này, im lặng rất lâu, Không ngờ là cô ấy.
Đáng tiếc lúc đầu bị Tô Điệp làm mờ mắt bỏ lỡ mất người thật lòng với mình, còn tốn thương cô ấy tận ba năm!
"Cô biết bây giờ cô ấy đang ở đâu không?"
"Biết, có lẽ cô ấy ở tổng bộ của Dạ Xoa Môn, hộp đêm “Tiêu Hồn Quật”
Diệp Hi Hòa không nói nữa, cúp điện thoại.
Hãn hít một hơi thật sâu, nhìn trang viên nhà họ Vương chìm trong bể máu, nén giận rời khỏi.
Hộp đêm Tiêu Hồn Quật.
Sở dĩ có được cái tên này, là vì nơi này là nơi ăn chơi khuây khỏa của nam giới, rượu vàng mê hoặc, đêm đêm sênh ca.
Ở Tân Hải có một câu nói: 'Cho dù người muốn mỹ nhân như thế nào, đều có thể tìm được ở Tiêu Hồn Quật. Dù người muốn tiêu tiền ra sao, Tiêu Hồn Quật đều có thể thỏa mãn tất cả mọi ý muốn. Nơi đây là thiên đường của nam giới, địa ngục. của tiền tài, mang đến niềm vui sướng khoái lạc.
Đương nhiên, mặc dù người đẹp trong Tiêu Hồn Quật nhiều như mây, nhưng điều nối tiếng nhất vẫn là đoàn La Sát do Dạ La Sát - Huyết Tường Vi tự tay lập ra.
Trong đó có đến hai trăm cô gái trẻ đẹp, mỗi người đều được tuyển chọn nghiêm khắc, đào tạo kỹ càng