Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Có Điều Có Thể Thử.
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - “Sư Đệ Hiểu, Vũ Kiếm Sư Huynh.”
Chương 168 - “Không Sao Chứ?"
Chương 169 - Tìm Võ Kỹ Linh Cấp Cao Giai.
Chương 170 - “Cậu Sẽ Hối Hận.”
Chương 171 - “Giết Người Rồi, Kẻ To Xác Ông Không Quản À?”
Chương 172 - “Toàn Long Trảm!”
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Vô Tương Quyền.
Chương 175 - Mấy Tầng Bên Dưới Ư?
Chương 176 - Ngươi Dám Ngông Cuồng Như Vậy Sao?
Chương 177 - Phong Lâm Sát Kiếm!
Chương 178 - Được Thể Hiện Một Cách Hoàn Mỹ
Chương 179 - Cô Gái Này, Cô Gái Này Cô Ta Vậy Mà....
Chương 180 - Nếu Ngươi Không Muốn Bị Tôi Đánh Chết.
Chương 181 - “Cả Tôi Nữa.”
Chương 182 - Một Là Dùng Để Bố Trí Đại Trận.
Chương 183 - Sở Trực Và Sở Chính Trợn To Hai Mắt.
Chương 184 - "Đạo Tốt, Đao Tốt"
Chương 185 - “Ngu Xuẩn!”
Chương 186 - Có Thể Giúp Tôi Một Tay Không?”
Chương 187 - “Ngũ Hành Điên Đảo”
Chương 188 - Chẳng Lẽ Trên Mặt Hắn Ta Dính Cơm À?
Chương 189 - Tiểu Ngũ Hành Trận
Chương 190 - “Thiên Địa Tù Long!”
Chương 191 - Mà Hiện Tại, Tất Cả Đều Đã Muộn Rồi.
Chương 192 - Ngũ Hành Áp Chế!
Chương 193 - “Xem Ra Cửu Thiên Sư Đệ Có Thể Giết Chết Nó!”
Chương 194 - “Chết Tiệt, Cuối Cùng Cũng Xong Rồi.”
Chương 195 - Triệu Thường Lập Tức Chìm Vào Hôn Mê.
Chương 196 - Thế Nên Cần Dùng Phương Pháp Ngu Ngốc Nhất.
Chương 197 - Đánh Hay Không Đánh?
Chương 198 - “Vọt Vào Đi!”
Chương 199 - Phát Tài Rồi. Phát Hết Cỡ Luôn Rồi
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Linh Đan Mà Tiên Sinh Vừa Nói Là Thật Chứ?
Chương 202 - Sao Trông Thẳng Ôn Con Kia Cũng Quen Thế Nhỉ?
Chương 203 - Chuyện Này Quả Thực Khiến Người Ta Không Thể Tin Nổi.
Chương 204 - Có Lẽ Là Do Hắn Ta Làm
Chương 205 - Đếm Sơ Qua Có Trên Cả Ngàn Lọ.
Chương 206 - Vậy Phải Là Tôi May Mắn.
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - “Cửu Thiên Sư Đệ!”
Chương 209 - Vô Tướng Phá Sơn Quyền!
Chương 210 - Thanh Kiếm Này Khá Đấy
Chương 211 - Sống Thì Sao, Chết Thế Nào, Đất Trời Lại Ra Sao.
Chương 212 - Sức Mạnh Này Không Phải Canh Kình
Chương 213 - Buông Thả Thân Tâm, Đừng Chống Đối.”
Chương 214 - Tiến Vào Nội Tạng
Chương 215 - Diêm Từ Vũ Mới Cảm Thấy Khá Hơn Một Chút.
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - “Thần Hồn Phá Diệt Trảm!”
Chương 218 - Ông Đã Bước Vào Càn Khôn Cảnh!”
Chương 219 - “Kiếm Trong Tay Cậu Là Của Sư Đệ Tôi.
Chương 220 - Vi Sư Sẽ Trút Cơn Giận Này Giúp Con!”
Chương 221 - Thật Sự Không Sao?
Chương 222 - Xếp Hàng Theo Thứ Tự.
Chương 223 - "Thiên Nhân Viện Tất Thắng!"
Chương 224 - "Hoành Sơn Viện Vô Địch.
Chương 225 - "Linh Bối Sư Muội, Ta Yêu Nàng."
Chương 226 - Miệng Cửu Thiên Cũng Khẽ Động.
Chương 227 - "Lấy Kim Bài!"
Chương 228 - Bây Giờ Thì Không Thể. Nói Sau Đi."
Chương 229 - Nhất Thanh Sư Tôn Cũng Dừng Bước.
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Có Điều Có Thể Thử.
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - “Sư Đệ Hiểu, Vũ Kiếm Sư Huynh.”
Chương 168 - “Không Sao Chứ?"
Chương 169 - Tìm Võ Kỹ Linh Cấp Cao Giai.
Chương 170 - “Cậu Sẽ Hối Hận.”
Chương 171 - “Giết Người Rồi, Kẻ To Xác Ông Không Quản À?”
Chương 172 - “Toàn Long Trảm!”
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Vô Tương Quyền.
Chương 175 - Mấy Tầng Bên Dưới Ư?
Chương 176 - Ngươi Dám Ngông Cuồng Như Vậy Sao?
Chương 177 - Phong Lâm Sát Kiếm!
Chương 178 - Được Thể Hiện Một Cách Hoàn Mỹ
Chương 179 - Cô Gái Này, Cô Gái Này Cô Ta Vậy Mà....
Chương 180 - Nếu Ngươi Không Muốn Bị Tôi Đánh Chết.
Chương 181 - “Cả Tôi Nữa.”
Chương 182 - Một Là Dùng Để Bố Trí Đại Trận.
Chương 183 - Sở Trực Và Sở Chính Trợn To Hai Mắt.
Chương 184 - "Đạo Tốt, Đao Tốt"
Chương 185 - “Ngu Xuẩn!”
Chương 186 - Có Thể Giúp Tôi Một Tay Không?”
Chương 187 - “Ngũ Hành Điên Đảo”
Chương 188 - Chẳng Lẽ Trên Mặt Hắn Ta Dính Cơm À?
Chương 189 - Tiểu Ngũ Hành Trận
Chương 190 - “Thiên Địa Tù Long!”
Chương 191 - Mà Hiện Tại, Tất Cả Đều Đã Muộn Rồi.
Chương 192 - Ngũ Hành Áp Chế!
Chương 193 - “Xem Ra Cửu Thiên Sư Đệ Có Thể Giết Chết Nó!”
Chương 194 - “Chết Tiệt, Cuối Cùng Cũng Xong Rồi.”
Chương 195 - Triệu Thường Lập Tức Chìm Vào Hôn Mê.
Chương 196 - Thế Nên Cần Dùng Phương Pháp Ngu Ngốc Nhất.
Chương 197 - Đánh Hay Không Đánh?
Chương 198 - “Vọt Vào Đi!”
Chương 199 - Phát Tài Rồi. Phát Hết Cỡ Luôn Rồi
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Linh Đan Mà Tiên Sinh Vừa Nói Là Thật Chứ?
Chương 202 - Sao Trông Thẳng Ôn Con Kia Cũng Quen Thế Nhỉ?
Chương 203 - Chuyện Này Quả Thực Khiến Người Ta Không Thể Tin Nổi.
Chương 204 - Có Lẽ Là Do Hắn Ta Làm
Chương 205 - Đếm Sơ Qua Có Trên Cả Ngàn Lọ.
Chương 206 - Vậy Phải Là Tôi May Mắn.
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - “Cửu Thiên Sư Đệ!”
Chương 209 - Vô Tướng Phá Sơn Quyền!
Chương 210 - Thanh Kiếm Này Khá Đấy
Chương 211 - Sống Thì Sao, Chết Thế Nào, Đất Trời Lại Ra Sao.
Chương 212 - Sức Mạnh Này Không Phải Canh Kình
Chương 213 - Buông Thả Thân Tâm, Đừng Chống Đối.”
Chương 214 - Tiến Vào Nội Tạng
Chương 215 - Diêm Từ Vũ Mới Cảm Thấy Khá Hơn Một Chút.
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - “Thần Hồn Phá Diệt Trảm!”
Chương 218 - Ông Đã Bước Vào Càn Khôn Cảnh!”
Chương 219 - “Kiếm Trong Tay Cậu Là Của Sư Đệ Tôi.
Chương 220 - Vi Sư Sẽ Trút Cơn Giận Này Giúp Con!”
Chương 221 - Thật Sự Không Sao?
Chương 222 - Xếp Hàng Theo Thứ Tự.
Chương 223 - "Thiên Nhân Viện Tất Thắng!"
Chương 224 - "Hoành Sơn Viện Vô Địch.
Chương 225 - "Linh Bối Sư Muội, Ta Yêu Nàng."
Chương 226 - Miệng Cửu Thiên Cũng Khẽ Động.
Chương 227 - "Lấy Kim Bài!"
Chương 228 - Bây Giờ Thì Không Thể. Nói Sau Đi."
Chương 229 - Nhất Thanh Sư Tôn Cũng Dừng Bước.
Tâm cảnh tựa nước, chỉ còn thiên lãi chi âm du dương trôi nổi trong tâm trí.
Mọi phiền nhiều, mọi hỗn loạn trên thế giới đều như tan biến.
Canh khí trong cơ thể chậm rãi chảy khắp tứ chi. Một tia sáng không thể nhìn thấy bằng mắt thường lặng lẽ hiện lên trên làn da của hắn.
Lúc này, nếu những người khác chú ý đến hắn, thì họ sẽ sững sờ nhận ra, hơi thở của Cửu Thiên đã biến mất.
Thiên địa chi lực lại chuyển động, nhưng lại xuyên qua cơ thể của Cửu Thiên.
Cửu Thiên bừng tỉnh. Ngay sau đó, hắn phát hiện mình đã thay đổi rồi.
Hình như trong khoảnh khắc đó, công pháp Thân Dung Thiên Địa của hắn đã đạt tới tiểu thành rồi.
Chỉ nghe một khúc nhạc thôi mà lại có thể đạt được tiểu thành.
Cửu Thiên hơi mỉm cười, lần này Hàn Liên kéo hắn đi nghe hát, nhưng lại nghe đúng bài rồi.
Trong nháy mắt, khúc nhạc kết thúc.
Khi âm thanh cuối cùng biến mất, tất cả những thanh niên tuấn kiệt trên tầng ba đều chấn động rồi hoàn hồn.
Một khoảnh khắc im lắng, ngay sau đó, họ gào thét hoan hô.
“Hay, khúc nhạc của Linh Bối cô nương hay quá đi mất!
”
“Thiên lãi chi âm, đúng là âm thanh từ thiên đường.
”
Tất cả những đệ tử có mặt tại đây đều không tiếc lời ca ngợi Linh Bối lên tận mây xanh. Cửu Thiên cũng khẽ vỗ tay, khúc nhạc này của Linh Bối cô nương đáng được nhận những lời tán dương này.
”
Hàn Liên sư huynh lau nước miếng trên khoé miệng: “Nhạc hay, người đẹp, quá đỉnh!
”. Truyện Huyền Huyễn
Hai mắt Hàn Liên sư huynh sáng lên, hắn ta cười cười: “Cửu Thiên sư đệ, chúng ta lên đó làm quen với Linh Bối cô nương đi. Haha, đệ xem sư huynh anh tuấn phong lưu như vậy, cũng nên tìm một người bạn đời rồi đúng không.
”
Cửu Thiên liếc nhìn Hàn Liên: “Hàn Liên sư huynh, huynh muốn thì tự đi đi. Đệ đứng đây là được.
”
Hàn Liên sư huynh khịt mũi nhìn Cửu Thiên: “Cửu Thiên sư đệ, đả trượng thân huynh đệ, thượng trận phụ tử binh. Đệ là sư đệ của ta, nếu đệ không lên cùng thì ai lên?”
Cửu Thiên quay đầu sang một bên: “Huynh đi một mình đi, đệ không muốn bị mất mặt.
”
Vẻ mặt Hàn Liên hơi thay đổi, vừa rồi hắn ta mới tiến một bước thì đối phương đã lũi lại một trượng.
Cửu Thiên bật cười nhìn Hàn Liên: “Hàn Liên sư huynh, đừng nói là huynh không dám tự mình lên chào hỏi người ta đó.
”
Dù da mặt Hàn Liên đủ dày nhưng khi bị Cửu Thiên nói vậy, mặt hắn vẫn đỏ lên: “Đây chỉ là trò vặt, cái này gọi là thận trọng, tình cảm là trò đùa sao? Có thể tuỳ tiện chào hỏi cô nương nhà người ta sao? Để huynh cân nhắc một chút đã, ừm, cân nhắc một chút.
”
Cửu Thiên bật cười thành tiếng. Hắn nhìn ra rồi, vị Hàn Liên sư huynh này của mình là người chỉ dám nói chứ không dám làm.
Cửu Thiên nhẹ giọng: “Hàn Liên sư huynh, đệ không phải là con chim non nha. Ngược lại đệ nghi ngờ huynh mới là con chim non đó.
”
Hàn Liên kinh ngạc nhìn Cửu Thiên: “Đệ….
không ngờ…đã….
”
Hàn Liên sư huynh biến sắc, không ngờ Cửu Thiên sư đệ đã sớm thoát khỏi hàng ngũ chim non rồi.
Cửu Thiên mỉm cười, quả thật hắn đã không còn là trai tân từ lâu rồi. Hình ảnh Tĩnh Như hiện lên trong đầu hắn, Cửu Thiên thầm thở dài. Tĩnh Như của thuở ấy tốt đẹp biết bao. Đáng tiếc, con người luôn thay đổi. Có người càng ngày càng tốt, cũng có người lại biến thành bộ dạng không thể nhận ra.
”
Ngay khi Cửu Thiên và Hàn Liên đang nói chuyện.
Linh Bối đứng dậy mỉm cười với khán giả, rồi bước xuống dưới.
Một vị cô nương nắm lấy tay Linh Bối rồi phấn khích nói: “Linh Bối muội muội, muội lợi hại quá. Quả là thiên tài như lời Mộng Vân sư tôn từng nói. Muội luyện thành “Mộng Lí Thiên Sơn” của Minh Tâm Viện rồi. Muội mới gia nhập Minh Tâm Viện được bao lâu đâu chứ.
”