Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Có Điều Có Thể Thử.
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - “Sư Đệ Hiểu, Vũ Kiếm Sư Huynh.”
Chương 168 - “Không Sao Chứ?"
Chương 169 - Tìm Võ Kỹ Linh Cấp Cao Giai.
Chương 170 - “Cậu Sẽ Hối Hận.”
Chương 171 - “Giết Người Rồi, Kẻ To Xác Ông Không Quản À?”
Chương 172 - “Toàn Long Trảm!”
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Vô Tương Quyền.
Chương 175 - Mấy Tầng Bên Dưới Ư?
Chương 176 - Ngươi Dám Ngông Cuồng Như Vậy Sao?
Chương 177 - Phong Lâm Sát Kiếm!
Chương 178 - Được Thể Hiện Một Cách Hoàn Mỹ
Chương 179 - Cô Gái Này, Cô Gái Này Cô Ta Vậy Mà....
Chương 180 - Nếu Ngươi Không Muốn Bị Tôi Đánh Chết.
Chương 181 - “Cả Tôi Nữa.”
Chương 182 - Một Là Dùng Để Bố Trí Đại Trận.
Chương 183 - Sở Trực Và Sở Chính Trợn To Hai Mắt.
Chương 184 - "Đạo Tốt, Đao Tốt"
Chương 185 - “Ngu Xuẩn!”
Chương 186 - Có Thể Giúp Tôi Một Tay Không?”
Chương 187 - “Ngũ Hành Điên Đảo”
Chương 188 - Chẳng Lẽ Trên Mặt Hắn Ta Dính Cơm À?
Chương 189 - Tiểu Ngũ Hành Trận
Chương 190 - “Thiên Địa Tù Long!”
Chương 191 - Mà Hiện Tại, Tất Cả Đều Đã Muộn Rồi.
Chương 192 - Ngũ Hành Áp Chế!
Chương 193 - “Xem Ra Cửu Thiên Sư Đệ Có Thể Giết Chết Nó!”
Chương 194 - “Chết Tiệt, Cuối Cùng Cũng Xong Rồi.”
Chương 195 - Triệu Thường Lập Tức Chìm Vào Hôn Mê.
Chương 196 - Thế Nên Cần Dùng Phương Pháp Ngu Ngốc Nhất.
Chương 197 - Đánh Hay Không Đánh?
Chương 198 - “Vọt Vào Đi!”
Chương 199 - Phát Tài Rồi. Phát Hết Cỡ Luôn Rồi
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Linh Đan Mà Tiên Sinh Vừa Nói Là Thật Chứ?
Chương 202 - Sao Trông Thẳng Ôn Con Kia Cũng Quen Thế Nhỉ?
Chương 203 - Chuyện Này Quả Thực Khiến Người Ta Không Thể Tin Nổi.
Chương 204 - Có Lẽ Là Do Hắn Ta Làm
Chương 205 - Đếm Sơ Qua Có Trên Cả Ngàn Lọ.
Chương 206 - Vậy Phải Là Tôi May Mắn.
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - “Cửu Thiên Sư Đệ!”
Chương 209 - Vô Tướng Phá Sơn Quyền!
Chương 210 - Thanh Kiếm Này Khá Đấy
Chương 211 - Sống Thì Sao, Chết Thế Nào, Đất Trời Lại Ra Sao.
Chương 212 - Sức Mạnh Này Không Phải Canh Kình
Chương 213 - Buông Thả Thân Tâm, Đừng Chống Đối.”
Chương 214 - Tiến Vào Nội Tạng
Chương 215 - Diêm Từ Vũ Mới Cảm Thấy Khá Hơn Một Chút.
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - “Thần Hồn Phá Diệt Trảm!”
Chương 218 - Ông Đã Bước Vào Càn Khôn Cảnh!”
Chương 219 - “Kiếm Trong Tay Cậu Là Của Sư Đệ Tôi.
Chương 220 - Vi Sư Sẽ Trút Cơn Giận Này Giúp Con!”
Chương 221 - Thật Sự Không Sao?
Chương 222 - Xếp Hàng Theo Thứ Tự.
Chương 223 - "Thiên Nhân Viện Tất Thắng!"
Chương 224 - "Hoành Sơn Viện Vô Địch.
Chương 225 - "Linh Bối Sư Muội, Ta Yêu Nàng."
Chương 226 - Miệng Cửu Thiên Cũng Khẽ Động.
Chương 227 - "Lấy Kim Bài!"
Chương 228 - Bây Giờ Thì Không Thể. Nói Sau Đi."
Chương 229 - Nhất Thanh Sư Tôn Cũng Dừng Bước.
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Có Điều Có Thể Thử.
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - “Sư Đệ Hiểu, Vũ Kiếm Sư Huynh.”
Chương 168 - “Không Sao Chứ?"
Chương 169 - Tìm Võ Kỹ Linh Cấp Cao Giai.
Chương 170 - “Cậu Sẽ Hối Hận.”
Chương 171 - “Giết Người Rồi, Kẻ To Xác Ông Không Quản À?”
Chương 172 - “Toàn Long Trảm!”
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Vô Tương Quyền.
Chương 175 - Mấy Tầng Bên Dưới Ư?
Chương 176 - Ngươi Dám Ngông Cuồng Như Vậy Sao?
Chương 177 - Phong Lâm Sát Kiếm!
Chương 178 - Được Thể Hiện Một Cách Hoàn Mỹ
Chương 179 - Cô Gái Này, Cô Gái Này Cô Ta Vậy Mà....
Chương 180 - Nếu Ngươi Không Muốn Bị Tôi Đánh Chết.
Chương 181 - “Cả Tôi Nữa.”
Chương 182 - Một Là Dùng Để Bố Trí Đại Trận.
Chương 183 - Sở Trực Và Sở Chính Trợn To Hai Mắt.
Chương 184 - "Đạo Tốt, Đao Tốt"
Chương 185 - “Ngu Xuẩn!”
Chương 186 - Có Thể Giúp Tôi Một Tay Không?”
Chương 187 - “Ngũ Hành Điên Đảo”
Chương 188 - Chẳng Lẽ Trên Mặt Hắn Ta Dính Cơm À?
Chương 189 - Tiểu Ngũ Hành Trận
Chương 190 - “Thiên Địa Tù Long!”
Chương 191 - Mà Hiện Tại, Tất Cả Đều Đã Muộn Rồi.
Chương 192 - Ngũ Hành Áp Chế!
Chương 193 - “Xem Ra Cửu Thiên Sư Đệ Có Thể Giết Chết Nó!”
Chương 194 - “Chết Tiệt, Cuối Cùng Cũng Xong Rồi.”
Chương 195 - Triệu Thường Lập Tức Chìm Vào Hôn Mê.
Chương 196 - Thế Nên Cần Dùng Phương Pháp Ngu Ngốc Nhất.
Chương 197 - Đánh Hay Không Đánh?
Chương 198 - “Vọt Vào Đi!”
Chương 199 - Phát Tài Rồi. Phát Hết Cỡ Luôn Rồi
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Linh Đan Mà Tiên Sinh Vừa Nói Là Thật Chứ?
Chương 202 - Sao Trông Thẳng Ôn Con Kia Cũng Quen Thế Nhỉ?
Chương 203 - Chuyện Này Quả Thực Khiến Người Ta Không Thể Tin Nổi.
Chương 204 - Có Lẽ Là Do Hắn Ta Làm
Chương 205 - Đếm Sơ Qua Có Trên Cả Ngàn Lọ.
Chương 206 - Vậy Phải Là Tôi May Mắn.
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - “Cửu Thiên Sư Đệ!”
Chương 209 - Vô Tướng Phá Sơn Quyền!
Chương 210 - Thanh Kiếm Này Khá Đấy
Chương 211 - Sống Thì Sao, Chết Thế Nào, Đất Trời Lại Ra Sao.
Chương 212 - Sức Mạnh Này Không Phải Canh Kình
Chương 213 - Buông Thả Thân Tâm, Đừng Chống Đối.”
Chương 214 - Tiến Vào Nội Tạng
Chương 215 - Diêm Từ Vũ Mới Cảm Thấy Khá Hơn Một Chút.
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - “Thần Hồn Phá Diệt Trảm!”
Chương 218 - Ông Đã Bước Vào Càn Khôn Cảnh!”
Chương 219 - “Kiếm Trong Tay Cậu Là Của Sư Đệ Tôi.
Chương 220 - Vi Sư Sẽ Trút Cơn Giận Này Giúp Con!”
Chương 221 - Thật Sự Không Sao?
Chương 222 - Xếp Hàng Theo Thứ Tự.
Chương 223 - "Thiên Nhân Viện Tất Thắng!"
Chương 224 - "Hoành Sơn Viện Vô Địch.
Chương 225 - "Linh Bối Sư Muội, Ta Yêu Nàng."
Chương 226 - Miệng Cửu Thiên Cũng Khẽ Động.
Chương 227 - "Lấy Kim Bài!"
Chương 228 - Bây Giờ Thì Không Thể. Nói Sau Đi."
Chương 229 - Nhất Thanh Sư Tôn Cũng Dừng Bước.
Hàn Liên cứ thế nhét hơn một nửa đồ đạc vào lòng Cửu Thiên: “Thế đạo này không phải anh giết tôi thì chính là tôi giết anh. Dù ở trong học viện Võ Đạo chăng nữa, năm nào cũng có rất nhiều người không biết sao mà chết. Mà đồ đạc của bọn họ đều bị thu về, truyền cho các đệ tử khác. Chỉ có thể nói đáng đời mấy luyện khí sĩ này gặp phải một sư phụ tuyệt tình thôi.
”
Sở Trực tiếp lời: “Cầm đi Cửu Thiên sư đệ. Ít nhiều còn có thể bán đi lấy chút tiền. Chúng ta không giết chết tên miệng thối này đã xem như nhân từ lắm rồi.
Cửu Thiên chậm rãi nhận lấy đồ bọn họ đưa, nhét vào ngực áo của mình.
Hắn đi về phía cổng, lại quay đầu nhìn đám người Hàn Liên dưới đất.
Sở Chính vỗ vai Cửu Thiên, cười nói: “Cửu Thiên sư đệ, từ từ sẽ quen thôi. Dù ở thế giới của võ giả hay thế giới của luyện khí sĩ, chết người đều là chuyện quá đỗi bình thường. Huynh nhớ phụ thân từng nói với huynh thế này. Thế đạo như vậy, điều duy nhất chúng ta có thể là cố gắng sống sót. Cửu Thiên sư đệ, nếu đệ có thể nhận ra đây là trận pháp đáp trả sức mạnh, vậy đệ có thể mang chúng ta ra ngoài chứ?”
Cửu Thiên nhẹ nhàng gật đầu, từ từ đi về phía cổng.
Đáy lòng cũng âm thầm ai thán, có lẽ các sư huynh nói đúng, thế đạo này chính là như vậy.
Đi đến trước cổng, Cửu Thiên vươn tay, ánh mắt bắt đầu tìm kiếm các điểm then chốt trên cổng trấn giữ.
Dựa theo tri thức về trận pháp luyện khí sĩ mà Ngô Tân sư phụ dạy cho hắn, thậm chí Cửu Thiên có tới mười cách mở cổng trấn giữ này.
Nhưng nếu dùng những cách ấy thì phải để lộ sự thật hắn có nguyên khí.
Dù Cửu Thiên rất tin tưởng mấy sư huynh nhà mình, hắn cũng không định để lộ bí mật lớn nhất.
Thế nên cần dùng phương pháp ngu ngốc nhất.
Bình thường những cổng trấn giữ che giấu trận pháp thế này, người kiến tạo đều sẽ lưu lại vài điểm then chốt bí mật. Nếu không, mỗi lần chủ nhân đi vào đều cần đấu với trận pháp một phen thì chẳng phải rườm rà quá hay sao? Đặc biệt là kiểu trận pháp đáp trả sức mạnh thế này, công kích hoàn toàn không phân biệt.
Cái gọi là điểm then chốt chính là phương pháp đơn giản nhất, chính xác nhất để mở cổng. Có khi chỉ cần nhấn nhẹ một cái, hoặc là đưa khẩu lệnh vào, hoặc là phóng xuất luồng dao động nguyên khí đặc thù là có thể mở cổng được ngay.
Bố trí điểm then chốt này được đánh ký hiệu ở ngay trên cổng trấn giữ, cũng có thể trên hình nhân trấn giữ, hoặc trên văn lộ trận pháp.
Nếu sư phụ Ngô Tân của hắn có ở đây, với kinh nghiệm dày dặn của ông thì chỉ cần vài lần có thể tìm ra toàn bộ điểm then chốt.
Nhưng Cửu Thiên không đủ kinh nghiệm, phải bỏ thời gian sờ soạng tìm kiếm mới được.
Cũng may trận pháp đáp trả sức mạnh đã bị phá, Cửu Thiên cũng không sợ đứng đần ra trước cổng trấn giữ thế này sẽ gặp phải sự cố gì.
Cửu Thiên sờ đông ngó tây một hồi, cứ như một đốc công đang kiểm tra công trình vậy.
Hàn Liên, Sở Trực, Sở Chính nhìn mà không hiểu Cửu Thiên đang làm gì, mà bọn họ cũng chẳng có cách gì với cổng trấn giữ này cả, đành phải đi tới đi lui.
Hàn Liên thấp giọng nói: “Sư huynh, huynh đoán Cửu Thiên sư đệ rốt cuộc xuất thân từ gia tộc thế nào vậy. Chẳng những có thiên phủ võ giả ưu tú nhất lại còn hiểu mấy thứ linh tinh bát nháo của luyện khí sĩ. Sắp vượt qua người anh minh thần võ như đệ luôn rồi.
Sở Trực hoàn toàn ngó lơ câu cuối cùng của Hàn Liên: “Có thể là con cháu đại gia tộc chân chính đấy. Nhưng ta cũng chưa từng nghe Bản Châu quận có gia tộc lớn nào họ Cửu. Thôi, quản nhiều như vậy làm gì. Không bằng đợi tớ nghỉ lễ năm, đệ tới nhà Cửu Thiên sư đệ dạo một vòng là được.
Hàn Liên cười khì khì: “Thôi bỏ đi, ông cụ nhà đệ còn chờ đệ về nữa kìa.
Đang lúc bọn họ trò chuyện, Cửu Thiên chợt ấn vào một đám mây trên cổng trấn giữ.
Ngay sau đó, cổng trấn giữ ầm ầm mở ra.