Chương 1 - Bởi Vì... Cô Làm Tôi Cảm Thấy Chán Ghét
Chương 2 - Bị Người Hầu Đánh
Chương 3 - Ánh Mắt Mộ Thừa Phong Nhìn Diệp Tuệ
Chương 4 - Điều Tra Cuộc Sống Của Diệp Tuệ Ở Diệp Gia
Chương 5 - Ha, Hoá Ra Là Như Vậy
Chương 6 - Có Lẽ... Không Nhất Thiết Phải Đối Xử Với Cô Tệ Bạc Như Thế
Chương 7 - Cố Tổng, Đừng Bị Vẻ Ngây Thơ Của Cô Ta Lừa Gạt.
Chương 8 - Em Dâu...
Chương 9
Chương 10 - Nhưng Tao Muốn Ăn Bún Đậu Mắm Tôm
Chương 11
Chương 12 - Muộn Mất Rồi
Chương 13 - Tiểu Tuệ Ở Đâu?
Chương 14 - Xin Lỗi
Chương 15 - Anh Và Cô Ấy Là Thanh Mai Trúc Mã, Cô Ấy Sắp Trở Về
Chương 16 - Trọng Nam Khinh Nữ
Chương 17 - Là Cố Trì
Chương 18 - "Chát"
Chương 19 - Cố Trì Một Mình Đánh Tay Đôi Với Những Người Đàn Ông Kia
Chương 20 - Giấc Mơ Kì Lạ
Chương 21 - Mùi Hương Kì Lạ
Chương 22 - Âm Mưu Của Kẻ Đứng Sau (1)
Chương 23 - Âm Mưu Của Kẻ Đứng Sau (2)
Chương 24 - Máu!
Chương 25 - Tôi Muốn Báo Thù Cho Anh Ấy
Chương 26 - Anh... Anh Tỉnh Rồi Sao?
Chương 27 - Anh Đình Bắc, Sao Anh Lại Đánh Em?
Chương 28 - Hạ Thuốc (1)
Chương 29
Chương 30 - Em Gái Kết Nghĩa?
Chương 31 - Hạ Thuốc (2)
Chương 32 - Nhục Nhã
Chương 33 - Trì... Giúp Em Đi... Em Rất Khó Chịu (H+)
Chương 34 - Trì, Em Muốn Anh Lấp Đầy Em (H+)
Chương 35
Chương 36 - Viên Đạn
Chương 37 - Là Cố Đình Bắc
Chương 38
Chương 39 - Anh Trai....
Chương 40
Chương 41 - Kết Quả Xét Nghiệm
Chương 42 - Công Bố Thân Phận
Chương 43
Chương 44 - Kích Thích
Chương 45
Chương 46 - Trì, Anh Tỉnh Rồi Sao? (Hơi H)
Chương 47 - Tôi Chỉ Muốn Đòi Lại Vị Trí Vốn Thuộc Về Mình
Chương 48
Chương 49 - Mượn Sức Dư Luận
Chương 50
Chương 51 - Lợi Dụng Cô Và Tống Gia, Đưa Cố Gia Trở Thành Vương Giả
Chương 52
Chương 1 - Bởi Vì... Cô Làm Tôi Cảm Thấy Chán Ghét
Chương 2 - Bị Người Hầu Đánh
Chương 3 - Ánh Mắt Mộ Thừa Phong Nhìn Diệp Tuệ
Chương 4 - Điều Tra Cuộc Sống Của Diệp Tuệ Ở Diệp Gia
Chương 5 - Ha, Hoá Ra Là Như Vậy
Chương 6 - Có Lẽ... Không Nhất Thiết Phải Đối Xử Với Cô Tệ Bạc Như Thế
Chương 7 - Cố Tổng, Đừng Bị Vẻ Ngây Thơ Của Cô Ta Lừa Gạt.
Chương 8 - Em Dâu...
Chương 9
Chương 10 - Nhưng Tao Muốn Ăn Bún Đậu Mắm Tôm
Chương 11
Chương 12 - Muộn Mất Rồi
Chương 13 - Tiểu Tuệ Ở Đâu?
Chương 14 - Xin Lỗi
Chương 15 - Anh Và Cô Ấy Là Thanh Mai Trúc Mã, Cô Ấy Sắp Trở Về
Chương 16 - Trọng Nam Khinh Nữ
Chương 17 - Là Cố Trì
Chương 18 - "Chát"
Chương 19 - Cố Trì Một Mình Đánh Tay Đôi Với Những Người Đàn Ông Kia
Chương 20 - Giấc Mơ Kì Lạ
Chương 21 - Mùi Hương Kì Lạ
Chương 22 - Âm Mưu Của Kẻ Đứng Sau (1)
Chương 23 - Âm Mưu Của Kẻ Đứng Sau (2)
Chương 24 - Máu!
Chương 25 - Tôi Muốn Báo Thù Cho Anh Ấy
Chương 26 - Anh... Anh Tỉnh Rồi Sao?
Chương 27 - Anh Đình Bắc, Sao Anh Lại Đánh Em?
Chương 28 - Hạ Thuốc (1)
Chương 29
Chương 30 - Em Gái Kết Nghĩa?
Chương 31 - Hạ Thuốc (2)
Chương 32 - Nhục Nhã
Chương 33 - Trì... Giúp Em Đi... Em Rất Khó Chịu (H+)
Chương 34 - Trì, Em Muốn Anh Lấp Đầy Em (H+)
Chương 35
Chương 36 - Viên Đạn
Chương 37 - Là Cố Đình Bắc
Chương 38
Chương 39 - Anh Trai....
Chương 40
Chương 41 - Kết Quả Xét Nghiệm
Chương 42 - Công Bố Thân Phận
Chương 43
Chương 44 - Kích Thích
Chương 45
Chương 46 - Trì, Anh Tỉnh Rồi Sao? (Hơi H)
Chương 47 - Tôi Chỉ Muốn Đòi Lại Vị Trí Vốn Thuộc Về Mình
Chương 48
Chương 49 - Mượn Sức Dư Luận
Chương 50
Chương 51 - Lợi Dụng Cô Và Tống Gia, Đưa Cố Gia Trở Thành Vương Giả
Chương 52
Tống Vũ cho người đưa Cố Trì đến bệnh viện, tình trạng hiện tại của Cố Trì rất nguy cấp.
Vẫn may là đạn bắn ở vị trí gần tim, chỉ chênh lệch một chút nữa thôi là mạng sống của Cố Trì cũng không giữ được.
Các bác sĩ y tá tận lực chữa trị cho Cố Trì, sau hơn hai tiếng hì hục thì tình hình của Cố Trì đã ổn định trở lại.
Đợi các bác sĩ lần lượt rời khỏi, Diệp Tuệ mới lặng yên không tiếng động bước đến, ngồi xuống cạnh giường bệnh.
Khuôn mặt cô không có cảm xúc, đôi mắt vô hồn lại trống rỗng, trong lòng một mảnh chết lặng.
Cô cầm lấy tay anh, nhìn khuôn mặt điển trai trắng bệch kia, trái tim chợt đau nhói.
Trì, bao giờ anh mới tỉnh lại đây?
Diệp Tuệ nghĩ đến tên đầu sỏ khiến Cố Trì nửa sống nửa chết nằm trên giường bệnh, ánh mắt loé tên hận ý.
Cố Đình Bắc, ngày nào Cố Trì còn chưa tỉnh thì anh cũng đừng mong sống yên ổn!
...
.
Lúc này, ở căn nhà hoang tràn ngập mùi máu tanh kia.
Cố Đình Bắc hơi thở thoi thóp, toàn thân nhuốm máu đang nằm vô
lực trên mặt đất.
Đột nhiên cánh cửa bị đẩy ra, một cô gái tầm tuổi với Diệp Tuệ bước vào. Theo sau cô ta là một người đàn ông trung niên.
Là Tống Khinh Dao và quản gia.
Tống Khinh Dao đến gần Cố Đình Bắc, cô ta ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào vết thương của hắn, hạ thấp giọng nói với người đàn ông ở phía sau:
"Chú gọi bác sĩ đến chữa trị cho anh ta đi, sau này còn có chỗ dùng tới.
"
Người đàn ông trung niên yên lặng làm theo, hắn lấy điện thoại ra, gọi vào một dãy số, giọng nói khàn đặc của hắn truyền qua đầu dây bên kia:
"Bác sĩ Mộ, bạn của cậu đang trong tình trạng nguy hiểm, nếu cậu muốn có được Diệp Tuệ thì đến đây đi, địa chỉ tôi sẽ lập tức gửi qua.
"
"Cậu cũng đừng từ chối vội, cậu đã biết bí mật của chúng tôi thì phải chung thuyền với chúng tôi thôi.
"
Đầu dây bên kia hơi do dự, một lúc sau mới trả lời ông ta:
"Được, tôi giúp ông che dấu bí mật, ông phải giữ lời hứa, không được làm tổn thương đến cô ấy và.
.
. sắp xếp để cô ấy và tôi có thể thuận lợi ở bên nhau.
"
"Được, Mộ Thừa Phong, cậu yên tâm đi!
"