Chương 1 - Phản Bội Cẩu Huyết
Chương 2 - Hung Hăng Một Cái Tát
Chương 3 - Trở Về Tô Gia
Chương 4 - Thiết Kế Ép Gả
Chương 5
Chương 6 - Coi Như Không Có Cuộc Hôn Nhân Này
Chương 7 - Tôi Nhìn, Cô Cởi!
Chương 8 - Vợ Trên Danh Nghĩa
Chương 9 - Mơ Thấy Mộng Xuân
Chương 10 - Xuất Giá Tòng Phu
Chương 11 - Kinh Hỉ Bất Ngờ
Chương 12 - Mặt Người Dạ Thú
Chương 13 - Tam Lưu Tiểu Minh Tinh
Chương 14 - Lão Nữ Tu Sĩ Anne
Chương 15 - Kim Bài Người Đại Diện
Chương 16 - Annie Trong Truyền Thuyết
Chương 17 - Bị Vả Mặt
Chương 18 - Chó Điên Loạn Cắn Người
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 1 - Phản Bội Cẩu Huyết
Chương 2 - Hung Hăng Một Cái Tát
Chương 3 - Trở Về Tô Gia
Chương 4 - Thiết Kế Ép Gả
Chương 5
Chương 6 - Coi Như Không Có Cuộc Hôn Nhân Này
Chương 7 - Tôi Nhìn, Cô Cởi!
Chương 8 - Vợ Trên Danh Nghĩa
Chương 9 - Mơ Thấy Mộng Xuân
Chương 10 - Xuất Giá Tòng Phu
Chương 11 - Kinh Hỉ Bất Ngờ
Chương 12 - Mặt Người Dạ Thú
Chương 13 - Tam Lưu Tiểu Minh Tinh
Chương 14 - Lão Nữ Tu Sĩ Anne
Chương 15 - Kim Bài Người Đại Diện
Chương 16 - Annie Trong Truyền Thuyết
Chương 17 - Bị Vả Mặt
Chương 18 - Chó Điên Loạn Cắn Người
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Lộ Nam đi từng bước một, bình tĩnh đi ra thang máy.
Vân Phàm nhắm mắt theo đuôi, cẩn thận đi theo phía sau anh.
Ra khỏi thang máy, Lộ Nam không hề nói một câu.
Thần kinh Vân Phàm, thời khắc căng chặt.
Bởi vì anh biết, sớm hay muộn Lộ Nam cũng sẽ hỏi tới!
Quả nhiên, vừa lên xe.
Xe mới vừa khởi động, Lộ Nam liền âm trầm mở miệng.
“Sao cô ta lại ở công ty?”
Vân Phàm duỗi tay sờ sờ mồ hôi lạnh trên đầu, hơi không chú ý, thiếu chút nữa đánh lệch tay lái.
Khuôn mặt tuấn tú của Lộ Nam, lập tức đen giống như đáy nồi.
“Vân Phàm, có phải anh không muốn sống nữa không, anh không muốn sống nữa, còn muốn lôi kéo tôi làm đệm lưng!
”
Trong lòng Vân Phàm đau khổ!
Anh bất đắc dĩ lắc đầu.
“Tổng giám đốc, không phải như ngài nghĩ đâu!
”
Lộ Nam không chút khách khí mở miệng.
“Không phải như tôi nghĩ! Vậy đến tột cùng là loại nào?”
Vân Phàm quyết định nói ngắn gọn, một câu tỏ rõ chân tướng.
“Tổng giám đốc, Tô tiểu thư chính là Anne!
”
“Anne?”
Lộ Nam ngây ngẩn cả người.
Hơn nửa ngày, anh mới hồi thần.
“Anh nói Anne, là Anne - người đại diện kim bài chúng ta mời từ nước Mỹ?”
Vân Phàm liên tục gật đầu.
“Đúng! Chính là Anne, người đại diện kim bài làm ăn xin biến thành ảnh đế!
”
Lộ Nam vẫn là cảm thấy không thể tưởng tượng.
“Anh xác định? Anh không phải đang nói mê sảng chứ?”
Vân Phàm bất đắc dĩ cười khổ một tiếng.
“Tổng giám đốc, tôi hoàn toàn xác định, ban đầu tôi cũng không nghĩ tới! Lúc nhìn thấy Tô tiểu thư, cũng giật mình giống như ngài bây giờ!
”
Biểu tình trên mặt Lộ Nam, có chút phức tạp.
Trách không được ngày hôm qua, anh sẽ nhìn thấy Tô Bắc ở cửa Tập Đoàn Thịnh Thế.
Nhưng cô từ đầu đến cuối đều không có nói với mình thân phận của cô.
Chẳng qua, lúc ấy nếu cô thật sự nói chính mình là Anne.
Anh khẳng định sẽ xem cô trở thành kẻ điên, cho rằng cô là đang ăn nói bậy bạ đi!
Lộ Nam hơi kéo miệng, không biết là tự giễu, hay là đang khinh thường.
Vân Phàm nhìn kính chiếu hậu, thật cẩn thận hỏi một câu.
“Tổng giám đốc, ngài không có việc gì đi?”
Lộ Nam nghiêng mắt nhìn anh ta, hừ lạnh một tiếng.
“Tôi có thể có chuyện gì!
”
Anh chỉ là cảm thấy, có chút không thể tưởng tượng thôi.
Hơn nữa, nói như vậy, ngày hôm qua anh thật là trách oan cô, còn ném cô ở vùng ngoại thành.
Trong lòng Lộ Nam, xẹt qua một chút ảo não nhàn nhạt.
Nhưng thực mau, loại cảm giác này, đã bị anh làm lơ.
“Anh biết thân phận cô ta từ khi nào?”
“Liền ở ngày hôm qua!
”
Vân Phàm vừa lái xe, vừa nói.
Lộ Nam híp mắt lại, phát ra một tia sáng nguy hiểm.
“Vậy sao ngày hôm qua anh không nói cho tôi biết!
”
Nếu ngày hôm qua anh biết được, anh cũng không đến mức, ném Tô Bắc ở nơi xa xôi như vậy, để cô đi trở về một mình.
Trong lòng Vân Phàm càng khổ hơn.
“Tổng giám đốc, tôi muốn nói với ngài nha, nhưng ngài không cho tôi cơ hội, mỗi lần tôi mới nói được một nửa, ngài liền cắt đứt điện thoại!
”
Lộ Nam khẽ hừ một tiếng.
“Buổi tối thì sao? Vì sao di động của anh gọi không thông?”
Nói đến chuyện này, Vân Phàm quả thực ủy khuất tới cực điểm.
“Điện thoại ngài gọi không thông, tôi là muốn gửi tin tức nói cho ngài biết, nhưng lúc ấy tôi đứng ở trên ban công, vừa không cẩn thận, đã làm rơi điện thoại di động xuống lầu, rơi hỏng rồi……”
Lộ Nam lập tức có chút vô ngữ.
Anh rốt cuộc biết, vì sao tối hôm qua, anh không gọi điện thoại được cho Vân Phàm.