Chương 1 - Cô Đã Trở Về
Chương 2 - Trùng Sinh Thành Kẻ Thiểu Năng
Chương 3 - Thi Mị
Chương 4 - Bắt Gian
Chương 5 - Ba Năm
Chương 6 - Phân Công Hợp Tác, Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 7 - Bồi Thường
Chương 8 - Không Nhiều Lắm, Năm Trăm Nghìn
Chương 9 - Tối Hôm Qua Người Phụ Nữ Kia Thật Sự Rất Giống Đường Vũ
Chương 10 - Quên Mất Thi Mị
Chương 11 - Bệnh Tim Tái Phát
Chương 12 - Lần Đầu Tiên Đều Cho Anh Ta
Chương 13 - Chồng Tôi Tên Thời Lệnh Diễn
Chương 14 - Đánh Mất Chính Mình
Chương 15 - Là Đường Vũ Sao?
Chương 16 - Bạn Học Cũ
Chương 17 - Tôi Mời Khách
Chương 18 - Nuôi Mấy Con Vật Nhỏ
Chương 19 - Ảo Giác Trong Nháy Mắt
Chương 20 - Lúc Học Trung Học, Cô Ấy Bị Bao Nuôi
Chương 21 - Mẹ Kiếp, Cô Vừa Rồi Rất Phiêu Đó
Chương 22 - Cô Không Phải Thi Mị, Cô Là Ai
Chương 23 - Chồng Ơi, Hu Hu Hu
Chương 24 - Mẹ Kiếp! Cô Ta Nhảy Dựng Lên!
Chương 26 - Đường Bảo Bối Không Cần Em Nữa
Chương 27 - Ôi, Cay Mắt
Chương 28 - Làm Người Lương Thiện Rất Mệt
Chương 29 - Em Phải Sinh Em Bé Cho Chồng
Chương 30 - Vợ Con Tới Rồi
Chương 31 - Phải Ngủ Cùng Thì Mới Có Em Bé
Chương 32 - Đừng Có Gọi Tôi Là Chồng
Chương 33 - Chồng Ơi, Anh Không Ngủ Cùng Với Thi Mị Sao?
Chương 34 - Chung Giường
Chương 35 - Thân Thể Kề Nhau
Chương 36 - Chồng Ơi, Mông Của Thi Mị Đau Lắm, Muốn Xoa Xoa.
Chương 37 - Đây Chính Là Hậu Quả Của Việc Trèo Lên Người Tôi
Chương 38 - Trong Vòng Một Năm Nhất Định Phải Có Thai
Chương 39 - Đây Là Lúc Dạy Cô Một Vài Việc Của Người Lớn.
Chương 40 - Đưa Chị Đi Gặp Anh Trai
Chương 41 - Tôi Có Thẻ Đen Cao Cấp
Chương 42 - Gặp Được Thần Tài Chân Chính Rồi!
Chương 43 - Vậy Thì Lập Tức Ném Ra Ngoài!
Chương 44 - . Tình Cờ Gặp Bạch Nguyệt Khiết?
Chương 45 - Thăm Dò? (1)
Chương 46 - . Thăm Dò? (2)
Chương 47 - . Bắt Chước Một Người Chết
Chương 48 - Thật Hoạt Bát Mà
Chương 49 - Tiểu Đường Vũ
Chương 50 - Đường Vũ, Đường Vũ
Chương 51 - Phục Chế Một Đường Vũ
Chương 52 - Tôi Còn Sống
Chương 53 - Đã Lâu Không Gặp, Diệp Điệu
Chương 54 - Bại Lộ Thân Phận
Chương 55 - Muốn Cùng Chồng Đi Ngủ, Sinh Con
Chương 56 - Cảm Nhận Được Hình Bóng Của Đường Vũ
Chương 57 - Đây Là Bạn Gái Của Tôi
Chương 58 - Cô Và Đường Vũ Có Quan Hệ Gì
Chương 59 - Cậu Đang Nói Dối, Cậu Chính Là Đường Vũ!
Chương 60 - Nếu Như Không Phải Tôi, Ba Năm Trước Cô Ấy Đã Lạnh Ngắt Rồi
Chương 61 - Gả Cho Anh Đi
Chương 62 - Hơi Thở Quen Thuộc
Chương 63 - Không Phải Cô Ấy Nghe Thấy Nên Thẹn Quá Hóa Giận Rồi Chứ?
Chương 64 - Cha Già
Chương 65 - Người Không Thấy
Chương 66 - Còn Ra Thể Thống Gì Nữa!
Chương 67 - Dẫu Sao Bọn Nhóc Cũng Là Vợ Chồng, Có Một Số Tầng Quan Hệ Cần Phải Phá Vỡ.
Chương 68 - Chồng Ơi, Có Phải Anh Không Muốn Em Nữa Không?
Chương 69 - Chồng Ơi, Lên Giường Đi
Chương 70 - Tôi Là Bạn Tốt Hồi Cấp Ba Của Em
Chương 71 - Có Vẻ Như Em Càng Đẹp Hơn Trước Đây Rồi
Chương 72 - Ngày Ấy, Tôi Uống Say
Chương 73 - Muốn Biết Anh Ta Đối Tốt Với Thi Mị Như Thế Nào Không?
Chương 74 - Quần Áo Trên Người Hoàn Toàn Ướt Hết
Chương 75 - Ngày Mai, Nhớ Dẫn Em Chơi Trò Chơi, Thầy Nhé
Chương 76 - Để Cô Vĩnh Viễn Không Thể Siêu Sinh
Chương 77 - Đây Mới Là Thân Thể Khỏe Mạnh
Chương 78 - Bóp Chết Bạch Nguyệt Khiết
Chương 79 - Yểu Điệu Thục Nữ, Quân Tử Hảo Cầu*
Chương 80 - Chú Liễu Sẽ Không Hại Cô Ta
Chương 81 - Bị Cô Ngốc Lạnh Nhạt
Chương 82 - Phải Dùng Tư Thế Nào Để Khiến Cô Cầu Xin Tha Thứ Đây
Chương 83 - Thuốc Có Tác Dụng Trong Ba Tiếng
Chương 84 - Nóng Quá...
Chương 85 - Trò Chơi Bắt Đầu
Chương 86 - Hu Hu, Chồng Ơi Cứu Em!
Chương 87 - Chồng Ơi, Thi Mị Khó Chịu
Chương 88 - Chồng Ơi, Đường Vũ Là Ai?
Chương 89 - Chồng Ơi, Giúp Em
Chương 90 - Bị Người Khác Cởi Sạch
Chương 1 - Cô Đã Trở Về
Chương 2 - Trùng Sinh Thành Kẻ Thiểu Năng
Chương 3 - Thi Mị
Chương 4 - Bắt Gian
Chương 5 - Ba Năm
Chương 6 - Phân Công Hợp Tác, Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 7 - Bồi Thường
Chương 8 - Không Nhiều Lắm, Năm Trăm Nghìn
Chương 9 - Tối Hôm Qua Người Phụ Nữ Kia Thật Sự Rất Giống Đường Vũ
Chương 10 - Quên Mất Thi Mị
Chương 11 - Bệnh Tim Tái Phát
Chương 12 - Lần Đầu Tiên Đều Cho Anh Ta
Chương 13 - Chồng Tôi Tên Thời Lệnh Diễn
Chương 14 - Đánh Mất Chính Mình
Chương 15 - Là Đường Vũ Sao?
Chương 16 - Bạn Học Cũ
Chương 17 - Tôi Mời Khách
Chương 18 - Nuôi Mấy Con Vật Nhỏ
Chương 19 - Ảo Giác Trong Nháy Mắt
Chương 20 - Lúc Học Trung Học, Cô Ấy Bị Bao Nuôi
Chương 21 - Mẹ Kiếp, Cô Vừa Rồi Rất Phiêu Đó
Chương 22 - Cô Không Phải Thi Mị, Cô Là Ai
Chương 23 - Chồng Ơi, Hu Hu Hu
Chương 24 - Mẹ Kiếp! Cô Ta Nhảy Dựng Lên!
Chương 26 - Đường Bảo Bối Không Cần Em Nữa
Chương 27 - Ôi, Cay Mắt
Chương 28 - Làm Người Lương Thiện Rất Mệt
Chương 29 - Em Phải Sinh Em Bé Cho Chồng
Chương 30 - Vợ Con Tới Rồi
Chương 31 - Phải Ngủ Cùng Thì Mới Có Em Bé
Chương 32 - Đừng Có Gọi Tôi Là Chồng
Chương 33 - Chồng Ơi, Anh Không Ngủ Cùng Với Thi Mị Sao?
Chương 34 - Chung Giường
Chương 35 - Thân Thể Kề Nhau
Chương 36 - Chồng Ơi, Mông Của Thi Mị Đau Lắm, Muốn Xoa Xoa.
Chương 37 - Đây Chính Là Hậu Quả Của Việc Trèo Lên Người Tôi
Chương 38 - Trong Vòng Một Năm Nhất Định Phải Có Thai
Chương 39 - Đây Là Lúc Dạy Cô Một Vài Việc Của Người Lớn.
Chương 40 - Đưa Chị Đi Gặp Anh Trai
Chương 41 - Tôi Có Thẻ Đen Cao Cấp
Chương 42 - Gặp Được Thần Tài Chân Chính Rồi!
Chương 43 - Vậy Thì Lập Tức Ném Ra Ngoài!
Chương 44 - . Tình Cờ Gặp Bạch Nguyệt Khiết?
Chương 45 - Thăm Dò? (1)
Chương 46 - . Thăm Dò? (2)
Chương 47 - . Bắt Chước Một Người Chết
Chương 48 - Thật Hoạt Bát Mà
Chương 49 - Tiểu Đường Vũ
Chương 50 - Đường Vũ, Đường Vũ
Chương 51 - Phục Chế Một Đường Vũ
Chương 52 - Tôi Còn Sống
Chương 53 - Đã Lâu Không Gặp, Diệp Điệu
Chương 54 - Bại Lộ Thân Phận
Chương 55 - Muốn Cùng Chồng Đi Ngủ, Sinh Con
Chương 56 - Cảm Nhận Được Hình Bóng Của Đường Vũ
Chương 57 - Đây Là Bạn Gái Của Tôi
Chương 58 - Cô Và Đường Vũ Có Quan Hệ Gì
Chương 59 - Cậu Đang Nói Dối, Cậu Chính Là Đường Vũ!
Chương 60 - Nếu Như Không Phải Tôi, Ba Năm Trước Cô Ấy Đã Lạnh Ngắt Rồi
Chương 61 - Gả Cho Anh Đi
Chương 62 - Hơi Thở Quen Thuộc
Chương 63 - Không Phải Cô Ấy Nghe Thấy Nên Thẹn Quá Hóa Giận Rồi Chứ?
Chương 64 - Cha Già
Chương 65 - Người Không Thấy
Chương 66 - Còn Ra Thể Thống Gì Nữa!
Chương 67 - Dẫu Sao Bọn Nhóc Cũng Là Vợ Chồng, Có Một Số Tầng Quan Hệ Cần Phải Phá Vỡ.
Chương 68 - Chồng Ơi, Có Phải Anh Không Muốn Em Nữa Không?
Chương 69 - Chồng Ơi, Lên Giường Đi
Chương 70 - Tôi Là Bạn Tốt Hồi Cấp Ba Của Em
Chương 71 - Có Vẻ Như Em Càng Đẹp Hơn Trước Đây Rồi
Chương 72 - Ngày Ấy, Tôi Uống Say
Chương 73 - Muốn Biết Anh Ta Đối Tốt Với Thi Mị Như Thế Nào Không?
Chương 74 - Quần Áo Trên Người Hoàn Toàn Ướt Hết
Chương 75 - Ngày Mai, Nhớ Dẫn Em Chơi Trò Chơi, Thầy Nhé
Chương 76 - Để Cô Vĩnh Viễn Không Thể Siêu Sinh
Chương 77 - Đây Mới Là Thân Thể Khỏe Mạnh
Chương 78 - Bóp Chết Bạch Nguyệt Khiết
Chương 79 - Yểu Điệu Thục Nữ, Quân Tử Hảo Cầu*
Chương 80 - Chú Liễu Sẽ Không Hại Cô Ta
Chương 81 - Bị Cô Ngốc Lạnh Nhạt
Chương 82 - Phải Dùng Tư Thế Nào Để Khiến Cô Cầu Xin Tha Thứ Đây
Chương 83 - Thuốc Có Tác Dụng Trong Ba Tiếng
Chương 84 - Nóng Quá...
Chương 85 - Trò Chơi Bắt Đầu
Chương 86 - Hu Hu, Chồng Ơi Cứu Em!
Chương 87 - Chồng Ơi, Thi Mị Khó Chịu
Chương 88 - Chồng Ơi, Đường Vũ Là Ai?
Chương 89 - Chồng Ơi, Giúp Em
Chương 90 - Bị Người Khác Cởi Sạch
Thi Mị đang nói đã chui vào.
Hành động của cô rất nhanh, mang theo một trận gió nhẹ.
Chóp mũi của Thời Lệnh Diễn tràn ngập hơi thở của cô gái trẻ, anh vốn khó chịu nên lông mày càng nhíu chặt hơn.
Thi Mị không hề hiểu biết, cô duỗi tay nhỏ ra muốn mò vào bụng của anh.
Thời Lệnh Diễn lập tức ngăn cô lại, nói lời tàn khốc: "Cút.
"
Thi Mị nghe được chữ này, trên khuôn mặt nhỏ của cô như có chút đau khổ, cẩn thận nói: "Em cút, chồng sẽ theo em ngủ sao?"
Một đôi mắt đen nhánh ngập nước, mang theo mười phần chờ mong nhìn anh.
Thời Lệnh Diễn ︰". . . . . .
"
Giống như một nắm đấm vào bông, Thời lệnh Diễn phát hiện mình đối diện với một kẻ ngốc, ngay cả tính tình cáu kỉnh cũng không trút ra được.
Ai nói người phụ nữ đầu óc có vấn đề thì bớt lo hơn phụ nữ bình thường?
Bị dạy hư như Thi Mị, có thể còn khó làm hơn nhiều so với người bình thường.
Thời Lệnh Diễn mệt mỏi kiệt sức, giọng nói hơi vô lực: "Không thể.
"
Thi Mị chu miệng lên, cô mở chăn nằm vào: "Nhưng em muốn ngủ cùng chồng, sinh con!
"
Dạ dày của Thời Lệnh Diễn đau đến phát bực, anh không thèm để ý đến cô.
Anh chỉ hơi di chuyển sang bên cạnh, liền nhắm mắt lại.
Thi Mị nhìn dáng vẻ này của anh, trong lòng có chút khó chịu không tên.
Trước kia chưa quen biết Đường Vũ, Thời Lệnh Diễn có bệnh kén ăn nhẹ.
Sau này bị cô mạnh mẽ yêu cầu ăn cơm, một ngày ba bữa đều bị cô nhìn chằm chằm đến lúc ăn xong.
Không tới nửa tháng, bệnh đau dạ dày của Thời Lệnh Diễn tốt hơn rất nhiều.
Mà bây giờ, cô chỉ rời đi ba năm.
Bệnh này của anh đúng là càng nghiêm trọng hơn trước đây rồi.
. . . . . .
Thời Lệnh Diễn mệt mỏi rất nhiều ngày, anh dính lên giường tự giác ngủ ngay.
Lúc anh tỉnh lại, bên ngoài trời đã tờ mờ sáng.
Anh vừa cúi đầu liền phát hiện trong lồng ngực có một người rúc vào không biết từ lúc nào.
Cả người của Thi Mị cuộn lại, thở đều, hai bàn tay ấn một túi chườm nóng không biết từ đâu ra.
Túi chườm nóng vững chắc nằm ở trên bụng anh, còn có độ ấm.
Thời Lệnh Diễn nhíu mày, anh muốn đứng dậy theo bản năng.
Ai biết, cô gái trong lồng ngực cũng nhíu mày, cô bất mãn ấn anh một cái, nói: "Đừng động đậy.
"
Giọng nói cực kỳ mềm mại, còn mang theo buồn ngủ mông lung.
Nhưng giọng điệu này lại trêu ngươi hơn so với bất cứ lúc nào.
Thời Lệnh Diễn ngẩn ra.
Có lẽ là bởi vì đau đớn khiến người thần trí không rõ, vậy mà anh cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc.
Năm ấy, lúc anh và Đường Vũ vừa mới ở bên nhau, anh thường xuyên bị đau dạ dày.
Đường Vũ rất lười rời giường, nhưng cứ đến lúc cô phát hiện anh không thoải mái, cô vẫn sẽ nhẫn nại đi tìm thuốc đau bụng và túi chườm nóng cho anh.
Trong khoảng thời gian đó, anh thường xuyên sống trong hạnh phúc.
Anh sẽ ngọt ngào trao cho cô một nụ hôn chào buổi sáng, mà Đường Vũ sẽ ôm lấy cổ anh, ở trong ngực anh hỏi anh...
.
.
.
.
.
"Còn đau không?"
Thời Lệnh Diễn bừng tỉnh hoàn hồn.
Thi Mị còn buồn ngủ, mang theo vẻ đẹp ngây thơ hồn nhiên của một cô gái.
Cả người của Thời Lệnh Diễn chấn động.
Một loại cảm giác khó có thể giải thích bao phủ quanh anh.
Trong nháy mắt, lồng ngực trở nên trống không, giống như có gì đó đang biến mất không tiếng động, càng lúc càng xa.
Trong nháy mắt, Thời Lệnh Diễn bị cô đơn bủa vây.
Cực kỳ sâu, cực kỳ nặng.
Sâu nặng đến mức khiến người ta chỉ cần nhìn đã cảm thấy lồng ngực nặng nề.
Thời Lệnh Diễn đẩy Thi Mị ra, không nói một lời đứng dậy.
Thi Mị lại truy hỏi: "Chồng ơi, bụng còn đau không? Thi Mị thổi thổi lâu lắm đó!
"
Giọng nói vô cùng ngốc nghếch.
Nhưng có như vậy, trong nháy mắt anh lại cảm nhận được hình bóng của Đường Vũ trên người cô.
Cổ họng của Thời Lệnh Diễn nghẹn lại từng trận, anh quay người đi vào nhà tắm.
Thi Mị nhìn cánh cửa khép lại, vẻ mặt ngây thơ dần lạnh lại.
Anh vừa mới đau lòng sao?
……….