Chương 1 - Cô Đã Trở Về
Chương 2 - Trùng Sinh Thành Kẻ Thiểu Năng
Chương 3 - Thi Mị
Chương 4 - Bắt Gian
Chương 5 - Ba Năm
Chương 6 - Phân Công Hợp Tác, Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 7 - Bồi Thường
Chương 8 - Không Nhiều Lắm, Năm Trăm Nghìn
Chương 9 - Tối Hôm Qua Người Phụ Nữ Kia Thật Sự Rất Giống Đường Vũ
Chương 10 - Quên Mất Thi Mị
Chương 11 - Bệnh Tim Tái Phát
Chương 12 - Lần Đầu Tiên Đều Cho Anh Ta
Chương 13 - Chồng Tôi Tên Thời Lệnh Diễn
Chương 14 - Đánh Mất Chính Mình
Chương 15 - Là Đường Vũ Sao?
Chương 16 - Bạn Học Cũ
Chương 17 - Tôi Mời Khách
Chương 18 - Nuôi Mấy Con Vật Nhỏ
Chương 19 - Ảo Giác Trong Nháy Mắt
Chương 20 - Lúc Học Trung Học, Cô Ấy Bị Bao Nuôi
Chương 21 - Mẹ Kiếp, Cô Vừa Rồi Rất Phiêu Đó
Chương 22 - Cô Không Phải Thi Mị, Cô Là Ai
Chương 23 - Chồng Ơi, Hu Hu Hu
Chương 24 - Mẹ Kiếp! Cô Ta Nhảy Dựng Lên!
Chương 26 - Đường Bảo Bối Không Cần Em Nữa
Chương 27 - Ôi, Cay Mắt
Chương 28 - Làm Người Lương Thiện Rất Mệt
Chương 29 - Em Phải Sinh Em Bé Cho Chồng
Chương 30 - Vợ Con Tới Rồi
Chương 31 - Phải Ngủ Cùng Thì Mới Có Em Bé
Chương 32 - Đừng Có Gọi Tôi Là Chồng
Chương 33 - Chồng Ơi, Anh Không Ngủ Cùng Với Thi Mị Sao?
Chương 34 - Chung Giường
Chương 35 - Thân Thể Kề Nhau
Chương 36 - Chồng Ơi, Mông Của Thi Mị Đau Lắm, Muốn Xoa Xoa.
Chương 37 - Đây Chính Là Hậu Quả Của Việc Trèo Lên Người Tôi
Chương 38 - Trong Vòng Một Năm Nhất Định Phải Có Thai
Chương 39 - Đây Là Lúc Dạy Cô Một Vài Việc Của Người Lớn.
Chương 40 - Đưa Chị Đi Gặp Anh Trai
Chương 41 - Tôi Có Thẻ Đen Cao Cấp
Chương 42 - Gặp Được Thần Tài Chân Chính Rồi!
Chương 43 - Vậy Thì Lập Tức Ném Ra Ngoài!
Chương 44 - . Tình Cờ Gặp Bạch Nguyệt Khiết?
Chương 45 - Thăm Dò? (1)
Chương 46 - . Thăm Dò? (2)
Chương 47 - . Bắt Chước Một Người Chết
Chương 48 - Thật Hoạt Bát Mà
Chương 49 - Tiểu Đường Vũ
Chương 50 - Đường Vũ, Đường Vũ
Chương 51 - Phục Chế Một Đường Vũ
Chương 52 - Tôi Còn Sống
Chương 53 - Đã Lâu Không Gặp, Diệp Điệu
Chương 54 - Bại Lộ Thân Phận
Chương 55 - Muốn Cùng Chồng Đi Ngủ, Sinh Con
Chương 56 - Cảm Nhận Được Hình Bóng Của Đường Vũ
Chương 57 - Đây Là Bạn Gái Của Tôi
Chương 58 - Cô Và Đường Vũ Có Quan Hệ Gì
Chương 59 - Cậu Đang Nói Dối, Cậu Chính Là Đường Vũ!
Chương 60 - Nếu Như Không Phải Tôi, Ba Năm Trước Cô Ấy Đã Lạnh Ngắt Rồi
Chương 61 - Gả Cho Anh Đi
Chương 62 - Hơi Thở Quen Thuộc
Chương 63 - Không Phải Cô Ấy Nghe Thấy Nên Thẹn Quá Hóa Giận Rồi Chứ?
Chương 64 - Cha Già
Chương 65 - Người Không Thấy
Chương 66 - Còn Ra Thể Thống Gì Nữa!
Chương 67 - Dẫu Sao Bọn Nhóc Cũng Là Vợ Chồng, Có Một Số Tầng Quan Hệ Cần Phải Phá Vỡ.
Chương 68 - Chồng Ơi, Có Phải Anh Không Muốn Em Nữa Không?
Chương 69 - Chồng Ơi, Lên Giường Đi
Chương 70 - Tôi Là Bạn Tốt Hồi Cấp Ba Của Em
Chương 71 - Có Vẻ Như Em Càng Đẹp Hơn Trước Đây Rồi
Chương 72 - Ngày Ấy, Tôi Uống Say
Chương 73 - Muốn Biết Anh Ta Đối Tốt Với Thi Mị Như Thế Nào Không?
Chương 74 - Quần Áo Trên Người Hoàn Toàn Ướt Hết
Chương 75 - Ngày Mai, Nhớ Dẫn Em Chơi Trò Chơi, Thầy Nhé
Chương 76 - Để Cô Vĩnh Viễn Không Thể Siêu Sinh
Chương 77 - Đây Mới Là Thân Thể Khỏe Mạnh
Chương 78 - Bóp Chết Bạch Nguyệt Khiết
Chương 79 - Yểu Điệu Thục Nữ, Quân Tử Hảo Cầu*
Chương 80 - Chú Liễu Sẽ Không Hại Cô Ta
Chương 81 - Bị Cô Ngốc Lạnh Nhạt
Chương 82 - Phải Dùng Tư Thế Nào Để Khiến Cô Cầu Xin Tha Thứ Đây
Chương 83 - Thuốc Có Tác Dụng Trong Ba Tiếng
Chương 84 - Nóng Quá...
Chương 85 - Trò Chơi Bắt Đầu
Chương 86 - Hu Hu, Chồng Ơi Cứu Em!
Chương 87 - Chồng Ơi, Thi Mị Khó Chịu
Chương 88 - Chồng Ơi, Đường Vũ Là Ai?
Chương 89 - Chồng Ơi, Giúp Em
Chương 90 - Bị Người Khác Cởi Sạch
Chương 1 - Cô Đã Trở Về
Chương 2 - Trùng Sinh Thành Kẻ Thiểu Năng
Chương 3 - Thi Mị
Chương 4 - Bắt Gian
Chương 5 - Ba Năm
Chương 6 - Phân Công Hợp Tác, Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 7 - Bồi Thường
Chương 8 - Không Nhiều Lắm, Năm Trăm Nghìn
Chương 9 - Tối Hôm Qua Người Phụ Nữ Kia Thật Sự Rất Giống Đường Vũ
Chương 10 - Quên Mất Thi Mị
Chương 11 - Bệnh Tim Tái Phát
Chương 12 - Lần Đầu Tiên Đều Cho Anh Ta
Chương 13 - Chồng Tôi Tên Thời Lệnh Diễn
Chương 14 - Đánh Mất Chính Mình
Chương 15 - Là Đường Vũ Sao?
Chương 16 - Bạn Học Cũ
Chương 17 - Tôi Mời Khách
Chương 18 - Nuôi Mấy Con Vật Nhỏ
Chương 19 - Ảo Giác Trong Nháy Mắt
Chương 20 - Lúc Học Trung Học, Cô Ấy Bị Bao Nuôi
Chương 21 - Mẹ Kiếp, Cô Vừa Rồi Rất Phiêu Đó
Chương 22 - Cô Không Phải Thi Mị, Cô Là Ai
Chương 23 - Chồng Ơi, Hu Hu Hu
Chương 24 - Mẹ Kiếp! Cô Ta Nhảy Dựng Lên!
Chương 26 - Đường Bảo Bối Không Cần Em Nữa
Chương 27 - Ôi, Cay Mắt
Chương 28 - Làm Người Lương Thiện Rất Mệt
Chương 29 - Em Phải Sinh Em Bé Cho Chồng
Chương 30 - Vợ Con Tới Rồi
Chương 31 - Phải Ngủ Cùng Thì Mới Có Em Bé
Chương 32 - Đừng Có Gọi Tôi Là Chồng
Chương 33 - Chồng Ơi, Anh Không Ngủ Cùng Với Thi Mị Sao?
Chương 34 - Chung Giường
Chương 35 - Thân Thể Kề Nhau
Chương 36 - Chồng Ơi, Mông Của Thi Mị Đau Lắm, Muốn Xoa Xoa.
Chương 37 - Đây Chính Là Hậu Quả Của Việc Trèo Lên Người Tôi
Chương 38 - Trong Vòng Một Năm Nhất Định Phải Có Thai
Chương 39 - Đây Là Lúc Dạy Cô Một Vài Việc Của Người Lớn.
Chương 40 - Đưa Chị Đi Gặp Anh Trai
Chương 41 - Tôi Có Thẻ Đen Cao Cấp
Chương 42 - Gặp Được Thần Tài Chân Chính Rồi!
Chương 43 - Vậy Thì Lập Tức Ném Ra Ngoài!
Chương 44 - . Tình Cờ Gặp Bạch Nguyệt Khiết?
Chương 45 - Thăm Dò? (1)
Chương 46 - . Thăm Dò? (2)
Chương 47 - . Bắt Chước Một Người Chết
Chương 48 - Thật Hoạt Bát Mà
Chương 49 - Tiểu Đường Vũ
Chương 50 - Đường Vũ, Đường Vũ
Chương 51 - Phục Chế Một Đường Vũ
Chương 52 - Tôi Còn Sống
Chương 53 - Đã Lâu Không Gặp, Diệp Điệu
Chương 54 - Bại Lộ Thân Phận
Chương 55 - Muốn Cùng Chồng Đi Ngủ, Sinh Con
Chương 56 - Cảm Nhận Được Hình Bóng Của Đường Vũ
Chương 57 - Đây Là Bạn Gái Của Tôi
Chương 58 - Cô Và Đường Vũ Có Quan Hệ Gì
Chương 59 - Cậu Đang Nói Dối, Cậu Chính Là Đường Vũ!
Chương 60 - Nếu Như Không Phải Tôi, Ba Năm Trước Cô Ấy Đã Lạnh Ngắt Rồi
Chương 61 - Gả Cho Anh Đi
Chương 62 - Hơi Thở Quen Thuộc
Chương 63 - Không Phải Cô Ấy Nghe Thấy Nên Thẹn Quá Hóa Giận Rồi Chứ?
Chương 64 - Cha Già
Chương 65 - Người Không Thấy
Chương 66 - Còn Ra Thể Thống Gì Nữa!
Chương 67 - Dẫu Sao Bọn Nhóc Cũng Là Vợ Chồng, Có Một Số Tầng Quan Hệ Cần Phải Phá Vỡ.
Chương 68 - Chồng Ơi, Có Phải Anh Không Muốn Em Nữa Không?
Chương 69 - Chồng Ơi, Lên Giường Đi
Chương 70 - Tôi Là Bạn Tốt Hồi Cấp Ba Của Em
Chương 71 - Có Vẻ Như Em Càng Đẹp Hơn Trước Đây Rồi
Chương 72 - Ngày Ấy, Tôi Uống Say
Chương 73 - Muốn Biết Anh Ta Đối Tốt Với Thi Mị Như Thế Nào Không?
Chương 74 - Quần Áo Trên Người Hoàn Toàn Ướt Hết
Chương 75 - Ngày Mai, Nhớ Dẫn Em Chơi Trò Chơi, Thầy Nhé
Chương 76 - Để Cô Vĩnh Viễn Không Thể Siêu Sinh
Chương 77 - Đây Mới Là Thân Thể Khỏe Mạnh
Chương 78 - Bóp Chết Bạch Nguyệt Khiết
Chương 79 - Yểu Điệu Thục Nữ, Quân Tử Hảo Cầu*
Chương 80 - Chú Liễu Sẽ Không Hại Cô Ta
Chương 81 - Bị Cô Ngốc Lạnh Nhạt
Chương 82 - Phải Dùng Tư Thế Nào Để Khiến Cô Cầu Xin Tha Thứ Đây
Chương 83 - Thuốc Có Tác Dụng Trong Ba Tiếng
Chương 84 - Nóng Quá...
Chương 85 - Trò Chơi Bắt Đầu
Chương 86 - Hu Hu, Chồng Ơi Cứu Em!
Chương 87 - Chồng Ơi, Thi Mị Khó Chịu
Chương 88 - Chồng Ơi, Đường Vũ Là Ai?
Chương 89 - Chồng Ơi, Giúp Em
Chương 90 - Bị Người Khác Cởi Sạch
Hai ngày qua không thấy người đâu, Hùng Khai Thạc rảnh rỗi không việc làm liền đi khảo sát.
Anh ta phát hiện ra chỗ này thật sự là có phong thủy tốt, cách âm tốt, diện tích lại lớn.
Đạo cụ trải đầy trên đất, quan trọng nhất là không có camera.
Nếu anh ta có làm gì trong này thì căn bản là không có ai phát hiện.
Huống chi, trong tay anh ta còn nắm giữ bí mật của Bạch Nguyệt Khiết.
Mặc kệ hôm nay anh ta có làm ra chuyện gì, bọn họ nhất định sẽ giúp anh ta sắp xếp thỏa đáng.
Cho nên, lúc này Hùng Khai Thạc vô cùng trấn định.
Sau khi khách khí nói lời tạm biệt với chú Dương xong, thấy chú Dương yên tâm mà đi, trong đầu anh ta toàn là cảnh nóng.
Dẫn Thi Mị vào phòng, đến trước đàn dương cầm ngồi xuống, anh ta cười tít mắt nói ︰ "Thi Mị hôm nay thật đẹp.
"
Thi Mị ︰ "Hì hì.
"
Đôi mắt to híp lại tràn đầy ý cười, dáng vẻ nghiêng đầu đầy ngây thơ càng khiến cho trái tim anh ta mềm nhĩn.
Hùng Khai Thạc nhịn không được muốn sờ cô, nhưng còn chưa chạm vào, Thi Mị đã xoay người, nói ︰ "Thi Mị muốn đi vệ sinh.
"
Hùng Khai Thạc thất thủ, trong lòng cũng không giận, cười tít mắt nói ︰ "Đi thôi, phải nhanh chút nhé...
.
.
" mặt mày
"Vâng.
.
.
.
" Mặt mày Thi Mị cong cong, nhảy lên đi mất.
Động tác của Hùng Khai Thạc rất nhanh, anh ta lấy ra một cái cốc, rót nước chanh đã chuẩn bị trước cùng với thuốc mua được vào hôm qua.
Lột giấy bạc, Hùng Khai Thạc bóp nát thuốc, bỏ vào trong cốc rồi rót nước chanh vào.
Nhưng nghĩ đến một viên thuốc chỉ có tác dụng không đến hai tiếng.
Hai tiến nào có đủ cho anh ta chơi.
Anh ta lại nhớ đến cô của rất nhiều năm trước, chỉ chơi một lần hai tiếng thì sao có đủ?
Hùng Khai Thạc nhìn thời gian, lại bẻ thêm nửa viên thuốc nữa rắc vào.
Khuấy đều nước chanh lên, đột nhiên anh ta thấy Thi Mị tung tăng chạy ra từ bên trong.
Trời ạ!
Quá đáng yêu!
Trái tim Hùng Khai Thạc lung lay như sắp rụng.
Cô bé năm tuổi, không biết kêu lên sẽ có cảm giác gì nhỉ?
Hùng Khai Thạc cười tít mắt, đưa nước trái cây cho cô, "Khát nước thì uống đi rồi chúng ta bắt đầu học.
"
"Không khát, " Thi Mị cười hì hì đẩy cốc nước sang bên, nói ︰ "Chúng ta bắt đầu đánh đàn đi!
"
"Em uống một ngụm thôi.
"
"Không uống.
"
"Uống một ngụm.
"
"Không khát nước, " Thi Mị tức giận, "Thi Mị không muốn uống!
"
Hùng Khai Thạc cũng không vội, cười tít mắt gật đầu.
Cô ngốc tuy ngốc, nhưng cũng biết cáu kỉnh.
Nếu cứ ép chặt sẽ cắn ngược lại.
Sau khi đàn xong bài 《 Hai con hổ 》, Hùng Khai Thạc lại nâng cốc nước trái cây kia lên, khuyên cô uống ︰ "Thi Mị.
.
.
"
Vừa mới gọi được cái tên thì di động cách đó không xa vang lên.
Hùng Khai Thạc nhét cốc nước vào trong tay Thi Mị, "Uống chút cho đỡ khát.
"
Sau đó, liền đứng dậy, đi lấy điện thoại di động, người gọi tới là Tạ Phương Phương.
Hùng Khai Thạc vừa nhìn thấy cái tên này thì mất kiên nhẫn.
Trực tiếp ngắt điện thoại, lúc quay đầu, Thi Mị đã uống xong.
Thi Mị uống hơn nửa cốc nước, thấy Hùng Khai Thạc nhìn mình, cô nhếch môi cười.
Trên đôi môi trơn bóng hồng nhuận là một tầng ánh sáng ướt át, cực kỳ mê người!
Trái tim Hùng Khai Thạc đập 'Thình thịch', kích động được gần như muốn nhảy dựng lên.
Thuốc trong cốc nước cô vừa uống có công hiệu trong ba tiếng!
Cô không chỉ uống!
Mà còn uống rất nhiều!
Hùng Khai Thạc cứ nghĩ đến hình ảnh kia liền phấn khích không kiềm chế được.
Quyết đoán tắt điện thoại, Hùng Khai Thạc trực tiếp ném nó sang một bên, bước đến.
Thi Mị đặt cái cốc sang bên, vươn đầu lưỡi phấn hồng liếm môi một vòng.
Hùng Khai Thạc thấy thế liền miệng khô lưỡi đắng.
Thế này thì phải dùng thư thế gì để khiến cô cầu xin tha thứ đây?
………….