Vũ Cực Thiên Hạ

Vũ Cực Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,747,319
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Tại địa phương yên lặng ở hậu sơn, Lâm Minh ngồi ở trên bàn đá trong tiểu viện của chính mình, bình tĩnh điều tức, một lá thu xoay tròn bay xuống, lặng yên không một tiếng động rơi vào trên bả vai Lâm Minh. Ở sáng sớm ngày mùa thu yên lặng, Lâm Minh đã rời giường trước lúc mặt trời mọc, hô hấp không khí nhẹ nhàng khoan khoái trên núi cao, điều chỉnh tâm thần đến trạng thái tốt nhất.

Ở trên bàn đá trước mặt Lâm Minh, bày đặt ngọc giản Phấn Thân Toái Cốt quyền, đây là một bộ công pháp địa giai không trọn vẹn, mặc dù Lâm Minh có “Hỗn Độn Cương Đấu kinh” làm tham chiếu, cũng cần ngộ tính rất cao mới có thể xác minh dung hợp hai thứ.

Ngộ tính cùng thiên phú tu luyện không liên quan, lại có chút ít liên lạc cùng thiên phú linh hồn, thiên phú linh hồn của Lâm Minh là tứ phẩm sơ đẳng. Thiên phú linh hồn của võ giả phổ biến hơi thấp, thiên phú này của Lâm Minh ở Thiên Vận quốc coi như là tuyệt đỉnh thiên tài, tương đương với tứ phẩm thượng đẳng trong thiên phú tu luyện.

Lâm Minh hiện tại điều chỉnh tâm thần, cái gì cũng không nghĩ, chuẩn bị dùng cả ngày để tìm hiểu Phấn Thân Toái Cốt quyền này.

Đem linh hồn lực chìm vào bên trong ngọc giản, trong đầu Lâm Minh hiện ra khẩu quyết không trọn vẹn của Phấn Thân Toái Cốt quyền.

- Phấn Thân Toái Cốt quyền, bộ phận vừa bắt đầu tựu không trọn vẹn.

Phấn Thân Toái Cốt quyền thiếu thốn đạt đến bảy thành, nếu là thiếu thốn chỉ ở bộ phận phần sau, còn có người thiên tài tuyệt đỉnh có thể luyện thành phần nhỏ trước của Phấn Thân Toái Cốt quyền, nhưng là hiện tại Phấn Thân Toái Cốt quyền tựu thiếu thốn ở giai đoạn đầu, hơn nữa bộ phận thiếu thốn xuyên suốt trọn bộ tâm pháp, như vậy căn bản không thể nào có người luyện thành.

- Chẳng trách ngọc giản của Phấn Thân Toái Cốt quyền này để trong góc không người nào hỏi thăm, đạo lý chân nguyên cùng quyền kình chấn động này mặc dù đơn giản, tuy nhiên là không biết nên luyện tập như thế nào, đoạn miêu tả nhập môn này vừa lúc không trọn vẹn.

Tuy nhiên, trí nhớ của linh hồn vô chủ trong đầu Lâm Minh lại loáng thoáng có trí nhớ mơ hồ về nhập môn của Luyện Lực Như Tơ.

Lâm Minh đem hai bộ công pháp xác minh lẫn nhau, mơ hồ có cảm giác, đụng đến một chút mạch lạc của Luyện Lực Như Tơ.

- Hô hấp...

.

Lâm Minh trong suy tư lẩm bẩm tự nói:

- Chân nguyên chấn động ban đầu, chính là hô hấp.

Ở trong trí nhớ của linh hồn vô chủ, thân thể con người là do đơn nguyên thật nhỏ tạo thành, vô luận là xương cốt, cơ, máu cũng là như thế, những thứ đơn nguyên thật nhỏ này so sánh với bụi bặm còn nhỏ hơn, nhưng mà lại có kết cấu phức tạp độc lập, trong cơ thể người nổi lên tác dụng bất đồng, khi tu vi đạt tới cảnh giới đầy đủ, chân nguyên ngưng tụ ở bên trong mắt thường, tăng thị lực lên tới cực hạn, có thể phát hiện ra những thứ đơn nguyên thật nhỏ này.

Từng cái đơn nguyên đều có tính mạng, chúng nó cũng sẽ hô hấp!

Đơn nguyên thật nhỏ trong cơ thể người bình thường hô hấp rối loạn, nhưng nếu là người đại thành Luyện Lực Như Tơ, bọn họ có thể điều chỉnh tần số hô hấp của tất cả đơn nguyên thành đồng đều, tạo thành cộng hưởng.

Đây chính là bắt đầu của Luyện Lực Như Tơ, cũng là bắt đầu chân nguyên chấn động.

Theo trí nhớ của vị đại năng kia, ban đầu loài người ra đời, ở trong cơ thể mẹ, là do một cái đơn nguyên thật nhỏ trưởng thành. Khi đó, bởi vì đơn nguyên thật nhỏ chỉ có một, nên tần số hô hấp dĩ nhiên nhất trí, cho nên hơi thở thai nhi là tinh khiết nhất.

Lâm Minh bừng tỉnh đại ngộ.

Chẳng lẽ, vị tiền bối viết ra Phấn Thân Toái Cốt quyền này, cũng phát hiện bí mật về đơn nguyên thật nhỏ trong thân thể con người? Phấn Thân Toái Cốt quyền này bởi vì thiếu thốn phần đầu, phẩm cấp công pháp nhìn chưa ra, phân cấp địa giai hạ phẩm này là người chịu trách nhiệm xét duyệt ngọc giản của Thất Huyền cốc định ra, bây giờ nhìn lại, chưa hẳn đã chuẩn xác.

Đây rất có thể là một quyển công pháp cao cấp hơn.

Điều chỉnh hô hấp của tất cả đơn nguyên thật nhỏ toàn thân đến nhất trí, đây cũng không phải là sự tình đơn giản, đoạn ghi lại về vấn đề này trong Phấn Thân Toái Cốt quyền hoàn toàn thiếu thốn, Lâm Minh chỉ có thể từ trong trí nhớ mơ hồ của đại năng kia cố gắng nhớ lại.

- Thông qua chân nguyên thổ nạp để điều chỉnh hô hấp của đơn nguyên thật nhỏ toàn thân, cuối cùng đạt tới mục đích nhất tề tần số hô hấp.

Lâm Minh khoanh chân vận chuyển chân nguyên, đem hô hấp của mình không ngừng khớp với hô hấp của đơn nguyên thật nhỏ trong cơ thể.

Một lần, hai lần, hô hấp của Lâm Minh càng ngày càng dài, dần dần, hắn cảm giác tần số hô hấp của mình tiến vào một cái cảnh giới vi diệu, ý thức bắt đầu dần dần mơ hồ, thân thể trở nên không minh vô vật. Vô số đơn nguyên thật nhỏ trong cơ thể đơn nguyên bắt đầu chấn động theo Lâm Minh hô hấp, một cảm giác nóng rực giống như thủy triều tuôn ra.

Lâm Minh không ngừng tìm hiểu, nhớ lại, hắn ngồi xuống ở trong viện tử này chính là suốt một ngày.

Ngày này, Lâm Minh tích thủy không vào, từng chiếc lá rơi vào trên vai, trên đầu, trên cánh tay Lâm Minh, Lâm Minh lại thủy chung không nhúc nhích, cho đến khi mặt trời lặn về phía tây, Lâm Minh mới chậm rãi mở mắt từ trong trầm tư lâu dài.

- Chân nguyên chấn động này, cảnh giới Luyện Lực Như Tơ vô cùng huyền diệu, ta dùng thời gian suốt một ngày, mới rốt cuộc miễn cưỡng mò tới một điểm đầu mối, loại phương thức chấn động chân nguyên này liên quan đến bí mật về thân thể con người, người bình thường căn bản không thể nào nghĩ đến, quá thần kỳ!

Mặc dù lấy được tiến triển không nhiều lắm, nhưng là ít nhất Lâm Minh thấy rõ phương hướng đại khái, từ từ tìm hiểu, cuối cùng cũng sẽ từ từ thăm dò huyền bí trong đó.

Lâm Minh thu hồi ngọc giản, thế nhưng bất giác đói bụng, mà lúc này, hắn đã một ngày không ăn gì.

Võ giả trước khi vào Ngưng Mạch kỳ, ăn cơm uống nước giống như thường nhân, cho dù là võ giả Ngưng Mạch kỳ cũng chỉ là có thể chịu nhiều hơn mấy ngày so với thường nhân, thời gian dài không ăn cũng chết đói.

- Tuyệt không đói, phảng phất đơn nguyên thật nhỏ trên người dường như đã hút no năng lượng chân nguyên trong khi thổ nạp hô hấp, Luyện Lực Như Tơ thật là kỳ diệu! Ta hôm nay mới biết được, cái gọi là lực trong Luyện Lực Như Tơ này sợ rằng không đơn thuần là lực lượng, mà là chân nguyên lực, luyện chân nguyên lực đến cảnh giới dễ sai khiến, đây mới là đại thành Luyện Lực Như Tơ.

Lâm Minh nghĩ tới đây không khỏi cảm khái “Hỗn Độn Cương Đấu kinh” bác đại tinh thâm, qua nhiều năm như vậy, nói vậy đám đại năng tiền bối Luyện Thể tông môn của Thần Vực không ngừng sửa đổi hoàn thiện “Hỗn Độn Cương Đấu kinh”, các loại pháp môn tu luyện bên trong cũng là tinh phẩm kinh nghiệm của thời gian khảo nghiệm, mà chính mình tu luyện tới hiện tại, trở ngại tu vi bản thân, cũng chỉ là tu luyện một góc của băng sơn tựa như hạt gạo mà so với mặt trăng mà thôi.

- Hôm nay luyện tới đây trước, ngày mai còn có đi xem chỗ bảy đại tu luyện của Thất Huyền võ phủ, không biết những chỗ tu luyện này có hiệu quả thần kỳ gì?

Lúc Lâm Minh tu luyện Luyện Lực Như Tơ, Trương Thương cùng Chu Viêm sóng vai đi ở bên trong Tàng Thư các của Thất Huyền võ phủ.

- Lâm Minh mới vừa chọn công pháp, tuy nhiên thời gian một tháng, hắn cũng không luyện được bao nhiêu.

Chu Viêm cầm một tấm ngọc giản màu tím trong tay, loại màu sắc này tượng trưng cho công pháp nhân giai trung phẩm.

Trương Thương nói:

- Không biết tiểu tử này sẽ chọn công pháp gì?

Chu Viêm cười lạnh nói:

- Lâm Minh rất có tự tin đối với thực lực của mình, ban đầu hắn mới Luyện Thể tầng một, tựu tuyên bố sớm muộn sẽ đuổi kịp ta, hắn nhất định sẽ chọn một chút công pháp đứng đầu và khó học, quả thật như thế, cho dù ngộ tính của hắn tốt, ta cũng sẽ làm hắn không có thời gian luyện.

Công pháp đứng đầu cần hẹn trước, mà thời gian hẹn trước dài ngắn sẽ phải căn cứ theo xếp hạng để sắp xếp, có đôi khi một bản công pháp có năm sáu người, thậm chí sáu bảy người chọn, lúc này dựa theo xếp hạng chính xác để phân phối thời gian, xếp hạng cuối cùng chính là người có thời gian học tập ít đến thương cảm.

Tuy nhiên bình thường nói đến, bên trong sáu bảy người này, luôn luôn có mấy người là đệ tử thâm niên, tu tập công pháp này thời gian đã lâu, đến cái trình độ này của bọn họ, muốn đề cao công pháp nhìn lại ngọc giản là vô dụng, mà là cần luyện tập cùng thực chiến năm rộng tháng dài.

Nhưng là, không có quy định nói, đệ tử thâm niên thì không thể tiếp tục mượn ngọc giản, Chu Viêm chỉ cần phát động quan hệ, để cho ngọc giản Lâm Minh lựa chọn thường xuyên bị những người khác cho mượn, là có thể để cho Lâm Minh không có ngọc giản để luyện.

Quy định của Thất Huyền võ phủ ngăn chặn, Chu Viêm không thể chẳng kiêng nể đối phó Lâm Minh, cho nên hắn đã nghĩ sẽ sử dụng một số thủ đoạn xấu.

Trương Thương cùng Chu Viêm từng bước từng bước tìm kiếm giá sách, xem xét tên ghi chép phía trên ngọc giản. Đầu tiên tra tự nhiên là mấy tâm pháp cao nhất như Vô Ảnh công, Cửu Dương Tuyệt.

.

. Song nhìn những tên này, thế nhưng Lâm Minh không có ở trong đó, tiếp theo, hai người tìm kiếm công pháp cấp thứ nhất, vẫn là không có tìm được bóng dáng Lâm Minh.

- Ừm, sao lại thế này?

Chu Viêm khẽ cau mày.

- Chu Viêm, tìm được rồi, ở chỗ này.

Trương Thương đột nhiên nói.

Chu Viêm đi tới, quả nhiên ở phía trên một ghi chép thấy được tên Lâm Minh, ừm? Ghi chép chỉ có một tên?

Chu Viêm hơi ngẩn ra, chỉ có một tên, chứng minh công pháp này hoàn toàn thuộc về công pháp ít được quan tâm.

Thương quyết cơ sở?

Lâm Minh thế nhưng tuyển loại công pháp này? Hắn nghĩ như thế nào?

- Công pháp thứ hai cũng tìm được.

Theo thanh âm của Trương Thương, Chu Viêm lần nữa nhìn lại, lần này, hắn ngây ngẩn cả người, Bộ pháp cơ sở?

Lâm Minh thế nhưng tuyển Thương quyết cơ sở cùng Bộ pháp cơ sở?

Chu Viêm cảm thấy bất khả tư nghị.

Biết được công pháp Lâm Minh lựa chọn, Trương Thương khinh miệt nói:

- Chu Viêm, ngươi quá đề cao Lâm Minh này, hắn được Bài Danh thạch số một trăm hai mươi sáu ta cũng cho hắn là một nhân vật, bây giờ nhìn lại, trước kia hắn chỉ là vận khí tốt, có kỳ ngộ, cho nên thực lực bạo tăng, sau này sớm muộn gì cũng bị hất ra, nhìn hai bộ công pháp hắn chọn này, bằng vào cái này, hắn làm sao có thể đối mặt những cao thủ khác?Biết được công pháp Lâm Minh lựa chọn, Trương Thương khinh miệt nói:

- Chu Viêm, ngươi quá đề cao Lâm Minh này, hắn được Bài Danh thạch số một trăm hai mươi sáu ta cũng cho hắn là một nhân vật, bây giờ nhìn lại, trước kia hắn chỉ là vận khí tốt, có kỳ ngộ, cho nên thực lực bạo tăng, sau này sớm muộn gì cũng bị hất ra, nhìn hai bộ công pháp hắn chọn này, bằng vào cái này, hắn làm sao có thể đối mặt những cao thủ khác?

Trương Thương tự nhận là, cho dù là lấy thiên phú của hắn, nếu nói rằng chỉ cho hắn Thương quyết cơ sở cùng Bộ pháp cơ sở để tu luyện, hắn cũng lật không ra bọt sóng gì, tu luyện chúng nó, chênh lệch cùng người khác sẽ càng ngày càng xa!

- Tự biết tư chất không bằng người, cho nên không dám chọn công pháp công kích khó khăn để học, loại người không có tự tin này, còn luyện võ làm cái gì a?

Nghe lời nói này của Trương Thương, chân mày Chu Viêm nhíu lại càng ngày càng chặt, hắn để ngọc giản xuống, nói:

- Trương Thương, ta khuyên ngươi không nên khinh địch, mặc dù ta không hiểu lựa chọn của Lâm Minh, nhưng là Lâm Minh người này tuyệt sẽ không phải là người không có lòng tin, đừng quên, hắn đã phá vỡ kỷ lục giữ vững của Lăng Sâm ở quan ải khảo hạch võ đạo chi tâm.

Chu Viêm nói như vậy, Trương Thương không nói lời nào, ban đầu hắn xông vào Ảo Cảnh quan, dùng ba khắc, kém xa so sánh với Lâm Minh, hắn dĩ nhiên không rõ ràng ý vị dùng thời gian không tới một nén nhang để xông qua Ảo Cảnh quan là như thế nào.

- Tiếp tục tìm, xem hắn tuyển chọn võ kỹ gì?

Hai người lại bắt đầu tìm kiếm, dùng thời gian rất dài, bọn họ mới tìm được tên Lâm Minh ở phía trên ghi chép của một đống ngọc giản không trọn vẹn.

- Phấn Thân Toái Cốt quyền tỷ số thiếu thốn đạt đến bảy thành?

May là Chu Viêm xưa nay trấn định, sau khi thấy ghi chép này cũng là mở to hai mắt nhìn, Lâm Minh này điên rồi sao?

Phấn Thân Toái Cốt quyền này ngay cả phẩm cấp cũng không biết, chẳng qua đại khái đoán chừng là địa giai hạ phẩm, loại công pháp phẩm cấp này mặc dù đặt ở tổng bộ tông môn Thất Huyền cốc sợ rằng cũng là võ kỹ cao cấp không dễ dàng truyền ra ngoài, nếu có thể luyện thành, thậm chí cho dù là có một chút điểm gợi ý, nó cũng không thể bị đặt ở Tàng Thư các của Thất Huyền võ phủ.

Ban đầu Chu Viêm đã từng gặp môn công pháp này, hắn do dự cũng không do dự nửa điểm liền buông tha, đừng nói là hắn, cho dù là đệ nhất thiên tài Trương Quan Ngọc của Thiên Chi phủ Thất Huyền võ phủ, bao gồm cả đệ tử trọng yếu như Tần Hạnh Hiên, cũng không có một người nào, không có một cái nào không tự lượng sức chọn lựa chú ý Phấn Thân Toái Cốt quyền này.

Lâm Minh này thật sự là điên rồi, nếu nói là lựa chọn Thương quyết cơ sở cùng Bộ pháp cơ sở, Chu Viêm lại cảm thấy hắn có thể có thâm ý khác, nhưng là lựa chọn Phấn Thân Toái Cốt quyền, Chu Viêm chỉ cảm thấy Lâm Minh là một người ngu ngốc.

- Lâm Minh này, chẳng những tư chất kém, chỉ số thông minh cũng có vấn đề sao, người đầu óc bị heo vây quanh mới sẽ chọn môn võ kỹ này.

Trương Thương châm chọc nói, lần này, Chu Viêm nhưng không có phản bác nữa, hắn không biết rốt cuộc Lâm Minh đang đánh chủ ý gì.

Chu Viêm nói:

- Trương Thương, mặc dù công pháp võ kỹ Lâm Minh chọn cũng không bình thường, tuy nhiên cẩn thận lo trước khỏi họa về sau, không khinh địch luôn là không sai, lần này Lâm Minh được Bài Danh thạch số một trăm hai mươi sáu, nguyên nhân hẳn là ăn Kim Xà Xích Đảm Hoàn cùng Hồng Kim Long Tủy đan, hắn có thể hấp thu hai quả đan dược đến loại trình độ này để cho ta có chút giật mình.

- Yên tâm đi, hắn còn xa xa không phải là đối thủ của ta, cuộc đổ đấu hơn hai mươi ngày sau, ta nhất định khiến hắn thua hoàn toàn.

- Ừm, ngươi chẳng những phải thắng, hơn nữa phải đánh nát sự tin tưởng của hắn, để cho hắn cảm thấy khuất nhục, tốt nhất có thể ở trong phạm vi quy tắc cho phép, đánh cho hắn trọng thương thậm chí tàn tật, để cho hắn mặc dù dùng linh dược trị lành bệnh thân thể cũng lưu lại nội thương, ảnh hưởng tu vi võ đạo ngày sau, Lâm Minh này bằng vào một chút kỳ ngộ đã muốn đấu với ta, tranh giành nữ nhân của ta, ta sẽ luôn luôn giẫm hắn ở dưới chân, để cho hắn ngã một cái hết gượng dậy nổi!

Chu Viêm nói tới đây mắt lộ ra hàn quang, theo bản năng gãi gãi bàn tay, phảng phất muốn bóp nát Lâm Minh.

Chỗ tu luyện của Thất Huyền võ phủ tổng cộng chia làm bảy đại trận Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, phân biệt là Kim Giáp binh, Mộc Nhân hạng, Thác Nước Hàn Đàm, Dung Nham quật, Loạn Thạch pha, Cuồng Phong động, Lôi Minh cốc!

Bảy đại địa điểm tu luyện này cũng không phải là huyễn trận, mà sát trận chân chân chính chính, huyễn trận dù rất thật thế nào cũng là huyễn tượng, mặc dù Huyễn Sát trận cũng là như thế, nó chỉ có thể giết người từ trên tinh thần, một khi tỉnh lại, huyễn tượng toàn bộ phá, căn bản không đạt tới mục đích luyện thể, chỉ có sát trận chân chân chính chính mới có thể cung cấp để người tu luyện, đột phá tiềm năng thân thể.

Bảy đại sát trận này, mỗi cái sát trận mỗi lần có thể cung cấp cho mười hai người tu luyện, bởi vì vận chuyển sát trận hao phí Chân Nguyên thạch nhiều hơn rất nhiều so với huyễn trận, tài nguyên có hạn, cho nên thời gian phải căn cứ vào Bài Danh thạch để phân phối.

Tên Bài Danh thạch phía sau số một trăm tám mươi, mỗi người mỗi tháng có tư cách tùy ý ở trong đó tích lũy tu luyện cả nửa ngày.

Bài Danh thạch từ số một trăm năm mươi đến số một trăm tám mươi có thể tu luyện cả ngày.

Về phần tên Bài Danh thạch phía trước số một trăm năm mươi, quy định liền có hơn, sẽ chính xác tới từng canh giờ, năm mươi người phía trước, mỗi lần có mười người đi vào, thời gian cũng sẽ có tăng trưởng, đến ba người cuối cùng, mỗi tháng có thể tu luyện cả mười ngày, khấu trừ đi thời gian nghỉ ngơi cùng luyện tập công pháp, cơ hồ là có thể tùy ý tu luyện.

Lâm Minh so sánh ngọc giản một chút, chính mình có Bài Danh thạch số một trăm hai mươi sáu, thời gian có thể tu luyện là hai ngày chẵn, cũng chính là hai mươi tư canh giờ, hai mươi tư canh giờ này, Lâm Minh có thể chính mình sắp xếp hẹn trước, đến thời gian hẹn trước, trận tu luyện tự nhiên sẽ để trống, dĩ nhiên, nếu như không đến chính là không còn giá trị.

Bảy đại sát trận ở bảy địa phương bất đồng của Thất Huyền cốc, tuy nhiên ở vị trí trung tâm của bảy đại trận, có một Truyền Tống trận, ác đệ tử tu luyện dùng Truyền Tống trận này để quản lý sắp xếp trù tính chung.

- Tất cả tân sinh, các ngươi có cơ hội tiến vào sử dụng từng trận một, thí nghiệm một canh giờ, thời gian này không tính là ở bên trong tổng thời gian, trước khi tiến vào sát trận, các ngươi để chấp sự chịu trách nhiệm về trận pháp giúp các ngươi lựa chọn mức độ khó khăn, nơi này có cấp bậc khó khăn tương ứng xếp hạng tổng thể để tham chiếu bề ngoài, các ngươi xem một chút đi.

Trưởng lão chịu trách nhiệm Truyền Tống trận sau khi ghi danh thành tích mỗi người, chậm chạp đẩy ra một tờ tham chiếu bề ngoài, chậm rãi nói.

Lâm Minh nhìn thoáng qua, chính mình xếp hạng thứ một trăm hai mươi sáu, tương ứng chính là mức độ khó khăn cấp bảy.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, bảy đại trận, nên chọn cái nào đây?

Lâm Minh đang do dự, lúc này Hồng Hi nói:

- Ta cảnh cáo các ngươi, bảy đại trận này cũng là sát trận hàng thật giá thật, bên trong chuẩn bị không tốt sẽ bị thương nặng, cho nên lúc chọn mức độ khó khăn nhất định không thể vượt cấp, bảy đại sát trận, không nên chọn Lôi Minh cốc, những sát trận khác thì tùy tiện, nếu như các ngươi mang theo Tụ Nguyên đan thì có thể suy nghĩ ăn một viên, mặc dù chỉ là thời gian thí nghiệm một canh giờ, tuy nhiên coi như là quý giá, trận tu luyện này có thể kích thích tiềm lực thân thể của các ngươi.

Trên người Lâm Minh vừa lúc có một viên Tụ Nguyên đan, nghe Hồng Hi nói như vậy, trực tiếp nuốt vào.

Không thể lựa chọn Lôi Minh cốc, không biết Lôi Minh cốc này là quá khó khăn? Hay là còn có nguyên nhân khác? Lâm Minh không có hỏi nhiều, cuối cùng hắn lựa chọn chính là Thác Nước Hàn Đàm!

Bảy đại trận pháp tu luyện cũng là lấy tài liệu ngay tại chỗ, căn cứ theo địa thế địa hình đặc thù phối hợp với trận pháp thiết kế ra, cấu tạo hết sức xảo diệu.

Lâm Minh lựa chọn Thác Nước Hàn Đàm, vốn là một chỗ thác nước thiên nhiên ở Đại Chu sơn, song trải qua trận pháp cải tạo, thác nước này lưu lại trong nước ẩn chứa lực đánh vào cường đại, đầm nước dưới thác nước cũng trở nên lạnh lẽo kỳ lạ vô cùng, lạnh như băng.

Đi tới chỗ khe sâu của Thác Nước Hàn Đàm, rất xa, Lâm Minh đã nghe thấy tiếng nước chảy ùng ùng như sấm đánh, thác nước Đại Chu sơn này là lớn nhất lớn nhất Thiên Vận quốc, mực nước chênh lệch của lòng sông so với đáy biển là ba trăm thước, nước chảy từ phía trên xông thẳng xuống dưới, lực lượng có thể so với đại chùy đụng nhau, nước hồ phía dưới bởi vì thác nước vạn năm đánh sâu vào, đã sâu đạt trăm trượng, áp lực kinh khủng dưới đáy nước kia, cho dù là cao thủ Ngưng Mạch kỳ cũng chùn bước.

Lúc Lâm Minh đi tới Thác Nước Hàn Đàm, thấy màn nước khổng lồ trút xuống phía dưới giống như vạn mã bôn đằng, vô số bọt nước bắn lên cao tới mười mấy thước, thanh âm ùng ùng chấn động khiến cho trái tim Lâm Minh mơ hồ cộng minh cùng với nó.

- Thác nước thật hùng vĩ!

Lâm Minh trong lòng cảm khái, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy kỳ quan tự nhiên như vậy.

Trước trận pháp ở thác nước, có một chấp sự nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, hắn đã sớm được thông báo, quay sang Lâm Minh nói:

- Lâm sư đệ, ngươi có thể đi vào được rồi, thời hạn là một canh giờ, trận pháp này mở ra chuyên môn dành cho những người mới như các ngươi. Độ khó là cấp bảy, không có vấn đề gì chứ?

- Ừ, làm phiền sư huynh!

Lâm Minh cũng không tự đại, độ khó cấp bảy đối chiếu từ một trăm mười đến một trăm ba mươi, thành tích của hắn là một trăm hai mươi sáu xem như xếp dưới cùng, vẫn nên đi từ dễ, còn mức độ khó về sau lại khiêu chiến.

- Có thể đi vào rồi, tuy nhiên, ngươi tuy rằng miễn cưỡng đủ độ khó khiêu chiến cấp bảy nhưng chung quy tu vi vẫn có hạn, nếu như ở bên trong không chịu được thì đi lên, nghỉ ngơi một chút, bình thường cũng không có người một hơi ở lâu quá như vậy, một khi vượt khỏi cực hạn thân thể sẽ khiến cho thân thể chịu tổn thương.

Tên chấp sự sư huynh kia nhắc nhở Lâm Minh.

- Cảm ơn sư huynh, nếu ta không chịu nổi, ta sẽ nói.

- Ừ, tốt!

Tên chấp sự sư huynh nói xong thì mở trận pháp ra.

Từ bên ngoài nhìn vào, Thác Nước Hàn Đàm này chỉ là thác nước bình thường, chỉ là thanh thế lớn hơn một chút, nhưng mà sau khi rảo bước tiến vào thì cảnh tượng đột nhiên biến hóa, Lâm Minh giống như đi vào một không gian độc lập, tất cả tin tức bên ngoài không thể truyền được vào trong.

Tuy rằng Thác Nước Hàn Đàm này là sát trận, nhưng mà bên trong cũng ẩn chứa ảo trận, trận pháp có thể cung cấp cho mười hai người cùng tu luyện, nhưng mà bọn họ không thể nhìn thấy đối phương, ảo trận cách ly đám tu luyện giả với nhau, dù sao không có ai muốn trong lúc tu luyện lại có người ở bên cạnh nhìn mình.

Lâm Minh xoay người cũng không quên liếc một cái, sau lưng đã hoàn toàn biến thành thế giới tối đen, giống như thác nước này lơ lửng trên không trung. Hàn đầm trước mặt có diện tích khoảng trăm trượng, hàn băng xanh thẳm, tuy rằng cách đó không xa là thác nước cuồng bạo nhưng mà hàn đầm này lại tĩnh lặng thần kỳ, một tia gợn nước cũng không có. Bởi vì quá lạnh cho nên bên trên mặt nước có tầng sương mù bao phủ, hoàn toàn che kín mặt nước, nhìn không rõ phía dưới.

Chỉ nhìn thôi cũng có thể cảm giác được sự rét lạnh của nó, hàn khí so với ba mươi chín ngày Bắc Phong còn lạnh hơn nhiều!

Lâm Minh hít sâu một hơi, đem chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, thả người nhảy vào hàn đầm.

- Thật lạnh!

Vừa mới nhảy vào hàn đầm, Lâm Minh đã cảm nhận được hơi lạnh thấu xướng, không chút nghi ngờ gì, nếu như nó ở thế giới bên ngoài thì nước ở đây đã kết băng rồi. Nhưng mà ở trong trận pháp Thác Nước Hàn Đàm này, hàn đầm này lại không hề đông lạnh, khiến cho người ta ngạc nhiên và thán phục.

Lâm Minh đem Hỗn Độn Chân Nguyên quyết vận chuyển tới cực hạn, cơ thể cũng không ngừng chấn động, để cho cả người nóng lên chống lại sức lạnh của nó.

- Nước ở đây, sao ta cứ cảm giác giống như thủy ngân?

Lúc Lâm Minh thử lặn xuống, phát hiện lực cản sức nước mạnh tới kinh người, lấy tay hớt nước cảm giác giống như là hớt thủy ngân vậy, nước ở đây hiển nhiên còn nặng hơn nước bình thường rất nhiều, cùng càng thêm bám dính, nếu như là ở trong nước thường thì sau khi đẩy hết không khí trong người ra thì tự nhiên cả người sẽ chìm xuống, mà ở trong nước này, cho dù chủ động lặn xuống dưới cũng vô cùng chậm.

- Nghe nói đầm nước này sâu trăm trượng, cũng không biết là ai kiểm tra, với trạng thái bây giờ của ta, đừng nói là lặn xuống trăm trượng, cho dù lặn xuống sâu mấy trượng cũng cực kỳ miễn cưỡng, người lặn sâu trăm trượng này đúng là cao thủ!

Càng đi xuống, nước đầm càng lạnh, hàn khí cũng giống như có linh tính, bám dọc theo lỗ chân lông tiến vào người, tiến thẳng vào trong máu, lạnh tới thấu xướng. Lâm Minh không chút nghi ngờ, nếu như một người không hiểu võ đạo tiến vào, chỉ trong khoảnh khắc khẳng định người này sẽ hoàn toàn bị đông cứng, thậm chí máu cũng đông lại, sau đó hoàn toàn tử vong.

- Tay chân cũng cứng lại, thật là lợi hại!

Khi Lâm Minh tiến sâu vào trong nước ba trượng, hắn cảm giác nước xung quanh như có vô số lãnh châm đâm xuyên thân thể mình, bởi vì quá lạnh cho nên cảm giác lạnh biến thành đau đớn, đến lúc này, hắn cũng không thể xuống thêm nữa, nếu không sẽ bị nguy hiểm.

- Tuy rằng ta tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, chân nguyên so với võ giả bình thường ngưng tụ hơn nhiều, nhưng mà dù sao tu vi của ta có hạn, mà những người khác mở ra độ khó cấp bảy đều là Luyện Thể tầng ba trở lên.

- Ồ, chỗ đó có một bãi đá!

Lâm Minh phát hiện cách đó mấy trượng có một bãi đá men theo vách nham thạch, hắn dùng sức bơi quá, sau đó vận một ngụm chân nguyên, đứng lên bãi đá.

Luyện võ giả có thể nhịn thở được lâu, tuy rằng Lâm Minh chưa đạt tới Luyện Tạng kỳ nhưng mà một hơi có thể ở dưới nước thời gian một nén nhang, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên bãi đá này, toàn lực vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết.

Cảnh tượng xung quanh yên tĩnh tới thần kỳ, Lâm Minh như tiến vào một không gian hoàn toàn độc lập, nước đầm không chút lay động, Lâm Minh cũng có thể nghe được tiếng tim mình thong thả đập, từng tiếng đập đều đặn như tiếng đồng hồ quả lắc, rất đều đặn, không chút ngưng loạn.

Khoảnh khắc kia, linh hồn Lâm Minh như rời khỏi thân thể, cả người không còn chút cảm giác và suy nghĩ trong đầu, hoàn toàn tiến vào trạng thái vong ngã, mà mỗi một phần cơ thể đều chủ động chống lại cái lạnh, chân nguyên trong cơ thể cũng không ở dưới tình huống Lâm Minh khống chế mà tự vận chuyển, giống như có một loại quán tính, nhưng mà so với Lâm Minh điều khiển thì lại chính xác hơn nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn mấy lần.

Lâm Minh vừa mới đạt tới Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một đại thành, tốc độ vận chuyển chân nguyên cũng tăng lên nhiều, bây giờ lại tăng lên mấy lần, tốc độ này đã có thể đủ so sánh với tốc độ Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng hai, đáng tiếc chân nguyên lưu chuyển cũng không phải ý thức Lâm Minh khởi động, mà nó tự mình vận chuyển, loại trạng thái này là cơ duyên chỉ gặp không thể cầu.

Không biết qua bao lâu, Lâm Minh đột nhiên từ trong trạng thái này bừng tỉnh:

- Hả? Ta đây là đang xảy ra chuyện gì?

Có chút tức ngực, hiển nhiên là nín thở quá lâu, Lâm Minh vận một ngụm chân nguyên lên, cả người trồi lên mặt nước, há hốc miệng thở dốc, nhưng mà lại hít vào một ngụm sương mù.

Lâm Minh nhớ lại trạng thái vừa rồi, loại cảm giác này cùng với miêu tả trong Phấn Thân Toái Cốt quyền có chút tương tự, hô hấp ý thức tiến vào cảnh giới kỳ diệu, nếu nói võ giả bình thường hô hấp và luyện công đều do ý thức bản thân điều khiển, như vậy hô hấp và luyện công vừa rồi của Lâm Minh đều do mỗi một phần nhỏ thân thể tiến hành, giống như thoát khỏi ý thức của hắn, chân nguyện vận chuyển hoàn toàn dựa theo bản năng, mà lộ tuyến vận chuyển của nó có thể nói là hoàn mỹ.

Lâm Minh lại trở lại khối đất bằng phẳng kia, muốn thử lại trạng thái kỳ diệu kia, nhưng mà dù thế nào cũng không làm được.

- Hả? Hỗn Độn Chân Nguyên quyết dường như tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới tầng một đại viên mãn!

Trong lúc Lâm Minh vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết chống lại cái lạnh, hắn phát hiện tốc độ lưu chuyển của chân nguyên lại tăng lên bốn thành, đây chính là cảnh giới Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một đại viên mãn!

Đại thành dễ dàng, viên mãn thì khó! Lâm Minh còn tưởng rằng, mình muốn đạt tới cảnh giới Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một viên mãn còn phải tốn một thời gian nữa, không ngờ lại nhanh như vậy.

- Chẳng lẽ là do trạng thái vừa rồi?

Trong lòng Lâm Minh kinh hãi.

Nghe nói võ giả có khi sẽ tiến vào một ít trạng thái kỳ diệu, ví như ngộ đạo các loại, ên trong điển tịch còn ghi lại, có võ giả ở dưới cây bồ đề, ven vách núi đen tĩnh tọa một đêm, một đêm đầu bạc, triệt để hiểu ra, sau đó công pháp đại thành, tu vi tăng tiến vùn vụt! Thậm chí nghe đồn trong còn có người đắc đạo thành tiên, võ phá hư không.

Mà trạng thái vừa rồi mình tiến vào chỉ sợ cũng là một loại cảnh giới kỳ diệu trong cái gọi là “ngộ đạo”. Đáng tiếc, trạng thái này duy trì quá ngắn, tuy nhiên dù sao cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt.

Trạng thái kỳ dị này của võ giả không thể nắm lấy, nó và thiên phú của võ giả hoàn toàn không có liên quan, tuy rằng Lâm Minh có thiên phú bình thường nhưng mà luận về võ đạo chi tâm, cũng không thua bất kỳ thiên tài nào của Thiên Vận quốc từ trước tới nay!

Không thể tiếp tục tiến vào trạng thái này, Lâm Minh tiếp tục dùng hàn đầm rèn luyện thân thể, theo chân nguyên lưu chuyển, dược hiệu Tụ Nguyên đan cũng dần được kích phát ra, theo chân nguyên Lâm Minh chảy tới lực phủ ngũ tạng.

.

.

Mà chân nguyên bao phủ ngũ tạng lục phủ, đúng là dấu hiệu Luyện Thể tầng ba, Luyện Tạng!

Trong lúc vô tình, Lâm Minh đã bước nửa bước vào Luyện Thể tầng ba, đột phá chỉ là vấn đề thời gian!

Thời gian dần trôi qua, càng lúc Lâm Minh càng phát hiện chỗ tốt của hàn đầm.

Bình thường võ giả luyện võ, tuy rằng nói đạt tới Luyện Thể tầng hai Luyện Nhục, chân nguyên rót vào cơ thể, làm tăng sức chịu đựng, đạt tới Luyện Thể tầng ba Luyện Tạng, chân nguyên bao phủ ngũ tạng, thủ hộ lục phủ, tiếp tục lên trên, đến Luyện Thể tầng bốn, tầng năm, chân nguyên lại càng tiến sâu hơn, bắt đầu Dịch Cân Luyện Cốt.

Nói thì nói như vậy, nhưng trên thực tế, chân nguyên không có khả năng bao phủ mỗi một tấc huyết nhục của võ giả.

Bình thường võ giả luyện thể đều phải miễn cưỡng đem chân nguyên rót vào trong cơ thể, loại bị động nhồi thức ăn cho vịt này hiệu quả cũng có hạn, bởi vì sơ hở, căn bản không được chân nguyên làm dịu, như vậy trên thân thể sẽ lưu lại “lậu điểm”.

Mà khi thực chiến, mỗi một cái lậu điểm lại là một cái nhược điểm, ngày sau tấn công cảnh giới Ngưng Mạch của Luyện Thể đỉnh phong lậu điểm này cũng chính là trở ngại cực lớn.

Nhưng mà trong hàn đầm này lại không giống vậy, cái lạnh của hàn đầm kích mỗi một tấc da thịt thân thể, thậm chí hàn khí còn tiến vào lỗ chân lông, kích thích cơ, máu quanh người, tiến vào cốt tủy!

Cái lạnh này đều phải vận chuyển chân nguyên, để cơ thể chấn động để chống đỡ.

Lâu ngày dày tháng, mỗi một tấc huyết nhục đều được chân nguyên rèn luyện, lậu điểm được trừ đi.

Ý thức được điểm này, Lâm Minh hít sâu một hơi, chẳng trách những năm gần đây, võ giả Ngưng Mạch kỳ Thiên Vận quốc gần như đều xuất thân từ Thất Huyền võ phủ, bọn họ có tài nguyên thần kỳ như vậy, cộng thêm thiên tư xuất chúng, công pháp xuất chúng, đột phá cảnh giới Ngưng Mạch so với võ giả bình thường thì dễ dàng hơn rất nhiều, đừng nói là tuyệt đỉnh thiên tài như Lăng Sâm, Thác Khổ kia, cho dù người chỉ có thiên phú tam phẩm, nếu như có lượng lớn kỳ dược tài bồi thì cũng sẽ đột phá Ngưng Mạch kỳ!

- Lúc trước nếu như ta lựa chọn Thiên Vận võ phủ kém một cấp, cho dù có Hỗn Độn Cương Đấu kinh cũng không có biện pháp đem thân thể tu luyện đến mỗi một tấc huyết nhục! Chỉ là một cái hàn đầm này mà đã có hiệu quả kỳ diệu bậc này, những nơi tu luyện khác khẳng định còn có hiệu quả thần kỳ hơn, bảy đại sát trận này, rất quý giá!

- Ta phải nhanh tăng lên thứ hạng, tận sức dùng tài nguyên bảy đại sát trận này.

- Hả, có vấn đề sao? Độ khó cấp bảy này không thích hợp với thứ hạng của ta?

Tên chấp sự sư huynh kia cười khổ:

- Nói thì nói như thế, nhưng mà không nên ở mãi trong hàn đầm kia, hàn đầm kia lạnh thấu xương, đi vào một khắc cả người đã đông cứng, cho nên đi ra ngoài nghỉ ngơi cũng là bình thường, Lâm sư đệ, ngươi từ lúc đi vào vẫn chưa đi ra, ngươi cũng có thể kiên trì nhưng mà cũng đừng khiến cho thân thể bị tổn thương chứ.

- Cảm ơn sư huynh đã khuyên, đúng là có chút không kiên trì được.

Lâm Minh thuận miệng ứng một câu lấy lệ.

- Không cần khách khí, tên ta là Tạ Đông, hai năm trước cũng là học sinh Thất Huyền võ phủ, sau khi tốt nghiệp đã ở lại Thất Huyền võ phủ làm chấp sự, sư đệ ngươi tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có thực lực này, ngày sau tiền đồ vô lượng, sư huynh ta mặc dù có chút ngu dốt, tuy nhiên trên phương diện tu luyện, kinh nghiệm cũng tích lũy được một chút, sau này sư đệ ngươi có gì không rõ có thể hỏi ta.

Tạ Đông bây giờ vẫn dừng lại ở Luyện Cốt đỉnh phong, võ giả Ngưng Mạch kỳ chỉ cần cống hiến cho Thiên Vận quốc là được phong tước vị, tự nhiên sẽ không ở chỗ này làm chấp sự, Tạ Đông đã sớm nghe danh Lâm Minh, lần này gặp mặt, quả nhiên thực lực đủ mạnh, tuy rằng nghe đồn Lâm Minh thiên phú bình thường, nhưng mà Tạ Đông cho rằng, Lâm Minh mới mười lăm tuổi mà đã sáng tạo ra kỳ tích bậc này, tương lai tất nhiên sẽ sáng lạn, cho nên mới muốn kết giao.

- Cảm ơn sư huynh.

Lâm Minh khách sáo vài câu, cáo từ rời đi.

Lúc này sắc trời đã tối, sau khi Lâm Minh trở lại chỗ ở, liền mang theo Quán Hồng thương đến thẳng phòng luyện công, hắn phải tiêu hóa thu hoạch trong ngày một chút.

Những ngày ở trong Thất Huyền võ phủ này vừa buồn tẻ lại vừa phong phú, mỗi sáng sớm, mặt trời vừa mọc Lâm Minh đã rời khỏi giường, một mình ngồi trong sân thổ nạp, hấp thu thiên địa linh khí tinh thuần buổi sáng, sau khí điều chỉnh thân thể tới trạng thái không minh, sau đó mới luyện lực.

Theo thời gian kết hợp Phấn Thân Toái Cốt quyền, càng ngày hắn càng phát hiện, loại trạng thái chân nguyên chấn động kỳ diệu này, không đơn giản chỉ là một loại pháp môn vận dụng lực lượng xảo diệu, mà có thể so sáng với loại cảnh giới kỳ dị “ngộ đạo”, được lợi vô cùng!

Mỗi lần Lâm Minh ngồi là nguyên ngày, không ăn không uống, không nhúc nhích nửa bước, tới tận chạng vạng hắn mới ăn uống và nghỉ ngơi một chút, sau đó lại đi hàn đầm luyện thể. Một tháng Lâm Minh đi tới chỗ này chỉ có hai mươi tư canh giờ, trong hai mươi tư canh giờ này, một một giây đều vô cùng quý báu, bởi vì Lâm Minh tiết kiệm thời gian cho nên mỗi ngày chỉ đi vào hàn đầm nửa canh giờ liền đi ra, nhưng cho dù nửa canh giờ, đối với Lâm Minh thì cũng có chỗ tốt rất lớn.

Mà ban đêm, Lâm Minh lại bắt đầu nghiên cứu chế tạo Minh Văn phù, mấy ngày này tuy rằng nội dung tu luyện tăng lên cho nên thời gian hắn dùng trong việc nghiên cứu Minh Văn phù cũng giảm mạnh, nhưng mà Hỗn Độn Chân Nguyên quyết của hắn đã đạt tới tầng thứ nhất viên mãn, cho nên tốc độ không chậm bao nhiêu.

Trong quá trình chế tạo Minh Dược phù, Lâm Minh cũng có thể tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, chỉ là Chân Nguyên thạch tiêu hao thật sự quá nhanh, ít nhất mỗi ngày phải hao hết một viên Chân Nguyên thạch.

Ngày thứ mười Lâm Minh tiến vào Thất Huyền võ phủ.

Đêm khuya canh ba, bầu trời Đại Chu sơn đầy sao, mọi âm thanh đều yên tĩnh lại, Lâm Minh ở trong căn nhà gỗ phía sau núi, ngón tay như gảy đàn gảy lên không trung, từng cái Minh Văn phù đủ mọi màu sắc không ngừng hình thành trên không trung.

Mười ngày này, trải qua vô số lần thất bại, cuối cùng Lâm Minh cũng thành công để thất bại chỉ còn ba thành, sau khi phối hợp với chân nguyên Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng thứ nhất viên mãn, rốt cuộc hắn cũng miễn cưỡng vẽ được Minh Dược phù hoàn chỉnh.

Từng tài liệu bị chân nguyên lực Lâm Minh kéo lên không trung, dưới linh hồn lực hướng dẫn, tạo thành văn lộ xinh đẹp, trên trán Lâm Minh giàn giụa mồ hôi, nhưng mà ánh mắt lại toát ra vẻ hưng phấn.

- Máu hung thú cấp bốn, cuối cùng một cái Minh Văn phù.

.

. Cũng hoàn thành! Rốt cuộc hoàn thành!

Trong nháy mắt, chân nguyên rút về, mấy chục cái Minh Văn phù đang chớp động trên không trung cũng ngưng tụ thành một đồ án hình ngọn lửa hoàn mỹ, Linh Dược phù cấp thấp, cuối cùng cũng vẽ xong!

Lâm Minh mang ra một lá bùa, đem Linh Dược phù lạc ấn lên trên mặt bùa, vì vật nhỏ này mà mấy ngày nay Lâm Minh tiêu tốn lượng lớn tiền tài và thời gian. Lúc phù hoàn thành, Lâm Minh cảm thụ được năng lượng dao động trên Linh Dược phù cảm giác rất là thỏa mãn.

Lúc này hắn không thể không kích động, chỉ cần dùng Linh Dược phù này lên một trong hai viên đan dược cực phẩm kia thì dược hiệu của nó sẽ nhảy vọt mấy lần.

Vật có thể khiến cho dược hiệu đan dược cực phẩm tăng lên mấy lần là khái niệm gì? Chỉ sợ ở trong Thất Huyền cốc cũng được tính là vật quý báu!

Nên biết rằng, sau khi dược hiệu đan dược tăng lên mấy lần chỉ sợ giá trị của nó sẽ nhảy vọt mười mấy lần, thậm chí mấy chục lần!

Đó là bởi vì, bất kỳ đan dược nào đối với thân thể võ giả đều sinh ra kháng thuốc giống như Úc Kim Lộc Thai Hoàn mà Lâm Minh dùng lúc trước. Lúc hắn ăn viên đầu tiên thì hiệu quả tốt nhất, nhưng khi ăn viên Thứ hai hiệu quả lại chỉ còn một nửa so với viên thứ nhất, viên thứ ba hiệu quả gần như chỉ còn một nửa so với viên thứ hai, cho nên cho dù Lâm Minh có lắm tiền nhiều của thì cũng chỉ mua sáu viên Úc Kim Lộc Thai Hoàn, đã vậy còn phân ra mình và Lâm tiểu Đông mỗi người ba viên, bởi vì ăn nhiều hiệu quả cũng không được bao nhiêu, cho dù ngươi ăn một vạn viên, như vậy 9999 viên sau hiệu quả cộng lại cũng không bằng viên thứ nhất!

Mà Kim Xà Xích Đảm Hoàn và Hồng Kim Long Tủy đan cũng giống nhau, nhưng nếu hiệu quả đan dược này tăng lên mấy lần thì phẩm cấp đan dược của nó cũng tăng lên, từ đan dược bình thường tăng lên đan dược cao cấp, thì ăn một viên hiệu quả sẽ mạnh hơn lúc đầu vài lần.

Biết đạo lý này cho nên trong lòng Lâm Minh kích động, nhưng hắn không sử dụng ngay Linh Dược phù này mà thu nó lại, đi tắm rửa sạch sẽ một hồi sau đó ngồi xuống thổ nạp, điều chỉnh tất cả tất suất hô hấp tới mức thấp nhất, tinh thần cũng đến trạng thái thanh minh.

Lâm Minh hiểu rất rõ, một khi hắn ăn viên đan dược này thì sẽ đột phá cảnh giới, chân nguyên Luyện Tạng, đây là một đại sự, làm không tốt một khi xảy ra sự cố, ngũ tạng lục phủ sẽ trở nên yếu ớt hơn nhiều, mà dược hiệu Kim Xà Xích Đảm Hoàn này sau khi tăng lên mấy lần lại giống như lang hổ, một khi làm không tốt, thân thể không chống đỡ được dược hiệu tẩu hỏa nhập ma, lục phủ ngũ tạng tan nát mà chết.

Cho nên trước khi ăn thuốc, Lâm Minh phải đảm bảo thân thể và tinh thần mình ở trạng thái tốt nhất, không một chút sơ hở.

Thổ nạp khoảng nửa canh giờ, sau đó hắn lấy ra một viên Chân Nguyên thạch, vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một viên mãn chậm rãi bổ sung chân nguyên cho cơ thể, một lần nữa trở lại trạng thái đỉnh phong.

Sau khi tất cả trở lại trạng thái đỉnh phong, Lâm Minh dựng thẳng tai lắng nghe, từ sau khi tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, cảm giác Lâm Minh mẫn tuệ hơn nhiều, bây giờ đã là buổi khuya không gian yên tĩnh, xung quanh trăm bước chỉ có tiếng côn trùng vang vọng bên tai. Sau khi xác định chung quanh không có người, Lâm Minh mới lấy Kim Xà Xích Đảm Hoàn và Linh Dược phù ra.

- Dược hiệu Hồng Kim Long Tủy đan vốn đã mạnh, lại tăng lên mấy lần chỉ sợ ta chịu không nổi, vậy thì bắt đầu từ Kim Xà Xích Đảm Hoàn cấp một đi!

Lâm Minh hít sâu một hơi, bóp nát Linh Dược phù, trong lúc nhất thời không gian hắc ám giống như được thắp lên một ngọn đèn, trong nháy mắt ngọn lửa kia bùng cháy bao bọc lấy Kim Xà Xích Đảm Hoàn, giằng co một chút, cuối cùng hóa thành một văn lộ hình ngọn lửa xinh đẹp in lên viên thuốc màu vàng đỏ, ánh sáng vụt lên một cái rồi biến mất, toàn bộ căn phòng lại trở nên tối tăm.

Hoàn thành.

Lâm Minh chậm rãi bỏ đan dược vào miệng. Dược lực của nó rất mạnh, không có khả năng thoải mái giống như ăn Úc Kim Lộc Thai Hoàn, dược lực tại trong cơ thể tả xung hữu đột, tấn công mãnh liệt, nhất định là một quá trình thống khổ.

Lâm Minh đã sớm chuẩn bị tâm lý.

Đan dược lạnh như một khối băng tiến vào bụng sau đó nằm yên ở đó, không xảy ra biến hóa gì. Lâm Minh biết, đó là dược hiệu còn chưa giải khai, hắn lặng lẠvận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết.

Một khắc sau, thân thể Lâm Minh bắt đầu lạnh run lên, một cỗ khí lạnh tiến vào trong máu, theo máu chảy khắp cơ thể, thân thể hắn lại giống như ngâm trong hàn đàm trong bảy đại sát trận, lượng lớn hàn khí len lỏi khắp thân thể.

Mồ hôi dọc theo trán, cánh tay, sườn ồ ồ chảy xuống, thân thể Lâm Minh giống như biến thành một cái túi nước.

Xích Kim Xà là động vật máu lạnh, trời sinh âm hàn, mà mật rắn lại là nơi mà tất cả hàn khí trong thân thể Xích Kim Xà tụ lại, dùng mật rắn như vậy luyện thành đan dược, lại càng âm hàn.

Lâm Minh cố nén cảm giác rét lạnh, một lần nữa vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết nhưng mà chân nguyên của hắn cũng giống như bị đông cứng lại, cả người lạnh lẽo run lên cầm cập, hiệu suất vận chuyển công pháp cũng giảm mạnh.

Lúc trước ở trong hàn đầm, hàn khí là từ lỗ chân lông Lâm Minh tiến vào thân thể, mà hàn khí của Kim Xà Xích Đảm Hoàn lại trực tiếp mở ra, lan ra khắp cơ thể, xâm nhập vào cốt tủy.

Nếu như là Kim Xà Xích Đảm Hoàn thì cũng thôi đi, với chân nguyên thâm hậu của Lâm Minh có thể dễ dàng ngăn cản được. Nhưng mà hắn lại cố tình dùng Linh Dược phù đề thăng dược lực Kim Xà Xích Đảm Hoàn này lên tới mấy lần, nếu như võ giả tu vi kém mà ăn vào thì chỉ sợ máu đã đóng băng mà chết rồi.

Đối mặt với dược lực hung mãnh như vậy, cho dù Lâm Minh ý chí kiên cường, cũng cảm giác không chống cự được!

Chân nguyên giống như nước chảy giữa sông băng, nơi nơi đi qua đều bị cản trở.

Lâm Minh rất rõ ràng, nếu như chân nguyên không thể cung cấp cho toàn thân thì một số bộ phận của hắn sẽ bị đóng băng mà bị hoại tử.

Tuy rằng Lâm Minh có thể bảo vệ phần lớn bộ phận thân thể nhưng mà một phần bộ phận thể thể hoại tử thì chẳng những lãng phí dược lực, hơn nữa sau khi những bộ phận này bị tổn thương, cho dù không bị tàn tật cũng cần dùng chân nguyên rèn luyện một lần nữa, cư nhiên lãng phí thời gian.

Nghĩ vậy, Lâm Minh cắn răng một cái, bắt đầu mạnh mẽ dùng chân nguyên chấn động vừa mới học thành, bằng vào chấn động chấn vỡ hàn khí ứ kết trong cơ thể.

Vốn Lâm Minh còn nghĩ, cả người đau nhức thì khó có thể tập trung, hắn rất khó để cho đơn nguyên toàn thân cùng nhau hô hấp, khiến cho chân nguyên cộng hưởng, nhưng không nghĩ tới, hắn lại thuận lợi tiến vào trạng thái kỳ dị “Luyện Lực Như Tơ” hơn bất kỳ lần nào so với lúc trước.

Dường như vì hàn khí xâm nhập cốt tủy cho nên vô số đơn nguyên thật nhỏ trong người Lâm Minh tự động chống đỡ hàn khí, giống như coi nó là kẻ thù chung.

- Không ngờ dưới dược lực đan dược, cơ thể của ta lại có loại biến hóa này?

Lâm Minh nén mừng rỡ, bắt đầu thúc giục chân nguyên, chấn vỡ hàn khí kết tụ, đồng thời những đơn nguyên thật nhỏ kia cũng tự động hấp thu chân nguyên, rèn luyện thân thể. Loại biến hóa này chẳng những phát sinh trong lớp da, cũng phát sinh ở trong lục phủ ngũ tạng.

Chân nguyên Luyện Tạng!

Sau khi ăn vào Kim Xà Xích Đảm Hoàn này, lúc đầu đã chạm tới cánh cửa Luyện Thể tầng ba, rốt cuộc Lâm Minh cũng hoàn toàn bước vào cảnh giới Luyện Thể tầng ba.

Luyện Thể tầng ba, chân nguyên Luyện Tạng, chân nguyên thủ hộ ngũ tạng lục phủ, năng lực chống cự tăng mạnh, không chỉ như thế nội tạng võ giả có chân nguyên làm dịu, tâm phế có lực, khí huyết nồng đậm, hô hấp sâu hơn, sự chịu đựng cũng tăng mạnh. Mà lớp da cơ thể dưới khí huyết tưới nhuần, lực lượng sẽ dần dần tăng trưởng!

Sau khi chân nguyên tiến vào nội tạng, đột phá Luyện Tạng kỳ, áp lực giảm đi, cùng lúc đó, hàn khí ngăn cản chân nguyên lưu thông cũng bị chấn vỡ, những hàn khí tan tác kia nhanh chóng bị cơ thể Lâm Minh hấp thu trung hòa, rèn luyện bản thân.

Đến lúc này, Lâm Minh đã hoàn toàn dùng hết hàn khí luyện thể, dược lực Kim Xà Xích Đảm Hoàn cũng được hấp thu một cách hoàn mỹ.

Việc còn lại chỉ là củng cố cảnh giới.

Đại khái khoảng hai canh giờ, Lâm Minh mở mắt, phun ra một ngụm trọc khí, mà ngụm trọc khí này quá lạnh cho nên vừa mới phun ra, hơi nước xung quanh đã tụ lại thành sương trắng, sau đó hình thành một mũi tên thẳng tắp bắn thẳng ra ngoài xa năm, sáu xích.

Hít khí như rắn, thở ra như tên, đây đúng là dấu hiệu của Luyện Tạng kỳ.

Nhưng mà không phải bất kỳ võ giả Luyện Tạng kỳ nào cũng làm được bước này, có một bộ phận võ giả Luyện Tạng không hoàn mỹ, chân nguyên trong nội tạng chỉ bao phủ một phần nhỏ, thậm chí là bám vào mặt ngoài nội tạng, cũng không xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, tuy rằng cũng là võ giả Luyện Tạng, nhưng mà luận về thực lực kém rất nhiều võ giả Luyện Tạng hoàn toàn.

Luyện Lực, Luyện Nhục, Luyện Tạng, Dịch Cân, Luyện Cốt, Ngưng Mạch, lấy sáu cảnh giới làm cơ sở, tiến hành theo chất lượng, nói cách khác, nếu là một võ giả vì Luyện Nhục không hoàn toàn, chân nguyên tồn trữ trong lớp da cơ thể có hạn, mà đi dùng chân nguyên có hạn này tiến hành Luyện Tạng thì lại càng không hoàn mỹ, kết quả đã sai lại càng sai, càng ngày càng kém, cuối cùng không có khả năng bước vào Ngưng Mạch kỳ, đây là nguyên nhân căn bản phần lớn võ giả Thiên Vận quốc cả đời không thể bước vào Ngưng Mạch kỳ.

Cho nên võ giả Thiên Vận quốc, mặc dù cảnh giới giống nhau, nhưng chênh lệch thực lực cũng cách biệt một trời một vực, đối với đệ tử Thất Huyền võ phủ mà nói, vượt cấp khiêu chiến căn bản không phải là chuyện ngạc nhiên gì, ngược lại nếu như không làm được điểm này vậy thì quá kém.

Trong thời gian bảy ngày Lâm Minh bước vào Luyện Thể tầng ba, hắn không hề đi đâu, vẫn ngồi một chỗ, tiêu hóa dược hiệu còn sót lại của Kim Xà Xích Đảm Hoàn, củng cố cảnh giới Luyện Thể tầng ba, trong lúc này, rốt cuộc Lâm Minh cũng hao hết toàn bộ mười viên Chân Nguyên thạch của mình.

Nhìn viên Chân Nguyên thạch hoàn toàn mất đi vẻ sáng bóng, Lâm Minh lắc đầu cười khổ, thứ này chỉ sợ có trăm, ngàn viên cũng không đủ dùng, cho nên muốn nâng cảnh giới cao hơn thì Chân Nguyên thạch không thể thiếu được, tự nhiên phải cần rất nhiều vàng, mà số vàng này chỉ sợ dựa vào việc bán Cường Lực phù kia như là muối bỏ biển.

Ngày đổ đấu với Trương Thương càng ngày càng gần, không biết thực lực của mình đề cao được bao nhiêu? Có thể vượt lên được mấy hạng trong Bài Danh thạch?

Trong lòng Lâm Minh mơ hồ có chút mong chờ khảo hạch tiếp theo của Vạn Sát trận, bây giờ hắn không có đối thủ để kiểm tra thực lực của mình, chỉ có thể đi tới phòng trắc lực.