Vũ Cực Thiên Hạ

Vũ Cực Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,747,319
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Dẫn tới chú ý là không thể tránh khỏi, Lâm Minh cũng không để ý đến ánh mắt những đệ tử kia, chăm chú nghe pháp.

Hắn đoán được những đệ tử Phượng Hoàng Điện kia sẽ hỏi cái này hỏi cái kia, phương diện này nếu làm không tốt thì sẽ giống như Hoàng Nhạc Hồng nhân, đánh chủ ý lên Phượng Huyết Thương của mình, Lâm Minh mặc kệ những người này, vì thế rất quyết đoán đóng thần thức hải của mình, cũng không tiếp thụ chân nguyên truyền âm.

- Tiểu tử này, ta vốn đang muốn đánh chủ ý tìm hiểu chi tiết về hắn, không nghĩ tới hắn đủ quyết đoán, không tiếp thu truyền âm, vô cùng cố chấp.

- Hắn đoán chắc chúng ta sẽ dùng chân nguyên truyền âm cho hắn, lười đáp lại chúng ta, cho nên mới đóng thần thức hải, đúng là càn rỡ.

- Mệnh Vẫn tầng năm, tu vi ở trong đệ tử Phượng Hoàng Điện chúng ta là thứ ba từ dưới lên, trừ cái tên đệ tử Hỏa Thiều Nhan tu vi Toàn Đan kỳ, còn có một tên Mệnh Vẫn tầng hai của Tiêu gia, thì là tới hắn, chúng ta cứ chờ xem, xem hắn rốt cuộc có bổn sự gì. Khí linh Thánh Khí Các tuy rằng ánh mắt rất độc, nhưng ta cũng không tin, thiên tài trưởng thành nhiều chuyện xấu như vậy, nó có thể nhiều lần nhìn chuẩn tiềm lực, tính chuẩn thiên cơ, nếu đến lúc đó thực lực Lâm Minh không bằng người, sau đó bị đuổi ra khỏi Phượng Hoàng Điện thì có trò hay để xem rồi!

Những đệ tử này nghị luận một phen, thiên tài phần lớn tính tình đều cao ngạo, thích cạnh tranh, người có thể đi vào Phượng Hoàng Điện, người nào không phải người nổi bật trong trẻ tuổi tài tuấn của Phượng Minh Cung?

Những người này, xuất thân đại gia tộc thì không cần phải nói, đó là tồn tại từ nhỏ đã là chúng tinh củng nguyệt, xuất thân tiểu gia tộc và bình dân tuy rằng tuy thưa hơn chút, nhưng mà từ một tỉ mấy tộc nhân của thượng cổ Phượng tộc thì Phượng Minh Cung vẫn tuyển ra được, cũng là thiên chi kiêu tử trong thiên chi kiêu tử, ai lại đi thừa nhận mình không bằng người khác chứ?

Hiện tại, khí linh Thánh Khí Các nhận định một tên võ giả hạ giới phi thăng thiên phú, tiềm lực cao hơn bọn họ. Lại để cho hắn lấy đi Phượng Huyết Thương 36 năm không xuất thế, bọn họ làm sao mà chịu phục?

Ai mạnh ai yếu, phải chân chính giao thủ mới biết được, là thiên tài, nếu không có tâm tư không chịu thua, người khác nói kẻ nào đó mạnh hơn ngươi, ngươi không đi nghiệm chứng một chút mà sờ sờ mũi đồng ý, vậy từ ngày đó cũng đã mất đi ngạo tâm, ngày sau thành tựu cũng không quá lớn.

Đang nghe ngộ cung, trên đài cao lão nhân họ Tôn thao thao bất tuyệt giảng pháp.

Lâm Minh căn bản không để ý tới những đệ tử nói truyền âm kia. Hắn đang chuyên tâm nghe pháp. Lão nhân họ Tôn tuy rằng không mấy thân mật với mình, nhưng hắn giảng thuật hỏa hệ ý cảnh, hỏa hệ công pháp, lại vô cùng huyền ảo. Cho dù là Chước nhiệt ý cảnh nhập môn hỏa hệ ý cảnh, hắn cũng nói ra được một đống đạo lý lớn. Những đạo lý này đều ẩn chứa huyền cơ, khiến Lâm Minh sau khi nghe xong lại phải nghiền ngẫm thật lâu.

Lần giảng pháp này kéo dài tới ba canh giờ, cho tới tận khi mặt trời xuống núi, lão nhân họ Tôn mới nói:

- Tốt lắm, lần giảng pháp này dừng ở đây, các ngươi trở về tỉ mỉ phẩm ngộ đi!

Lão nhân họ Tôn nói xong, tiêu sái rời đi, lưu lại Lâm Minh vẫn đắm chìm ở trong suy nghĩ như trước, hiện trường một ít cao thủ nghe giảng pháp, có thứ chưa ngộ được nhiều từ trên ngọc giản, nghe xong lão nhân họ Tôn lý luận rất nhiều, Lâm Minh cũng lại nhận được không ít dẫn dắt.

- Điều kiện của trẻ tuổi tuấn kiệt Thần Vực quả thật không phải võ giả hạ giới có thể bằng được, võ giả hạ giới, có một sư phụ Thần Hải kỳ cũng đã quá khó rồi, võ giả Thần Vực lại có cường giả cảnh giới Thần Quân, thậm chí cảnh giới rất cao làm lão sư...

.

Lâm Minh trong lòng cảm khái, tuy nhiên may mắn là mình ở Thiên Diễn Đại Lục chiếm được Ma Phương, tài nguyên cằn cỗi ở hạ giới ngược lại hoàn thiện chính mình.

Hắn đang nghĩ ngợi, đột nhiên một giọng nói truyền đến:

- Lâm Minh là ngươi sao? Ta là con cháu gia tộc họ Hỏa - Hỏa Viêm Quảng, tu vi Mệnh Vẫn tầng tám, đệ tử Phượng Hoàng Điện, tôn Điện chủ nói ngươi được khí linh Thánh Khí Các tán thành, đạt được Phượng Huyết Thương, có phải không?

- Ngươi muốn nói gì?

Lâm Minh hơi hơi híp mắt, Hỏa Viêm Quảng đứng ở trước mặt mình, phía sau còn có vài tên đệ tử, có Mệnh Vẫn, có Thần Hải, tu vi đều trên mình, xem tư thế này, tuyệt đối là lai giả bất thiện.

- Không có gì, ta chỉ muốn cùng ngươi so chiêu, khí linh Thánh Khí Các nhận định thiên phú ngươi tốt hơn ta, tiềm lực mạnh hơn ta, ta cũng không tin! Cho nên muốn nghiệm chứng một chút xem ngươi có phải lợi hại hơn ta hay không. Tuy rằng tu vi ta cao hơn ngươi ba tầng Mệnh Vẫn, nhưng mà ngươi có Phượng Huyết Thương, dư dả san bằng chênh lệch, phải nói, ngươi còn chiếm ưu thế! Nếu ngươi bị ta đánh bại, vậy chứng minh ngươi không xứng có được Phượng Huyết Thương, thế nào, ngươi dám không?

Khi Hỏa Viêm Quảng nói chuyện, phát ra một cỗ khí thế linh hoạt, sắc bén, bức thẳng tới mi tâm Lâm Minh, loại cảm giác này, giống như có một người dùng một thanh hàn quang dày đặc kề lên đầu mình vậy.

Lâm Minh cảm thấy buồn cười:

- Ngươi có ý tứ gì? Ta không xứng có được Phượng Huyết Thương, có phải thua phải đem Phượng Huyết Thương đưa cho ngươi hay không?

- Hắc, châu báu tặng mỹ nhân, thần binh xứng anh hùng, Thánh khí cực phẩm, đương nhiên là người có năng lực mới có được, ngươi là Mệnh Vẫn tầng năm cầm một thanh cực phẩm Thánh thương, chiến đấu với ta là Mệnh Vẫn tầng tám, nếu như mà thua, vậy ngươi còn thể diện gì mà giữ lại Phượng Huyết Thương nữa.

Hỏa Viêm Quảng ha ha cười, cố ý kích Lâm Minh, dựa theo quy củ Phượng Hoàng Điện, đệ tử không thể tư đấu, nhưng có thể ở dưới Điện hộ pháp làm chúng, ở Niết Bàn Tế Đàn quyết phân thắng bại, trước khi chiến phải ước định cái giá phải trả, mà mục tiêu của Hỏa Viêm Quảng chính là Phượng Huyết Thương của Lâm Minh.

Hỏa Viêm Quảng nói xong, mấy tên võ giả phía sau hắn cũng bắt đầu thêm mắm thêm muối huyên náo:

- Cái này có trò hay xem rồi, tu vi Hỏa Viêm Quảng là Mệnh Vẫn tầng tám đỉnh phong, là đệ tử cực kỳ ưu tú thế hệ trẻ tuổi của Hỏa gia, cách Mệnh Vẫn tầng chín cũng chỉ còn một bước, ta thấy Lâm Minh không phải là đối thủ!

- Không sai, Mệnh Vẫn tầng chín, Phượng Hoàng Điện tổng có không tới 30 võ giả Mệnh Vẫn tầng chín, mà trong số này có không ít người đã đột phá cảnh giới Thần Biến, còn có Thần Hải trung kỳ, Thần Hải hậu kỳ. Mệnh Vẫn tầng chín tương lai đột phá cảnh giới Thần Quân vô cùng thoải mái, Hỏa Viêm Quảng ngày sau nhất định là cường giả cảnh giới Thần Quân, tuy nhiên Lâm Minh này cũng không kém, được khí linh Thánh Khí Các tán thành, cộng thêm Phượng Huyết Thương, ta xem đây là một trận long tranh hổ đấu à.

- Ngươi thì biết cái gì! Khí linh Thánh Khí Các cũng chỉ tương đương với cao thủ cảnh giới Thần Quân sơ kỳ. Chỉ là nó sống quá lâu cho nên nhãn lực quả thật hơn người, nhưng thiên tài trưởng thành có vô số rủi ro, nó làm sao có thể nhiều lần tính chuẩn thiên cơ? Nói không chừng lần này nhìn sai, mà Hỏa Viêm Quảng cũng đã trải qua vô số chiến đấu nghiệm chứng, chiến kỹ Liệt Hỏa Phần Thiên, hắn đã tu luyện đến cảnh giới cực cao, đồng thời lĩnh ngộ hỏa hệ ý cảnh tầng thứ ba – Sang Sinh, không biết đánh bại bao nhiêu thiên tài cùng tuổi!

Mấy tên đệ tử kẻ xướng người hoạ, cố ý kích Lâm Minh ra tay.

Hỏa Viêm Quảng muốn khiêu chiến Lâm Minh mục đích rất rõ ràng, một là hắn không phục, nên muốn chứng minh mình mạnh hơn Lâm Minh, thứ hai cũng quan trọng hơn là muốn chiếm được Phượng Huyết Thương, chỉ cần chọc giận Lâm Minh, để hắn ra tay, cho dù Hỏa Viêm Quảng thua, vậy cũng chỉ mất một chút thể diện mà thôi, không coi là tổn thất lớn.

Lâm Minh nhìn đám đệ tử giống như những tên ngốc này diễn trò, đột nhiên nở nụ cười:

- Các ngươi diễn trò thật vùng về, ta không biết các ngươi là đem người khác coi như là tên ngốc, hay là người trên thế giới này đều ngốc như các ngươi? Các ngươi muốn khiêu chiến ta, thắng thì muốn Phượng Huyết Thương của ta, thua thì mất chút mặt mũi, thiên hạ có chuyện tốt như vậy sao? Các ngươi tưởng mặt mũi các ngươi có thể so được với cực phẩm Bảo khí sao?

Lâm Minh nói như vậy, lập tức khiến cho đám đệ tử xuất thân thế gia sắc mặt khó coi bao nhiêu thì có khó coi bấy nhiêu, có bao nhiêu vẻ mặt thì bọn họ đều thể hiện ra mặt.

Lúc trước đúng là bọn họ khi dễ Lâm Minh mới đến Thần Vực, kiến thức ít, rất dễ xúc động, không hiểu chuyện, nên muốn lừa gạt Lâm Minh một phen, nhưng mà hiện tại bị Lâm Minh một câu phản bác kết quả biến bọn họ trở thành đám ngốc.

- Lâm Minh, ta còn tưởng ngươi là nhân vật, kết quả cũng là gan nhỏ như chuột, ngươi không dám xuất chiến, sợ thua sao? Hắc hắc, xem ra ngươi chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi, ngày sau khó thành đại sự.

Sau khi Hỏa Viêm Quảng bị Lâm Minh vạch trần, nhưng không chút quẫn bách, ngược lại tiếp tục xem thường Lâm Minh.

Lâm Minh cười lạnh một tiếng, trào phúng nói:

- Năng lực hiểu biết của ngươi quả thật không thể không khiến người ta khen tặng, ta khi nào nói qua không dám xuất chiến, ngươi muốn khiêu chiến ta thì cũng có thể, xuất ra một kiện Thánh khí cực phẩm là tiền đặt cọc là được.

Lâm Minh đến Phượng Hoàng Điện là muốn tĩnh tu tấn công Mệnh Vẫn tầng sáu, cũng làm chuẩn bị cho Cổ Phượng thí luyện nửa năm sau, cố thủ thắng chiếm được phần thưởng lớn của Cổ Phượng thí luyện, sao lại cùng những người này giằng co.

Hôm nay nếu như đáp ứng khiêu chiến của Hỏa Viêm Quảng, cho dù thắng, như vậy ngày mai, cũng sẽ nhảy ra một tên Hoàng Viêm Quảng, Tiêu Viêm Quảng tiếp tục khiêu chiến mình.

Hỏa Viêm Quảng chỉ là Mệnh Vẫn tầng tám, mà ở trên hắn, còn có không ít cường giả cảnh giới Thần Hải, thậm chí Mệnh Vẫn tầng chín cường giả Thần Hải, những người cảnh giới Thần Hải này, ngại dùng thân phận, căn bản không tới khiêu chiến với mình, loại chuyện này giống như một đại nhân đi khiêu chiến một hài tử, không thể nào nói nổi.

Tuy nhiên, nếu như mình một đường chiến thắng xuống dưới thì như vậy không bao lâu sau rất có thể dẫn tới Cửu Vẫn Thần Hải khiêu chiến, Lâm Minh cũng không tự đại đến mức cho rằng mình có trình độ có thể chiến thắng Cửu Vẫn Thần Hải, một khi thua, vậy chính là hắn coi tiền như rác.

- Ngươi!

Hỏa Viêm Quảng sắc mặt đỏ lên, tuy rằng hắn xuất thân đại gia tộc, nhưng tu vi chỉ có Mệnh Vẫn kỳ, đi đâu mà kiếm được Thánh khí cực phẩm đây?

- Thế nào? Ta nói có vấn đề sao? Ta còn tưởng là một nhân vật, thì ra cũng là gan nhỏ như chuột, ngươi không dám lấy Thánh khí cực phẩm ra, sợ thua sao? Hắc hắc, xem ra ngươi chẳng qua cũng thế mà thôi, ngày sau khó có thành tựu lớn.

Lâm Minh đem những lời trào phúng lúc trước của Hỏa Viêm Quảng ném trở về nguyên si cho hắn, thế gian này chuyện buồn bực nhất chính là bị người khác lấy lời mình vừa nói qua phản kích lại mình.

Điều này làm cho sắc mặt Hỏa Viêm Quảng càng thêm khó coi.

- Ồ, ta biết rồi, ngươi là không có Thánh khí cực phẩm sao? Không lấy được ra, vậy ngươi còn ở chỗ này vô nghĩa cái gì, tránh ra đi, khi nào kiếm được Thánh khí cực phẩm thì hãy tới tìm ta.

Lâm Minh lười cùng với những người này giằng co, chân đạp Kim Bằng Phá Hư thân pháp, trực tiếp bay về phía phủ đệ của mình.

- Tiểu tử này, chết tiệt!

Hỏa Viêm Quảng từ đầu tới cuối một chút tiện nghi cũng không chiếm được, ngược lại bị Lâm Minh làm nhục một phen, khiến người khác xem thường.

Chung quanh có không ít võ giả xem trò, trong đó có một ít có cảnh giới Thần Hải, thậm chí cảnh giới Thần Quân.

- Hắc hắc, có ý tứ, tiểu tử này tuy rằng từ hạ giới tới, nhưng cũng không phải là kẻ hư đầu, Hỏa Viêm Quảng khi người ta là tên ngốc, kết quả tự rước lấy nhục, ngày sau ta phải đề phòng tên Lâm Minh một chút mới được, hắn sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của ta.

Trong đoàn người, một nam nhân tai phải đeo vòng, sờ sờ cằm cười, đệ tử Phượng Hoàng Điện với nhau cạnh tranh vô cùng kịch liệt, nơi này không có bằng hữu, chỉ có đối thủ. Mượn Cổ Phượng thí luyện mà nói, nên muốn chiếm được ngôi đầu nhận được phần thưởng dày, thì chỉ còn cách đạp người khác xuống dưới chân mới được.

- - - - - oOo- - - - -