Vũ Cực Thiên Hạ

Vũ Cực Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,748,276
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Trương Thương và Lâm Minh đánh cược đã lưu truyền rất rộng, nên không ít người biết chuyện này.

Có người cười trên sự đau khổ của người khác, chờ xem tân đệ tử này chịu thiệt.

Mà còn có ít người thì lại xem thường cử động của Trương Thương, dù sao chuyện bắt nạt tân sinh, thắng chân nguyên thạch của tân sinh là rất đáng khinh thường.

Mà lúc này, Vương Nghiễn Phong và Liễu Minh Tương cũng lên tới, lấy tính cách kiêu ngạo của Liễu Minh Tương, đụng với Vương Nghiễn Phong kiêu ngạo, tự nhiên sẽ sinh ra lửa.

Đúng lúc này, tế đàn giữa quảng trường bỗng nhiên hào quang chói lọi, phù văn trên tế đàn từng cái từng cái sáng lên, xếp hạng chiến bắt đầu.

Trên tế đàn Vạn Sát Trận này có mười hai vị trí, một lần có thể cung cấp mười hai người tham gia kiểm tra.

Sau khi kiểm tra chấm dứt, Vạn Sát Trận sẽ trực tiếp đem thành tích phản ánh đến trên ảo trận xếp hạng, đó là xếp hạng cuối cùng.

Liễu Minh Tương nhìn Vạn Sát Trận vận chuyển, cười ha ha:

- Vương Nghiễn Phong, nói cái gì cũng không có ý nghĩa, không bằng chúng ta vào Vạn Sát Trận thử nghiệm chứng đi.

- Chính hợp ý ta!

Tuy Vương Nghiễn Phong bị Lâm Minh đả kích mấy lần, bất quá lại không có mất nhuệ khí, mặc dù hắn biết thắng Liễu Minh Tương là không có khả năng, nhưng hắn vẫn như cũ dám so.

- Nghé mới sinh không sợ cọp a, Vương Nghiễn Phong này, có gan.

- Có gan có ích lợi gì, tuổi quá nhỏ, làm sao cũng không thể thắng.

- Tân sinh có thể đi vào một trăm tám mươi tên đã phi thường hiếm thấy, một trăm năm mươi tên xem như là tuyệt đỉnh thiên tài, một trăm ba mươi tên vậy thì có thể nói là kỳ tích, mười năm khó gặp.

- Lăng Sâm, Thác Khổ đều không thể, mà Liễu Minh Tương này xếp hạng một trăm hai mươi lăm, lần này nói không chắc còn có thể xông về phía trước, Vương Nghiễn Phong kia làm sao có khả năng thắng.

Lâm Minh nghe người khác nghị luận, ánh mắt chuyển hướng thứ hạng thạch kia, quả nhiên, Liễu Minh Tương là một trăm hai mươi lăm, ở Địa chi phủ cũng là một nhân vật.

Toàn bộ Địa chi phủ cộng với Thiên chi phủ, tổng cộng hai trăm ba mươi người, tân sinh lần này, có thể xếp vào vị trí hai trăm đã là thành tích vô cùng tốt.

Vương Nghiễn Phong đương nhiên không chỉ chừng này, còn hắn có thể trùng kích cao bao nhiêu, Lâm Minh cũng không biết.

Những ngày gần đây, hắn cũng được biết một ít tình huống đại thể liên quan tới xếp hạng thạch, tiến vào một trăm tám mươi tên, ít nhất phải tích lũy một trăm điểm.

Tiến vào một trăm năm mươi tên phải tích lũy mấy trăm điểm.

Mà giết chết một kẻ địch tương đương với Luyện thể tầng ba đỉnh cao, bất quá là năm mươi điểm mà thôi.

Mười hai người tham gia kiểm tra đầu tiên đều dồn dập đi tới tế đàn, đứng ở vị trí của mình, Chấp sự phụ trách vận chuyển trận pháp nói:

- Thời gian kiểm tra không hạn chế, đánh giết kẻ địch mới vào Luyện thể tầng hai một điểm, giết Luyện thể tầng hai đỉnh cao năm điểm.

- Luyện thể tầng ba sơ kỳ mười điểm, tầng ba đỉnh cao năm mươi điểm, Luyện thể tầng bốn sơ kỳ một trăm điểm, tầng bốn đỉnh cao năm trăm điểm, Luyện thể tầng năm sơ kỳ một ngàn điểm, tầng năm đỉnh cao năm ngàn điểm.

- Kẻ địch đẳng cấp cao nhất tương đương với Luyện thể tầng sáu Ngưng Mạch kỳ, đánh giết được 10 ngàn điểm, tiến vào ảo trận, các ngươi có thể dựa vào ý niệm chọn lựa vũ khí, tử vong tức là thất bại.

- Hiện tại bắt đầu!

Theo Chấp sự này vừa dứt lời, tế đàn tách ra một tia sáng, mười hai người kiểm tra toàn bộ bị bao phủ ở bên trong, hình thể có vẻ hơi mơ hồ.

Ở bên trong tế đàn, Vương Nghiễn Phong đi tới một thế giới màu trắng hoàn toàn tĩnh mịch.

Ở trước mặt hắn có đủ loại kiểu dáng vũ khí, trọng kiếm, nhuyễn kiếm, trường kiếm, đại đao, đoản đao, võ sĩ đao, thương, phủ, chùy...

.

- Trường kiếm.

Vương Nghiễn Phong hơi chuyển động ý nghĩ một chút, trường kiếm kia liền xuất hiện ở trong tay Vương Nghiễn Phong.

Võ giả của Thiên Vận quốc, chín phần mười là sử dụng kiếm, mà người sử dụng kiếm lại có tám phần mười là dùng trường kiếm, trường kiếm là vũ khí đúng quy đúng củ, cũng thay đổi thất thường, dị thường mạnh mẽ.

Kiểm tra bắt đầu, trước mặt Vương Nghiễn Phong xuất hiện bảy, tám con Hung thú, còn có ba, bốn võ giả.

Thực lực bọn họ từ Luyện thể tầng hai sơ kỳ đến Luyện thể tầng ba sơ kỳ.

Ánh mắt Vương Nghiễn Phong phát lạnh, những người này, hắn có thể đối phó.

Nhưng mà lúc chân chính đánh, Vương Nghiễn Phong lại phát hiện hắn nghĩ quá đơn giản rồi, khi hắn giết chết một kẻ địch, liền lập tức xuất hiện một kẻ địch mới, mà thực lực kẻ địch mới này càng cường đại hơn!

Vương Nghiễn Phong mới giết năm, sáu cái, liền xuất hiện võ giả Luyện thể tầng bốn.

Thời điểm tích lũy đến một trăm mười điểm, Vương Nghiễn Phong rên lên một tiếng, bị thương nhẹ.

Thời điểm đến một trăm tám mươi điểm, Vương Nghiễn Phong bị một võ giả đâm thủng bụng, máu chảy ồ ạt, ở thời khắc tối hậu, Vương Nghiễn Phong vung kiếm lấy đầu võ giả kia, đồng thời mình cũng bị loạn kiếm xuyên tim.

Cuối cùng đạt được một trăm chín mươi điểm.

Vương Nghiễn Phong bị Vạn Sát Trận bắn ra ngoài, sắc mặt hắn trắng bệch, nhưng không có ngất đi.

Này cũng là bởi vì đã trải qua Linh Lung tháp, Vương Nghiễn Phong thích ứng loại huyễn sát trận này.

Chỉ là hiện tại cả người hắn đau đớn khó nhịn, kỳ thực hắn cũng không hề thụ thương, những đau đớn này chỉ là bởi vì thần kinh bị huyễn sát trận kích thích mà thôi.

Nhưng mà vừa nhìn tình huống trên tế đàn, sắc mặt Vương Nghiễn Phong nhất thời thay đổi, nguyên lai hắn dĩ nhiên là người thứ nhất bị đào thải, trừ hắn ra, mười một người khác toàn bộ đều ở trên tế đàn!

Ta.

.

. dĩ nhiên là kém cỏi nhất?

- Không cần nản lòng.

Một thanh âm lạnh lùng đột nhiên vang lên bên tai Vương Nghiễn Phong, Vương Nghiễn Phong quay đầu nhìn tới, nói chuyện chính là huấn luyện viên Hồng Hi.

- Mười một người trên tế đàn kia đều là đệ tử tinh anh, ngươi xếp hạng không tính kém.

Hồng Hi chỉ chỉ xếp hạng thạch, tên của Vương Nghiễn Phong thình lình xếp hạng thứ một trăm sáu mươi tám, cái thành tích này, so với tuyệt đỉnh thiên tài một trăm ba mươi tên chênh lệch không ít.