Chương 1 - Vương Gia Uy Lộ Diện
Chương 2 - Tiêu Lịch Xuyên Không Biết Sống Chết
Chương 3 - Tử Thần
Chương 4 - Máu Lạnh
Chương 5 - Gặp Mặt Tần Gia
Chương 6 - Lai Lịch Về Tần Nhi
Chương 7 - Mệt Mỏi
Chương 8 - Buổi Yến Tiệc Của Tần Gia
Chương 9 - Tần Nhi
Chương 10 - Vương Gia Uy Ngang Ngược
Chương 11 - Vương Gia Uy Xử Phạt
Chương 12 - Tuyên Thệ
Chương 13 - Lai Lịch Của Vương Gia Uy
Chương 14 - Tần Nhi Suy Nghĩ
Chương 15 - Lễ Đính Hôn
Chương 16 - Rung Động
Chương 17 - Vết Thương Của Vương Gia Uy
Chương 18 - Tần Nhi Biết Ghen
Chương 19 - Chấp Nhận
Chương 20 - Tâm Tư Của Tần Nhi
Chương 21 - Tần Nhi Hóng Hách
Chương 22 - Vương Gia Uy Ngang Tàn
Chương 23 - Lần Đầu Gặp Bạch Mã Hoàng Tử
Chương 24 - Ngủ Chung
Chương 25 - Lần Đầu
Chương 26 - Dạ Hội Hộp Đêm
Chương 27 - The Eve
Chương 28 - Bộ Tứ Tài Phiệt
Chương 29 - Bất Ngờ
Chương 30 - Khương Gia Bị Chỉnh
Chương 31 - Tàn Nhẫn
Chương 32 - Sự Thật Được Phơi Bày
Chương 33 - Vương Tôn
Chương 34 - Gặp Lại
Chương 35 - Lời Cảm Ơn Và Sự Trả Ơn
Chương 36 - Mở Cờ
Chương 37 - Bị Động Chuyển Sang Chủ Động
Chương 38 - Kế Hoạch Bắt Đầu
Chương 39 - Hành Động
Chương 40 - Tấn Công
Chương 41 - Quyền Lực
Chương 42 - Trừng Phạt
Chương 43 - Tâm Tình Suy Thấu
Chương 44 - Lòng Thành
Chương 45 - Nghi Nghờ
Chương 46 - Anh Em Đoàn Tụ
Chương 47 - Hang Cọp
Chương 48 - Kế Hoạch Thành Công
Chương 49 - Trở Về Tần Gia
Chương 50 - Tần Thiên
Chương 51 - Di Chúc
Chương 52 - Di Chúc 2
Chương 53 - Riêng Tư Ngọt Ngào
Chương 54 - Bang Thần Long
Chương 55 - Chủ Tịch Đương Nhiệm
Chương 56 - Nụ Cười Tử Thần
Chương 57 - Ám Sát
Chương 58 - Hai Anh Em Nhà Vương , Ốm Nặng !
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Hàn Thiên Thật Đáng Sợ !
Chương 61 - Tần Nhi Có Hỷ Sự !
Chương 62 - Cảm Ơn Em ! Vợ Yêu
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Evil Worst Awards
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Uy ! Thật Đáng Ghét
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Kiện Ai Đừng Bao Giờ Kiện Anh
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Đêm Giáng Sinh Không Hạnh Phút Hơn
Chương 71 - Niềm Vui Trong Nước Mắt
Chương 72 - Tiệc Đài Tháng
Chương 73 - Cuộc Sống Sau Có Quý Tử !
Chương 74 - Đối Mặt
Chương 75 - Kẻ Thua Cuộc Chúc Mừng
Chương 76 - Gặp Lại Chưa Chắc Là Cố Nhân
Chương 77 - Khai Chiến
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Máu Lửa Tình Thâm
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Cuộc Tàn Chiến Khốc Liệt
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Hàn Thiên Tỉnh Lại
Chương 84 - Tin Tức
Chương 85 - Hiểu Lầm
Chương 86 - Rời Khỏi Vương Cung Gia
Chương 87 - Chương 89
Chương 88 - Vô Tình Hay Vô Tâm
Chương 89 - Ba Năm Không Phải Thời Gian Ít
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Ngày Hạnh Phúc
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Vương Gia Uy
Chương 95 - Hồi Phục
Chương 96 - Tụ Hợp
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Đón Tân Gia Đầu Xuân
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Hôn Lễ
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Ngoại Truyện : Nhật Hạo Và A Thẫm
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Ngoại Truyện : Kết Hợp Giữa Vương - Hàn
Chương 105 - Chương 105
Chương 1 - Vương Gia Uy Lộ Diện
Chương 2 - Tiêu Lịch Xuyên Không Biết Sống Chết
Chương 3 - Tử Thần
Chương 4 - Máu Lạnh
Chương 5 - Gặp Mặt Tần Gia
Chương 6 - Lai Lịch Về Tần Nhi
Chương 7 - Mệt Mỏi
Chương 8 - Buổi Yến Tiệc Của Tần Gia
Chương 9 - Tần Nhi
Chương 10 - Vương Gia Uy Ngang Ngược
Chương 11 - Vương Gia Uy Xử Phạt
Chương 12 - Tuyên Thệ
Chương 13 - Lai Lịch Của Vương Gia Uy
Chương 14 - Tần Nhi Suy Nghĩ
Chương 15 - Lễ Đính Hôn
Chương 16 - Rung Động
Chương 17 - Vết Thương Của Vương Gia Uy
Chương 18 - Tần Nhi Biết Ghen
Chương 19 - Chấp Nhận
Chương 20 - Tâm Tư Của Tần Nhi
Chương 21 - Tần Nhi Hóng Hách
Chương 22 - Vương Gia Uy Ngang Tàn
Chương 23 - Lần Đầu Gặp Bạch Mã Hoàng Tử
Chương 24 - Ngủ Chung
Chương 25 - Lần Đầu
Chương 26 - Dạ Hội Hộp Đêm
Chương 27 - The Eve
Chương 28 - Bộ Tứ Tài Phiệt
Chương 29 - Bất Ngờ
Chương 30 - Khương Gia Bị Chỉnh
Chương 31 - Tàn Nhẫn
Chương 32 - Sự Thật Được Phơi Bày
Chương 33 - Vương Tôn
Chương 34 - Gặp Lại
Chương 35 - Lời Cảm Ơn Và Sự Trả Ơn
Chương 36 - Mở Cờ
Chương 37 - Bị Động Chuyển Sang Chủ Động
Chương 38 - Kế Hoạch Bắt Đầu
Chương 39 - Hành Động
Chương 40 - Tấn Công
Chương 41 - Quyền Lực
Chương 42 - Trừng Phạt
Chương 43 - Tâm Tình Suy Thấu
Chương 44 - Lòng Thành
Chương 45 - Nghi Nghờ
Chương 46 - Anh Em Đoàn Tụ
Chương 47 - Hang Cọp
Chương 48 - Kế Hoạch Thành Công
Chương 49 - Trở Về Tần Gia
Chương 50 - Tần Thiên
Chương 51 - Di Chúc
Chương 52 - Di Chúc 2
Chương 53 - Riêng Tư Ngọt Ngào
Chương 54 - Bang Thần Long
Chương 55 - Chủ Tịch Đương Nhiệm
Chương 56 - Nụ Cười Tử Thần
Chương 57 - Ám Sát
Chương 58 - Hai Anh Em Nhà Vương , Ốm Nặng !
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Hàn Thiên Thật Đáng Sợ !
Chương 61 - Tần Nhi Có Hỷ Sự !
Chương 62 - Cảm Ơn Em ! Vợ Yêu
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Evil Worst Awards
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Uy ! Thật Đáng Ghét
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Kiện Ai Đừng Bao Giờ Kiện Anh
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Đêm Giáng Sinh Không Hạnh Phút Hơn
Chương 71 - Niềm Vui Trong Nước Mắt
Chương 72 - Tiệc Đài Tháng
Chương 73 - Cuộc Sống Sau Có Quý Tử !
Chương 74 - Đối Mặt
Chương 75 - Kẻ Thua Cuộc Chúc Mừng
Chương 76 - Gặp Lại Chưa Chắc Là Cố Nhân
Chương 77 - Khai Chiến
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Máu Lửa Tình Thâm
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Cuộc Tàn Chiến Khốc Liệt
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Hàn Thiên Tỉnh Lại
Chương 84 - Tin Tức
Chương 85 - Hiểu Lầm
Chương 86 - Rời Khỏi Vương Cung Gia
Chương 87 - Chương 89
Chương 88 - Vô Tình Hay Vô Tâm
Chương 89 - Ba Năm Không Phải Thời Gian Ít
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Ngày Hạnh Phúc
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Vương Gia Uy
Chương 95 - Hồi Phục
Chương 96 - Tụ Hợp
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Đón Tân Gia Đầu Xuân
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Hôn Lễ
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Ngoại Truyện : Nhật Hạo Và A Thẫm
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Ngoại Truyện : Kết Hợp Giữa Vương - Hàn
Chương 105 - Chương 105
Anh không nói gì chỉ :" Ừ :" một tiếng rồi thôi
Thật ra anh đã cho thuộc hạ điều tra thân phận thật đằng sau của Tần Nhi
Anh đã bất ngờ khi nghe thuộc hạ kể lại về con người thật đằng sau vẻ mặt yếu đuối ấy
" Anh không giận "
" Không "
Sau khi nói xong Tần Nhi rời khỏi người anh đặt nụ hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của anh
Cười rạng rỡ bước vào nhà tắm , Gia Uy lấy khăn tắm bước theo cô vào phòng
Bàn tay to lớn vuốt ve nhẹ nhàng lên sóng lưng của cô
Theo phản xạ tự nhiên xoay người dùng một quyền đánh vào người anh
Một quyền mạnh đánh thẳng vào người của anh
Cô biết sức lực của mình sẽ không nhằm nhò gì với thể lực săn chắc mạnh mẽ
" Mạnh quá rồi đấy "
" Anh đừng diễn nữa , một quyền của em so gì với thân thể vạm vở của anh "
" Em cố tình "
" Đúng em cố tình ai kêu con người anh lại táo bạo như vậy không nói gì đã sờ vào thân thể người ta rồi "
Gia Uy cười nhẹ tỏ ra vừa ý với câu nói trách móc vừa rồi của cô
Nhỏ nhẹ mà ngang tàn nâng càm thon gọn đặt nụ hôn dịu dàng lên đôi môi hồng hào của Tần Nhi
" Chúng ta đi xuống Tôn đang chờ mình "
Nói là nói vậy nhưng cô không thích ai khác chỉ chờ mình cô
Rồi thôi anh vòng tay qua vòng eo nhỏ nhắn rời khỏi phòng
Nam thanh nữ tú quyền quý đặt những bước chân quyền lực xuống từng bậc thang trước mọi ánh mắt nhìn chăm chăm vào họ
" Hai người lâu quá rồi đấy "
Tần Nhi nhỏ nhặn cười mỉm khi nhìn thấy vẻ mặt thanh tú giờ đâu biến thành đanh đá hơn
Thật sự cô rất thích tính tình giận hờn trẻ con này của Vương Tôn nhìn rất giống với con người khi ở cạnh người anh mà cô yêu nhất
" Anh chìu Tôn quá nhỉ "
" Không theo ý nó cũng không được "
Cô biết rất rõ ngoài cô ra Vương Tôn là người mà anh cưng chiều tuyệt đối bất cứ chuyện gì cậu phạm lỗi anh cũng bỏ qua
Cứ như thế Vương Tôn rời Vương Cung Gia với bóng dáng tinh nghịch một đứa trẻ giận dỗi ba mẹ mình
Vương Gia Uy cũng hết cách với cậu em trai bướng bỉnh , đanh đá này của mình
Có lẽ người anh trai này đã chìu em quá mức
Nhưng cũng không thể bỏ tầm mắt mình khỏi cậu
Mạnh Hiên cung kính đứng chờ trước cửa xe hơi RBW đen láy
Chiếc xe nhanh chóng đã rời khỏi biệt thự
" Cậu đừng giận Uy nữa "
" Sao chị biết "
Cậu ngạc nhiên mở thật to cặp mắt mình nhìn xuống Tần Nhi lúc này được Gia Uy ôm trọn vào lòng
" Tôi cũng là em nên vẻ mặt như vậy tôi đều biết "
Vương Tôn bất ngờ khi cô nói như thế , bất ngờ vì Tần Nhi không phải con một của Tần Gia chẳng lẽ cô còn anh hay chị nào
Cô biết vẻ mặt ngớ đến làm người khác phải bật cười vì bộ mặt ngốc đó của cậu
Không biết hai người này có phải là anh em ruột thịt hay không sao lại khác đến như thế
Một người trên thế giới này dù không nói ra cũng có thể nhìn thấu
Một người có nói hay nói cũng chẳng biết đến đó là gì
Họ chỉ một điểm chung khi làm việc trên thuơng trường nghiêm túc , tàn nhẫn vô tình như nhau ngoài ra không nghĩ họ là anh em
" Tôi còn người anh nhưng chuyện 5 năm trước tôi và anh đã xa cách anh tôi đã mất tích sau lần đó "
" Em xin lỗi chị dâu không cố ý gợi ra nổi buồn của ...
.
. Chị "
Lời nói càng nhỏ dần đi khuôn mặt lập tức ụp xuống đất không còn dám nhìn trực diện vì quá xấu hổ
Vương Gia Uy ngồi kế bên thu hết cuộc trò chuyện giữa hai người vào cặp mắt chim ưng của mình
Bất ngờ nở nụ cười thoả mãn điều gì đó , khom người hôn nhẹ lên bờ má hồng hào của cô
" Anh cười gì "
" Cười vì cũng có một ngày Vương Tôn cậu em trai quỹ quái này biết lỗi là gì "
Sự xấu hổ chưa kịp dứt thêm câu nói châm chọc của anh mình mà cơn xấu hổ càng dân đến đỉnh điểm
Cô cười cho sự yêu thương đùm bọc của hai anh em nhà họ Vương này
Cô luôn nghĩ với một người không biết thường hoa tiếc ngọc , tàn nhẫn đến vô tình
Đằng sau đó , một chút trách nhiệm của người anh trai cưng chiều , yêu thương đứng ra bảo vệ đứng ra làm chổ dựa an toàn cho em trai mình
Như thế cô cũng an tâm khi ở cạnh anh suốt cuộc đời sau này
Sống với một người mà cô dành hết thanh xuân tuổi đẹp của một đời con gái cho anh
Bên anh là nơi dù gặp nguy hiểm phong ba bão táp nhưng chỉ khi có anh là cảm giác an toàn bình yên
Dù có xảy ra chuyện gì bất trắc cô biết anh sẽ đứng ra dùng cả mạng sống của mình để bảo vệ cô
Ngay cả cậu em trai của mình anh cũng sẽ dùng đến mọi cách , mọi quyền lực để bảo vệ để chắc chắn rằng người của anh an toàn tuyệt đối