Vương Phi Độc Sủng

Vương Phi Độc Sủng

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Ngọc Tuyết
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 170,942
Đánh giá:                      
Xuyên Không
Truyện Teen
     
     

- " Bảo bối trở lại đi con ,

chỉ cần con tỉnh lại phụ thân sẽ đáp ứng mọi yêu cầu mà con muốn " : Lưu tể tướng một thân tang phục , nghẹn ngào muốn rơi lệ.

- " Tam muội,

muội là con sâu ngủ hay sao chứ , đại ca rất nhớ muội , muội hãy tỉnh lại đi , chỉ cần muội tỉnh lại huynh sẽ đưa muội đến Chương Châu chơi đùa được không " : Thiên Long đau lòng hai tay siết chặt lại đến nỗi muốn chảy máu , giọng điệu lưu luyến khẩn cầu.

- " Nghi nhi muội tỉnh lại đi, tam ca sẽ dẫn muội đi ăn những món mà muội thích , hay là chúng ta sẽ mua những thứ muội thích vậy nên hãy tỉnh lạ đi " : Thiên Vũ gào khóc đến lạc giọng ,

hai tay chàng bám chặt thành quan tài nhẹ giọng gọi nàng .

" Đã đến giờ đưa tam tiểu thư nhập thổ " : tiếng một người đàn ông dõng dạc la lên , mẫu thân nàng nức nở , kích động rồi ngất đi khiến mọi người trong Lưu gia lo lắng ,

Lưu tể tướng cho người đưa bà về phòng .

-"Ưm...

ưm.

.

ưm.

.

.

.

.

ưm

- Đây là đâu thiên đường hay địa ngục ,

lẽ nào mình đã chết rồi sao ": trong tiềm thức Tuyết Nghi nghe có tiếng khóc vang vọng bên tai , cảm giác bực bội vì ồn ào , nàng từ từ mở mắt ra , đánh giá xung quanh , nàng thấy mình đang nằm trong một cái quan tài bên cạnh lại xuất hiện hai người đàn ông đang từ từ đóng nắp quan tài lại ,

nàng hỏang hốt la lên .

- " Á .

.

.

.

.

.

.

.

.

. á .

.

.

.

.

.

.

.

. các người làm gì vậy mau dừng tay lại ,

các người tính chôn sống tôi sao " : Tuyết Nghi thất thanh la lớn ,

hai tay vươn ra đập nắp cửa nắp quan tài , nàng cố gắng để những người xung quanh cảm nhận được sự tồn tại của mình .

-" Á.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

á.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

,

á tử thi hồi sinh , cứu tôi với " : mọi người chạy tán loạn , kẻ thì chôn chân tại chỗ tái xanh mặt lại , xung quanh hết sức hỗn độn .

- Lưu Diệp Vân cùng hai nhi tử của mình nghe thấy giọng nói đó thì hết sức vui mừng chạy đến bên cạnh quan tài , giọng điệu vui mừng không che giấu cảm súc .

- " Bảo bối con trở lại rồi "

- " Con sâu ngủ này cuối cùng muội cũng chịu tỉnh , làm hại người làm huynh trưởng như ta lo lắng " : Thiên Long nghiêm khắc trách cứ nhưng ánh mắt đã bán đứng chàng .

- " Nghi nhi của nhị ca "

Mọi người ở trong phủ thấy vậy vui mừng ra mặt , cha và các anh của nàng sung sướng chạy ôm chầm lấy cô ,

mang cô ra khỏi quan tài.

" Nghi nghi đưa tay đây đại ca bế muội xuống ": chàng vui mừng ra mặt bế nàng xuống đất.

- " Người đâu mau dọn bữa lên cho tiểu thư ngủ lâu như vậy tiểu thư chắc đói lắm rồi " : Lưu Tể Tướng nghiêm giọng ra lệnh ,

sau đó ông dẫn nàng đến phòng ăn để dùng bữa .

-" phụ thân Nghi nhi đã trở về với chúng ta , người nói chuyện với muội muội đi , để con vào nói với mẫu thân tin tốt này cho người hết đau lòng " : Thiên Long lật đật chạy vào phòng Lưu phu nhân thông báo .

- Vốn đang mờ mịt không biết phải làm sao lại thấy người khác nhìn mình bằng ánh mắt kì lạ làm Tuyết Nghi bực bội , nàng thấy khó chịu lên tiếng .

- " các người là ai sao lại nhìn ta, trên mặt của ta có dính gì hay sao mà các người nhìn ta kĩ vậy " Lưu Diệp Vân và Thiên Vũ trợn tròn mắt nhìn nhau .

-" nhi nữ à , con không nhận ra ta sao ,

ta là phụ thân của con và người này là nhị huynh Thiên Vũ luôn yêu thương con kia mà": ông mịt mờ nhìn nàng ,

giọng run run tay chỉ vào Thiên Vũ nói với nàng .

-" Đúng vậy ta thật sự không biết các người " nàng nhìn họ khẳng định một cách vô tư .

-" phụ thân người đừng lo lắng ,

để con bắt mạch cho tiểu muội xem thế nào ":Thiên Vũ nhanh nhẹn cầm tay cô bắt mạch .

-" phụ thân , mạch đập của muội ấy ổn định con nghĩ muội ấy có thể bị mất trí nhớ " : chàng trầm thấp.

-" mâ´.

.

.

.

.

t.

.

.

.

mất trí sao ": ông bàng hoàng nhìn Tuyết Nghi .

-" gì chứ tôi không hề biết các người càng không hề bị mất trí ": nàng nhìn Lưu Diệp Vân cùng Thiên Vũ lên tiếng khẳng định .

-" muội ấy tỉnh lại là tốt rồi phụ thân người đừng buồn nữa ,

bây giờ con đưa muội ấy về Thủy Vân Các nghỉ ngơi trước phụ thân người cũng nghỉ đi ": Thiên Vũ lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt và dẫn cô đi.

**********

Thủy Vân Các

- " Nghi nhi muội đi nghỉ đi ngày mai ta đến thăm muội " : Thiên Vũ âu yếm nhìn nàng nói , mặc dù vẫn rất ấm ức nhưng nàng lại mỉm cười dịu dàng lên tiếng .

-" được rồi huynh đi đi , ta chúc huynh ngủ ngon " : Tuyết Nghi mỉm cười rạng rỡ nói , khi Thiên Vũ mất dạng cô cũng vào phòng , bước vào cô đã thấy có một cô gái đang trải giường cho mình , nhìn thấy cô bước vào cô gái hành lễ .

-" tiểu thư , giường đã chuẩn bị xong người cần gì xin nói với nô tì " : cô gái nhanh nhẹn nói .

-" cô là ai ? đến đây làm gì " : Tuyết Nghi ngạc nhiên khi thấy cô .

-" tiểu thư nô tì là Tử Lăng , sáng nay mới đến làm việc , công việc của nô tì là chăm sóc người " : cô gái đơn ngập ngừng nói .

-" thôi được rồi ,

nhưng mà ở chỗ của ta không có chủ tớ , chỉ có tỷ muội thôi cho nên ngươi đừng gọi ta là tiểu thư có biết chưa " : cô lạnh lùng nói

- " nô tì không dám thưa tiểu thư , đây là phạm tội bất kính " : Tử Lăng run rẩy nói sắc mặt xanh xao .

-" cũng được tùy cô , nếu cô không chịu gọi ta như vậy thì cô không cần ở chỗ này nữa ": Tuyết Nghi không thèm nhìn người đứng cạnh , môi nhếch lên cười quỷ dị , trắng trợn uy hiếp .

-" tiểu thư xin đừng đuổi nô tì , nhà nô tì nghèo cho nên xin người đừng đuổi nô tì " : Tử Lăng quỳ xuống cầu xin cô

- " ta cho cô chọn một là gọi hai là đi ta không ép " : Tuyết Nghi cợt nhả nhìn nàng nói , giọng tràn đầy bực bội không nhượng bộ .

- " dạ nô tì ở " : Tử Lăng run rẩy nhìn chủ nhân của mình nói , khiến ai đó cười đắc ý , dịu dàng nâng người đang quỳ đứng dậy ,

nhẹ giọng .

- " được rồi muội đứng lên đi ,

bây giờ ta muốn đi tắm muội pha nước giúp ta , nhớ bỏ thêm hoa nhài vào nữa ta thích hoa nhài " .

- " dạ tỷ , muội đi ngay " : Tử Lăng toát mồ hôi lạnh chạy nhanh , một canh giờ sau Tử Lăng trở lại Thủy Vân Các , Tuyết Nghi đang ngồi trên nhuyễn tráp , tay lại đang cầm miếng táo bỏ vào miệng , thấy nàng bước vào Tuyết Nghi lên tiếng .

- " nước đã chuẩn bị xong rồi sao "

- " dạ tỷ nước đã chuẩn bị xong , để muội giúp tỷ thay y phục " : Tử Lăng tiến đến nhưng bị Tuyết Nghi từ chối .

- " không cần đâu ta muốn tự mình tắm muội ra ngoài đi " : nói xong nàng tự tay cởi từng kiện y phục ra , từ từ cơ thể nàng hiện ra làn da trắng mịn màng ,

cùng vòng eo thon gọn tiếp đến nàng bước vào bồn nước từ từ ngụp lặn , sau khi tắm xong nàng cũng tự thay y phục rồi mới cho Tử Lăng vào , dường như nhớ ra điều gì nàng quay sang nói với Tử Lăng .

- " Tử Lăng ta hỏi muội đây là đâu muội biết không " : Tuyết Nghi nghiêm túc hỏi.

-" tỷ đây là Mạc Vân Quốc ,

tỷ có cha làm Tể Tướng đương triều , mẹ tỷ là Quận Chúa , đại thiếu gia làm Đại Học Sỹ và nhị thiếu gia thì làm Tướng Quân nhưng sao tỷ lại hỏi không lẽ tỷ quên sạch sẽ luôn à " : Tử Lăng ngạc nhiên nói .

-" uhm , thôi được rồi muội về ngủ đi ngày mai chúng ta ra ngoài chơi " : nàng mong chờ nói .

-"dạ tiểu à không tỷ ": cô cũng hào hứng nói .

******* Phủ Tể Tướng

Hôm nay là ngày đầu tiên từ sau khi cô xuyên qua , mọi người đã tất bật đi làm việc chỉ có cô là vẫn đang ngủ , vì cả đêm hôm qua có ngồi nghĩ về nhà ở thế kỷ 21 cho nên lúc gần sáng cô mới ngủ , trong lúc mơ màng cô thấy có người lay người gọi cô .

-" tỷ dậy đi mặt trời đã lên cao rồi , hôm qua tỷ nói sẽ dẫn muội đi chơi mà , tỷ mau dậy đi ": Tử Lăng làm nũng gọi Tuyết Nghi .

-"ưm.

.

.

.

.

ưm.

.

.

.

.

.

ưm ta dậy rồi đừng lay nữa " : nói xong nàng lật đật rửa mặt , rồi nhanh chóng thay y phục , nàng mặc bộ y phục màu hồng phấn khiến cho Tử Lăng phải thất thần nói .

- " tỷ giống tiên nữ hạ phàm lắm ,

thật sự rất đẹp " :

- nhìn Tuyết Nghi bây giờ rất giống một đóa sen mới nở không nhiễm bụi trần ,

sau đó hai cô lén lút chuồn đi chơi ,

*********