hắn đưa nó về khách sạn ,
suốt quãng đường đi ,
ko ai ns với ai câu nào mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng
_Nghỉ đi ,
chiều tôi đưa cô về
_ừm ,
a có sao ko
_ko , khi về coi như chuyện này chưa xảy ra và tôi với cô cũng ko quen biết ,
ok
_...
.
.
_nó có nói được gì đâu cơ chứ vốn dĩ là thế mà nhưng sao lòng nó đau wa
nó vào phòng mà nghĩ liên miên
bươm bướm bay ,
,
,
bay (nhạc chuông của nó đấy ,
chap trước mình nhắc rồi )
_alo ,
Vân nhi xin nghe
_nhi hả ,
mình nè
_ô hay .
.
.
mình nào? tên kia bị điên ak ,
ai quen chứ ,
ko nói là tôi cúp máy ak
_uk ak .
.
.
mình là Quân đây ,
khổ quá tìm cậu mệt gần chết
_ô ,
,
,
sao phải tìm mình ,
cậu tìm mình có chuyện gì sao
_ak ,
ko ,
,
mình chỉ lo cậu xảy ra chuyện thôi ,
ko sao chứ
_.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
_mình mà cũng có người lo cho ak
_nè ,
cậu sao vậy
_hihi ,
ko sao ,
mình đang ở quê .
mai mình về, vẫn đi học bình thường ko phải lo cho mình _ nếu là ngày trước thì nó rất thích được người khác quan tâm đến mình nhưng bây h thì nó ko cần
_uk
_mà sao cậu biết số mình vậy
_ak ,
dễ lắm ,
Như ngọc cho
_Vậy ak ,
thôi mình cúp máy đây _nó cười cho tình bạn ,
nhưng ko sao cuộc đời nó vốn đã vậy zùi vốn đã định một thời gian nữa nó sẽ kể cho Như ngọc nghe về quá khứ của nó .
,
nó là thế khi nó tin tưởng ai nó sẽ cho người đó biết về quá khứ của mình và sẽ cho người đó biết về tính cách thứ hai của nó ,
nó sẽ tin tưởng người đó tuyệt đối ,
nhưng chưa có ai làm nó tin tưởng cả ,
chắc mãi mãi sẽ ko có ai bởi vì số phận nó đã định sẵn đành phải chấp nhận thôi
Sau khi hắn đưa nó về nhà ,
nó lập tức thay quần áo còn đi làm ko tháng này bị trừ lương thì chết
Hôm nay quả là một ngày mệt mỏi đối với nó ,
tại sao cuộc sống lại nhiều bon chen đến vậy ,
thôi quên đi ,
mong rằng cuộc sống êm đềm sẽ trở lại
_alo ,
_là Như ngọc gọi đến sao
_mình
_uk ,
tôi biết
_cậu gặp mình được ko
_tôi ,
đang bận
_cậu ở đâu ,
mình sẽ đến
_tôi đã nói là tôi bận mà
_gặp mình chút đi ,
một chút thôi
_haiz ,
được rồi ,
qua quán kem ngày trước đi
_uk,
mình đợi cậu
)_uk
Nó là thế Như ngọc đã ko muốn nó làm bạn mà h lại thế ,
đối với nó một khi tình bạn đã dạn nứt thì ko thể lấy lại được ,
dù cho có chơi lại được với nhau cũng ko thể như xưa ,
nhưng nó muốn đến để hỏi rõ ,
tại sao cô ta lại như vậy
* * *
_cậu đến rồi ak ,
ngồi đi _Như ngọc
_cảm ơn _mặt nó lạnh tanh ko hề có 1 chút gì như hai người bạn đang ngồi với nhau
_cậu uống gì để mình gọi
_cappuchino
_uk ,
cậu vẫn thích như vậy à
_con người ko phải ai cũng thay đổi nhanh chóng
Nét mặt Như ngọc có chút xấu hổ ,
nhưng chỉ 1 chút thôi
_chị ơi cho em hai cốc camppuchino
_vâng ,
xin quý khách đợi một lát
_vâng
_Như ngọc nắm lấy tay nó ,
_mình làm bạn lại được ko ,
tha thứ cho mình .
.
.
.
Nhi
_tại sao
_tại .
.
.
. tại mình ko thể thiếu người bạn như cậu
_chỉ thế thôi à !
!
!
hứ _nó nhếch môi khinh bỉ
_cậu tha lỗi cho mình đi ,
tại lúc đấy mình bức xúc quá lên đã nói lặng lời với cậu
_bức xúc chuyện gì vậy _giọng nói vẫn lạnh tanh
_cái .
.
.
này ,
,
,
chỉ,
,
,
chỉ, là chuyện gia đình thôi mà _loay hoay
_vậy à !
_nó dùng ánh mắt sắc và nhọn nhìn thấu Như ngọc ,
ánh mắt nghi hoặc
_uk .
.
.
cậu tha thứ cho mình nha
_mình nói cho cậu biết ,
cái cốc khi nó đã sứt thì ko thể lành lại được vì vậy mình biết cậu cũng có thể ko cố ý nói vậy ,
nhưng chắc chắn cậu đã ko còn muốn làm bạn với tớ rồi đúng ko _nó đổi cách xưng hô ,
bởi vì đây sẽ là lần cuối nó liên quan đến Như ngọc
_ko ,
mình xin lỗi mà Nhi
_ko ,
tôi ko thể ,
xin lỗi tôi ko thể _nói rồi nó đứng dậy ,
thà ko cần ai quan tâm còn hơn là chỉ ngoài mặt ,
mà nó cũng có người quan tâm ư !
hahahahaha ,
,
,
vậy là nó lại tự chế giễu chính bản thân của mình ,
cũng hay ,
,
.
Hình như nó chưa nhận ra được 1 điều tính cách thứ 2 của nó đang lộ dần
_con bướm bay ,
,
,
bay
_alo
_con gái à
_lại là ông ,
tôi có phải là máy in tiền đâu mà tôi vừa đưa cho ông tuần trước rồi mà
_con gái à ,
con đưa ít quá ,
ko đủ
_nhưng ông bức người vừa thôi chứ ,
tôi lấy ở đâu ra đưa cho ông tiếp
_tao ,
ko quan tâm ,
cho mày 3 ngày sau ,
ko đừng trách ,
nói xong ông ta cúp máy
_ này ,
,
,
,
này .
.
.
.
làm sao đây ,
3 ngày kiếm ở đâu đây ,
,
,
,
chết mất thôi