Chương 1 - RẮN ĐEN TRONG MƠ
Chương 2 - TRUY ĐUỔI KHÔNG THA
Chương 3 - TA LÀ MẶC DẠ
Chương 4 - NGỌC BỘI RẮN ĐEN
Chương 5 - VẤN MỄ NHÀ HỌ TẦN
Chương 6 - BỊ ĐUỔI KHỎI THÔN
Chương 7 - DỜI MỘ GẢ CHO RẮN
Chương 8 - KHÔNG CÓ THÂN RẮN
Chương 9 - KHÔNG THỂ TRỐN THOÁT
Chương 10 - NGƯỜI ĐẤU VỚI ĐỘC RẮN
Chương 11 - QUAN TÀI THÀNH RỒNG
Chương 12 - LIỄU XÀ ĐÔNG PHƯƠNG
Chương 13 - CẶP RẮN ĐEN TRẮNG
Chương 14 - NHỚ LẠI CHUYỆN KHI XƯA
Chương 15 - BIẾT VẬY CHẲNG LÀM
Chương 16 - XÀ BÀ RA KHỎI QUAN TÀI
Chương 17 - DÙNG RẮN TRẤN ÁP QUAN TÀI
Chương 18 - TỰ TẠO ÁC NGHIỆT
Chương 19 - CƠN GIẬN CỦA XÀ BÀ
Chương 20 - KHÔNG THỂ CHẠY TRỐN
Chương 21 - LẤY TA ĐI
Chương 22 - THẤT VỌNG RỜI ĐI
Chương 23 - NGƯỜI VÀ RẮN CÓ ĐIỀU KHÁC BIỆT
Chương 24 - GIẤU PHỤ NỮ
Chương 25 - BẢN DANH SÁCH KỲ LẠ
Chương 26 - MỆNH CĂN VÔ HẬU
Chương 27 - THIÊN NHÃN THẦN TOÁN
Chương 28 - MUÔN DÂN CÓ TỘI GÌ
Chương 29 - DÙNG MẠNG ĐỔI MẠNG
Chương 30 - NÓI EM BẰNG LÒNG
Chương 31 - DÙNG THỦ ĐOẠN
Chương 32 - YÊU CẦU QUÁ ĐÁNG
Chương 33 - CHỈ LÀ SỰ KHỞI ĐẦU
Chương 34 - MỞ QUAN TÀI TRẤN THI
Chương 35 - MỘT CUỘC GIAO DỊCH
Chương 36 - TRỞ VỀ LÀNG MỘT CÁCH KỲ LẠ
Chương 37 - ĐẦU THAI LẦN NỮA
Chương 38 - HỦY DIỆT TOÀN BỘ THÔN LÀNG
Chương 39 - PHẢI NÊN BIẾT
Chương 40 - CÁCH ĐỂ TIẾP TỤC
Chương 41 - SONG XÀ XƯƠNG QUAI XANH
Chương 42 - GIAO DỊCH
Chương 43 - TẠM THỜI BẢO VỆ
Chương 44 - ĐÁM CƯỚI MA MẤT XÁC
Chương 45 - BA NGÀN PHÙ SINH
Chương 46 - NGƯỜI CHẾT SỐNG LẠI
Chương 47 - ĐƯA EM ĐI
Chương 48 - ẤP GÀ GIẤU RẮN
Chương 49 - RƯỢU RẮN TRỢ HỨNG
Chương 50 - KHÔNG MUỐN LỪA EM.
Chương 51 - NHẶT RẮN NGÂM RƯỢU
Chương 52 - SẮP SINH
Chương 53 - TƯƠNG CHIẾN THÀNH NGHIỆN
Chương 54 - CƯỚP LẤY SỨC SỐNG
Chương 55 - MIỄN LÀ BẠN CÒN SỐNG
Chương 56 - CON GÁI NHÀ HỌ LONG
Chương 57 - NHÀ HỌ VU KHỐNG CHẾ RẮN
Chương 58 - LẤY THÂN LÀM DẪN
Chương 59 - MỘT GIỌT NƯỚC MẮT
Chương 60 - ĐEN TRẮNG TƯƠNG GIAO
Chương 61 - HỦY DIỆT QUAN TÀI RẮN
Chương 62 - LẤY MẠNG ĐỔI MẠNG
Chương 63 - DÙNG MẠNG PHÁ VỠ TÌNH THẾ
Chương 64 - NHÌN THẤY QUAN TÀI RẮN
Chương 65 - DẤU VẾT CỦA QUAN TÀI RẮN
Chương 66 - XƯƠNG QUAI XANH TƯƠNG TỰ
Chương 67 - XẠ NGƯ NHÀ HỌ CỐc
Chương 68 - BÀO THAI RẮN TRONG BỤNG
Chương 69 - THÂN PHẬN GÌ
Chương 70 - TRẤN ÁP QUAN TÀI RẮN
Chương 71 - MẶC DẠ QUAN TÀI RẮN
Chương 72 - PHẢI HAY LÀ KHÔNG
Chương 73 - RẮN HÒA VÀO NÃO
Chương 74 - TRỰC TIẾP GIẾT CHẾT
Chương 75 - THI THỂ NAM SINH CON
Chương 76 - NGUYỆN VỌNG TỐT ĐẸP
Chương 77 - THAI RẮN PHI SINH.
Chương 78 - GẠO TRẮNG MỌC MẦM
Chương 79 - PHÙ NGÀN NHÀ HỌ LONG
Chương 80 - PHẢI THU PHÍ
Chương 81 - NẾU KHÔNG PHẢI
Chương 82 - GIẾT GÀ DỌA KHỈ
Chương 83 - DỤ QUỶ THAI
Chương 84 - MẮT THẤY LIỀN SỢ
Chương 85 - KHÔNG LÙI
Chương 86 - ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ CÔ
Chương 87 - CHỈ CẦN LỢI ÍCH
Chương 88 - LÀM NGƠ
Chương 89 - BIẾN THÀNH RUỒI
Chương 90 - KHÔNG CÓ NẾU NHƯ
Chương 91 - ĐAU TẬN XƯƠNG TỦY
Chương 92 - LẦN SAU LẠI THỬ TIẾP
Chương 93 - NGƯỜI BIẾN MẤT
Chương 94 - DƯỚI NƯỚC CHE GIẤU QUAN TÀI
Chương 95 - CHÍN CÂY ĐINH TRẤN THI
Chương 96 - BÁT TÀ PHỤ QUAN
Chương 97 - MỞ RỘNG PHẠM VI
Chương 98 - QUAN TÀI SỐNG NUỐT NGƯỜI
Chương 99 - TỤ TẬP GÂY CHUYỆN
Chương 100 - TRỞ THÀNH BỐ TRẺ
Chương 101 - LẤY THÂN CÙNG ÁP
Chương 102 - HUNG ÁC
Chương 103 - DỤ RẮN RA KHỎI HANG
Chương 104 - CHUYỆN KHÓ NÓI
Chương 105 - MỘT LOẠI NHÂN QUẢ
Chương 106 - CHỒNG CHẤT
Chương 107 - ĐÃ ĐOÁN ĐƯỢC
Chương 108 - TRÂU RƠI XUỐNG GIẾNG
Chương 109 - GIUN TRONG NƯỚC
Chương 110 - TỘI ÁC KHẮP THÔN
Chương 111 - NGƯỜI CỰC ĐỘC ÁC
Chương 112 - TÂM CẢM ỨNG
Chương 113 - CÓ LẠNH CÓ NÓNG
Chương 114 - CHỜ MỘT ĐÁM MÂY
Chương 115 - ẤM LẠNH TRONG NHÂN GIAN
Chương 116 - LẤY RƯỢU DỤ RẮN
Chương 117 - CHẾT HẾT LÀ TỐT
Chương 118 - CẢ THÔN CHẾT HẾT
Chương 119 - TÔI SẼ KHÔNG CHẾT
Chương 120 - HOÀN TOÀN TIN TƯỞNG
Chương 121 - PHÂN CHIA
Chương 122 - THỊT THÁI TUẾ SỐNG
Chương 123 - NƠI NUÔI DƯỠNG
Chương 124 - PHẢI GẶP TỔNG TỔNG GIÁM ĐỐC MÂU
Chương 125 - Ở BÊN CẠNH BẢO VỆ EM
Chương 126 - VỢ CHỒNG MỘT THỂ
Chương 127 - KHÔNG THỂ LỘ RA
Chương 128 - OAN OAN TƯƠNG BÁO
Chương 129 - GIỮ LỜI HỨA
Chương 130 - ĐỘT NHIÊN VỠ NÁT
Chương 131 - NẢY SINH CHẤP NIỆM
Chương 132 - CÙNG NHAU ĐỐI MẶT
Chương 133 - XÀ TINH BẢN THÂN
Chương 134 - LIVESTREAM KỲ LẠ
Chương 135 - KHÔNG CẦN QUẢN NỮA
Chương 136 - CỨ TỪ TỪ
Chương 137 - GIẢI THÍCH CHO NHAU
Chương 138 - KHÔNG THỂ CỬ ĐỘNG LUNG TUNG
Chương 139 - NGƯỜI ĐÀN BÀ HÓA RẮN
Chương 140 - MỘT BÁT MÌ
Chương 141 - MUỐN XÀ THAI
Chương 142 - CẢM THẤY MỪNG RỠ
Chương 143 - CHO MỘT CƠ HỘI
Chương 144 - ĐẾN LƯỢT EM CHỦ ĐỘNG
Chương 145 - KHỞI ĐỘNG TÀ QUAN
Chương 146 - HAI QUAN TÀI NUỐT NHAU
Chương 147 - MỘT CHÚT DỊU DÀNG
Chương 148 - NỖI ĐAU CẮT TÓC
Chương 149 - CHUYỆN CAM KẾT
Chương 150 - NƠI LÀM QUAN TÀI
Chương 151 - TOÀN MÁU RẬN
Chương 152 - ÂM THANH LẠ TRONG PHÒNG
Chương 153 - CHỈ HỎI HIỆN TẠI
Chương 154 - BIẾN SỐ LẠI TỚI
Chương 155 - LONG DUY THẬT
Chương 156 - ĐỀU LÀ ĐỒ BỎ
Chương 157 - KHI THẬT LÀM THẬT
Chương 158 - YÊU VÀ KHÔNG YÊU
Chương 159 - DỤ RẮN RA KHỎI HANG
Chương 160 - MỘT TẤM DA NGƯỜI
Chương 161 - GIỮA ĐẸP VÀ XẤU
Chương 162 - KHÔNG PHẢI LONG DUY
Chương 163 - MUỐN HỎI ĐIỀU GÌ
Chương 164 - VẾT CẮN BIẾN MẤT
Chương 165 - RỘNG RÃI CỞI MỞ
Chương 166 - “Thế Em Đã Chuẩn Bị Xong Chưa?”
Chương 167 - KHÔNG HỀ TỐT CHÚT NÀO
Chương 168 - KHÔNG HỀ ĐÁNG HẬN
Chương 169 - NHÌN THẤY LẪN NHAU
Chương 170 - “Sao Không Nói Với Xà Quân?”
Chương 171 - Thật Sự Có Thăng Long Quan Sao?
Chương 172 - Oán Khí Của Bà Chính Là Bản Thân Bà”
Chương 173 - “Cô Muốn Tôi Giúp Cô Làm Gì?”
Chương 174 - “Đoán Chừng Là Ý Thức Giao Lưu Đi”
Chương 175 - “Đây Chính Là A Bảo À?”
Chương 176 - Không Chịu Cố Gắng
Chương 177 - Đây Có Phải Là Rất Thông Minh Không?”
Chương 178 - “Thầy Không Làm Sai, Thầy Đúng”
Chương 179 - Căn Bản Là Gạt Người!
Chương 180 - Bà Nhắm Mắt Lại Đi
Chương 181 - “Yêu Quái.”
Chương 182 - “Cô Ta Tới Rồi, Đúng Không?”
Chương 183 - Gạo Có Nhiều Đến Đâu Thì Cũng Có Hạn.
Chương 184 - “U Mê Không Chịu Tỉnh Ngộ”
Chương 185 - “Người Về Trước Đi, Ta Sẽ Giải Quyết Chuyện Ở Đây”
Chương 186 - “Ngươi Cũng Nên Biết Chuyện Này Có Nghĩa Là Gì Chứ?”
Chương 187 - Không Thể Sống Lại Hoàn Toàn
Chương 188 - Không Kiểm Soát Được
Chương 189 - Người Vợ Cưới Bảy Ngày
Chương 190 - Người Trả Nổi Không?
Chương 191 - Ta Chỉ Có Thể Bảo Vệ Em
Chương 192 - Cái Gì Gọi Là Thăng Long Quan
Chương 193 - Thần Sẽ Khiến Người Ta Sinh Lòng Kính Phục
Chương 194 - Miệng Đầy Máu Tươi.
Chương 195 - Vậy Rắn Thai Trong Bụng Tôi Thì Sao?
Chương 196 - Cái Quỷ Thai Này Ư?
Chương 197 - Cô Tôi Cũng Coi Như Là Bạn Bè
Chương 198 - Cứu Được Người Nào Hay Người Đó
Chương 199 - Cô Chạy Không Thoát Đâu
Chương 200 - Thả Cho Cô Ấy Về Đi!
Chương 201 - Tôi Còn Có Lựa Chọn Sao?
Chương 202 - Cô Chuẩn Bị Xong Chưa?
Chương 203 - Tôi Không Còn Là Long Duy Nữa
Chương 204 - Là Phi Vũ Môn
Chương 205 - Chính Là Để Ngăn Chặn Mái Tóc Của Cô
Chương 206 - Ta Sẽ Tiễn Em Một Chặng Đường
Chương 207 - Ta Chờ Em Trở Về
Chương 208 - Nguyễn Sinh Chi Độc
Chương 209 - Nghèo Đến Mức Như Vậy Sao?
Chương 210 - Tôi Cõng Cô Lên Núi
Chương 211 - Đây Chính Là Long Duy À?
Chương 212 - Đây Chính Là Vấn Thiên Tông?
Chương 213 - Đây Chính Là Tứ Sư Huynh Hà Hoan
Chương 214 - Vậy Bát Máu Độc Này Của Ông?
Chương 215 - Xà Quân Hi Sinh Rất Lớn
Chương 216 - Cô Còn Không Thể Tin Tưởng Sao?
Chương 217 - Ta Sẽ Thoả Hiệp
Chương 218 - Lại Gọi Ta Làm Gì?
Chương 219 - Không Có Chuyện Gì Khác Thì Đừng Tìm Tôi
Chương 220 - Làm Sao Lại Đến Đây?
Chương 221 - Chúng Tôi Cũng Lên Núi!
Chương 222 - Vậy Thì Xem Cô Có Sợ Chết Hay Không?
Chương 223 - Đây Là Thành Ý Của Chúng Tôi!
Chương 224 - Bản Thân Xà Quân Cũng Là Tà Quan Linh
Chương 225 - Cô Biết Điều Đấy
Chương 226 - Đến Tìm Tôi Làm Gì?
Chương 227 - Sẽ Chỉ Có Một Con Đường Chết Thôi
Chương 228 - Thật Ra Tối Hơi Hối Hận
Chương 229 - Chúng Ta Cũng Có Thể Vui Vẻ Như Vậy!
Chương 230 - Năm Đó Cũng Là Như Vậy
Chương 231 - Tôi Tiễn Cô Một Đoạn Vậy
Chương 232 - Cô Gọi Điện Thoại Hỏi Thử Xem
Chương 233 - Mọi Người Đừng Sốt Ruột
Chương 234 - Cô Ta Không Sợ Lửa
Chương 235 - Ông Ta Đã Hạ Quyết Tâm
Chương 236 - Cũng Có Người.
Chương 237 - Bởi Vì Em Muốn Đi
Chương 238 - “Lúc Nào Thì Bắt Đầu?"
Chương 239 - Chỉ Có Quan Tài Rắn Có Thể Ngăn Cản
Chương 240 - Cũng Sẽ Có Cách Lấp Hố Sụt Này
Chương 241 - Xà Quân Không Muốn Sao?
Chương 242 - Có Cảm Giác Sùng Bái
Chương 243 - Khó Mà Lui
Chương 244 - Không Thể Thoát Khỏi Đây?
Chương 245 - Cô Là Ai?
Chương 246 - Chỉ Là Cùng Một Huyết Mạch Mà Thôi
Chương 247 - Chính Xác Thì Nó Có Nghĩa Là Gì?
Chương 248 - "Cô Đốt Lửa À?
Chương 249 - Chương 249
Chương 250 - Tôi Tự Mình Tới
Chương 251 - Không Phải Là Vì Anh
Chương 252 - Âm Mưu Của Lừa Gạt Tôi
Chương 253 - Gặp Lại Tiêu Tinh Diệp
Chương 254 - Long Gia Huyết Mạch
Chương 255 - “Tôi Là Quỷ Thai.”
Chương 256 - . Quay Trở Lại Chỉ Là Sự Lừa Gạt Của Long Duy
Chương 257 - Tôi Là Tội Đồ
Chương 258 - : Đi Thôn Hoài Long
Chương 259 - Tự Lựa Chọn Cho Chính Mình
Chương 260 - Cùng Hoá Thành Tro Tàn
Chương 261 - Tôi Dẫn Cô Xuống
Chương 262 - Nghi Ngờ Của Mặc Dạ
Chương 263 - Đau Lòng
Chương 264 - Tất Cả Đều Tỉnh Lại
Chương 265 - Mặc Dạ Nhìn Lại
Chương 266 - Không Còn Sống Lâu Nữa
Chương 267 - Ngày Tận Thế.
Chương 269 - Phù Văn Trong Giếng.
Chương 270 - Thủy Quái
Chương 271 - Rồng Cổ
Chương 272 - Cầu Hôn Trong Giếng Cổ
Chương 273 - Chương 273
Chương 274 - Chương 274
Chương 275 - Một Con Dao Sau Lưng
Chương 276 - Không Cùng Một Tộc
Chương 1 - RẮN ĐEN TRONG MƠ
Chương 2 - TRUY ĐUỔI KHÔNG THA
Chương 3 - TA LÀ MẶC DẠ
Chương 4 - NGỌC BỘI RẮN ĐEN
Chương 5 - VẤN MỄ NHÀ HỌ TẦN
Chương 6 - BỊ ĐUỔI KHỎI THÔN
Chương 7 - DỜI MỘ GẢ CHO RẮN
Chương 8 - KHÔNG CÓ THÂN RẮN
Chương 9 - KHÔNG THỂ TRỐN THOÁT
Chương 10 - NGƯỜI ĐẤU VỚI ĐỘC RẮN
Chương 11 - QUAN TÀI THÀNH RỒNG
Chương 12 - LIỄU XÀ ĐÔNG PHƯƠNG
Chương 13 - CẶP RẮN ĐEN TRẮNG
Chương 14 - NHỚ LẠI CHUYỆN KHI XƯA
Chương 15 - BIẾT VẬY CHẲNG LÀM
Chương 16 - XÀ BÀ RA KHỎI QUAN TÀI
Chương 17 - DÙNG RẮN TRẤN ÁP QUAN TÀI
Chương 18 - TỰ TẠO ÁC NGHIỆT
Chương 19 - CƠN GIẬN CỦA XÀ BÀ
Chương 20 - KHÔNG THỂ CHẠY TRỐN
Chương 21 - LẤY TA ĐI
Chương 22 - THẤT VỌNG RỜI ĐI
Chương 23 - NGƯỜI VÀ RẮN CÓ ĐIỀU KHÁC BIỆT
Chương 24 - GIẤU PHỤ NỮ
Chương 25 - BẢN DANH SÁCH KỲ LẠ
Chương 26 - MỆNH CĂN VÔ HẬU
Chương 27 - THIÊN NHÃN THẦN TOÁN
Chương 28 - MUÔN DÂN CÓ TỘI GÌ
Chương 29 - DÙNG MẠNG ĐỔI MẠNG
Chương 30 - NÓI EM BẰNG LÒNG
Chương 31 - DÙNG THỦ ĐOẠN
Chương 32 - YÊU CẦU QUÁ ĐÁNG
Chương 33 - CHỈ LÀ SỰ KHỞI ĐẦU
Chương 34 - MỞ QUAN TÀI TRẤN THI
Chương 35 - MỘT CUỘC GIAO DỊCH
Chương 36 - TRỞ VỀ LÀNG MỘT CÁCH KỲ LẠ
Chương 37 - ĐẦU THAI LẦN NỮA
Chương 38 - HỦY DIỆT TOÀN BỘ THÔN LÀNG
Chương 39 - PHẢI NÊN BIẾT
Chương 40 - CÁCH ĐỂ TIẾP TỤC
Chương 41 - SONG XÀ XƯƠNG QUAI XANH
Chương 42 - GIAO DỊCH
Chương 43 - TẠM THỜI BẢO VỆ
Chương 44 - ĐÁM CƯỚI MA MẤT XÁC
Chương 45 - BA NGÀN PHÙ SINH
Chương 46 - NGƯỜI CHẾT SỐNG LẠI
Chương 47 - ĐƯA EM ĐI
Chương 48 - ẤP GÀ GIẤU RẮN
Chương 49 - RƯỢU RẮN TRỢ HỨNG
Chương 50 - KHÔNG MUỐN LỪA EM.
Chương 51 - NHẶT RẮN NGÂM RƯỢU
Chương 52 - SẮP SINH
Chương 53 - TƯƠNG CHIẾN THÀNH NGHIỆN
Chương 54 - CƯỚP LẤY SỨC SỐNG
Chương 55 - MIỄN LÀ BẠN CÒN SỐNG
Chương 56 - CON GÁI NHÀ HỌ LONG
Chương 57 - NHÀ HỌ VU KHỐNG CHẾ RẮN
Chương 58 - LẤY THÂN LÀM DẪN
Chương 59 - MỘT GIỌT NƯỚC MẮT
Chương 60 - ĐEN TRẮNG TƯƠNG GIAO
Chương 61 - HỦY DIỆT QUAN TÀI RẮN
Chương 62 - LẤY MẠNG ĐỔI MẠNG
Chương 63 - DÙNG MẠNG PHÁ VỠ TÌNH THẾ
Chương 64 - NHÌN THẤY QUAN TÀI RẮN
Chương 65 - DẤU VẾT CỦA QUAN TÀI RẮN
Chương 66 - XƯƠNG QUAI XANH TƯƠNG TỰ
Chương 67 - XẠ NGƯ NHÀ HỌ CỐc
Chương 68 - BÀO THAI RẮN TRONG BỤNG
Chương 69 - THÂN PHẬN GÌ
Chương 70 - TRẤN ÁP QUAN TÀI RẮN
Chương 71 - MẶC DẠ QUAN TÀI RẮN
Chương 72 - PHẢI HAY LÀ KHÔNG
Chương 73 - RẮN HÒA VÀO NÃO
Chương 74 - TRỰC TIẾP GIẾT CHẾT
Chương 75 - THI THỂ NAM SINH CON
Chương 76 - NGUYỆN VỌNG TỐT ĐẸP
Chương 77 - THAI RẮN PHI SINH.
Chương 78 - GẠO TRẮNG MỌC MẦM
Chương 79 - PHÙ NGÀN NHÀ HỌ LONG
Chương 80 - PHẢI THU PHÍ
Chương 81 - NẾU KHÔNG PHẢI
Chương 82 - GIẾT GÀ DỌA KHỈ
Chương 83 - DỤ QUỶ THAI
Chương 84 - MẮT THẤY LIỀN SỢ
Chương 85 - KHÔNG LÙI
Chương 86 - ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ CÔ
Chương 87 - CHỈ CẦN LỢI ÍCH
Chương 88 - LÀM NGƠ
Chương 89 - BIẾN THÀNH RUỒI
Chương 90 - KHÔNG CÓ NẾU NHƯ
Chương 91 - ĐAU TẬN XƯƠNG TỦY
Chương 92 - LẦN SAU LẠI THỬ TIẾP
Chương 93 - NGƯỜI BIẾN MẤT
Chương 94 - DƯỚI NƯỚC CHE GIẤU QUAN TÀI
Chương 95 - CHÍN CÂY ĐINH TRẤN THI
Chương 96 - BÁT TÀ PHỤ QUAN
Chương 97 - MỞ RỘNG PHẠM VI
Chương 98 - QUAN TÀI SỐNG NUỐT NGƯỜI
Chương 99 - TỤ TẬP GÂY CHUYỆN
Chương 100 - TRỞ THÀNH BỐ TRẺ
Chương 101 - LẤY THÂN CÙNG ÁP
Chương 102 - HUNG ÁC
Chương 103 - DỤ RẮN RA KHỎI HANG
Chương 104 - CHUYỆN KHÓ NÓI
Chương 105 - MỘT LOẠI NHÂN QUẢ
Chương 106 - CHỒNG CHẤT
Chương 107 - ĐÃ ĐOÁN ĐƯỢC
Chương 108 - TRÂU RƠI XUỐNG GIẾNG
Chương 109 - GIUN TRONG NƯỚC
Chương 110 - TỘI ÁC KHẮP THÔN
Chương 111 - NGƯỜI CỰC ĐỘC ÁC
Chương 112 - TÂM CẢM ỨNG
Chương 113 - CÓ LẠNH CÓ NÓNG
Chương 114 - CHỜ MỘT ĐÁM MÂY
Chương 115 - ẤM LẠNH TRONG NHÂN GIAN
Chương 116 - LẤY RƯỢU DỤ RẮN
Chương 117 - CHẾT HẾT LÀ TỐT
Chương 118 - CẢ THÔN CHẾT HẾT
Chương 119 - TÔI SẼ KHÔNG CHẾT
Chương 120 - HOÀN TOÀN TIN TƯỞNG
Chương 121 - PHÂN CHIA
Chương 122 - THỊT THÁI TUẾ SỐNG
Chương 123 - NƠI NUÔI DƯỠNG
Chương 124 - PHẢI GẶP TỔNG TỔNG GIÁM ĐỐC MÂU
Chương 125 - Ở BÊN CẠNH BẢO VỆ EM
Chương 126 - VỢ CHỒNG MỘT THỂ
Chương 127 - KHÔNG THỂ LỘ RA
Chương 128 - OAN OAN TƯƠNG BÁO
Chương 129 - GIỮ LỜI HỨA
Chương 130 - ĐỘT NHIÊN VỠ NÁT
Chương 131 - NẢY SINH CHẤP NIỆM
Chương 132 - CÙNG NHAU ĐỐI MẶT
Chương 133 - XÀ TINH BẢN THÂN
Chương 134 - LIVESTREAM KỲ LẠ
Chương 135 - KHÔNG CẦN QUẢN NỮA
Chương 136 - CỨ TỪ TỪ
Chương 137 - GIẢI THÍCH CHO NHAU
Chương 138 - KHÔNG THỂ CỬ ĐỘNG LUNG TUNG
Chương 139 - NGƯỜI ĐÀN BÀ HÓA RẮN
Chương 140 - MỘT BÁT MÌ
Chương 141 - MUỐN XÀ THAI
Chương 142 - CẢM THẤY MỪNG RỠ
Chương 143 - CHO MỘT CƠ HỘI
Chương 144 - ĐẾN LƯỢT EM CHỦ ĐỘNG
Chương 145 - KHỞI ĐỘNG TÀ QUAN
Chương 146 - HAI QUAN TÀI NUỐT NHAU
Chương 147 - MỘT CHÚT DỊU DÀNG
Chương 148 - NỖI ĐAU CẮT TÓC
Chương 149 - CHUYỆN CAM KẾT
Chương 150 - NƠI LÀM QUAN TÀI
Chương 151 - TOÀN MÁU RẬN
Chương 152 - ÂM THANH LẠ TRONG PHÒNG
Chương 153 - CHỈ HỎI HIỆN TẠI
Chương 154 - BIẾN SỐ LẠI TỚI
Chương 155 - LONG DUY THẬT
Chương 156 - ĐỀU LÀ ĐỒ BỎ
Chương 157 - KHI THẬT LÀM THẬT
Chương 158 - YÊU VÀ KHÔNG YÊU
Chương 159 - DỤ RẮN RA KHỎI HANG
Chương 160 - MỘT TẤM DA NGƯỜI
Chương 161 - GIỮA ĐẸP VÀ XẤU
Chương 162 - KHÔNG PHẢI LONG DUY
Chương 163 - MUỐN HỎI ĐIỀU GÌ
Chương 164 - VẾT CẮN BIẾN MẤT
Chương 165 - RỘNG RÃI CỞI MỞ
Chương 166 - “Thế Em Đã Chuẩn Bị Xong Chưa?”
Chương 167 - KHÔNG HỀ TỐT CHÚT NÀO
Chương 168 - KHÔNG HỀ ĐÁNG HẬN
Chương 169 - NHÌN THẤY LẪN NHAU
Chương 170 - “Sao Không Nói Với Xà Quân?”
Chương 171 - Thật Sự Có Thăng Long Quan Sao?
Chương 172 - Oán Khí Của Bà Chính Là Bản Thân Bà”
Chương 173 - “Cô Muốn Tôi Giúp Cô Làm Gì?”
Chương 174 - “Đoán Chừng Là Ý Thức Giao Lưu Đi”
Chương 175 - “Đây Chính Là A Bảo À?”
Chương 176 - Không Chịu Cố Gắng
Chương 177 - Đây Có Phải Là Rất Thông Minh Không?”
Chương 178 - “Thầy Không Làm Sai, Thầy Đúng”
Chương 179 - Căn Bản Là Gạt Người!
Chương 180 - Bà Nhắm Mắt Lại Đi
Chương 181 - “Yêu Quái.”
Chương 182 - “Cô Ta Tới Rồi, Đúng Không?”
Chương 183 - Gạo Có Nhiều Đến Đâu Thì Cũng Có Hạn.
Chương 184 - “U Mê Không Chịu Tỉnh Ngộ”
Chương 185 - “Người Về Trước Đi, Ta Sẽ Giải Quyết Chuyện Ở Đây”
Chương 186 - “Ngươi Cũng Nên Biết Chuyện Này Có Nghĩa Là Gì Chứ?”
Chương 187 - Không Thể Sống Lại Hoàn Toàn
Chương 188 - Không Kiểm Soát Được
Chương 189 - Người Vợ Cưới Bảy Ngày
Chương 190 - Người Trả Nổi Không?
Chương 191 - Ta Chỉ Có Thể Bảo Vệ Em
Chương 192 - Cái Gì Gọi Là Thăng Long Quan
Chương 193 - Thần Sẽ Khiến Người Ta Sinh Lòng Kính Phục
Chương 194 - Miệng Đầy Máu Tươi.
Chương 195 - Vậy Rắn Thai Trong Bụng Tôi Thì Sao?
Chương 196 - Cái Quỷ Thai Này Ư?
Chương 197 - Cô Tôi Cũng Coi Như Là Bạn Bè
Chương 198 - Cứu Được Người Nào Hay Người Đó
Chương 199 - Cô Chạy Không Thoát Đâu
Chương 200 - Thả Cho Cô Ấy Về Đi!
Chương 201 - Tôi Còn Có Lựa Chọn Sao?
Chương 202 - Cô Chuẩn Bị Xong Chưa?
Chương 203 - Tôi Không Còn Là Long Duy Nữa
Chương 204 - Là Phi Vũ Môn
Chương 205 - Chính Là Để Ngăn Chặn Mái Tóc Của Cô
Chương 206 - Ta Sẽ Tiễn Em Một Chặng Đường
Chương 207 - Ta Chờ Em Trở Về
Chương 208 - Nguyễn Sinh Chi Độc
Chương 209 - Nghèo Đến Mức Như Vậy Sao?
Chương 210 - Tôi Cõng Cô Lên Núi
Chương 211 - Đây Chính Là Long Duy À?
Chương 212 - Đây Chính Là Vấn Thiên Tông?
Chương 213 - Đây Chính Là Tứ Sư Huynh Hà Hoan
Chương 214 - Vậy Bát Máu Độc Này Của Ông?
Chương 215 - Xà Quân Hi Sinh Rất Lớn
Chương 216 - Cô Còn Không Thể Tin Tưởng Sao?
Chương 217 - Ta Sẽ Thoả Hiệp
Chương 218 - Lại Gọi Ta Làm Gì?
Chương 219 - Không Có Chuyện Gì Khác Thì Đừng Tìm Tôi
Chương 220 - Làm Sao Lại Đến Đây?
Chương 221 - Chúng Tôi Cũng Lên Núi!
Chương 222 - Vậy Thì Xem Cô Có Sợ Chết Hay Không?
Chương 223 - Đây Là Thành Ý Của Chúng Tôi!
Chương 224 - Bản Thân Xà Quân Cũng Là Tà Quan Linh
Chương 225 - Cô Biết Điều Đấy
Chương 226 - Đến Tìm Tôi Làm Gì?
Chương 227 - Sẽ Chỉ Có Một Con Đường Chết Thôi
Chương 228 - Thật Ra Tối Hơi Hối Hận
Chương 229 - Chúng Ta Cũng Có Thể Vui Vẻ Như Vậy!
Chương 230 - Năm Đó Cũng Là Như Vậy
Chương 231 - Tôi Tiễn Cô Một Đoạn Vậy
Chương 232 - Cô Gọi Điện Thoại Hỏi Thử Xem
Chương 233 - Mọi Người Đừng Sốt Ruột
Chương 234 - Cô Ta Không Sợ Lửa
Chương 235 - Ông Ta Đã Hạ Quyết Tâm
Chương 236 - Cũng Có Người.
Chương 237 - Bởi Vì Em Muốn Đi
Chương 238 - “Lúc Nào Thì Bắt Đầu?"
Chương 239 - Chỉ Có Quan Tài Rắn Có Thể Ngăn Cản
Chương 240 - Cũng Sẽ Có Cách Lấp Hố Sụt Này
Chương 241 - Xà Quân Không Muốn Sao?
Chương 242 - Có Cảm Giác Sùng Bái
Chương 243 - Khó Mà Lui
Chương 244 - Không Thể Thoát Khỏi Đây?
Chương 245 - Cô Là Ai?
Chương 246 - Chỉ Là Cùng Một Huyết Mạch Mà Thôi
Chương 247 - Chính Xác Thì Nó Có Nghĩa Là Gì?
Chương 248 - "Cô Đốt Lửa À?
Chương 249 - Chương 249
Chương 250 - Tôi Tự Mình Tới
Chương 251 - Không Phải Là Vì Anh
Chương 252 - Âm Mưu Của Lừa Gạt Tôi
Chương 253 - Gặp Lại Tiêu Tinh Diệp
Chương 254 - Long Gia Huyết Mạch
Chương 255 - “Tôi Là Quỷ Thai.”
Chương 256 - . Quay Trở Lại Chỉ Là Sự Lừa Gạt Của Long Duy
Chương 257 - Tôi Là Tội Đồ
Chương 258 - : Đi Thôn Hoài Long
Chương 259 - Tự Lựa Chọn Cho Chính Mình
Chương 260 - Cùng Hoá Thành Tro Tàn
Chương 261 - Tôi Dẫn Cô Xuống
Chương 262 - Nghi Ngờ Của Mặc Dạ
Chương 263 - Đau Lòng
Chương 264 - Tất Cả Đều Tỉnh Lại
Chương 265 - Mặc Dạ Nhìn Lại
Chương 266 - Không Còn Sống Lâu Nữa
Chương 267 - Ngày Tận Thế.
Chương 269 - Phù Văn Trong Giếng.
Chương 270 - Thủy Quái
Chương 271 - Rồng Cổ
Chương 272 - Cầu Hôn Trong Giếng Cổ
Chương 273 - Chương 273
Chương 274 - Chương 274
Chương 275 - Một Con Dao Sau Lưng
Chương 276 - Không Cùng Một Tộc
"Long Duy muốn khống chế Dung thiên mới phải đi ra từ chiếc quan tài gỗ trắng kia. Chúng tôi đều nhìn thấy bên dòng suối nhỏ kia rồi. Cô không chịu đưa bản thân mình và quỷ thai kia cho Long Duy, cho nên Mặc Dạ mới lấy tinh huyết của mình nuôi cô ta, cung cấp thức ăn cho cô ta, trấn áp Dung Thiên trước.
” Hư Thủy che mắt nói.
Anh ta cười haha: "Hà Duyệt, nếu Mặc Dạ chết, tất cả chúng ta đều sẽ bị chôn theo. Vậy thì cô mới là tên đầu có thực sự. Chính vì sự ích kỷ của cô mà Mặc Dạ mới chết, Long Duy mới có thể trở thành một thể với Thần Qúy”
Anh ta cười điên cuồng, nhưng máu trong mắt vẫn không ngừng chảy ra. “Anh có ý gì?” Tôi vén tóc đen lên, chậm rãi đứng dậy, nhìn anh ta nói: “Cái gì mà Mặc Dạ dùng tinh huyết của mình để nuôi Long Duy?”
“Nếu Mặc Dạ không bị kiềm hãm, cô cho rằng chúng tôi dám tới cửa sao. Haha!
” Hư Thủy dứt khoát buông tay ra. Đôi mắt bị huyết xà phun nọc độc làm bị thương của anh ta hiện ra trước mặt tôi, vẻ mặt dữ tợn nói: "Cô bây giờ có tinh huyết của Mặc Dạ bảo vệ, nhưng cũng không thể cầm cự được bao lâu đâu. Mặc Dạ mà chết, tinh khí phù văn trên ấn đường của cô mà biến mất, thì sẽ không còn gì nữa, thậm chí cả thai rắn cũng sẽ chết!
”
Vừa nói anh ta vừa dựa vào kí ức của mình và vẽ ra. Trên bộ quần áo xanh đỏ của anh ta, một con hạc tiến thủy mặc đang sải cánh, đưa Hư Thủy bay lên không trung.
“Hà Duyệt, để tôi xem cô có thể sống được bao lâu. Sau khi cô chết, tôi sẽ báo thù này cho Hoan Không Môn!
” Hư Thủy lạnh lùng quát một tiếng, theo tiếng kêu của hạc tiên, rồi từ từ biến mất trong không trung.
Tôi hơi sửng sờ, đảo mắt nhìn Hà Cực: "Mặc Dạ bị sao vậy?"
Đầu óc hắn bị sao vậy, tại sao nhất định phải để Long Duy ra khỏi quan tài gỗ màu trắng kia?
Mặt Hà Cực tối sầm, giống như không biết nói gì. Người trong Huyền Môn khác vốn cũng không thích lộ diện, chỉ muốn hành động ngầm thôi. Lúc này nhà Xạ Ngư Cốc và Hoan Không Môn lộ diện, cả hai đều thất bại trở về, cũng lặng lẽ rút lui rồi. Tôi đành phải đưa mắt sang nhìn Vu Thi Mạn: "Cô ở đằng sau, biết đã xảy ra chuyện gì không?" Rõ ràng là hắn đưa tôi đến núi Cửu Phong rồi mới rời đi, tôi còn chưa nghỉ ngơi, tại sao lại xảy ra chuyện lớn như vậy?
Vu Thi Mạn trợn tròn mắt, cười với tôi: "Thực ra cũng không có gì. Chính là mễ bà Tần dẫn tất cả các khí cơ trên núi ở trấn Thanh Thủy. Mượn long khí lên cao của Thăng Long quan nhà họ Long, nhưng cũng chưa hoàn toàn áp chế được Dung thiên”
"Cho nên ...
" Vụ Thi Mạn ho khan, cười khổ nói: "Bản thân Xà quân cũng là tà quan linh, có thể nuôi dưỡng Long Duy, cho nên mới dùng tinh khí của cơ thể nuôi dưỡng Long Duy”
"Cô đừng lo lắng, quan tài rắn mạnh như vậy mà Xà quân cũng có thể trấn áp được. Chẳng qua chỉ một chút tinh khí này, Xà quân dù sao cũng sẽ không chết" Vụ Thi Mạn thấy mọi người đã đi hết.
Sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh tôi, nắm lấy tay tôi, trầm giọng nói: “Cô cứ ở đây dưỡng thương trước, đợi tôi trở về nhà, xem có thể liên lạc được với ba mẹ cô không, để họ đến Vấn Thiên Tông đón cô”
“Đến lúc đó, cả nhà cô đoàn tụ, cô lại ra khỏi trần Thanh Thủy, thì cũng không xảy ra chuyện gì đâu” Vụ Thi Mạn nở nụ cười nói từng chữ.
Tôi cảm thấy tay mình dàn lạnh đi. Lúc đầu, khi tôi thuyết phục mễ bà Tần cũng như vậy. Nói thì có vẻ tốt đẹp, nhưng hiện thực chứng minh lại rất tàn khốc. Mỗi một câu của Vu Thi Mạn đều nói với tôi rằng, tương lai sẽ tốt hơn.
Nhưng lại không dám nói tình hình bây giờ của Mặc Dạ như thế nào, hắn dùng tinh khí như thế nào để nuôi dưỡng long Duy. Trấn Thanh Thủy rốt cuộc là thế nào? Điều đó chứng tỏ, chuyện càng lớn, Mặc Dạ sẽ càng nguy hiểm.
Hư Thủy nói đúng, nếu như Mặc Dạ không sao.
Dựa vào sự uy hiếp của răng bằng và sấm sét bắn xa ngàn dặm của hắn, những người này làm sao dám tới cửa, bàn cách phân chia tôi và cái thai rắn trong bụng với Vấn Thiên Tông.
Tim tôi như nghẹn lại, đóa hồng mai trên ấn đường của tôi dường như có chút bỏng rát. Tôi hít sâu một hơi nhìn Vu Thi Mạn: "Tôi đã thế này, cô cho rằng tôi không thể chịu nổi chuyện gì nữa?"
"Tốt hơn hết cô nên nói cho tôi nghe tình hình hiện giờ của Mặc Dạ. Từ trước đến nay tôi luôn yêu quý cái mạng nhỏ này của mình. Cho dù biết lúc này Mặc Dạ đang bị Long Duy tra tấn đến chết, tôi cũng không thể trở về cứu hắn được. Tôi cố gắng muốn cười, nhưng làm thế nào cũng không thể cười được.