Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Nhóm dịch: Bánh Bao
Trương Quế Phương cũng cảm thấy mình có chút khoa trương, thím ấy vội vàng bổ sung.
“Hôm nay cho heo ăn năm bữa, để cho heo thải thêm một chút là được.
”
Mẹ ruột, thao tác này, tuyệt vời!
Điền Tâm không nhịn được, cười hì hì.
Cả nhà thấy Điền Tâm vui vẻ, cả đám đều vui vẻ theo.
Ăn sáng xong, Trương Quế Phương và Điền Đại Hổ mang theo hai bé con đi cuốc cỏ ở ruộng nhà mình.
Hơn nữa còn dặn dò Điền Tâm không nên chạy loạn khắp nơi, ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức là được.
Điền Tâm không muốn, bản thân cũng muốn đi trong ruộng.
Trương Quế Phương không có cách nào đồng ý.
Mỗi nhà đều có người ở lại.
Trương Quế Phương và Điền Mỹ rẫy cỏ, Điền Đại Hổ mang theo Điền Tâm và Điền Tiểu Long phân công hợp tác, nhặt cỏ trên mặt đất chuyển lên.
Hôm nay không ai mắng Điền Tâm, bởi vì có Trương Quế Phương ở đây.
Nếu có ai dám mắng Điền Tâm, thì cái cuốc trên tay Trương Quế Phương lập tức biến thành vũ khí.
Thím ấy mặc kệ có thể xảy ra mạng người hay không, cứ theo việc mà đánh!
Mười dặm tám người đều biết, Trương Quế Phương chân trần không sợ mang giày, ai bắt nạt thím ấy và con của thím ấy.
Người ấy bị đánh là đáng đời, người ở đồn an ninh cũng sẽ không thay người nọ nói chuyện.
Trêu chọc quỷ nghèo lại không đổi được tiền, đây không phải là đang ăn no dửng mỡ sao?
Nhưng có thể giở trò quỷ sau lưng, ví dụ như lan truyền tin đồn Trương Quế Phương vụng trộm với kẻ khác.
Tay chân thím ta không sạch sẽ trộm đậu trong ruộng nhà ai, trộm phân trong hố tranh nhà ai...
.
Hôm nay không không hề có ai mắng Điền Tâm cả, hơn nữa còn vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức giống như nơi này không có ai.
Huống chi có Điền Đại Hổ ở đây, nếu một lời không hợp cãi nhau với Trương Quế Phương, khiến cho Điền Đại Hổ tức giận.
Người tham dự mắng chửi, người cãi nhau phải chịu trách nhiệm, Trương Quế Phương sẽ nhân cơ hội lừa tiền.
Ý đồ là để mỗi người bỏ chút tiền cho nhà thím ấy, nếu không sẽ tới đồn an ninh tố cáo bọn họ.