Chương 1 - Mười Năm Sau
Chương 2 - Chơi Có Vui Không?
Chương 3 - Cô Ấy Rất Khổ
Chương 4 - Chắc Là Bạn Của Tiểu Dao Nhỉ
Chương 5 - Lừa Đảo!
Chương 6 - Kiêu Ngạo Ngông Cuồng Vậy Sao?
Chương 7 - Sao Rồi?
Chương 8 - Chỉ Có Hai Cô Bé Ấy Thôi
Chương 9 - Mặt Đỏ Bừng Cả Lên!
Chương 10 - Tam Khẩu Đường?
Chương 11 - Đây Có Phải Là Thật Không?
Chương 12 - Ngược Lại
Chương 13 - Anh Lấy Đâu Ra Nhiều Tiền Thế?
Chương 14 - Không Ổn Rồi
Chương 15 - Thuật Soát Hồn!
Chương 16 - Có Cần Tôi Giúp Đỡ Gì Không?
Chương 17 - Đời Người Có Bao Nhiêu Cái Mười Năm Chứ?
Chương 18 - Một Đêm Trôi Qua Nhanh
Chương 19 - Cảm Ơn
Chương 20 - Xảy Ra Chút Chuyện Ngoài Ý Muốn
Chương 21 - Vậy Thì Cũng Quá Đáng Thương Rồi!
Chương 22 - Không Cần
Chương 23 - Học Trò Cũ
Chương 24 - Hai Người Này Là Ai?
Chương 25 - Ấy Vậy Mà Lời Nói Này Đúng Thật!
Chương 26 - Vân Cảnh Sơ Siết Chặt Nắm Đấm
Chương 27 - Nếu Là Trước Đây
Chương 28 - Cô Là Học Sinh Trường Chúng Tôi À?
Chương 29 - Bất Kể Địa Vị Hay Quyền Thế
Chương 30 - Vào Lúc Này
Chương 31 - Lấy Một Địch Mười Là Sao Chứ?
Chương 32 - Chẳng Lẽ Cậu Ta Sợ Hoảng Hồn Luôn Rồi?
Chương 33 - Đúng Vậy!
Chương 34 - Giờ Phút Này
Chương 35 - Anh Ta Nhìn Chòng Chọc
Chương 36 - Chủ Tịch Vương?
Chương 37 - Tất Nhiên!
Chương 38 - Có Điều
Chương 39 - Ngay Sau Đó
Chương 40 - Ai Gây Sự Với Cậu
Chương 41 - Là Ai?
Chương 42 - Lũ Già Khọm Này!
Chương 43 - Còn Lâm Phong Có Gì?
Chương 44 - Quả Nhiên Không Thể Nhìn Mặt
Chương 45 - Ghen Ty Vãi!
Chương 46 - Sau Đó
Chương 47 - Đúng Lúc Này
Chương 48 - Cút Mọe Đi!
Chương 49 - Phía Bên Kia
Chương 50 - Cái Quần Đùi Gì Thế?
Chương 51 - Tôi Tên Giang Tịch Ninh
Chương 52 - Anh Trai À
Chương 53 - Cảm Ơn Chú!
Chương 54 - Ông Đang Nghi Ngờ Tôi?
Chương 55 - Chàng Trai
Chương 56 - Võ Giả Hoàng Kỳ?
Chương 57 - Không Hay Rồi!
Chương 58 - Lại Bị Thương Thành Như Vậy!
Chương 59 - Có Phải Đá Cực Âm Ở Chỗ Mày Không?
Chương 60 - Sao Có Thể?
Chương 61 - Ngay Sau Đó
Chương 62 - Khi Nhìn Thấy Người Này
Chương 63 - Lẽ Nào Là Nhà Họ Tân?
Chương 64 - Muốn Chết Đấy À!
Chương 65 - Người Đàn Ông Áo Trắng Này Là Ai Vậy?
Chương 66 - Không Còn Điều Gì Phải Nghi Ngờ!
Chương 67 - Đúng Là Cái Đồ Háo Sắc!
Chương 68 - Bạn Gái Cũ?
Chương 69 - Những Lời Này Rất Có Phong Độ!
Chương 70 - Ngay Sau Đó
Chương 71 - Cô Bé Kia Là Con Gái Lâm Phong?
Chương 72 - Anh Có Ý Gì
Chương 73 - Trái Tim Cô Ấy Đã Bị Thương
Chương 74 - Tiền Bối Nói Đùa
Chương 75 - Một Màn Này
Chương 76 - Lâm Phong Nhướng Mày
Chương 77 - Trong Lòng Lại Cảm Thấy Vui Mừng!
Chương 78 - Não Anh Tàn Rồi Sao?
Chương 79 - Tân Khôn Ngầm Hiểu Trong Lòng
Chương 80 - Chuyện Đã Như Vây
Chương 81 - Dương Là Sống, Âm Là Chết!
Chương 82 - Đúng Là Ngu Ngốc Một Cách Đáng Yêu!
Chương 83 - Người Này Đã Ở Trên Thiên Cảnh Rồi Sao?
Chương 84 - Võ Giả Sơ Kỳ Hoàng Cảnh
Chương 85 - Nói Cho Cùng
Chương 86 - Tuyệt Đối Sẽ Sợ Bắn Đái!
Chương 87 - Lâm Vân Dao Che Miệng Lại
Chương 88 - Cả Cơ Thể Cũng Đang Run Rẩy Không Ngừng
Chương 89 - Còn Không Mau Cứu Tao!
Chương 90 - Không Thể Nào!
Chương 91 - Làm Em Sợ Muốn Chết
Chương 92 - Vậy Thì Cảm Ơn Đường Chủ Tư Đồ!
Chương 93 - Vị Này Chắc Hẳn Là Em Gái
Chương 94 - Sao Vây!?
Chương 95 - Nhìn Thấy Cảnh Này
Chương 96 - Chỉ Là Nó Hơi Ít Thôi!
Chương 97 - Đây Là Gì Vậy?
Chương 98 - Anh Ta Dám Đẩy Tôi?
Chương 99 - Mày Dám Đẩy Tao?
Chương 100 - Cút Ngay Cho Tao!
Chương 101 - Chuyện Này
Chương 102 - Nghĩ Đến Đây
Chương 103 - Đánh Bài Poker?
Chương 104 - Anh Đẹp Trai
Chương 105 - Mọi Thứ Đều Rất Chỉnh Tê!
Chương 106 - Anh Là Ai Vậy?
Chương 107 - Tưởng Chừng Sắp Thành Công
Chương 108 - Giang Quân Lâm Nghe Vậy
Chương 109 - Mà Đúng Lúc Này
Chương 110 - Nói Thừa!
Chương 111 - Vậy Thì Cảm Ơn Cậu Lâm!
Chương 112 - Tôi Biết Rồi!
Chương 113 - Tôi Đã Nói Với Vân Tam Thủy Rồi!
Chương 114 - Nhưng Mà
Chương 115 - Nhưng Mà
Chương 1 - Mười Năm Sau
Chương 2 - Chơi Có Vui Không?
Chương 3 - Cô Ấy Rất Khổ
Chương 4 - Chắc Là Bạn Của Tiểu Dao Nhỉ
Chương 5 - Lừa Đảo!
Chương 6 - Kiêu Ngạo Ngông Cuồng Vậy Sao?
Chương 7 - Sao Rồi?
Chương 8 - Chỉ Có Hai Cô Bé Ấy Thôi
Chương 9 - Mặt Đỏ Bừng Cả Lên!
Chương 10 - Tam Khẩu Đường?
Chương 11 - Đây Có Phải Là Thật Không?
Chương 12 - Ngược Lại
Chương 13 - Anh Lấy Đâu Ra Nhiều Tiền Thế?
Chương 14 - Không Ổn Rồi
Chương 15 - Thuật Soát Hồn!
Chương 16 - Có Cần Tôi Giúp Đỡ Gì Không?
Chương 17 - Đời Người Có Bao Nhiêu Cái Mười Năm Chứ?
Chương 18 - Một Đêm Trôi Qua Nhanh
Chương 19 - Cảm Ơn
Chương 20 - Xảy Ra Chút Chuyện Ngoài Ý Muốn
Chương 21 - Vậy Thì Cũng Quá Đáng Thương Rồi!
Chương 22 - Không Cần
Chương 23 - Học Trò Cũ
Chương 24 - Hai Người Này Là Ai?
Chương 25 - Ấy Vậy Mà Lời Nói Này Đúng Thật!
Chương 26 - Vân Cảnh Sơ Siết Chặt Nắm Đấm
Chương 27 - Nếu Là Trước Đây
Chương 28 - Cô Là Học Sinh Trường Chúng Tôi À?
Chương 29 - Bất Kể Địa Vị Hay Quyền Thế
Chương 30 - Vào Lúc Này
Chương 31 - Lấy Một Địch Mười Là Sao Chứ?
Chương 32 - Chẳng Lẽ Cậu Ta Sợ Hoảng Hồn Luôn Rồi?
Chương 33 - Đúng Vậy!
Chương 34 - Giờ Phút Này
Chương 35 - Anh Ta Nhìn Chòng Chọc
Chương 36 - Chủ Tịch Vương?
Chương 37 - Tất Nhiên!
Chương 38 - Có Điều
Chương 39 - Ngay Sau Đó
Chương 40 - Ai Gây Sự Với Cậu
Chương 41 - Là Ai?
Chương 42 - Lũ Già Khọm Này!
Chương 43 - Còn Lâm Phong Có Gì?
Chương 44 - Quả Nhiên Không Thể Nhìn Mặt
Chương 45 - Ghen Ty Vãi!
Chương 46 - Sau Đó
Chương 47 - Đúng Lúc Này
Chương 48 - Cút Mọe Đi!
Chương 49 - Phía Bên Kia
Chương 50 - Cái Quần Đùi Gì Thế?
Chương 51 - Tôi Tên Giang Tịch Ninh
Chương 52 - Anh Trai À
Chương 53 - Cảm Ơn Chú!
Chương 54 - Ông Đang Nghi Ngờ Tôi?
Chương 55 - Chàng Trai
Chương 56 - Võ Giả Hoàng Kỳ?
Chương 57 - Không Hay Rồi!
Chương 58 - Lại Bị Thương Thành Như Vậy!
Chương 59 - Có Phải Đá Cực Âm Ở Chỗ Mày Không?
Chương 60 - Sao Có Thể?
Chương 61 - Ngay Sau Đó
Chương 62 - Khi Nhìn Thấy Người Này
Chương 63 - Lẽ Nào Là Nhà Họ Tân?
Chương 64 - Muốn Chết Đấy À!
Chương 65 - Người Đàn Ông Áo Trắng Này Là Ai Vậy?
Chương 66 - Không Còn Điều Gì Phải Nghi Ngờ!
Chương 67 - Đúng Là Cái Đồ Háo Sắc!
Chương 68 - Bạn Gái Cũ?
Chương 69 - Những Lời Này Rất Có Phong Độ!
Chương 70 - Ngay Sau Đó
Chương 71 - Cô Bé Kia Là Con Gái Lâm Phong?
Chương 72 - Anh Có Ý Gì
Chương 73 - Trái Tim Cô Ấy Đã Bị Thương
Chương 74 - Tiền Bối Nói Đùa
Chương 75 - Một Màn Này
Chương 76 - Lâm Phong Nhướng Mày
Chương 77 - Trong Lòng Lại Cảm Thấy Vui Mừng!
Chương 78 - Não Anh Tàn Rồi Sao?
Chương 79 - Tân Khôn Ngầm Hiểu Trong Lòng
Chương 80 - Chuyện Đã Như Vây
Chương 81 - Dương Là Sống, Âm Là Chết!
Chương 82 - Đúng Là Ngu Ngốc Một Cách Đáng Yêu!
Chương 83 - Người Này Đã Ở Trên Thiên Cảnh Rồi Sao?
Chương 84 - Võ Giả Sơ Kỳ Hoàng Cảnh
Chương 85 - Nói Cho Cùng
Chương 86 - Tuyệt Đối Sẽ Sợ Bắn Đái!
Chương 87 - Lâm Vân Dao Che Miệng Lại
Chương 88 - Cả Cơ Thể Cũng Đang Run Rẩy Không Ngừng
Chương 89 - Còn Không Mau Cứu Tao!
Chương 90 - Không Thể Nào!
Chương 91 - Làm Em Sợ Muốn Chết
Chương 92 - Vậy Thì Cảm Ơn Đường Chủ Tư Đồ!
Chương 93 - Vị Này Chắc Hẳn Là Em Gái
Chương 94 - Sao Vây!?
Chương 95 - Nhìn Thấy Cảnh Này
Chương 96 - Chỉ Là Nó Hơi Ít Thôi!
Chương 97 - Đây Là Gì Vậy?
Chương 98 - Anh Ta Dám Đẩy Tôi?
Chương 99 - Mày Dám Đẩy Tao?
Chương 100 - Cút Ngay Cho Tao!
Chương 101 - Chuyện Này
Chương 102 - Nghĩ Đến Đây
Chương 103 - Đánh Bài Poker?
Chương 104 - Anh Đẹp Trai
Chương 105 - Mọi Thứ Đều Rất Chỉnh Tê!
Chương 106 - Anh Là Ai Vậy?
Chương 107 - Tưởng Chừng Sắp Thành Công
Chương 108 - Giang Quân Lâm Nghe Vậy
Chương 109 - Mà Đúng Lúc Này
Chương 110 - Nói Thừa!
Chương 111 - Vậy Thì Cảm Ơn Cậu Lâm!
Chương 112 - Tôi Biết Rồi!
Chương 113 - Tôi Đã Nói Với Vân Tam Thủy Rồi!
Chương 114 - Nhưng Mà
Chương 115 - Nhưng Mà
A Đạt lạnh lùng nói.
“Không thể nào! Sao anh của tôi có thể giết nhiều người như thế chứ, chuyện này nhất định là hiểu lầm rồi!
”
Lâm Vân Dao cảm thấy khó mà tin được. Nói cho cùng, 'Tâm lý hiện tại của cô vẫn còn rất đơn thuần.
Trong mắt cô, giết người là phạm pháp, phải đền mạng, đừng nói đến chuyện khuếch trương như giết tận năm mươi sáu người như vậy!
”
“tiểu nha đầu, chẳng lẽ anh cô không nói cho cô chuyện này sao?” A Đạt vẻ mặt kỳ quái nói.
“Anh của cô là một người độc ác! Vừ rồi còn nói là sẽ tới giết hết toàn bộ những người ở đây đấy!
”
Lâm Vân Dao nghe thấy điều này mà trong lòng không khỏi run rẩy. Một mặt khác,
Cô không tin anh của mình lại tàn nhẫn như vậy, lại coi mạng người như cỏ rác.
Một mặt khác, cô lại sợ anh mình xảy ra chuyện.
Dù gì hiện tại ở đây cũng nhiều người như vậy, nhiều súng máy như vậy! Cho dù anh là một người tu tiên, e là cũng không đối phó nổi! “Các...
.
các anh có thể tha cho chúng tôi không?”
Lâm Vân Dao cắn răng, run rẩy nói.
“Đúng là một em gái chưa trải sự đời, những lời thiểu năng như vậy mà em cũng có thể nói ra được?”
A Đạt cưới chế nhạo. Ngay sau đó. Một đôi mắt nheo lại hững thú nhìn thân thể của Lâm Vân Dao.
“Muốn tôi bỏ qua cho anh trai cô cũng được, có điều cô phải hy sinh một chút mới được!
”
“Anh.
.
.
anh muốn làm gì?”
“Tất nhiên là tôi muốn làm chuyện đó!
”
“Không.
.
.
.
không làm chuyện đó được!
”
Lâm Vân Dao che ngực, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ.
A Đạt nghe vậy sắc mặt liền trở nên lạnh lùng, cười khẩy một tiếng nói: _
“Chuyện này không phải cô muốn là được
“Nhìn dáng vẻ này của cô, chắc là vẫn còn trinh nhỉ? Anh cô nói sẽ nhanh tới đây trong mười phút, mười phút này đủ để tôi làm mười lần rồi!
”
“Đừng.
.
.
đừng mài! Đừng hiếp tôi.
” Lâm Vân Dao hoang mang lo sợ, bò dậy xoay người bỏ chạy.
A Đạt nhàn nhã đi theo sau cô, thèm muốn nhìn vào cặp mông đầy đặn của Lâm Vân Dao, trông giống như đang chơi trò mèo vờn chuột.
Nhìn thấy cảnh này.
Mấy chục người đàn ông mặc đồ đen vội vàng quay lưng lại, không dám nhìn. Người trung niên mặc đồ xám khẽ lắc đầu.
Hắn biết tính cách A Đạt vô cùng háo sắc, cho nên cũng không ngăn cản.
Hơn nữa, chỉ là một em gái bình thường mà thôi, chơi đùa chút cũng chẳng làm sao cả.
Nhưng chính vào lúc này.
“Âm!
”
Cửa lớn của nhà máy bỏ hoang bị đá tung từ bên ngoài.
Ngay sau đó, Lâm Phong vẻ mặt u ám đi vào.
Một màn này,