Chương 1 - Cô Cút Xuống Cho Tôi
Chương 2 - Xuyên Sách
Chương 3 - Đồ Lưu Manh
Chương 4 - Có Chết Cũng Không Lấy
Chương 5 - Trở Thành Nữ Phụ Ác Độc?
Chương 6 - Truyện Gốc
Chương 7 - Hệ Thống Hài Hòa?
Chương 8 - Sốc
Chương 9 - Hưởng Lạc Có Gì Sai?
Chương 10 - Bị Mắng
Chương 11 - Nghiêm Khắc Kiểm Điểm
Chương 12 - Sợ Chết Đói
Chương 13 - Có Khi Anh Mù Rồi Cũng Nên?
Chương 14 - Đói Khát Trung Cấp
Chương 15 - Trông Như Vừa Đội Mồ Chạy Ra
Chương 16 - Thanh Niên Đẹp Như Diễn Viên
Chương 17 - Cóc Ghẻ Muốn Ăn Thịt Thiên Nga
Chương 18 - Tư Tưởng Nguy Hiểm
Chương 19 - Ma Đói Đầu Thai
Chương 20 - Cô Sẽ Không Bị Mắc Lừa Đâu
Chương 21 - Tấn Bi Kịch
Chương 22 - Xấu Tính
Chương 23 - Ăn No Cũng Là Chuyện Hạnh Phúc
Chương 24 - Nhà Tắm
Chương 25 - Cơ Bụng
Chương 26 - Cô Có Biết Xấu Hổ Không?
Chương 27 - Đe Dọa
Chương 28 - Đồ Lưu Manh
Chương 29 - Hoàn Toàn Tuyệt Vọng
Chương 30 - Bắt Đầu Đi Làm
Chương 31 - Nhiệm Vụ Hàng Ngày
Chương 32 - Cho Nó Biết Mặt
Chương 33 - Tôi Giúp Cô
Chương 34 - Không Cuỗm Làm Đối Tượng Quá Phí
Chương 35 - Đồ Ăn Của Thời Này
Chương 36 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 37 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 38 - Làm Biếng Thì Ngại Quá
Chương 39 - Không Thể Bị Qua Mặt
Chương 40 - Nhận Thưởng
Chương 41 - Năm Phút Che Chắn
Chương 42 - Cốt Truyện Bắt Đầu Triển Khai
Chương 43 - Thanh Niên Trí Thức Mới Tới
Chương 44 - Cuộc Đời Lý Hạ Lan
Chương 45 - Tái Phát Bệnh Cũ?
Chương 46 - Chẳng Lẽ Hệ Thống Này Là Bản Lậu?
Chương 47 - Nhiệm Vụ Ngày Mai
Chương 48 - Ai Nhịn Được
Chương 49 - Bất Ổn
Chương 50 - Bầu Không Khí Hài Hòa
Chương 1 - Cô Cút Xuống Cho Tôi
Chương 2 - Xuyên Sách
Chương 3 - Đồ Lưu Manh
Chương 4 - Có Chết Cũng Không Lấy
Chương 5 - Trở Thành Nữ Phụ Ác Độc?
Chương 6 - Truyện Gốc
Chương 7 - Hệ Thống Hài Hòa?
Chương 8 - Sốc
Chương 9 - Hưởng Lạc Có Gì Sai?
Chương 10 - Bị Mắng
Chương 11 - Nghiêm Khắc Kiểm Điểm
Chương 12 - Sợ Chết Đói
Chương 13 - Có Khi Anh Mù Rồi Cũng Nên?
Chương 14 - Đói Khát Trung Cấp
Chương 15 - Trông Như Vừa Đội Mồ Chạy Ra
Chương 16 - Thanh Niên Đẹp Như Diễn Viên
Chương 17 - Cóc Ghẻ Muốn Ăn Thịt Thiên Nga
Chương 18 - Tư Tưởng Nguy Hiểm
Chương 19 - Ma Đói Đầu Thai
Chương 20 - Cô Sẽ Không Bị Mắc Lừa Đâu
Chương 21 - Tấn Bi Kịch
Chương 22 - Xấu Tính
Chương 23 - Ăn No Cũng Là Chuyện Hạnh Phúc
Chương 24 - Nhà Tắm
Chương 25 - Cơ Bụng
Chương 26 - Cô Có Biết Xấu Hổ Không?
Chương 27 - Đe Dọa
Chương 28 - Đồ Lưu Manh
Chương 29 - Hoàn Toàn Tuyệt Vọng
Chương 30 - Bắt Đầu Đi Làm
Chương 31 - Nhiệm Vụ Hàng Ngày
Chương 32 - Cho Nó Biết Mặt
Chương 33 - Tôi Giúp Cô
Chương 34 - Không Cuỗm Làm Đối Tượng Quá Phí
Chương 35 - Đồ Ăn Của Thời Này
Chương 36 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 37 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 38 - Làm Biếng Thì Ngại Quá
Chương 39 - Không Thể Bị Qua Mặt
Chương 40 - Nhận Thưởng
Chương 41 - Năm Phút Che Chắn
Chương 42 - Cốt Truyện Bắt Đầu Triển Khai
Chương 43 - Thanh Niên Trí Thức Mới Tới
Chương 44 - Cuộc Đời Lý Hạ Lan
Chương 45 - Tái Phát Bệnh Cũ?
Chương 46 - Chẳng Lẽ Hệ Thống Này Là Bản Lậu?
Chương 47 - Nhiệm Vụ Ngày Mai
Chương 48 - Ai Nhịn Được
Chương 49 - Bất Ổn
Chương 50 - Bầu Không Khí Hài Hòa
Thấy có vẻ an toàn, Kiều Nhiễm Nhiễm mới thở phào một hơi.
Cô vội vàng đóng cửa lại, khóa xong còn thử kéo một cái, đảm bảo không mở được mới quay người đi tắm.
Sàn nhà của phòng tắm còn trải một tầng đá tốt hơn ký túc xá một chút.
Ở rìa bên cạnh còn có một cái rãnh, nước tắm sẽ theo rãnh chảy ra rãnh bên ngoài.
Mặc dù nhìn qua phòng tắm có vẻ khá an toàn, nhưng Kiều Nhiễm Nhiễm vẫn không hề cảm thấy yên tâm chút nào.
Mà lại còn không có xà phòng sữa tắm, cho nên cô tắm rất nhanh.
Khoảng mấy phút sau, cô đã cầm quần áo đi ra ngoài.
Vừa ra đến cửa, một cơn gió lạnh thổi thốc tới, Kiều Nhiễm Nhiễm rùng mình một cái.
...
.
Đời người thật sự là quá khó khăn!
Càng khó hơn chính là cô còn phải tự mình giặt quần áo!
Kiều Nhiễm Nhiễm từ bé đến lớn đều chưa từng giặt quần áo nên có chút héo hon, cô vội vàng xách thùng nước đi ra bên ngoài.
Một khu nhà thanh niên trí thức đều gần mười người, nước trong vại chỉ đủ để chia nhau tắm rửa, làm gì còn thừa để giặt quần áo?
Vì vậy các thanh niên trí thức đều ra song giặt quần áo hết.
Trong đội có một con sông, rất rộng, nhưng mà ở cạnh bờ vốn là ruộng bậc thang, nước ngập đến bắp đùi.
Ở bên cạnh bờ có rất nhiều tảng đá lớn, bình thường các cô gái và cô vợ trẻ trong đội gần như đều sẽ giặt quần áo ở đây.
Thứ nhất là có thể tiết kiệm nước, thứ hai là nhiều người náo nhiệt, còn có thể tán gẫu nói chuyện phiếm.
Có điều các thanh niên trí thức thường đi giặt ở một đoạn sông gần đây, không chạy tới chen chúc với người trong đội.
Hiện tại đã là chạng vạng tối, trên đường vẫn còn ẩm ướt lầy lội.
Đã có kinh nghiệm đi đường đất một lần nên Kiều Nhiễm Nhiệm đi rất cẩn thận, cơ bản là dẫm lên các bụi cỏ mới tránh được chuyện bùn dính đầy vào chân.
Chờ tới khi đi đến bờ sông, cô ngẩng đầu lên mới thấy, bên bờ làm gì có tảng đá nào?
Lúc này cô mới phát hiện, mình đã đi nhầm đường.
Kiều Nhiễm Nhiễm đen mặt, đang định quay đi, đột nhiên trong sông lại truyền đến một tiếng "Ào".
Cô theo phản xạ có điều kiện quay lại.
.
. vừa liếc mắt nhìn là không kìm dc trợn tròn mắt.
Đập vào mắt chính là cơ ngực rắn chắc với đường nét rõ ràng.
Nước từ trên cơ ngực theo các thớ cơ chảy xuống, tầm mắt của Kiều Nhiễm Nhiễm cũng không kìm được di chuyển theo.
Ngay sau đó cô nhìn thấy hai rãnh cơ bụng.
Cơ bụng của người đàn ông săn chắc nhưng cũng không quá mức vạm vỡ, mỗi một khối cơ đều giống như chứa đựng vô số sức mạnh.
Khoảng cách vài mét này làm cô dường như còn có thể ngửi thấy mùi nội tiết tố nam.
Kiều Nhiễm Nhiễm nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.