Chương 1 - Cô Cút Xuống Cho Tôi
Chương 2 - Xuyên Sách
Chương 3 - Đồ Lưu Manh
Chương 4 - Có Chết Cũng Không Lấy
Chương 5 - Trở Thành Nữ Phụ Ác Độc?
Chương 6 - Truyện Gốc
Chương 7 - Hệ Thống Hài Hòa?
Chương 8 - Sốc
Chương 9 - Hưởng Lạc Có Gì Sai?
Chương 10 - Bị Mắng
Chương 11 - Nghiêm Khắc Kiểm Điểm
Chương 12 - Sợ Chết Đói
Chương 13 - Có Khi Anh Mù Rồi Cũng Nên?
Chương 14 - Đói Khát Trung Cấp
Chương 15 - Trông Như Vừa Đội Mồ Chạy Ra
Chương 16 - Thanh Niên Đẹp Như Diễn Viên
Chương 17 - Cóc Ghẻ Muốn Ăn Thịt Thiên Nga
Chương 18 - Tư Tưởng Nguy Hiểm
Chương 19 - Ma Đói Đầu Thai
Chương 20 - Cô Sẽ Không Bị Mắc Lừa Đâu
Chương 21 - Tấn Bi Kịch
Chương 22 - Xấu Tính
Chương 23 - Ăn No Cũng Là Chuyện Hạnh Phúc
Chương 24 - Nhà Tắm
Chương 25 - Cơ Bụng
Chương 26 - Cô Có Biết Xấu Hổ Không?
Chương 27 - Đe Dọa
Chương 28 - Đồ Lưu Manh
Chương 29 - Hoàn Toàn Tuyệt Vọng
Chương 30 - Bắt Đầu Đi Làm
Chương 31 - Nhiệm Vụ Hàng Ngày
Chương 32 - Cho Nó Biết Mặt
Chương 33 - Tôi Giúp Cô
Chương 34 - Không Cuỗm Làm Đối Tượng Quá Phí
Chương 35 - Đồ Ăn Của Thời Này
Chương 36 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 37 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 38 - Làm Biếng Thì Ngại Quá
Chương 39 - Không Thể Bị Qua Mặt
Chương 40 - Nhận Thưởng
Chương 41 - Năm Phút Che Chắn
Chương 42 - Cốt Truyện Bắt Đầu Triển Khai
Chương 43 - Thanh Niên Trí Thức Mới Tới
Chương 44 - Cuộc Đời Lý Hạ Lan
Chương 45 - Tái Phát Bệnh Cũ?
Chương 46 - Chẳng Lẽ Hệ Thống Này Là Bản Lậu?
Chương 47 - Nhiệm Vụ Ngày Mai
Chương 48 - Ai Nhịn Được
Chương 49 - Bất Ổn
Chương 50 - Bầu Không Khí Hài Hòa
Chương 1 - Cô Cút Xuống Cho Tôi
Chương 2 - Xuyên Sách
Chương 3 - Đồ Lưu Manh
Chương 4 - Có Chết Cũng Không Lấy
Chương 5 - Trở Thành Nữ Phụ Ác Độc?
Chương 6 - Truyện Gốc
Chương 7 - Hệ Thống Hài Hòa?
Chương 8 - Sốc
Chương 9 - Hưởng Lạc Có Gì Sai?
Chương 10 - Bị Mắng
Chương 11 - Nghiêm Khắc Kiểm Điểm
Chương 12 - Sợ Chết Đói
Chương 13 - Có Khi Anh Mù Rồi Cũng Nên?
Chương 14 - Đói Khát Trung Cấp
Chương 15 - Trông Như Vừa Đội Mồ Chạy Ra
Chương 16 - Thanh Niên Đẹp Như Diễn Viên
Chương 17 - Cóc Ghẻ Muốn Ăn Thịt Thiên Nga
Chương 18 - Tư Tưởng Nguy Hiểm
Chương 19 - Ma Đói Đầu Thai
Chương 20 - Cô Sẽ Không Bị Mắc Lừa Đâu
Chương 21 - Tấn Bi Kịch
Chương 22 - Xấu Tính
Chương 23 - Ăn No Cũng Là Chuyện Hạnh Phúc
Chương 24 - Nhà Tắm
Chương 25 - Cơ Bụng
Chương 26 - Cô Có Biết Xấu Hổ Không?
Chương 27 - Đe Dọa
Chương 28 - Đồ Lưu Manh
Chương 29 - Hoàn Toàn Tuyệt Vọng
Chương 30 - Bắt Đầu Đi Làm
Chương 31 - Nhiệm Vụ Hàng Ngày
Chương 32 - Cho Nó Biết Mặt
Chương 33 - Tôi Giúp Cô
Chương 34 - Không Cuỗm Làm Đối Tượng Quá Phí
Chương 35 - Đồ Ăn Của Thời Này
Chương 36 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 37 - Dưa Chua Bọc Muối
Chương 38 - Làm Biếng Thì Ngại Quá
Chương 39 - Không Thể Bị Qua Mặt
Chương 40 - Nhận Thưởng
Chương 41 - Năm Phút Che Chắn
Chương 42 - Cốt Truyện Bắt Đầu Triển Khai
Chương 43 - Thanh Niên Trí Thức Mới Tới
Chương 44 - Cuộc Đời Lý Hạ Lan
Chương 45 - Tái Phát Bệnh Cũ?
Chương 46 - Chẳng Lẽ Hệ Thống Này Là Bản Lậu?
Chương 47 - Nhiệm Vụ Ngày Mai
Chương 48 - Ai Nhịn Được
Chương 49 - Bất Ổn
Chương 50 - Bầu Không Khí Hài Hòa
Chỉ cần nghĩ đến đây thôi, trong đầu cô như đang phát TV, cảnh tượng xác sống vây hãm khắp thành phố ồ ạt hiện ra.
Hình ảnh chân thực đến mức tưởng chừng như cô ngửi thấy được mùi hôi thối trôi nổi bồng bềnh trong không khí.
Kiều Nhiễm Nhiễm: Hệ thống! Mi vừa phải thôi nhé!
Đột nhiên, màn hình dừng lại ở giữa, nhưng Kiều Nhiễm Nhiễm đã sợ đến mức mặt cắt không giọt máu.
Những khuôn mặt thối nát đó đập vào mặt làm cô gần như không kìm được cảm giác buồn nôn, trái tim như bị hỏng, đập thình thịch không ngừng.
Một lần nữa, cô sâu sắc thấy rõ cái tính xấu xa của hệ thống.
Lúc này Kiều Nhiễm Nhiễm không còn sức lực tranh cãi với nó nữa, bởi cô đã bị nó dọa sợ tới mức choáng váng rồi.
Trong ký túc xá yên tĩnh, dường như có thể nghe rõ nhịp tim đang đập liên hồi.
Đêm đó, Kiều Nhiễm Nhiễm trằn trọc ngủ không yên đêm.
Trong giấc mơ bị bao vây bởi đám đông zombie dày đặc, Kiều Nhiễm Nhiễm cảm thấy hai chân mình dường như sắp gãy đoạn.
Khó lắm mới thoát khỏi cái chết, còn chưa kịp vui mừng thì cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói từ trên trời vọng xuống.
“Đinh, mời ký chủ thức dậy bắt đầu đi làm việc.
”
Kiều Nhiễm Nhiễm:...
.
Hóa ra là mơ!
Nhưng tỉnh dậy cũng không tốt hơn trong giấc mơ bao nhiêu đâu được không?
(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻
Cả đêm ngủ không ngon khiến Kiều Nhiễm Nhiễm cảm thấy cả người yếu ớt và mệt mỏi.
Nhưng trong đầu cô, hệ thống không ngừng kêu cô thức dậy rời giường.
Ngay cả âm thanh cũng càng ngày càng lớn hơn!
Kiều Nhiễm Nhiễm: Hoành Thế Nhân* cũng không bóc lột như ngươi!
*Hoành Thế Nhân: tên một nhân vật địa chủ trong vở ca vũ kịch “Bạch mao nữ”
Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể từ từ bò dậy rời khỏi giường với vẻ mặt cay đắng.
Những người khác trong ký túc xá đã ra ngoài hết rồi.
Trong đài phát thanh bên ngoài vang lên giọng nói khàn khàn của đại đội trưởng cùng khẩu hiệu mang đậm đặc trưng của thời đại rất là hào hùng.
Cảm giác hỗn loạn không gian và thời gian của Kiều Nhiễm Nhiễm dần dần trở lại hiện thực.
Trong thâm tâm cô đã có nhận thức sâu sắc việc mình đã xuyên vào một quyển sách.
Kiều Nhiễm Nhiễm dậy muộn, khi cô ra ngoài, khu thanh niên trí thức không còn ai.
Được hệ thống nhắc nhở, cô biết rằng đi muộn sẽ bị trừ công điểm.
Nghĩ tới số công điểm còn chẳng đủ để nuôi sống nổi bản thân, Kiều Nhiễm Nhiễm nghiến răng nghiến lợi, rồi dùng một dải vải buộc tóc qua loa.
Cô đi vào phòng bếp, cầm lấy chiếc bánh bao rau dại cuối cùng trong nồi, rồi lập tức chạy ra khỏi khu thanh niên trí thức.
Cô vừa gặm bánh bao rau dại vừa đi đến địa điểm tập hợp.
Dọc đường không gặp nhiều người, Kiều Nhiễm Nhiễm vội vàng chạy đến điểm tập kết của đội.