Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
Theo như đánh giá của Tống Thời Hạ thì mặt, thanh âm và cả dáng người của Quý Duy Thanh đều là những mục cộng điểm của anh.
Hơn nữa, anh còn trẻ đã là giáo sư bậc một, là một trong những đầu tàu trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học của tương lai.
Đây đúng là người bạn đời được đặc biệt chế tạo cho riêng cô rồi còn gì.
Tống Thời Hạ quyết định thu hồi ý tưởng sống khách sáo xa lạ cùng người này.
Cô cảm thấy, một người đàn ông xuất sắc cỡ đó mà bỏ lỡ thì không thể tìm được đối tượng nào cỡ anh nữa đâu.
Quý Duy Thanh ăn xong miếng mỳ cuối cùng.
Tống Thời Hạ ôm má tủm tỉm cười nói với anh: “Em nấu cơm, anh rửa bát, phân chia công việc như thế, anh không có ý kiến gì chứ?”
Quý Duy Thanh vừa ăn của người ta xong, nào dám có ý kiến gì.
“Không có ý kiến.
”
Anh đứng dậy, thu dọn bát đũa của cả hai mang vào bếp.
Thấy anh ‘biết điều’ như thế, Tống Thời Hạ đi pha một bình trà, lá trà là loại trà rẻ nhất trong không gian của cô.
Không phải cô tiếc của, không muốn cho anh uống loại tốt mà cô lo anh có thể nếm ra được trà tốt, như thế sẽ rất khó giải thích.
Cô chỉ là một thôn cô bình thường, đột nhiên lấy ra một lọ trà Thiết Quan Âm, như vậy chẳng phải quá kì quái sao?
Mà người làm giáo sư đại học như anh, ai biết anh có từng uống trà thượng hạng ở đâu rồi không.
Tống Thời Hạ ngồi vào sô pha, tay cầm cốc tráng men, thoải mái nheo mắt như con mèo ragdoll xinh đẹp và biếng nhác.
Cuộc sống với tiết tấu chậm rãi nhàn nhã thế này thật là dễ chịu, chiếc sô pha này mà mềm chút nữa thì tuyệt.
Nếu đã có người chia sẻ việc nhà với cô, Tống Thời Hạ càng không muốn đi làm.
Quý Duy Thanh rửa bát đũa xoong nồi sạch sẽ xong còn nhân tiện thu dọn phòng bếp và bàn ăn.
Tống Thời Hạ thấy thế, càng thêm hài lòng với anh, thật đúng là một người cẩn thận tỉ mỉ và chu đáo.
Thấy anh dọn xong rồi, cô mới gọi.
“Em có pha trà nóng, trà mang từ quê em ra đấy.
”
Quý Duy Thanh ngồi xuống vị trí đối diện với cô.
“Cảm ơn, tay nghề nấu nướng của em tốt lắm.
”
Tống Thời Hạ biết nấu nướng từ nhỏ, thời kỳ gây dựng sự nghiệp cũng đã rèn dũa được tay nghề bếp núc.
Mỗi khi có áp lực công việc quá lớn, cô sẽ lại làm một bàn đồ ăn cho chính mình giải tỏa áp lực.
Về sau, khi cô đã thành một doanh nhân có tiếng, cô thuê hẳn 5 đầu bếp về nấu ăn cho mình.
Tống Thời Hạ nhớ tới những lời nguyên thân từng nói với Quý Duy Thanh khi xem mắt với anh:
Tôi đây xã giao hay bếp núc đều thành thạo, anh cưới tôi tuyệt đối không lỗ vốn đâu.