Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
“Bảo giáo sư Quý thương hoa tiếc ngọc á? Nếu là mớ dụng cụ thí nghiệm quan trọng cấp trên nhập khẩu về thì cậu ta nhất định sẽ nâng niu ngay.
Tôi cảm thấy trong mắt cậu ta, đàn ông hay phụ nữ đều như nhau, toán với vật lý mới là vợ của cậu ta.
”
Phùng Liên không thích nghe lời này, bà cảm thấy bất bình thay cho đồng chí Tiểu Tống.
“Vậy thì bảo cậu ta ôm toán với vật lý mà ngủ đi, còn kết hôn làm gì chứ! Thiệt tình.
”
“Bà nhìn bà kìa, đây là tôi ví von thôi mà? Mau ngủ đi, ngày mai còn phải đưa con đi học nữa.
”
Chuyện xảy ra ở nhà hàng xóm, Tống Thời Hạ không hề biết.
Cô và Quý Duy Thanh hợp sức xới được một khoảnh đất để trồng hành rồi.
Tống Thời Hạ rất cần một chuyên gia trồng trọt giúp cô xới đất trong sân.
“Chúng ta vào nhà thôi, tiêu thực xong rồi, cũng nên đi ngủ thôi.
”
Quý Duy Thanh phủi đất dính trên tay, không ngờ đào đất cũng có thể giải tỏa áp lực, để đầu óc thả lỏng không cần nghĩ ngợi gì như thế.
Anh chậm rãi cất bước ở sau lưng cô, nghe cô liếng thoắng.
Tống Thời Hạ nhìn rượu Mao Đài trong phòng khách thì lập tức chột dạ.
Cô bắt đầu nhìn quanh: “À thì, hôm nay em dùng một bình rượu để ủ rượu trái cây.
”
Quý Duy Thanh vẫn chưa kịp hiểu: “Dùng thì dùng thôi, em có quyền xử lý tất cả mọi thứ trong nhà mà.
”
Tống Thời Hạ nhăn nhăn nhó nhó, ý bảo anh nhìn mấy bình rượu Mao Đài trên bàn trà.
Quý Duy Thanh lập tức buồn cười, cuối cùng thở dài bất đắc dĩ.
“Dùng thì dùng thôi.
” Nhìn dáng vẻ bối rối của cô, anh cũng không nỡ nặng lời.
Tống Thời Hạ thầm thở phào một hơi.
Đừng thấy cô chỉ dùng một bình Mao Đài, thật ra cô đã rót hết mấy bình rượu quý rồi, một bình Mao Đài có thể ủ ra được bao nhiêu rượu trái cây chứ?
Không ngờ anh lại hào phóng như thế, vậy thì dễ lấp liếm cho qua rồi.
Quý Duy Thanh châm chước tìm từ: “Ba thích Mao Đài lắm, nhớ giữ một bình lại cho ông ấy.
”
Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của anh rồi.
Tống Thời Hạ không ngờ còn có niềm vui bất ngờ như thế.
Hai mắt của cô sáng rực lên: “Chờ ủ xong em sẽ chia cho anh một bình.
”
“Không cần đâu, anh không hay uống rượu.
”
Mấy bình rượu này hình như là người khác biếu, anh chỉ hỗ trợ hướng dẫn học sinh mà thôi.
May mà anh không nói cho ba biết ở nhà có mấy bình Mao Đài, ba anh có tuổi rồi, không thể uống quá nhiều rượu được.
Đêm qua bị anh kể chuyện qua mặt rồi, đêm nay Tống Thời Hạ nhất định phải tiến thêm một bước về phía mục tiêu mới được.
Quý Duy Thanh vừa tắt đèn nằm xuống, chăn của anh đã bị người ta xốc lên.