Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
Quý Duy Thanh xấu hổ nói: “Xin lỗi, anh vẫn chưa quen với mối quan hệ này.
”
Tống Thời Hạ kề sát lại, mặt đối mặt với anh:
“Em không ép anh, nhưng mỗi ngày anh phải cho em một nụ hôn chào buổi sáng và chúc ngủ ngon, có được không?”
Quý Duy Thanh chần chừ vài giây, cảm thấy cũng không khó khăn lắm: “Vậy thì nghe theo em.
”
Vừa nói xong, môi anh đã tê rần.
Tống Thời Hạ chỉ muốn hôn anh một cái, nào ngờ làm mạnh quá nên bất cẩn cắn nhẹ một cái.
Quý Duy Thanh đỡ gáy cô, để cô đối mặt với anh.
Mặc dù trong bóng tối cũng không thấy rõ mặt mũi đối phương, nhưng anh vẫn tìm được đúng mục tiêu.
“Ngủ ngon.
”
Tống Thời Hạ hối hận, không nên buông tha cho anh nhanh như thế!
Mặc kệ cô giãy nãy thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể bị anh ấn trong lồng ngực, muốn chấm mút thêm lần nữa cũng không được.
Tống Thời Hạ ấm ức mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, may mà sáng ra còn một nụ hôn chào buổi sáng nữa.
Sau khi cô ngủ, Quý Duy Thanh cũng nhẹ nhàng mơn trớn đôi môi của cô.
Sáng sớm Quý Duy Thanh chạy bộ xong thì mang về ba phần bữa sáng, người trong chăn vẫn ngủ không hề hay biết gì.
Tống Thời Hạ ngủ một giấc đến khi tự tỉnh lại, cô nhìn đồng hồ thì thấy đã 10 giờ rồi.
Ánh nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, trên giường có thêm hai cái đầu nhỏ bông xù.
Ô, hai nhóc này bò lên lúc nào thế?
Tống Thời Hạ đứng dậy, hai bạn nhỏ cũng lần lượt mở mắt ra.
Cô ngồi xổm xuống giúp bọn nó cài nút áo lại.
“Các con đến lúc nào vậy?”
Quý Nguyên ôm lấy cô: “Ba đưa bọn con đến, chờ dì rời giường thì dẫn bọn con đi ăn sáng.
”
Tống Thời Hạ xấu hổ, ba người họ ngủ thẳng đến bây giờ, e là bữa sáng cũng nguội lạnh rồi.
Cô hơi chột dạ: “Các con có đói không?”
Quý Nguyên hiền lành lắc đầu: “Con không đói, nhưng bụng anh trai kêu rột rột rồi.
”
“Không phải, anh không đói.
”
Quý Dương ngượng ngùng quay đầu lại, vành tai nhỏ lại đỏ lên.
“Dì biết các con không đói nhưng dì đói quá, chúng ta đi ăn sáng thôi.
”
Tống Thời Hạ nắm tay Quý Nguyên, Quý Nguyên kéo anh trai Quý Dương, ba người đi thành một hàng.
Cô vốn nghĩ rằng mình phải hâm nóng bữa sáng trên bếp gas, nhưng không ngờ trên bếp than đã đặt một nồi đun nước.
Lửa rất nhỏ, có nửa nồi nước nóng trên bếp, bên trên đặt một lồng hấp, bánh bao, sữa đậu nành được hâm nóng trên đó.
Người này trông thì lạnh lùng nhưng lại rất ấm áp.
Tống Thời Hạ để hai đứa trẻ đi rửa mặt, cô lấy đồ ăn ra khỏi nồi, suy nghĩ nên có nên làm bánh bao và sủi cảo cho vào tủ lạnh để ăn dần không.
Mỗi buổi sáng chỉ cần cho vào nồi hâm nóng, không cần phải đến căn tin mua nữa.