Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
Chương 1 - Xuyên Sách Rồi
Chương 2 - Ông Chồng Hờ
Chương 3 - Đăng Ký Kết Hôn
Chương 4 - Nước Ngọt Vị Quýt
Chương 5 - Không Quan Trọng
Chương 6 - Khu Người Nhà
Chương 7 - Từ Từ Vun Đắp
Chương 8 - Đồ Cưới
Chương 9 - Khám Phá Nhà Mới
Chương 10 - Vào Không Gian
Chương 11 - Mì Trứng Gà
Chương 12 - Môi Mỏng Bạc Tình
Chương 13 - Tuyệt Không Lỗ Vốn
Chương 14 - Trà Ngon
Chương 15 - Đọc Truyện Đêm Khuya
Chương 16 - Ru Em Ngủ Đi
Chương 17 - Con Mồ Côi
Chương 18 - Trả Công Cho Anh
Chương 19 - Hàng Xóm
Chương 20 - Con Nhà Người Ta Trong Truyền Thuyết
Chương 21 - Chợ Sáng
Chương 22 - Mua Thịt
Chương 23 - Thử Tay Nghề
Chương 24 - Canh Sườn
Chương 25 - Con Gái Đàng Hoàng Ai Lại Muốn Làm Mẹ Kế
Chương 26 - Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 27 - Ngon Thế
Chương 28 - Mao Đài Năm 70
Chương 29 - Quý Dương Và Quý Nguyên
Chương 30 - Hai Bé Thiên Sứ
Chương 31 - Canh Trứng Gà
Chương 32 - Cuốc Đất Sân Vườn
Chương 33 - Vợ Chồng Giáo Sư Tạ
Chương 34 - Quả Táo
Chương 35 - Nhượng Bộ
Chương 36 - Thôi Từ Từ Dạy Dỗ Vậy
Chương 37 - Ngoài Lạnh Lùng Trong Ấm Áp
Chương 38 - Được Cho Cá
Chương 39 - Dì Sẽ Cùng Các Con Trưởng Thành
Chương 40 - Canh Đậu Hũ Cá Trích
Chương 41 - Nói Dối Mặt Không Đổi Sắc
Chương 42 - Lễ Hỏi
Chương 43 - Không Thể Để Dung Nhan Ấy Bị Hói
Chương 44 - Sao Tự Nhiên Tâm Lý Thế Nhỉ?
Chương 45 - Ba Nói Dì Là Mẹ
Chương 46 - Đi Hợp Tác Xã Mua Bán
Chương 47 - Chưa Gì Đã Bị Mua Chuộc
Chương 48 - Canh Táo Đỏ Ngân Nhĩ
Chương 49 - Chủ Nhân Ngôi Nhà Bên Cạnh
Chương 50 - Tay Nghề Được Đấy
Căn nhà cách một bức tường, hôm nay rốt cuộc cũng nghênh đón chủ nhân quay về.
Chồng đi công tác, mấy ngày liền trong nhà không có ai, Trương Uyển Thanh bèn ở lại văn phòng luôn.
Buổi chiều lúc về bà ấy không chú ý nhà bên cạnh, buổi tối lúc ra ngoài đi dạo mới nghe nói giáo sư Quý đã kết hôn.
Bà đưa quần áo sang cho chồng: “Anh có biết chuyện này không?”
Chồng của Trương Uyển Thanh là hiệu trưởng hiện tại của đại học Yến Kinh, nghe vậy thì khựng lại.
“Giáo sư Quý kết hôn rồi à? Anh không nghe nói tới, hôm nay anh còn ngồi ăn cơm nói chuyện với người nhà của cậu ấy mà, không ai nói với anh hết.
”
Trương Uyển Thanh là bí thư của trường, không thể quản lý chuyện đời sống cá nhân của giáo sư Quý được.
“Anh vừa đi họp thì cậu ấy đã xin nghỉ, còn chưa kết thúc kỳ nghỉ đã dẫn theo vợ về rồi.
”
Hiệu trưởng châm chước nói:
“Chuyện thế này mà em cũng tin à? Không khéo lại là mấy cô gái kia phao tin đồn thổi đấy.
Mấy người bán hàng ở hợp tác xã mua bán chỗ chúng ta suốt ngày rảnh rỗi dựng chuyện ấy mà.
”
Trương Uyển Thanh vỗ tay ông một cái:
“Anh là hiệu trưởng đấy, nói chuyện phải chú ý một chút chứ. Chưa kể, người ta làm việc không phạm sai lầm nào.
Buôn bán ế ẩm là lỗi của người ta chắc? Cả ngày rảnh rỗi không có gì làm, chẳng lẽ anh không cho người ta nói chuyện à.
”
Hiệu trưởng Hồ nhăn nhó nói:
“Thì anh chỉ nói với em thôi mà, có ra ngoài nói đâu. Nếu giáo sư Quý thật sự kết hôn thì ngày mai em đi xem thử đi.
Không phải cậu ấy đi công tác rồi à? Vừa lấy vợ đã đi công tác xa như thế, không phải cậu ấy có ý kiến với cuộc hôn nhân này đấy chứ?”
Không thể trách hiệu trưởng Hồ suy đoán như thế được.
Bởi vì lúc trước ông giới thiệu cho Quý Duy Thanh hai người, tất cả đều bị bóp chết từ trong trứng nước như thế, còn chọc giận con gái nhà người ta.
Trương Uyển Thanh cau mày:
“Chắc là không phải, em nghe nói vợ của giáo sư Quý xinh lắm, hoàn cảnh gia đình cũng đơn giản, ngày mai em đi hỏi Phùng Liên thử xem.
”
“Cũng đúng, nhưng anh cho là em nói sai một điểm rồi, đẹp thì làm được cái gì? Quý Duy Thanh là người nhìn mặt à?
Chúng ta giới thiệu cho cậu ấy biết bao nhiêu cô gái xinh xắn, em có thấy cậu ấy nhìn thẳng vào mặt con nhà người ta bao giờ chưa?”
“Anh nói cũng phải, có thể là nhìn vừa mắt, duyên tới tự nhiên cũng thành đôi.
”
Hiệu trưởng vẫn còn nghi hoặc:
“Anh vẫn không hiểu, lần này bọn họ đi lo một hạng mục không quan trọng mấy, chẳng lẽ cậu ấy không biết có thể nghỉ kết hôn à?”