Xuyên Thành Ác Phụ: Nhi Tử "Hiếu Thuận" Dám Hất Bát Cơm Của Ta

Xuyên Thành Ác Phụ: Nhi Tử "Hiếu Thuận" Dám Hất Bát Cơm Của Ta

Cập nhật: 01/12/2024
Tác giả: Tô Nhu Nhu
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 170
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Truyện Cười
Truyện Ngược
Truyện Sủng
Điền Văn
Cổ Đại
Dị Năng
Gia Đấu
Hài Hước
Trọng Sinh
Cung Đấu
Nữ Cường
     
     

Chu Vân Lan nhân cơ hội nói: "Ngươi có gì mà phải đau lòng? Còn không phải chỉ là đúng trúng một tên tra nam thôi sao? Tại sao nó dám đánh ngươi? Chẳng phải là vì không có ai giúp ngươi hay sao?"

"Nhưng ta thì khác, ta là nương của nó, ta dạy dỗ nó thì người ngoài cũng không có gì để nói, hơn nữa bây giờ nó cũng không đánh lại ta.

"

Vừa nói, Chu Vân Lan vừa giơ chân đá Cố lão nhị một cái.

Cố lão nhị ngã ngồi dưới đất, kêu gào thảm thiết, vừa ôm ngực vừa trừng mắt không thể tin nổi, gã nói: "Nương, sao người có thể đánh con.

"

"Nương còn bênh vực Cố Trần Thị, rốt cuộc nàng ta là con của người hay con là con của người?"

Chu Vân Lan lười nhìn tên tra nam này, nàng chỉ mỉm cười, hỏi Cố Trần Thị: "Ngươi nhìn đi, nó có dám đánh ta không?"

Cố Trần Thị có chút hoảng hốt, một thế giới mới mở ra trước mắt nàng ta.

Nàng ta chưa từng nghĩ tới, nữ nhân cũng có thể đánh thắng nam nhân, nhưng những gì bà bà làm lại khiến nàng ta nhận ra, tại sao nữ nhân không thể đánh thắng nam nhân chứ?

Tiếng khóc của nàng ta cũng nhỏ dần, với khuôn mặt sưng vù bầm tím, nàng ta cẩn thận nhìn Chu Vân Lan, nhỏ giọng hỏi: "Nương, tại sao người lại nói những điều này với con?"

Chu Vân Lan nhướn mày: "Cái này còn cần phải suy nghĩ sao? Đương nhiên là vì ta muốn nhận ngươi làm tiểu đệ, nếu sau này ngươi nghe lời ta, vậy ta sẽ bảo vệ ngươi không bị Cố lão nhị bắt nạt.

"

"Đương nhiên, ngươi nghe lời ta cũng sẽ có lợi ích tương ứng, điều kiện tiên quyết là ngươi không được chọc giận ta, không được chạm vào giới hạn của ta, nếu không ta cũng sẽ không nương tay với ngươi, đương nhiên, ta cũng không rảnh rỗi như vậy, chỉ cần ngươi một lòng hướng về ta, không vi phạm pháp luật, ta cũng lười quản ngươi.

"

Cố Trần Thị cẩn thận hỏi: "Nương, vậy người có đánh con không? Người có dùng bạc của con không?"

Chu Vân Lan cười: "Ngươi hỏi hay lắm, số bạc ít ỏi của ngươi còn không bằng tiền ta cho thuê ruộng.

"

"Ngươi nghĩ ta có thèm để ý không?"

Ánh mắt Cố Trần Thị lập tức sáng lên, không để ý là tốt rồi, không để ý có nghĩa là bạc của mình sẽ không bị lấy đi.

Thực ra nàng ta đã sớm chán ghét việc Cố lão nhị luôn nhòm ngó của hồi môn của nàng ta, muốn lấy tiền đi rồi.

Tuy ngoài miệng không đồng ý, nhưng trên thực tế, nàng ta đã bị lừa mất không biết bao nhiêu lần rồi.

Sau khi nàng ta gả vào Cố gia, của hồi môn mà nương gia cho mới hai ba năm đã vơi đi hơn phân nửa, nếu không phải nương gia hỏi han, bày cho nàng ta một kế, đem số còn lại gửi về cho nương gia cất giữ.

Có lẽ lúc này đã bị Cố lão nhị lấy hết rồi.

Chính vì những chuyện này, điều kiện mà Chu Vân Lan đưa ra quả thực đã nói trúng tim đen của Cố Trần Thị.

Nàng ta không chút do dự mà ôm lấy chân Chu Vân Lan: "Nương, sau này con đều nghe lời người.

"

Cố lão nhị đứng bên cạnh chứng kiến biến cố này, trong lòng giật thót một cái, không hiểu sao gã lại có một dự cảm chẳng lành. Gã vô thức bò dậy, định tới xử lý Cố Trần Thị, bàn tay giơ lên còn chưa kịp tát xuống thì cổ tay gã đã bị Chu Vân Lan nắm chặt lấy.

Chu Vân Lan nói: "Sao? Trước mặt ta mà cũng muốn đánh người à? Ta nói cho ngươi biết, sau này ngươi còn dám động tay động chân với thê tử của ngươi, ta sẽ trả lại gấp đôi.

"