Giải trí Hoàn Tinh: Nghệ sĩ Giang Vân Ảnh trong quá trình hoạt động ở công ty chúng tôi, đã có thái độ không tốt với lại các tiền bối và hậu bối trong công ty. Nhiều lần dính đến tin đồn lớn. Nay công ty quyết định khai trừ nghệ sĩ Giang Vân Ảnh ra khỏi giải trí Hoàn Tinh. Từ nay, công ty và cậu ấy không còn mối quan hệ ràng buộc nào nữa. Giang Vân Ảnh cũng không còn là nghệ sĩ của Hoàn Tinh nữa. [Hình ảnh]
Mười một giờ đêm, giải trí Hoàn Tinh cập nhật bài đăng sau một thời gian dài Weibo của công ty chỉ toàn là bài tuyên truyền tác phẩm mới của nghệ sĩ.
Đi kèm với bài viết là tấm ảnh chụp một tờ giấy. Cụ thể là giấy hủy hợp đồng của Giang Vân Ảnh đối với Hoàn Tinh.
[Nhất Nhất: Ảnh Ảnh, cậu có sao không? Tôi vừa thấy bài đăng mới nhất của Hoàn Tinh.
]
[Nhất Nhất: Công ty bọn họ đúng là bỉ ổi, vô liêm sỉ. Vậy mà lại hất hết nước bẩn lên người cậu.
]
[Nhất Nhất: Thời gian tới hay là cậu đến chỗ tôi ở đi. Tôi nuôi cậu, cậu không cần phải đi làm đâu.
]
Ting! Ting! Ting!
Liên tiếp ba tiếng thông báo vang lên. Giang Vân Ảnh vừa mới tắm xong đi ra, trên đầu vẫn còn quấn khăn lau.
Cậu không vội đi đến xem tin nhắn mà đi đến kệ tủ lấy máy sấy, sấy khô tóc một lượt. Xong xuôi, Giang Vân Ảnh mới bắt đầu lên giường ngồi xuống và xem ban nãy ai nhắn tin cho mình.
[Tiểu Miêu, lăn ra đây ta hỏi chút.
]
[Kí chủ, cậu có gì căn dặn tôi sao?]
Giang Vân Ảnh kéo kéo chăn lên để đắp, thời tiết dạo gần đây có hơi thay đổi. Chắc là sắp sang đông rồi.
Sau khi chọn cho mình một tư thế nằm thoải mái nhất, Giang Vân Ảnh mới nhớ ra mình chưa trả lời câu hỏi của hệ thống. Lúc này cậu mới nhẹ nhàng lên tiếng: [Ngươi có thể tra thông tin của nhân vật trong thế giới này không?]
[Đương nhiên là tôi có thể. Cậu cần tôi tra thông tin của ai sao?] Tiểu Miêu hỏi xong, vẻ mặt của nó không giấu nổi sự tò mò. Không biết kí chủ nhà nó muốn tìm kiếm thông tin của ai nhỉ? Chả lẽ là cậu ấy đã nhắm trúng ai ở thế giới này rồi?
[Nhất Nhất. Ngươi tra xem người đó và nguyên chủ có quan hệ gì đi.
]
[A...
.
] Tiểu Miêu có chút kinh ngạc, kí chủ nhà nó đưa ra mỗi một biệt danh, vậy rồi nó tra sao?
[Không tra được?]
Trong giọng nói còn không giấu nổi sự thất vọng về tiểu Miêu.
[Cậu nói linh tinh! Tra được, tất nhiên là tra được rồi!
] Tiểu Miêu ghét nhất là ai nói nó vô dụng. Vậy nên, để chứng minh cho Giang Vân Ảnh thấy là nó hữu dụng, tiểu Miêu đã tức tốc đi kiếm thông tin về 'Nhất Nhất' trong lời của Giang Vân Ảnh. Chưa đầy hai phút sau, nó đã quay lại.
['Nhất Nhất' là Chu Nhất An, một lưu lượng tiểu sinh* hiện nay. Cậu ấy và nguyên chủ là bạn học cũ, hai người cũng coi như là khá thân. Tính tình cậu ta thì trước kia là nhút nhát nhưng sau này, chơi với nguyên chủ lâu, được cậu ta tiếp thêm tinh thần, Chu Nhất An đã tìm lại được sự tự tin cho mình. Thậm chí cậu ta còn đăng kí tham gia show tuyển chọn tài năng và giành được một suất debut* trong nhóm nhạc. Nhóm ấy có tên là X]
Tiểu Miêu trình bày một lượt những thông tin mà nó tra được. Cuối cùng dưới ánh nhìn lo lắng của nó, nó thấy Giang Vân Ảnh có vẻ đã không coi mình là 'vô dụng' nữa.
[Nguyên chủ cũ vậy mà còn có bạn à? Ta tưởng với cái tính cách đó của cậu ta, vĩnh viễn sẽ không có ai chơi cùng chứ?]
Giang Vân Ảnh đối với việc nguyên chủ cũ của thân thế này còn có một người bạn chất lượng như vậy thì không khỏi bất ngờ. Trong ấn tượng của cậu thì 'Giang Vân Ảnh' vốn dĩ không có bạn.
[Có. Chu Nhất An là người bạn duy nhất của cậu ta. Cũng là ngoại lệ duy nhất của nguyên chủ cũ.
]
[Hừm.
. ngoại lệ sao? Nghe thì mối quan hệ của hai người này không tầm thường nhỉ?] Giang Vân Ảnh hiếm khi lộ ra chút hứng thú. Đối với cậu, cả kiếp trước lẫn kiếp này, cậu đều không có bạn. Lần này.
. cậu phải trân trọng Chu Nhất An, dù là cậu ta thân với nguyên chủ cũ hay là do cậu ta hiện giờ đang tìm đến cậu để quan tâm đi nữa.
[Cái đó thì tôi có thể đảm bảo, hai người ấy chỉ là bạn. Không hơn không kém.
]
[Ừm.
.
] Giang Vân Ảnh không có hứng phản biện lại tiểu Miêu, cứ mặc kệ nó nói hươu nói vượn. Sau, cậu lại nói thêm một hai câu rồi ném tiểu hệ thống sang một bên để trả lời tin nhắn của Chu Nhất An.
[Bé bự đáng yêu: Tôi không sao. Cảm ơn lời hỏi thăm của cậu.
]
[Bé bự đáng yêu: Còn về việc ở nhờ.
. Như vậy phiền cậu quá, tôi có thể về Giang gia ở cũng được.
]
Ting! Ting!
Chu Nhất An vừa tập xong đoạn vũ đạo khó nhất bài, cả người là một thân mồ hôi. Y còn định với lấy chai nước để uống thì tiếng thông báo điện thoại đã vang.
Lúc này, trong phòng tập còn có sự xuất hiện của mấy người đồng đội cùng nhóm Chu Nhất An. Vẻ mặt ai nấy cũng là hóng chuyện nhìn về phía y với dòng chữ viết hẳn lên mặt: Cậu có điều bất thường!