Chương 1 - Xuyên Qua
Chương 2 - Cuộc Sống Mới
Chương 3 - Giàu, Nghèo
Chương 4 - Cứu Ông Lão
Chương 5 - Ra Ngoài Liền Kiếm Được Tiền
Chương 6 - Mục Tiêu Trước Khai Giảng
Chương 7 - Học Viện I - Land
Chương 8 - Chạm Mặt Nam Chủ
Chương 9 - Sét Đánh Giữa Trời Quang!
Chương 10 - Cùng Lớp Với Nam Nữ Chủ
Chương 11 - Gặp Nữ Chủ
Chương 12 - Đắc Tội Nữ Chủ? Cô Sẽ Chết Sao?
Chương 13 - Được Nam Chủ Ôm Vào Lòng
Chương 14 - Cảm Giác Khác Lạ
Chương 15 - Phải Thi Khảo Sát?
Chương 16 - Nhờ Nam Chủ Dạy Bài
Chương 17 - Nữ Chủ Tức Điên Lên Rồi
Chương 18 - Cậu Trông Như Đang Yêu Vậy
Chương 19 - Nữ Chủ, Tôi Và Cô Không Độ Trời Chung!
Chương 20 - Sửa Soạn Phòng Ở
Chương 21 - Sao Lại Là Nam Chủ Nữa Vậy?
Chương 22 - Kiều Vũ Sẽ Là Tia Sáng Của Cậu Ta
Chương 23 - Ăn Cơm Cùng Nam Chủ?
Chương 24 - Bị Thả Thính?
Chương 25 - Nam Chủ Tức Giận
Chương 26 - Đấy Không Phải Là Thích!
Chương 27 - Không Phát Uy Lại Tưởng Dễ Bắt Nạt
Chương 28 - Ngoài Lạnh Trong Ngây
Chương 29 - Thích? Vậy Thì Theo Đuổi!
Chương 30 - Giả Tạo Để Đạt Được Mục Đích!
Chương 31 - Sự Thay Đổi Của Nam Chủ
Chương 32 - Định Bạo Lực Học Đường?
Chương 33 - Sự Kiện Xấu Hổ. Anh Ta Sẽ Là Ai?
Chương 34 - Đỉnh Đầu Nam Chủ Xanh Mướt
Chương 35 - Thiếu Niên Hôm Đó
Chương 36 - Tình Địch Gặp Nhau, Mắt Nảy Lửa
Chương 37 - Tớ Thích Cậu Mà, Cậu Không Biết Sao?
Chương 38 - Chặn Đường Đi
Chương 39 - Ớn Lạnh
Chương 40 - Bị Tát Một Cái
Chương 41 - Dám Động Vào Cô Ấy? Muốn Chết!
Chương 42 - Miệng Lưỡi Sắc Bén
Chương 43 - Chứng Cứ
Chương 44 - Có Thể Nhường Tinh Duệ Cho Tớ Không?
Chương 45 - Phải Chia Xa?
Chương 46 - Điên Loạn
Chương 47 - Về Nhà
Chương 48 - Quê Hương Thật Tuyệt
Chương 49 - Vị Khách Bất Ngờ
Chương 50 - Đến Nhà
Chương 51 - Đi Câu Cá Cùng Không?
Chương 52 - Tương Lai Sẽ Là Anh Rể Em
Chương 53 - Tim Đập Loạn Xạ
Chương 54 - Yêu Vào Thì Mấy Ai Còn Bình Thường?
Chương 55 - Thích Chị Gái Cậu?
Chương 56 - Phần Thưởng Là Một Nụ Hôn
Chương 57 - Xác Định Quan Hệ
Chương 58 - Trừng Phạt
Chương 59 - Không Giúp Được!
Chương 60 - Hôn Môi Bị Ba Mẹ Bắt Gặp
Chương 61 - Đánh?
Chương 62 - Nếu Tương Lai Vẫn Thích
Chương 63 - Cưới Vợ Là Cả Một Quá Trình
Chương 64 - Sugar Mami?
Chương 65 - Khí Phách Nữ Nhân
Chương 66 - Vào Bếp Nấu Ăn
Chương 67 - Ai Nói Không Được?
Chương 68 - Cô Thấy Mắt Tôi Có Vấn Đề Không?
Chương 69 - Điềm Báo
Chương 70 - Hãm Hại
Chương 71 - Bão Táp Đến
Chương 72 - Cầu Cứu
Chương 73 - Tinh Duệ, Cậu Chơi Thật À?!!!
Chương 74 - Giả Gái Có Gì Mà Mất Mặt?!
Chương 75 - Cứu Người
Chương 76 - Không Bỏ Qua
Chương 77 - Thư Kỳ, Cô Giỏi Lắm!
Chương 78 - Mọi Thứ Không Như Trước
Chương 79 - Đàn Ông Nói Ngọt Không Đáng Tin
Chương 80 - Tính Toán Của Hiệu Trưởng Ngô
Chương 81 - Hội Học Sinh Gặp Đả Kích
Chương 82 - Động Vào Người Của Anh, Vậy Chờ Tập Đoàn Phá Sản Đi!
Chương 83 - Danh Dự Mất Hết
Chương 84 - Cẩu Lương Ở Khắp Mọi Nơi
Chương 85 - Kỷ Hà Thanh
Chương 86 - Nhất Kiến Chung Tình
Chương 87 - Ba Mẹ Anh Biết Mối Quan Hệ Của Chúng Ta!
Chương 88 - Chuẩn Bị Cho Lễ Khai Giảng
Chương 1 - Xuyên Qua
Chương 2 - Cuộc Sống Mới
Chương 3 - Giàu, Nghèo
Chương 4 - Cứu Ông Lão
Chương 5 - Ra Ngoài Liền Kiếm Được Tiền
Chương 6 - Mục Tiêu Trước Khai Giảng
Chương 7 - Học Viện I - Land
Chương 8 - Chạm Mặt Nam Chủ
Chương 9 - Sét Đánh Giữa Trời Quang!
Chương 10 - Cùng Lớp Với Nam Nữ Chủ
Chương 11 - Gặp Nữ Chủ
Chương 12 - Đắc Tội Nữ Chủ? Cô Sẽ Chết Sao?
Chương 13 - Được Nam Chủ Ôm Vào Lòng
Chương 14 - Cảm Giác Khác Lạ
Chương 15 - Phải Thi Khảo Sát?
Chương 16 - Nhờ Nam Chủ Dạy Bài
Chương 17 - Nữ Chủ Tức Điên Lên Rồi
Chương 18 - Cậu Trông Như Đang Yêu Vậy
Chương 19 - Nữ Chủ, Tôi Và Cô Không Độ Trời Chung!
Chương 20 - Sửa Soạn Phòng Ở
Chương 21 - Sao Lại Là Nam Chủ Nữa Vậy?
Chương 22 - Kiều Vũ Sẽ Là Tia Sáng Của Cậu Ta
Chương 23 - Ăn Cơm Cùng Nam Chủ?
Chương 24 - Bị Thả Thính?
Chương 25 - Nam Chủ Tức Giận
Chương 26 - Đấy Không Phải Là Thích!
Chương 27 - Không Phát Uy Lại Tưởng Dễ Bắt Nạt
Chương 28 - Ngoài Lạnh Trong Ngây
Chương 29 - Thích? Vậy Thì Theo Đuổi!
Chương 30 - Giả Tạo Để Đạt Được Mục Đích!
Chương 31 - Sự Thay Đổi Của Nam Chủ
Chương 32 - Định Bạo Lực Học Đường?
Chương 33 - Sự Kiện Xấu Hổ. Anh Ta Sẽ Là Ai?
Chương 34 - Đỉnh Đầu Nam Chủ Xanh Mướt
Chương 35 - Thiếu Niên Hôm Đó
Chương 36 - Tình Địch Gặp Nhau, Mắt Nảy Lửa
Chương 37 - Tớ Thích Cậu Mà, Cậu Không Biết Sao?
Chương 38 - Chặn Đường Đi
Chương 39 - Ớn Lạnh
Chương 40 - Bị Tát Một Cái
Chương 41 - Dám Động Vào Cô Ấy? Muốn Chết!
Chương 42 - Miệng Lưỡi Sắc Bén
Chương 43 - Chứng Cứ
Chương 44 - Có Thể Nhường Tinh Duệ Cho Tớ Không?
Chương 45 - Phải Chia Xa?
Chương 46 - Điên Loạn
Chương 47 - Về Nhà
Chương 48 - Quê Hương Thật Tuyệt
Chương 49 - Vị Khách Bất Ngờ
Chương 50 - Đến Nhà
Chương 51 - Đi Câu Cá Cùng Không?
Chương 52 - Tương Lai Sẽ Là Anh Rể Em
Chương 53 - Tim Đập Loạn Xạ
Chương 54 - Yêu Vào Thì Mấy Ai Còn Bình Thường?
Chương 55 - Thích Chị Gái Cậu?
Chương 56 - Phần Thưởng Là Một Nụ Hôn
Chương 57 - Xác Định Quan Hệ
Chương 58 - Trừng Phạt
Chương 59 - Không Giúp Được!
Chương 60 - Hôn Môi Bị Ba Mẹ Bắt Gặp
Chương 61 - Đánh?
Chương 62 - Nếu Tương Lai Vẫn Thích
Chương 63 - Cưới Vợ Là Cả Một Quá Trình
Chương 64 - Sugar Mami?
Chương 65 - Khí Phách Nữ Nhân
Chương 66 - Vào Bếp Nấu Ăn
Chương 67 - Ai Nói Không Được?
Chương 68 - Cô Thấy Mắt Tôi Có Vấn Đề Không?
Chương 69 - Điềm Báo
Chương 70 - Hãm Hại
Chương 71 - Bão Táp Đến
Chương 72 - Cầu Cứu
Chương 73 - Tinh Duệ, Cậu Chơi Thật À?!!!
Chương 74 - Giả Gái Có Gì Mà Mất Mặt?!
Chương 75 - Cứu Người
Chương 76 - Không Bỏ Qua
Chương 77 - Thư Kỳ, Cô Giỏi Lắm!
Chương 78 - Mọi Thứ Không Như Trước
Chương 79 - Đàn Ông Nói Ngọt Không Đáng Tin
Chương 80 - Tính Toán Của Hiệu Trưởng Ngô
Chương 81 - Hội Học Sinh Gặp Đả Kích
Chương 82 - Động Vào Người Của Anh, Vậy Chờ Tập Đoàn Phá Sản Đi!
Chương 83 - Danh Dự Mất Hết
Chương 84 - Cẩu Lương Ở Khắp Mọi Nơi
Chương 85 - Kỷ Hà Thanh
Chương 86 - Nhất Kiến Chung Tình
Chương 87 - Ba Mẹ Anh Biết Mối Quan Hệ Của Chúng Ta!
Chương 88 - Chuẩn Bị Cho Lễ Khai Giảng
Ngay khi Kiều Vũ cảm tưởng bản thân sắp buông tay trần gian, những kí ức ngắn ngủi nhưng vui vẻ cùng gia đình ùa về trong đầu.
Kiều Vũ nghĩ, có lẽ được trải qua niềm hạnh phúc ít ỏi nhưng vô cùng quý giá đó đã là sự ban ơn hiền từ nhất của thế giới dành cho cô rồi.
Chỉ là, cô vẫn không cam lòng, cô chưa làm gì cả và cũng chẳng biết mình đã đụng chạm tớ Thư Kỳ cái gì, vậy mà ông trời đã mải móng xông đến bảo hộ "con" của mình.
Tiếng sấm ầm ầm bên tai.
- Tránh ra!
Một giọng nói nhẹ bẫng vang lên trong không gian im lặng.
Mọi người sửng sốt, chưa ai phản ứng lại được người bước tới là ai, thế nhưng theo bản năng dịch lui người sang một bên.
Đồng thời họ cũng quay đầu lại.
Khuôn mặt tuấn tú như tác phẩm nghệ thuật đập vào mắt, thân cao như tùng bách, đôi chân dài miên man.
Khí chất thanh lãnh xuất trần như vậy, đây chính là đóa cao lãnh chi hoa Lãnh Tinh Duệ của lớp bọn họ.
Nhìn thấy cảnh tượng phía trước, đôi mắt đen láy của Lãnh Tinh Duệ trở nên sâu thẳm.
Bộ dáng yếu ớt cùng với những giọt nước mắt lăn dài trên má của Kiều Vũ khiến trái tim đang tĩnh lặng bỗng gợn sóng.
Thư Kỳ thấy người tới là Lãnh Tinh Duệ thì hoảng loạn, cô ta nhanh chóng nhổm người dậy, chiếc váy bị dí vào bàn cũng được vuốt phẳng phiu lại.
Nở một nụ cười thật tươi, Thư Kỳ vừa định mở miệng nói chuyện thì thấy Lãnh Tinh Duệ đi vượt qua mình, rồi dừng lại bên cạnh Kiều Vũ.
- Muốn làm gì?
Hắn nhẹ giọng hỏi.
Lúc này Kiều Vũ vẫn giữ nguyên tư thế đứng im không nhúc nhích, thế nhưng một chân đã bước qua bên bàn, nhìn là biết cô định ra khỏi bàn.
Kiều Vũ tưởng bản thân sẽ không thể mở miệng nói chuyện được, ai ngờ câu hỏi của nam chủ vừa dứt, sự khó thở liền biến mất.
Cô thở dồn dập, cố gắng hít đủ không khí vào trong người, bù lại sự thiếu hụt nãy giờ.
- T...
. tớ muốn, ngồi, ở chỗ khác.
Tiếng nói của cô khản đặc đầy khó nghe, từng chữ cũng đứt quãng không liền mạch.
Thấy vậy Lãnh Tinh Duệ liền nhíu mày, hắn bâng cua nói:
- Ngồi lại hoặc ra khỏi trường!
Bá đạo như thế, cường thế như vậy, và hắn nói xong thì Kiều Vũ lại nhận được ánh mắt lạnh băng của Thư Kỳ.
Và cũng ngay lúc này, lực lượng vô hình đang giữ chặt Kiều Vũ cũng biến mất.
Giống như cái dây đột nhiên bị đứt cái phựt, Kiều Vũ không khống chế được bản thân mình, thẳng tắp ngã ngửa ra phía sau.
Cô nhắm chặt mắt, nghe thấy những tiếng hét nhỏ của mọi người xung quanh liền cảm thấy vui vẻ vô cùng.
Cô, vẫn sống sót.
Trợn ngược mắt nhìn ra ngoài cửa, cô thấy những đám mây đen đã tan đi, tia nắng chiếu xuống mặt đất.
Mọi thứ đã về lại như lúc đầu.
Lãnh Tinh Duệ không tự chủ được mà vươn đôi tay dài của mình ra, trước bao con mắt kinh ngạc của mọi người, ôm Kiều Vũ vào lòng.
Đột nhiên bị dí mặt vào lồng ngực đơn bạc nhưng rắn chắc, mùi hương dễ ngửi quẩn quanh chóp mũi, Kiều Vũ hoảng hốt không biết phải làm gì.
Nữ phụ như cô vậy mà lại được nam chủ ôm vào lòng?
Ngay lúc này, Kiều Vũ liền biết được nam chủ Lãnh Tinh Duệ là tồn tại đáng sợ như thế nào trong thế giới này.
Nữ chủ bảo cô chuyển chỗ, nam chủ giữ cô ở lại, ý chí của thế giới không cần phải suy xét liền chọn nghe theo nam chủ.
Chỉ cần như thế cũng đủ chứng minh được rằng, nếu nam chủ bảo vệ cô, vậy thì nữ chủ liền không thể làm được gì cả!