Chương 1 - Xuyên Qua
Chương 2 - Cuộc Sống Mới
Chương 3 - Giàu, Nghèo
Chương 4 - Cứu Ông Lão
Chương 5 - Ra Ngoài Liền Kiếm Được Tiền
Chương 6 - Mục Tiêu Trước Khai Giảng
Chương 7 - Học Viện I - Land
Chương 8 - Chạm Mặt Nam Chủ
Chương 9 - Sét Đánh Giữa Trời Quang!
Chương 10 - Cùng Lớp Với Nam Nữ Chủ
Chương 11 - Gặp Nữ Chủ
Chương 12 - Đắc Tội Nữ Chủ? Cô Sẽ Chết Sao?
Chương 13 - Được Nam Chủ Ôm Vào Lòng
Chương 14 - Cảm Giác Khác Lạ
Chương 15 - Phải Thi Khảo Sát?
Chương 16 - Nhờ Nam Chủ Dạy Bài
Chương 17 - Nữ Chủ Tức Điên Lên Rồi
Chương 18 - Cậu Trông Như Đang Yêu Vậy
Chương 19 - Nữ Chủ, Tôi Và Cô Không Độ Trời Chung!
Chương 20 - Sửa Soạn Phòng Ở
Chương 21 - Sao Lại Là Nam Chủ Nữa Vậy?
Chương 22 - Kiều Vũ Sẽ Là Tia Sáng Của Cậu Ta
Chương 23 - Ăn Cơm Cùng Nam Chủ?
Chương 24 - Bị Thả Thính?
Chương 25 - Nam Chủ Tức Giận
Chương 26 - Đấy Không Phải Là Thích!
Chương 27 - Không Phát Uy Lại Tưởng Dễ Bắt Nạt
Chương 28 - Ngoài Lạnh Trong Ngây
Chương 29 - Thích? Vậy Thì Theo Đuổi!
Chương 30 - Giả Tạo Để Đạt Được Mục Đích!
Chương 31 - Sự Thay Đổi Của Nam Chủ
Chương 32 - Định Bạo Lực Học Đường?
Chương 33 - Sự Kiện Xấu Hổ. Anh Ta Sẽ Là Ai?
Chương 34 - Đỉnh Đầu Nam Chủ Xanh Mướt
Chương 35 - Thiếu Niên Hôm Đó
Chương 36 - Tình Địch Gặp Nhau, Mắt Nảy Lửa
Chương 37 - Tớ Thích Cậu Mà, Cậu Không Biết Sao?
Chương 38 - Chặn Đường Đi
Chương 39 - Ớn Lạnh
Chương 40 - Bị Tát Một Cái
Chương 41 - Dám Động Vào Cô Ấy? Muốn Chết!
Chương 42 - Miệng Lưỡi Sắc Bén
Chương 43 - Chứng Cứ
Chương 44 - Có Thể Nhường Tinh Duệ Cho Tớ Không?
Chương 45 - Phải Chia Xa?
Chương 46 - Điên Loạn
Chương 47 - Về Nhà
Chương 48 - Quê Hương Thật Tuyệt
Chương 49 - Vị Khách Bất Ngờ
Chương 50 - Đến Nhà
Chương 51 - Đi Câu Cá Cùng Không?
Chương 52 - Tương Lai Sẽ Là Anh Rể Em
Chương 53 - Tim Đập Loạn Xạ
Chương 54 - Yêu Vào Thì Mấy Ai Còn Bình Thường?
Chương 55 - Thích Chị Gái Cậu?
Chương 56 - Phần Thưởng Là Một Nụ Hôn
Chương 57 - Xác Định Quan Hệ
Chương 58 - Trừng Phạt
Chương 59 - Không Giúp Được!
Chương 60 - Hôn Môi Bị Ba Mẹ Bắt Gặp
Chương 61 - Đánh?
Chương 62 - Nếu Tương Lai Vẫn Thích
Chương 63 - Cưới Vợ Là Cả Một Quá Trình
Chương 64 - Sugar Mami?
Chương 65 - Khí Phách Nữ Nhân
Chương 66 - Vào Bếp Nấu Ăn
Chương 67 - Ai Nói Không Được?
Chương 68 - Cô Thấy Mắt Tôi Có Vấn Đề Không?
Chương 69 - Điềm Báo
Chương 70 - Hãm Hại
Chương 71 - Bão Táp Đến
Chương 72 - Cầu Cứu
Chương 73 - Tinh Duệ, Cậu Chơi Thật À?!!!
Chương 74 - Giả Gái Có Gì Mà Mất Mặt?!
Chương 75 - Cứu Người
Chương 76 - Không Bỏ Qua
Chương 77 - Thư Kỳ, Cô Giỏi Lắm!
Chương 78 - Mọi Thứ Không Như Trước
Chương 79 - Đàn Ông Nói Ngọt Không Đáng Tin
Chương 80 - Tính Toán Của Hiệu Trưởng Ngô
Chương 81 - Hội Học Sinh Gặp Đả Kích
Chương 82 - Động Vào Người Của Anh, Vậy Chờ Tập Đoàn Phá Sản Đi!
Chương 83 - Danh Dự Mất Hết
Chương 84 - Cẩu Lương Ở Khắp Mọi Nơi
Chương 85 - Kỷ Hà Thanh
Chương 86 - Nhất Kiến Chung Tình
Chương 87 - Ba Mẹ Anh Biết Mối Quan Hệ Của Chúng Ta!
Chương 88 - Chuẩn Bị Cho Lễ Khai Giảng
Chương 1 - Xuyên Qua
Chương 2 - Cuộc Sống Mới
Chương 3 - Giàu, Nghèo
Chương 4 - Cứu Ông Lão
Chương 5 - Ra Ngoài Liền Kiếm Được Tiền
Chương 6 - Mục Tiêu Trước Khai Giảng
Chương 7 - Học Viện I - Land
Chương 8 - Chạm Mặt Nam Chủ
Chương 9 - Sét Đánh Giữa Trời Quang!
Chương 10 - Cùng Lớp Với Nam Nữ Chủ
Chương 11 - Gặp Nữ Chủ
Chương 12 - Đắc Tội Nữ Chủ? Cô Sẽ Chết Sao?
Chương 13 - Được Nam Chủ Ôm Vào Lòng
Chương 14 - Cảm Giác Khác Lạ
Chương 15 - Phải Thi Khảo Sát?
Chương 16 - Nhờ Nam Chủ Dạy Bài
Chương 17 - Nữ Chủ Tức Điên Lên Rồi
Chương 18 - Cậu Trông Như Đang Yêu Vậy
Chương 19 - Nữ Chủ, Tôi Và Cô Không Độ Trời Chung!
Chương 20 - Sửa Soạn Phòng Ở
Chương 21 - Sao Lại Là Nam Chủ Nữa Vậy?
Chương 22 - Kiều Vũ Sẽ Là Tia Sáng Của Cậu Ta
Chương 23 - Ăn Cơm Cùng Nam Chủ?
Chương 24 - Bị Thả Thính?
Chương 25 - Nam Chủ Tức Giận
Chương 26 - Đấy Không Phải Là Thích!
Chương 27 - Không Phát Uy Lại Tưởng Dễ Bắt Nạt
Chương 28 - Ngoài Lạnh Trong Ngây
Chương 29 - Thích? Vậy Thì Theo Đuổi!
Chương 30 - Giả Tạo Để Đạt Được Mục Đích!
Chương 31 - Sự Thay Đổi Của Nam Chủ
Chương 32 - Định Bạo Lực Học Đường?
Chương 33 - Sự Kiện Xấu Hổ. Anh Ta Sẽ Là Ai?
Chương 34 - Đỉnh Đầu Nam Chủ Xanh Mướt
Chương 35 - Thiếu Niên Hôm Đó
Chương 36 - Tình Địch Gặp Nhau, Mắt Nảy Lửa
Chương 37 - Tớ Thích Cậu Mà, Cậu Không Biết Sao?
Chương 38 - Chặn Đường Đi
Chương 39 - Ớn Lạnh
Chương 40 - Bị Tát Một Cái
Chương 41 - Dám Động Vào Cô Ấy? Muốn Chết!
Chương 42 - Miệng Lưỡi Sắc Bén
Chương 43 - Chứng Cứ
Chương 44 - Có Thể Nhường Tinh Duệ Cho Tớ Không?
Chương 45 - Phải Chia Xa?
Chương 46 - Điên Loạn
Chương 47 - Về Nhà
Chương 48 - Quê Hương Thật Tuyệt
Chương 49 - Vị Khách Bất Ngờ
Chương 50 - Đến Nhà
Chương 51 - Đi Câu Cá Cùng Không?
Chương 52 - Tương Lai Sẽ Là Anh Rể Em
Chương 53 - Tim Đập Loạn Xạ
Chương 54 - Yêu Vào Thì Mấy Ai Còn Bình Thường?
Chương 55 - Thích Chị Gái Cậu?
Chương 56 - Phần Thưởng Là Một Nụ Hôn
Chương 57 - Xác Định Quan Hệ
Chương 58 - Trừng Phạt
Chương 59 - Không Giúp Được!
Chương 60 - Hôn Môi Bị Ba Mẹ Bắt Gặp
Chương 61 - Đánh?
Chương 62 - Nếu Tương Lai Vẫn Thích
Chương 63 - Cưới Vợ Là Cả Một Quá Trình
Chương 64 - Sugar Mami?
Chương 65 - Khí Phách Nữ Nhân
Chương 66 - Vào Bếp Nấu Ăn
Chương 67 - Ai Nói Không Được?
Chương 68 - Cô Thấy Mắt Tôi Có Vấn Đề Không?
Chương 69 - Điềm Báo
Chương 70 - Hãm Hại
Chương 71 - Bão Táp Đến
Chương 72 - Cầu Cứu
Chương 73 - Tinh Duệ, Cậu Chơi Thật À?!!!
Chương 74 - Giả Gái Có Gì Mà Mất Mặt?!
Chương 75 - Cứu Người
Chương 76 - Không Bỏ Qua
Chương 77 - Thư Kỳ, Cô Giỏi Lắm!
Chương 78 - Mọi Thứ Không Như Trước
Chương 79 - Đàn Ông Nói Ngọt Không Đáng Tin
Chương 80 - Tính Toán Của Hiệu Trưởng Ngô
Chương 81 - Hội Học Sinh Gặp Đả Kích
Chương 82 - Động Vào Người Của Anh, Vậy Chờ Tập Đoàn Phá Sản Đi!
Chương 83 - Danh Dự Mất Hết
Chương 84 - Cẩu Lương Ở Khắp Mọi Nơi
Chương 85 - Kỷ Hà Thanh
Chương 86 - Nhất Kiến Chung Tình
Chương 87 - Ba Mẹ Anh Biết Mối Quan Hệ Của Chúng Ta!
Chương 88 - Chuẩn Bị Cho Lễ Khai Giảng
- Mới sáng sớm đã đòi chìa khóa là sao? Hai cô lên có việc gì?
Bác gái đầu ổ gà hung thần ác sát mà bắn nước bọt tứ tung.
Đang trong giấc mà bị gọi dậy, cảm giác này đúng là quá khó chịu.
Nếu không nói được một lí do thuyết phục, bà nhất định không tha cho cả hai! Đừng tưởng là các tiểu thư quyền quý thì muốn làm gì thì làm!
- Khụ, cháu, bọn cháu là bạn của Kiều Vũ, sắp đến giờ thi rồi, bọn cháu có hẹn với nhau để ôn tập lại các dạng bài.
Lãnh Tinh Duệ và Lâm Trác Vỹ đều đeo khẩu trang, cả hai chỉ lộ ra đôi mắt sáng và một chút đường cong mũi thẳng tắp.
- Hẹn nhau trước mà không đưa chìa hả? Thôi thôi, nốt lần này đấy, cầm rồi đi đi.
Vừa mệt mỏi vừa buồn ngủ, bà không kiên nhẫn mà vứt chìa khóa lên bàn, gãi đầu đi vào phòng rồi ngủ tiếp.
Lâm Trác Vỹ vuốt mồ hôi trêи trán, than nhẹ:
- Không hổ danh là bà chằn của ký túc xá nữ, dữ hơn bên mình nhiều.
May mắn Lãnh Tinh Duệ giả vờ bị ho, 3/4 mặt che đi, cộng thêm trời hơi sầm tối nên không ai thấy gì bất thường cả.
Nắm chặt chìa, Lãnh Tinh Duệ bước nhanh vào trong.
Dáng người cao lớn có phần thô cuồng làm những nữ sinh nghé mắt nhìn.
Lâm Trác Vỹ vội vàng giữ váy, đi ngang hàng với Lãnh Tinh Duệ để che chắn cho cả anh.
Đi như cuồng phong thế này, tung váy chắc chết quá!
“Cạch”
Mở ra được cửa phòng.
Cả hai nhẹ nhàng bước vào, cố không phát ra tiếng động.
Không biết Kiều Vũ đang bị làm sao, vậy nên mọi thứ đều cần cẩn thận.
- Tinh Duệ, phải thử các phòng à?
Lúc gọi điện đến, quên mất hỏi luôn là Kiều Vũ đang ở đâu, giờ Lâm Trác Vỹ hơi hối hận.
Đúng lúc này, tiếng “tõm tõm” vang lên ở căn phòng nhỏ bé phía cuối.
Có mấy lần tài xế không đến đón sớm, cả hai cũng lội mưa về nhà, nghe cái tiếng này tất nhiên cả hai đều biết nó là gì.
- Vào đó xem thử không?
Lâm Trác Vỹ quay đầu hỏi anh.
Mắt Lãnh Tinh Duệ tối lại, cả người như đang ấp ủ bão tố.
Nếu không nhầm thì ba phòng sạch sẽ và sáng sủa nhất là dành cho học sinh ở. Vậy tại sao giờ lại có người sống tại nơi để đồ?
Tốt nhất là không phải Tiểu Vũ.
- Kiều Vũ, cậu bị sao vậy?
Ai có thể ngờ, vừa mở cửa ra thì gặp được cảnh tượng như thế này?
Cả người Kiều Vũ ướt đẫm, da thịt nhợt nhạt vì bị ngâm nước lâu, mỗi bước đi đều chậm rãi không có sức lực.
Lâm Trác Vỹ hoảng hồn tránh nhanh, cậu vươn tay đẩy Lãnh Tinh Duệ vào phòng rồi đóng cửa.
Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ xem…
Anh mở tủ quần áo ra, mải móng cầm chiếc áo dày rồi khoác lên người cho Kiều Vũ.
Nhìn thấy cô chật vật thiếu sức sống thế này, trái tim Lãnh Tinh Duệ đau đớn không nói thành lời.
- Tinh Duệ, cậu đến rồi à? Tớ mệt quá! Rất mệt!
Mắt vẫn chưa nhìn rõ người đến là ai, đầu ong ong như búa bổ.
Kiều Vũ dựa người vào Lãnh Tinh Duệ, thở hổn hển.
- Đi, đi ra ngoài, bác sĩ đã có mặt rồi. Chúng ta không thể chần chừ thêm nữa.
Ôm cả người cô vào lòng, sự buốt giá vây quanh hai người.
Lâm Trác Vỹ thấy hai người ra thì vội vàng rút điện thoại, điên cuồng chụp cả căn phòng.
Nhân chứng vật chứng đều phải có đầy đủ, chẳng cần biết kẻ đứng sau là ai, thế nhưng kết cục nhất định là chết chắc rồi.
Dọc đường đi, ai ai cũng tò mò nhìn ba người.
Có chút người quan tâm tiến đến hỏi han đều bị Lâm Trác Vỹ lấy lí do bạn bị ốm để cho qua.
Trời đã bắt đầu có ánh sáng, bóng dáng ba người in lờ mờ trêи mặt đất, tất cả đều đan chéo vào nhau.
Dường như những cô đơn, khổ sở của Kiều Vũ ở kiếp trước đã được thay đổi.
Giờ cô không còn một mình nữa, sẽ có người hỏi han khi cô bị bệnh, một vòng tay ấm áp ôm cô vào lòng, những người bạn hay ồn ào nói nhiều nhưng rất thật lòng như Lâm Trác Vỹ.
Tất cả, đều đang phát triển theo một hướng rất tích cực.
Thật giống như nơi này mới là thế giới thuộc về Kiều Vũ vậy.
Một nơi đầy sự ấm áp vui vẻ và hạnh phúc.