Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Cập nhật: 31/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 165
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Cổ Đại
Hài Hước
Xuyên Sách
     
     

Kim Mao Toan Nghê: “…”

Con mẹ nó, ngươi thật sự không phải người!

Trước nay đều là ta hành người, đây là lần đầu tiên bị người hành lại.

Cái gì mà lúc nào cũng có? Ngươi tưởng máu ta là sữa bò chắc?

Còn gì mà nguồn lực vô tận, dùng mãi không hết?

Ngươi nghe lại xem, đây mà là lời một con người nên nói ư?

Nhưng chỉ chốc lát sau, Kim Mao Toan Nghê chợt nhận ra, nó đã đánh giá thấp độ chó của Phượng Khê. Nó nghe nàng nói: “Sư phụ, trừ máu ra, con thấy bộ lông vàng của nó cũng không tệ, chúng ta có thể cạo lông nó, làm thành mũ hoặc áo, chắc chắn có thể bán với giá cao.

“Ngoài ra, chúng ta còn có thể tròng thêm cho nó mấy cái xích sắt nữa, rồi bán vé vào cửa cho người của ba phái khác tới đây tham quan. Chỉ cần đưa đủ tiền boa, họ có thể tiến lên sờ soạng hoặc xoa nắn nó, sờ đầu hay sờ mông đều được…”

Kim Mao Toan Nghê tức đến độ cả người phát run.

Ta là thần thú trấn phái!

Ta là thể diện của Huyền Thiên Tông!

Thế mà ngươi lại dám bảo ta đi… bán thân!

Tiểu nha đầu khốn nạn, ngươi tìm chết mà!

Ban nãy Kim Mao Toan Nghê chỉ giả điên để đòi ăn, bây giờ nó thật sự điên vì tức. Nó há miệng thật to, rồi rống lên một tiếng, ý đồ dọa Phượng Khê.

Nhưng Phượng Khê lại cười nhe răng: “Ngươi nói ngươi đồng ý ư? Vậy chúng ta bắt đầu rút máu cạo lông từ hôm nay nhé. Ta thấy phần lông trên đỉnh đầu ngươi cũng không tệ đâu, chút nữa ta sẽ cạo trọc cho ngươi, có được không?”

Kim Mao Toan Nghê: “…”

Lão tử không muốn làm hòa thượng!

Lúc này, Phượng Khê lại nói: “Sư phụ ơi, sư phụ, con lại nghĩ ra một cách kiếm tiền khác rồi. Hỗn Nguyên Tông có rất nhiều linh thú cái, đang muốn phối giống với linh thú đực của Ngự Thú Môn. Chi bằng chúng ta cướp việc làm ăn của Ngự Thú Môn, để thần thú trấn phái phối giống với những linh thú cái kia, chắc chắn có thể kiếm được rất nhiều tiền…”

Cuối cùng Kim Mao Toan Nghê không chịu nổi nỗi nhục này, tức tới ngất đi.

Phượng Khê: “…”

Sức chịu đựng chỉ có vậy mà cũng đòi làm thần thú trấn phái á?

Tiêu Bách Đạo cũng không ngờ Kim Mao Toan Nghê sẽ bị đồ đệ của mình chọc tức tới hôn mê.

Nhìn Kim Mao Toan Nghê nằm thẳng cẳng ở kia, ông cảm thấy… cực kỳ hả giận.

Những người có mặt tại đây cũng cảm thấy cực kỳ hả giận.

Nếu không vì bận tâm tới khí độ của bản thân, họ còn muốn xông lên đá cho nó hai cú ấy chứ.

Cũng tại Kim Mao Toan Nghê kia quá đáng hận!

Khi Kim Mao Toan Nghê tỉnh lại, trước chuồng thú đã chẳng còn ai.

Chỉ có một tấm biển, viết: “Có quả thì mất mặt, cần mặt thì mất quả. Tự chọn đi!

Kim Mao Toan Nghê: “…”

Chọn cái rắm!

Tất nhiên lão tử cần mặt rồi!

Nha đầu thối kia, ta và ngươi không đội trời chung. Ngươi cứ chờ xem!

Trừ chuyện này ra, trong lòng nó còn khắc ghi một suy nghĩ: linh thú ở Hỗn Nguyên Tông đều háo sắc, đều muốn mượn giống của nó!

Sau này, gặp con nào, nó sẽ cắn chết con nấy!

Nó phong lưu phóng khoáng, anh dũng vô địch nhường này, đâu phải thứ mà đám tiểu yêu tinh đó có thể với tới.

Nằm mơ đi!