Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Cập nhật: 31/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 200
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Cổ Đại
Hài Hước
Xuyên Sách
     
     

Phượng Khê nói tiếp: “Từ sau khi tới Huyền Thiên Tông, ai cũng bảy tỏ thiện ý với muội. Chẳng lẽ họ không biết đan điền của muội bị thương nặng, không thể tu luyện ư? Đương nhiên là họ biết! Nhưng họ có giáo dưỡng, không giống huynh, ỷ vào bản thân có cái miệng thích nói gì thì nói mà ác mồm ác miệng với một tiểu cô nương nhu nhược, đáng thương!

“Trông mặt mà bắt hình dong, ếch ngồi đáy giếng. Người ngu ngốc như huynh có tư cách gì để phán xét muội?”

“Hôm nay Phượng Khê muội nói cho huynh biết, sớm muội gì cũng sẽ có một ngày, muội sẽ khiến chính miệng huynh tự nhận bản thân là tiểu phế vật! Huynh yên tâm, hình phạt muội vừa nói chỉ để trêu chọc huynh thôi, huynh không biết xấu hổ, nhưng muội vẫn cần thể diện mà.

Dứt lời, Phượng Khê rời đi mà không quay đầu lại.

Nhưng hai bả vai nhỏ gầy của nàng khẽ run rẩy, thi thoảng nàng lại đưa tay lau mặt.

Nhìn bóng lưng đơn bạc của Phượng Khê, lòng Quân Văn có hơi hụt hẫng, chắc chắn tiểu phế vật kia đang khóc cho xem. Có phải, hắn đã thật sự quá đáng rồi không?

Hắn chẳng ngờ rằng, Phượng Khê đang cười cong mắt, chẳng thèm để bụng những lời hắn nói.

Chẳng qua nàng đang diễn cho hắn xem mà thôi.

Đối với kiểu người vừa ngốc nghếch vừa cao ngạo như hắn, phải vừa đấm vừa xoa.

---

Về tới phòng mình, Phượng Khê bắt đầu đả tọa tu luyện.

Lời nói của Quân Văn thô nhưng thật, hiện tại nàng thật sự rất yếu.

Chỉ có kẻ mạnh, mới có quyền lên tiếng.

Nàng nhất định phải tập trung tu luyện, nhanh chóng tăng tu vi.

Mấy ngày sau đó, trừ buổi sáng tới thỉnh an Tiêu Bách Đạo, Phượng Khê rất hạn chế ra khỏi phòng, phần lớn thời gian đều dành cho việc tu luyện.

Tiêu Bách Đạo tưởng nàng ở trong phòng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nên không quá để ý.

Hôm nay, sau khi tỉnh lại khỏi cơn hôn mê, Phượng Khê ngạc nhiên phát hiện trong đan điền mình có thêm một tiểu linh căn màu đỏ.

Chẳng lẽ là Hỏa linh căn?

Phượng Khê cảm thấy bản thân quả là thiên tài, chỉ mới tu luyện mấy hôm đã “mọc” thêm được một linh căn mới. Với tốc độ này, có lẽ chưa đến một tháng là nàng có thể sở hữu đủ năm loại linh căn.

Khi có đủ năm loại linh căn, đan điền của nàng sẽ khỏi hẳn!

Về sau, Phượng Khê nàng sẽ đại sát tứ phương, không ai cản nổi.

Ngay khi nàng đang mơ mộng thì chợt cảm thấy đan điền đau nhức. Nếu không nhờ khả năng chịu đau của nàng đã tăng lên gấp bội, thì chắc chắn nàng đã đau tới ngất đi rồi!

Nàng tập trung kiểm tra đan điền, và rồi, nàng suýt tức chết!

Nàng thấy Hỏa linh căn mới “mọc” đang đánh nhau với Mộc linh căn.

Chẳng bao lâu sua, Thủy linh căn cũng gia nhập cuộc chiến!

Ba loại linh căn đánh thành… hình bánh quai chèo!

Phượng Khê tức giận gầm lên: “Dừng tay, cả ba đều dừng tay cho ta!

Giọng nàng rất lớn, tiếc là không có hiệu quả.

Cả ba loại linh căn đều coi nàng như không khí, chúng càng đánh hăng say hơn.

Lúc này, Phượng Khê chợt bình tĩnh lại, nàng lạnh giọng nói: “Đánh đi, đánh hăng hơn nữa đi! Tốt nhất đánh cho đan điền vỡ vụn, ta đăng xuất rồi, các ngươi cũng ngỏm củ tỏi theo ta!

Động tác đánh nhau của ba loại linh căn chợt khựng lại, sau đó… chúng cầm tay nhau như thể cực kỳ tương thân tương ái.

Phượng Khê: “…”

Con mẹ nó chứ!

Cảm đám diễn tinh!

Có lẽ đời trước ta đã hố toàn bộ hệ ngân hà, nên đời này mới gặp toàn chuyện xui xẻo bậc này!

Sau khi than trời trách đất xong, Phượng Khê nhanh chóng nhận ra, từ khi Hỏa linh căn xuất hiện, tần suất ngất xỉu khi tu luyện của nàng đã giảm nhiều.

Điều này chứng tỏ vết thương ở đan điền đang hồi phục, kinh mạch của nàng cũng vững chắc hơn trước kia.

Nàng lén dùng thử pháp quyết dọn dẹp đơn giản nhất, mà chẳng hề cảm thấy có chút khó chịu nào.

Điều này khiến nàng vui tới nở hoa.

Tu tiên giới, run rẩy đi!

Ánh sáng của Huyền Thiên Tông sắp tỏa sáng rồi!