Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Cập nhật: 31/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 185
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Cổ Đại
Hài Hước
Xuyên Sách
     
     

Huyết Thiên Tuyệt thầm suy tư, rồi gật đầu: “Đúng là ngươi suy xét rất kỹ càng. Đầu óc không tệ, chỉ cần ngươi chăm chỉ làm việc cho bổn tọa, tương lai bổn tọa nhất định sẽ trọng dụng ngươi.

Phượng Khê tỏ vẻ được ưu ái mà lo sợ: “Đại nhân, ngài quá khen rồi! Có thể cống hiến sức lực vì ngài, làm vinh hạnh của ta! Vậy, chúng ta ra ngoài luôn nhé?”

Dứt lời, nàng chủ động tiến tới trước mặt Huyết Thiên Tuyệt, bày ra dáng vẻ tùy ý xâu xé.

Quân Văn: “…”

Tiểu sư muội chỉ giỏi vẽ vời thêm chuyện!

Lẳng lặng bỏ đi không tốt hơn à?

Sao phải diễn cảnh bị bắt cóc?

Lỡ ông già kia ra tay không biết nặng nhẹ, bóp chết hai ta thì sao?

Tuy lòng nghĩ vậy, nhưng hắn không dám tỏ thái độ ra mặt, chỉ đành bắt chước Phượng Khê, chủ động tiến tới trước mặt Huyết Thiên Tuyệt.

Huyết Thiên Tuyệt nhìn hắn bằng ánh mắt ghét bỏ: “Đầu óc của ngươi kém xa nha đầu này. Về sau nhớ phải nghe lời con bé, đừng kéo chân sau đấy.

Quân Văn: “…”

Hi vọng lúc ngươi biết bản thân bị lừa, vẫn có thể nói như vậy!

Mỗi tay Huyết Thiên Tuyệt túm cổ áo một người, phá vách đá xông ra ngoài.

Lúc này, đã là nửa đêm.

Dẫu vậy, ở ngoài vẫn có rất nhiều người canh giữ, đuốc chiếu sáng rực cả một vùng.

Muốn hỏi vì sao không dùng linh khí chiếu sáng mà lại dùng đuốc á, vì nghèo chứ sao!

Tiêu Bách Đạo vẫn luôn đứng chờ ở đây, sợ bỏ lỡ bất cứ manh mối hữu dụng nào.

Theo lý thì Huyết Thiên Tuyệt có thể nhân lúc mọi người vẫn đang ngơ ngác để bỏ trốn, nhưng trên tay ông ta xách theo hai con tin (hai quả tạ kéo chân sau), thế nên nhanh chóng bị Tiêu Bách Đạo phát hiện, tiến lên ngăn cản.

Đầu tiên Tiêu Bách Đạo cực kỳ vui vẻ, bởi ông thấy hai đồ đệ bảo bối của mình không hề bị thương.

Sau đó, ông kinh ngạc: “Huyết Thiên Tuyệt? Ngươi vẫn chưa chết ư?”

Huyết Thiên Tuyệt nở nụ cười khặc khặc đầy quái dị: “Bổn tọa vẫn chưa hủy diệt Nhân tộc của các ngươi, sao có thể chết được? Đừng nói nhảm nữa, nếu không muốn hai đứa này chết, thì phải cung kính tiễn ta rời khỏi Huyền Thiên Tông.

Tiêu Bách Đạo không lập tức đồng ý.

Xét về lòng riêng, tất nhiên ông muốn cứu đồ đệ.

Nhưng đối phương là đại ma đầu khét tiếng, thả ông ta đi chẳng khác nào thả hổ về rừng, chắc chắn sẽ gây ra họa lớn.

Ngay khi nội tâm của ông đang đấu tranh, ông nghe Phượng Khê nói: “Lão ma đầu, lời nói suông không đáng tin, ai biết ngươi có lừa bọn ta không? Để tỏ thành ý, ngươi hãy thả sư huynh của ta ra trước đi.

Lòng Tiêu Bách Đạo xót xa.

Đứa bé Tiểu Khê này thật sự hiểu chuyện tới mức khiến người ta đau lòng.

Con bé đang muốn hi sinh bản thân để cứu Quân Văn đây mà.

Còn Huyết Thiên Tuyệt lại thầm nghĩ: tiểu nha đầu này diễn giỏi thật, nếu ông ta không phải người trong cuộc, có lẽ ông ta cũng bị lừa rồi.

Ông ta thoáng do dự, rồi ném Quân Văn cho Tiêu Bách Đạo, xong đó bay lên trời, ngự ma khí rời đi.

Tiêu Bách Đạo đỡ Quân Văn, đặt hắn xuống đất, rồi ngự kiếm đuổi sát theo sau.

Khi tới cổng tông môn, Huyết Thiên Tuyệt bất đắc dĩ hạ xuống đất đi bộ.

Bởi uy áp của tấm biển tông môn quá mạnh, khiến ông ta không thể bay trên không trung nữa.

Ông ta vừa hạ xuống đất, Phượng Khê bất ngờ lách khỏi tay ông ta, rồi đánh một luồng linh quyết về phía ông ta.

Đó không phải pháp quyết hệ hỏa nàng từng khoe với Kim Mao Toan Nghê, mà là pháp quyết hệ mộc: quyết trói!

Trói chặt hai chân Huyền Thiên Tuyệt.