Quân Văn cảm thấy mặt hơi đau, nên bắt đầu đánh trống lảng: “Tiểu sư muội, chắc chắn Huyết Thiên Tuyệt hắn chúng ta lắm! Ta còn đỡ, ít nhất còn có vài chiêu giữ mạng. Về phần muội, sau này muội vẫn nên ngoan ngoãn ở yên trong tông môn đi, đừng đi đâu cả. Nếu không, lỡ chạm mặt lão ma đầu hoặc thuộc hạ của ông ta, muội chết chắc rồi!
”
Phượng Khê như cười như không, đáp: “Huynh có chiêu giữ mạng? Huynh chắc chứ? Lần này mà không nhờ muội, mộ của huynh đã xanh cỏ rồi!
”
Quân Văn: “…”
Nếu muội vẫn nói chuyện kiểu đó, muội sẽ mất Ngũ sư huynh đấy!
Quân Văn tự biện hộ cho bản thân: “Muốn trách thì phải trách Huyền Thiên Tông chúng ta quá nghèo! Đệ tử thân truyền của ba tông môn khác có cả đống pháp khí, bùa chú, đan dược… giữ mạng. Còn ta chỉ có vài viên linh thạch cũng dùng để khởi động trận Truyền Tống hết rồi.
”
Phượng Khê mím môi cười: “Ngũ sư huynh, chúng ta sẽ phát tài nhanh thôi. Chờ đào được quặng linh thạch thượng phẩm, chúng ta cũng sẽ có rất nhiều đồ tốt để giữ mạng.
”
Ánh mắt Quân Văn sáng lên: “Đúng, về sau chúng ta cũng là kẻ có tiền!
”
Hai người mặc sức tưởng tượng tương lai, trong mắt tràn ngập hình dáng của linh thạch.
“Đúng rồi, Ngũ sư huynh, rốt cuộc lão ma đầu kia có thân phận gì vậy? Thoạt trông có vẻ rất lợi hại?”
Quân Văn đáp ngay: “Ông ta là trưởng lão hộ pháp của Huyết Ma tộc, từng giết rất nhiều người của Nhân tộc chúng ta, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn. Trăm năm trước, không biết vì sao mà ông ta lạ mò tới Nhân tộc chúng ta, rồi bị bốn tông môn lớn hợp tác giết chết. Ai mà ngờ được, ông ta không chết, còn trốn vào mỏ linh thạch của Huyền Thiên Tông chúng ta nữa chứ.
”
Nghe xong, Phượng Khê khẽ chớp chớp mắt: “Ngũ sư huynh, huynh canh trừng giúp muội, để muội và lão ma đầu giao lưu một chút nhé.
”
Quân Văn sững sờ!
“Tiểu sư muội, muội nói gì cơ?”
“Muội phải gửi tin cho lão ma đầu để giải thích chuyện ban nãy chỉ là hiểu lầm thôi. Về sau chúng ta vẫn sẽ là thuộc hạ của ông ta, chúng ta sẽ tận tâm tận lực, dốc sức làm gian tế cho Ma tộc.
”
Quân Văn: “…Muội điên rồi!
”
Lúc ở trong mỏ quặng, vì mạng sống nên họ mới bất đắc dĩ phải diễn như vậy. Nhưng hiện tai đã thoát khỏi ma trảo của lão ma đầu rồi, vì sao còn phải chủ động diễn lấy lòng ông ta?
Phượng Khê thở dài: “Ngũ sư huynh, huynh tưởng muội muốn diễn lắm chắc? Muội cũng vì Huyền Thiên Tông, vì Nhân tộc chúng ta cả thôi! Chỉ cần giữ vững liên lạc với lão ma đầu, sau này chúng ta sẽ nắm được tình hình thực tế của Ma tộc, nhận được tin tức chính xác từ Ma tộc. Đối với Nhân tộc chúng ta, điều này trăm lợi mà không một hại!
”
“Vì thế, muội phải diễn, hơn nữa còn phải diễn dài dài.
”
“Ngũ sư huynh, chuyện này càng ít người biết càng tốt, vì thế trừ hai ta ra, huynh tuyệt đối không thể nói với người thứ ba, dù là sư phụ cũng không được.
”
“Không phải muội không tin sư phụ, mà là xuất phát từ tình yêu thương dành cho chúng ta, chắc chắn sư phụ sẽ ngăn cản, không đồng ý cho chúng ta mạo hiểm. Thế nên, Ngũ sư huynh, đoạn đường tiếp theo, chỉ còn hai ta sóng vai chiến đấu mà thôi. Vì Huyền Thiên Tông, vì Nhân tộc, chúng ta nhất định phải nhẫn nhịn chịu đựng…”
Phượng Khê “khéo ăn khéo nói”, chẳng mấy chốc đã khiến nhiệt huyết của Quân Văn sôi trào, khiến hắn cảm thấy, sự tồn vong của toàn bộ Nhân tộc đều nằm trong tay hai người họ.
Mãi một lúc lâu sau, hắn mới bình tĩnh lại: “Tiểu sư muội, thoạt nghe kế hoạch của muội có vẻ dễ dàng đấy, nhưng quan trọng là lão ma đầu còn tin tưởng chúng ta nữa không? Muội vừa hố người ta, người ta còn có thể tin muội ư?”
Phượng Khê cười cong mắt: “Thử là biết thôi.
”