Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Cập nhật: 31/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 193
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Cổ Đại
Hài Hước
Xuyên Sách
     
     

Trừ nhóm người có mắt như mù kia ra, đường đi cực kỳ suôn sẻ.

Hễ đi ngang qua ngọn núi hay con sông, Quân Văn đều chủ động cho Phượng Khê ngồi ké kiếm, tránh cho nàng ngồi trên lưng Kim Mao Toan Nghê chịu khổ.

Lúc này, ba tông môn khác đã tới bí cảnh Thiên Ngân.

Ngoài ba tông môn lớn, còn có rất nhiều tu sĩ của các môn phái nhỏ và tán tu tới hóng chuyện.

Mảnh đất trống phía trước bí cảnh Thiên Ngân tràn ngập tiếng người huyên náo, ầm ĩ không thôi.

Thẩm Chỉ Lan đang cười nói với nhị sư huynh Lộ Tu Hàm của nàng ta.

“Nhị sư huynh, huynh là người có tu vi cao nhất trong đợt rèn luyện ở bí cảnh Thiên Ngân lần này, chắc chắn Hỗn Nguyên Tông chúng ta sẽ giành được vị trí thứ nhất cho xem.

“Tất nhiên rồi! Vạn Kiếm Tông và Ngự Thú Môn chỉ có thể tranh giành vị trí thứ hai thôi, còn Huyền Thiên Tông phế vật kia thì không cần nhắc tới.

Nghe hắn nhắc tới Huyền Thiên Tông, nụ cười trên gương mặt Thẩm Chỉ Lan thoáng cứng lại: “Nhị sư huynh, không biết lần này Phượng Khê có tới không nhỉ? Nếu nàng ấy tới, muội nhất định sẽ giải thích với nàng ấy rằng mọi chuyện lúc trước chỉ là hiểu lầm, tránh cho nàng ấy oán hận Hỗn Nguyên Tông chúng ta.

Lộ Tu Hàm hừ lạnh: “Sao muội phải giải thích với nàng ta? Rõ ràng là nàng ta ghen ghét nên mới vu khống muội. Tiêu Bách Đạo cũng hồ đồ cơ, thế mà lại nhận nàng ta làm đệ tử chân truyền.

“Nhưng, dù có được nhận làm đệ tử thân truyền cũng không thể thay đổi sự thật rằng nàng ta là phế vật. Gì mà đánh lén Huyết Thiên Tuyệt, gì mà phát hiện mỏ quặng linh thạch thượng phẩm, chẳng qua là Tiêu Bách Đạo “mạ vàng” cho nàng ta mà thôi.

“Đoán chừng lần này nàng ta sẽ không tới đâu, bởi dẫu sao nàng ta cũng là phế vật, dù có tới cũng chẳng thể tiến vào bí cảnh. Tốt nhất đời này nàng ta đừng rời khỏi Huyền Thiên Tông, nếu không ta chắc chắn sẽ giết chết nàng ta!

Thẩm Chỉ Lan khẽ cau mày: “Nhị sư huynh, tuy Phượng Khê đã hủy hoại danh tiếng của ta, huynh và Hỗn Nguyên Tông ngay trong buổi lễ nhận đồ đệ, nhưng nể tình đều là đệ tử thân truyền của bốn tông môn lớn, chúng ta vẫn nên bỏ qua thì hơn.

Thẩm Chỉ Lan không nhắc tới buổi lễ nhận đồ đệ còn tốt, vừa nhắc tới, Lộ Tu Hàm lại càng hận Phượng Khê hơn.

“Sư muội, muội đừng can thiệp vào chuyện này, huynh tự có kế hoạch.

Ánh mắt Thẩm Chỉ Lan khẽ lóe lên, nàng ta không nói về chuyện này nữa, mà lái sang chủ đề khác.

Trong lúc hai người trò chuyện, Hình Vu - đệ tử của Ngự Thú Môn tới chào hỏi.

Hình Vu là đệ tử cuối cùng mà Hồ Vạn Khuê - chưởng môn của Ngự Thú Môn - thu nhận. Do được yêu chiều hết mực, nên bình thường gã rất kiêu ngạo.

Nhưng khi đứng trước mặt Thẩm Chỉ Lan, gã lại tỏ vẻ nho nhã, lễ độ, chẳng mấy chốc, hai người đã cười nói vui vẻ.

Sắc mặt Lộ Tu Hàm trở nên khó coi, nhưng hắn không tiện nói gì, chỉ đành gọi tất cả những đệ tử thân truyền tham gia vào đợt rèn luyện này tới.

Bất kể là tư chất Thủy Linh căn cực phẩm, hay tốc độ tu luyện chóng mặt, chỉ chưa đầy hai tháng mà tu vi đã đạt tới tầng ba Trúc Cơ, đều đủ để Thẩm Chỉ Lan trở nên nổi bật giữa đám người.

Thẩm Chỉ Lan cực kỳ hưởng thụ cảm giác được mọi người vây quanh như vậy, mãi tới khi có ai đó hét lên: “Sư tử mặt người!

“Sư tử mặt người tới rồi!

“...

.