Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Cập nhật: 31/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 176
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Cổ Đại
Hài Hước
Xuyên Sách
     
     

Thế là, ông ta liếc mắt ra hiệu cho Cát trưởng lão.

Cát trưởng lão ngầm hiểu, nói với Phượng Khê: “Chuyện xảy ra ngày đó đã sớm có kết luận, đừng lãng phí thời gian của mọi người nữa. Chẳng qua, Chấp Pháp Đường ta cũng phải chịu trách nhiệm vì không bảo quản đá lưu niệm cho tốt, thế này đi, ta sẽ miễn tiền phí chuộc thân cho ngươi, lại bồi thường cho ngươi thêm năm trăm linh thạch, chuyện này dừng lại tại đây.

Phượng Khê cười.

Nàng vươn tay chỉ bụng mình: “Đan điền của ta hỏng rồi, cuộc đời ta cũng chấm hết. Chẳng lẽ đời ta chỉ đáng giá một nghìn linh thạch thôi ư? Cát trưởng lão, ông thử đặt tay lên ngực tự hỏi bản thân xem, ông làm vậy có phải đang bắt nạt người khác không?”

Ngay giây phút nghe nhắc tới linh thạch, cả người Tiêu Bách Đạo như được bơm máu.

“Khụ khụ, tiểu nha đầu nói đúng đó. Hỗn Nguyên Tông của các ngươi lắm tiền nhiều của, chỉ bồi thường một nghìn linh thạch thì cũng quá keo kiệt rồi. Phượng Khê, ngươi cứ nói một con số đi, ta ra mặt thay ngươi.

Ánh mắt Phượng Khê khẽ khóe lên, xem ra nàng thành công rồi.

Nàng giơ một ngón tay với Cát trưởng lão.

Trong lòng Tiêu Bách Đạo thầm nghĩ: tiểu nha đầu này gớm thật, dám đòi tận mười vạn linh thạch cơ đấy.

Sau đó, ông nghe Phượng Khê nói: “Mười nghìn vạn linh thạch.

Phụt!

Tiêu Bách Đạo phun sạch nước trà trong miệng ra ngoài.

Sắc mặt Cát trưởng lão lập tức trầm xuống: “Phượng Khê, ngươi đừng quá đáng!

Phượng Khê cong môi cười: “Cát trưởng lão, nếu ta cho ông mười nghìn vạn linh thạch, rồi hủy đan điền của ông. Ông có nguyện ý không? Những người ở đây, có ai nguyện ý không?”

Hiện trường lập tức yên tĩnh lại.

Đừng nói mười nghìn vạn, dù là một trăm nghìn vạn, cũng không ai nguyện ý.

Đan điền là cội nguồn của việc tu luyện, hủy đan điền, chẳng khác gì hủy hi vọng sống.

Phượng Khê cười khổ: “Xem ra chẳng ai nguyện ý cả.

“Vậy mọi người nói xem, mười nghìn vạn là nhiều ư? Hiện tại ta đã trở thành phế nhân, sau này nếu muốn sống sót, thì nhất định phải nhờ tông môn che chở. Vì thế, trong mười nghìn vạn này, ta sẽ nộp cho Huyền Thiên Tông năm nghìn vạn.

Cát trưởng lão hít một hơi thật sâu: “Phượng Khê, nhiều nhất là một vạn linh thạch. Nếu không tông môn sẽ không đồng ý với yêu cầu rời tông của ngươi.

Tiêu Bách Đạo lập tức nhảy dựng lên: “Ngươi đang uy hiếp đệ tử thân truyền của bổn tọa đấy ư? Thế chẳng khác gì coi khinh bổn tọa.

“Ngươi không muốn bồi thường tiền cũng được thôi, vừa bay bổn tọa quen biết một đại sư luyện khí thiên tài, chỉ cần đá lưu ảnh vẫn chưa vỡ thành bột mịn, người nọ vẫn sẽ phục hồi được hình ảnh bên trong. Tới lúc đó, mọi người chỉ cần liếc qua là biết ngay chân tướng.

Nhóm người: “…”

Ban nãy, ngươi thậm chí còn không chịu nhận Phượng Khê làm đệ tử ngoại môn kia mà?

Sao hiện tại đã nói nàng là đệ tử thân truyền rồi?

Không phải là vì năm nghìn linh thạch kia đấy chứ?

Ngươi đúng là thấy tiền sáng mắt!

Quan trọng là, Hỗn Nguyên Tông người ta còn lâu mới đồng ý.

Cát trưởng lão thoáng nhìn Bách Lý Mộ Trần, rồi cắn răng nói: “Phượng Khê, ba mươi vạn linh thạch. Ngươi chịu thì ta đưa, không chịu thì thôi.

Phượng Khê biết đây là ranh giới cuối cùng của Hỗn Nguyên Tông. Nếu không nhờ Tiêu Bách Đạo can thiệp, ngay cả một vạn nàng cũng không lấy được.

Thấy Tiêu Bách Đạo khẽ gật đầu với mình, nàng bèn thở dài: “Được thôi, ba mươi vạn thì ba mươi vạn vậy. Số còn lại cho các ngươi nợ, sau này ta sẽ đòi lại sau.