Xuyên Thành Vợ Của Vật Hi Sinh Nam Phụ Thập Niên 70

Xuyên Thành Vợ Của Vật Hi Sinh Nam Phụ Thập Niên 70

Cập nhật: 09/06/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 4,431
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Nữ Phụ
     
     

Edit: Tiểu Đặng

Diệp Vệ Đông đuôi lông mày nhướng lên, theo cô nói: "Được, nghe lời em.

"

Giản Dao vừa lòng.

Trong trí nhớ nguyên chủ, Diệp Vệ Đông là một quân nhân chính trực, trầm ổn đáng tin cậy, đối xử với mọi người ôn hòa có lễ. Nhưng nguyên chủ có chút tự ti, không dám tiếp cận hắn quá gần.

Mà Giản Dao hoàn toàn không có loại suy nghĩ này, mặc kệ khi nào thì cô đều thật tự tin, chắc chắn là Diệp Vệ Đồng có phúc lắm mới cưới được cô. Nếu ở thế giới của cô, Diệp Vệ Đông muốn kết hôn với cô, cũng không dễ dàng như vậy.

Nhìn mắt Giản Dao, Diệp Vệ Đông đột nhiên nhớ tới cái gì, đi về hướng ngăn tủ. Giản Dao tò mò nhìn hắn rút ra một đống tiền giấy đưa cho cô.

"Đây là tất cả mấy năm nay anh tích tụ được. Anh hiện tại tiền trợ cấp mỗi tháng là tám mươi tám khối năm, gửi cho mẹ mười khối. Bởi vì anh ở bộ đội, trong nhà đều là đại ca đại tẩu chiếu cố, cho nên mỗi tháng đưa mẹ mười đồng tiền dưỡng lão, em có ý kiến gì không?"

Hiểu kính lão nhân là điều đương nhiên, Giản Dao không ý kiến gì.

"Không ý kiến không ý kiến, đây là cần phải làm. "

Giản Dao trả lời xong, sau đó lực chú ý của cô đã bị một đống tiền giấy Diệp Vệ Đông đưa hấp dẫn, cô cũng chưa chính mắt nhìn thấy loại tiền giấy như này. Trên thực tế, cô thường thanh toán qua điện thoại di động, nên trong túi cô rất ít khi có sự xuất hiện của tiền mặt.

Xấp tiền này đồng lớn nhất có giá trị là mười đồng, còn có vài phần là mấy giác...

. Giản Dao ước lượng, hẳn là có năm sáu trăm khối.

Trừ nhiêu đó ra, còn có một đống phiếu. Nào là phiếu công nghiệp, phiếu du, phiếu điểm tâm, phiếu lương, con tin.

.

.

Giản Dao vui vẻ đem tiền lấy cất đi, cô thích nhất chính là lấy tiền còn có tiêu tiền.

"Anh.

.

. Trên người còn tiền không?"

Giản Dao do dự một chút, hỏi hắn.

Diên Về Đông trả lời chi tiết: "Còn có để lại mấy đồng tiền khẩn cấp "

Bằng kia là đủ, vốn định bớt chút tiền tiêu vặt cho hắn, nếu hắn vẫn còn, thì cô sẽ không lại đưa nữa. Mẹ cô nói cho cô, trên người nam nhân không nên để quá nhiều tiền, tiền của ba cô đều là mẹ cô quản.

Giản Dao đối với hành vi Diệp Vệ Đông chủ động đem tiểu kim khố nộp lên tỏ vẻ tán thưởng. Đây vẫn là lần đầu tiên cô quản tiền của nam nhân đâu, cảm giác có chút mới lạ.

"Anh nếu có việc phải cần tiền thì nói với em a.

"

Diệp Vệ Đông nhìn bộ dáng vui vẻ của cô, nhẹ nhàng nở nụ cười một chút.

"Được.

"

Trong nhà bột ngô thật nhanh đã không còn.

Diệp đại tẩu đem bó dây ngô* mang ra, ngồi ở dưới mái hiên chậm rãi tháo, nàng trước dùng dao nhỏ cắt ra mấy bắp, sau đó hai tay cầm một bắp chà xát, hạt ngô liền ngoan ngoãn tiến vào khuông, chà xát xong đem lõi ngô đặt ở một bên. Nữu Nữu ba tuổi cũng ngồi trên ghế nhỏ muốn hỗ trợ, tay nhỏ bé từ tốn nhặt từng hạt.

Giản Dao đi đến bên cạnh nàng, cùng Diệp đại tầu chào hỏi, sau đó sờ sờ chỏm tóc mềm mại của Nữu Nữu.

Nữu Nữu là một cô bé yên lặng lại nhu thuận, bé ngẩng đầu nhìn Giản Dao liếc mắt một cái, mở miệng gọi cô: "Thẩm thẩm.

"

Giản Dao lên tiếng, thả nhẹ giọng nói chuyện với cô bé" Nữu Nữu, cháu mấy tuổi rồi?"

"Cháu ba tuổi ạ.

"

Nữu Nữu vừa nói một bên đếm trên đầu ngón tay, cuối cùng vươn ra ba ngón tay nhỏ bé, còn không quên quay đầu nhìn về phía Diệp đại tẩu, giống như hỏi bé nói đúng hay không đúng.

Nhìn thấy Diệp đại tầu gật đầu, bé hé miệng nở nụ cười, lộ ra hai má núm đồng tiền xinh xắn.

"Thật thông minh.

" Giản Dao khen một câu.

Cô phát hiện người Diệp gia bộ dạng đều rất tốt, ngũ quan đoan chính, làm cho người ta tâm sinh hảo cảm. Xuất sắc nhất chính là Diệp Vệ Đông, không chỉ có diện mạo tuấn lãng, dáng người tốt, khí chất cũng trác tuyệt, là dạng nam nhân chỉ cần gặp qua đủ khiến cho cô động tâm.

Bất quá lại nói tiếp, Diệp Vệ Đông cùng Diệp mẫu không phải rất giống, chẳng lẽ là giống bố chồng trong truyền thuyết của cô?

Giản Dao vừa nghĩ một bên tay chậm rãi bóc hạt ngô. Nhìn hạt ngô vàng óng ánh từng hạt từng hạt nối tiếp nhau rơi vào khuông, Giản Dao còn cảm thấy rất có ý tứ.

Diệp đại tẩu một bên làm việc một bên cùng Giản Dao nói: "Trong nhà chỉ có một đứa nhỏ là Nữu Nữu, em mau sinh một đứa, cùng Nữu Nữu làm bạn"

".

.

.

" Giản Dao hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ bị nhắc tới, nhất thời ngây ngẩn cả người. Phản ứng lại đây sau vội vàng xua tay, "Không vội không vội.

.

"

Cô nói: "Em còn chưa muốn sinh"

Diệp đại tẩu cười cười, không nghĩ tới cô cùng trẻ con giống nhau. Nhắc nhở nói: "Em nhưng đừng trước mặt mẹ nói như vậy, bà đã sớm ngóng trông ôm tôn tử. Còn nữa lại nói, duyên phận đến đây khả năng ngăn không được, nói không chừng trong bụng là đã có rồi đấy.

"

Giản Dao mở to hai mắt nhìn, hoàn toàn choáng váng, cô căn bản không nghĩ tới chuyện mang thai.

Diệp đại tẩu một câu thành công làm cho Giản Dao lo âu, vẻ mặt cô hoảng hốt trở về phòng, suy nghĩ thật lâu, cuối cùng quyết định buông tha tra tấn chính mình.

Quên đi, xem thiên ý đi.

Buổi tối.

Giản Dao tắm rửa xong sớm nằm lên giường, mới bảy giờ hơn, cô nằm ở trên giường lăn qua lộn lại.

Chờ Diệp Vệ Đông lên giường, cô xoay người tiến vào trong lòng hắn, tựa đầu lên cánh tay hắn.

Hắn phát giác cô buổi chiều có điểm không thích hợp, giống như có tâm sự. Nhưng là hắn hỏi, cô còn nói không có gì.

Xem ra là không muốn nói cho hắn.

Diệp Vệ Đông cũng không hỏi nhiều, để lại quyết tâm, chờ ngày nào đó rồi cô sẽ nói cho hắn.

Lúc này cô mềm mại dựa vào trong ngực hắn, hai tay còn không thành thật mò vào áo hắn, cổ áo bị cô vén càng lúc càng lớn, nam nhân mới khai trai không thể trêu chọc, Diệp Vệ Đông lập tức ý động.

Bàn tay to theo lưng cô đi xuống, Giản Dao giật mình một cái, vội vàng nhẹ xoay thân mình.

"Không được.

" Diệp Vệ Đông đình chỉ động tác, quan tâm nói: "Thân thể không thoải mái?"

Nghe được tiếng nói hắn ám ách trầm thấp, Giản Dao chột dạ ừ một tiếng.

"Một chút.

"

Diệp Vệ Đông nhận thấy được cô có chút lo lắng, cũng không miễn cưỡng cô.

"Thế đi ngủ sớm một chút.

" Diệp Vệ Đông đem Giản Dao ôm sát một chút, chậm rãi bình phục tâm tình.

Nhưng là Giản Dao ngủ không được, cô trong không gian cũng không có chuẩn bị đồ kia. Cho dù có, cô cũng không có cách nào khác lấy ra để cho Diệp Vệ Đông dùng.

Thời đại này không nói biện pháp tránh thai, người chung quanh đa số cả đời chính là sinh con dưỡng cái, ví dụ như mẹ nguyên chủ, tổng cộng sinh sáu đứa con, đây chỉ tính còn sống sót. Trong trí nhớ nguyên chủ, mẹ cô từng sảy thai hai lần, còn có một lần là vừa sinh hạ không đến hai tháng liền chết non.

Giản Dao ngẫm lại liền cảm thấy đáng sợ, làm nữ nhân quá khó khăn.

Nhưng là, cũng không thể lại tiếp tục chịu đựng đi?

Giản Dao có điềm buồn rầu.