Chương 1 - Mới Tới
Chương 2 - Đòi Nợ Tới Cửa
Chương 3 - Đánh Lại
Chương 4 - Ấn Đường Biến Thành Màu Đen
Chương 5 - Đói Bụng
Chương 6 - Xử Lý Ma Nữ Phía Sau
Chương 7 - Chúc Mừng Ký Chủ Đạt Được Một Tích Phân
Chương 8 - Công Tử, Xin Dừng Bước
Chương 9 - Rời Đi Không Quay Đầu Lại
Chương 10 - Ăn Gà
Chương 11 - Mẫu Thân, Đồ Người Nấu Có Ăn Được Không?
Chương 12 - Kẹo Hồ Lô
Chương 13 - Nàng Là Ân Nhân Cứu Mạng Của Hắn
Chương 14 - Cố Gắng Kiếm Tiền
Chương 15 - Tên Này Đã Khai Trí Rồi?
Chương 16 - Tới Kịp Thời
Chương 17 - Thu Được Một Nhóm Fans
Chương 18 - Thuê Chỗ
Chương 19 - Là Một Thần Tài
Chương 20 - Lại Có Khách
Chương 21 - Làm Món Ăn Ngon Cho Mấy Đứa Nhỏ
Chương 22 - Cứu Vớt Thành Công
Chương 23 - Thôn Trưởng Trả Ruộng Lại
Chương 24 - Mau Đi Tìm Người Coi Bói Kia
Chương 25 - Cảm Giác Áp Bách
Chương 26 - Mau Đi Theo Ta
Chương 27 - Ta Trừ Tà Cũng Rất Đắt
Chương 28 - Kén Đen
Chương 29 - Bùa Đuổi Sát Cấp Một, Mua
Chương 30 - Diệt Trừ
Chương 31 - Đạo Đức Nghề Nghiệp
Chương 32 - Không Có Đạo Lý Đẩy Tiền Ra Ngoài
Chương 33 - Lý Tiểu Bảo
Chương 34 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 1
Chương 35 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 2
Chương 36 - Đây Vẫn Là Từ Xuân Đào Mà Gã Ta Quen Lúc Trước Sao?
Chương 37 - Ta Có Một Yêu Cầu Nhỏ
Chương 38 - Mua Gạo
Chương 39 - Nương Đối Xử Với Bọn Con Thật Tốt
Chương 40 - Cha Mau Đi Theo Bảo Vệ Nương
Chương 41 - Mắng Lại
Chương 42 - Từ Lão Thái Ghen Ghét
Chương 43 - Cha Muốn Hiếu Kính Thì Tự Đi Mua Đi
Chương 44 - Thiên Vị
Chương 45 - 15 Năm Rồi Vẫn Chưa Thi Đậu
Chương 46 - Nắm Được Điểm Yếu
Chương 47 - Xuân Đào, Ngươi Mau Tìm Lợi Phong Giúp Ta
Chương 48 - Hắn Đứng Ở Bên Cạnh Ngươi
Chương 49 - Lần Theo Dấu Vết
Chương 50 - Đi Vào Sòng Bạc
Chương 416 - Bãi Máu Biết Di Chuyển?
Chương 566 - Không Ngờ Từ Xuân Đào Lại Đưa Việc Làm Ăn Đến Cho Hắn
Chương 766 - Chúc Mừng Ký Chủ Kích Hoạt Cánh Cửa Trở Lại Thế Kỷ 21
Chương 805
Chương 1 - Mới Tới
Chương 2 - Đòi Nợ Tới Cửa
Chương 3 - Đánh Lại
Chương 4 - Ấn Đường Biến Thành Màu Đen
Chương 5 - Đói Bụng
Chương 6 - Xử Lý Ma Nữ Phía Sau
Chương 7 - Chúc Mừng Ký Chủ Đạt Được Một Tích Phân
Chương 8 - Công Tử, Xin Dừng Bước
Chương 9 - Rời Đi Không Quay Đầu Lại
Chương 10 - Ăn Gà
Chương 11 - Mẫu Thân, Đồ Người Nấu Có Ăn Được Không?
Chương 12 - Kẹo Hồ Lô
Chương 13 - Nàng Là Ân Nhân Cứu Mạng Của Hắn
Chương 14 - Cố Gắng Kiếm Tiền
Chương 15 - Tên Này Đã Khai Trí Rồi?
Chương 16 - Tới Kịp Thời
Chương 17 - Thu Được Một Nhóm Fans
Chương 18 - Thuê Chỗ
Chương 19 - Là Một Thần Tài
Chương 20 - Lại Có Khách
Chương 21 - Làm Món Ăn Ngon Cho Mấy Đứa Nhỏ
Chương 22 - Cứu Vớt Thành Công
Chương 23 - Thôn Trưởng Trả Ruộng Lại
Chương 24 - Mau Đi Tìm Người Coi Bói Kia
Chương 25 - Cảm Giác Áp Bách
Chương 26 - Mau Đi Theo Ta
Chương 27 - Ta Trừ Tà Cũng Rất Đắt
Chương 28 - Kén Đen
Chương 29 - Bùa Đuổi Sát Cấp Một, Mua
Chương 30 - Diệt Trừ
Chương 31 - Đạo Đức Nghề Nghiệp
Chương 32 - Không Có Đạo Lý Đẩy Tiền Ra Ngoài
Chương 33 - Lý Tiểu Bảo
Chương 34 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 1
Chương 35 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 2
Chương 36 - Đây Vẫn Là Từ Xuân Đào Mà Gã Ta Quen Lúc Trước Sao?
Chương 37 - Ta Có Một Yêu Cầu Nhỏ
Chương 38 - Mua Gạo
Chương 39 - Nương Đối Xử Với Bọn Con Thật Tốt
Chương 40 - Cha Mau Đi Theo Bảo Vệ Nương
Chương 41 - Mắng Lại
Chương 42 - Từ Lão Thái Ghen Ghét
Chương 43 - Cha Muốn Hiếu Kính Thì Tự Đi Mua Đi
Chương 44 - Thiên Vị
Chương 45 - 15 Năm Rồi Vẫn Chưa Thi Đậu
Chương 46 - Nắm Được Điểm Yếu
Chương 47 - Xuân Đào, Ngươi Mau Tìm Lợi Phong Giúp Ta
Chương 48 - Hắn Đứng Ở Bên Cạnh Ngươi
Chương 49 - Lần Theo Dấu Vết
Chương 50 - Đi Vào Sòng Bạc
Chương 416 - Bãi Máu Biết Di Chuyển?
Chương 566 - Không Ngờ Từ Xuân Đào Lại Đưa Việc Làm Ăn Đến Cho Hắn
Chương 766 - Chúc Mừng Ký Chủ Kích Hoạt Cánh Cửa Trở Lại Thế Kỷ 21
Chương 805
Từ Tam cầm lưỡi hái chạy thẳng về nhà.
Trước khi đi còn không quên dặn dò: “Các cháu nhớ cột số lúa mạch đã cắt lại rồi đi về nhà. Tiểu Thịnh, chăm sóc tốt cho mấy đệ đệ”
Từ Thịnh gật đầu, bảo Từ Tam yên tâm.
Từ Thịnh mới bốn tuổi mà làm việc giống như ông cụ non.
Từ Tam càng chạy tới gần nhà càng sốt ruột, hận không thể một bước bay thẳng về nhà!
Khi ông đi tới cửa nhà, quả nhiên, trong không khí tràn ngập một mùi cháy khét.
Đi vào trong bếp, lập tức nhìn thấy một thứ đen như cục than nằm chễm chệ trên đĩa.
Thẳng đến khi nhìn thấy mấy miếng gà viên nằm trong thùng rác, Từ Tam mới biết cục than này thật ra là cái gì.
Đi đến bệ bếp, Từ Tam suýt chút nữa đã tức tới ngất xỉu, sao nàng nỡ đổ hơn một nửa chảo dầu vào để chiên vậy?
Đây chính là lượng dầu cả một năm của bọn họ đấy!
“Cha, cha về rồi sao? Ăn thử món gà rán của con đi ~
Tuy nhìn chẳng ra gì, nhưng mà không quan trọng!
”
Xuân Đào hình như không nhìn ra gương mặt của Từ Tam, vui sướng gắp một miếng đưa cho Từ Tam, sau đó nhìn Từ Tam tràn ngập sự mong đợi.
Biểu cảm của Từ Tam cực kỳ phức tạp.
Ông nấu cơm nhiều năm như thế, mới vừa đứng ở cửa đã ngửi được, biết ngay có thứ gì đó cháy khét.
Hơn nữa, miếng gà bóng tối này, cắn một miếng chắc chắn sẽ nếm được vị đắng.
Nhưng không thể chống đỡ nổi ánh mắt tràn ngập sự chờ mong của Xuân Đào, Từ Tam thầm nghĩ: Lỡ như xuất hiện kỳ tích thì sao?
Ông cắn một miếng, đồng tử lập tức chấn động.
Xuân Đào khẩn trương hỏi: “Cha, thế nào? Có phải rất ngon đúng không?”
“Sao cha không nói lời nào?”
Từ Tam vẫn luôn im lặng không nói chuyện, Xuân Đào có hơi nóng nảy.
Từ Tam nhìn về phía con gái mình với vẻ mặt không dám tin tưởng, sao nàng có thể chiên miếng gà khét lẹt cỡ đó.
Không những không có kỳ tích nào xảy ra, mà ngược lại, còn đắng hơn so với tưởng tượng của ông nhiều!
Tiếp theo, Từ Tam nhìn nửa miếng gà còn dư lại trong tay Xuân Đào, trong đó vẫn còn rướm máu.
“Phi!
”
Cả người Từ Tam hậm hực.
“Nhị Nha, sau này con đừng nấu nữa, cô nương thì cần gì phải nấu cơm? Nếu muốn ăn món gì thì cha và Đại Hà sẽ nấu cho con ăn”
Nói rồi, Từ Tam đi vào trong bếp dập tắt lửa, chuẩn bị cứu vớt nửa nồi dầu.
“Nhưng mà, con muốn nấu cho mấy đứa Tiểu Thịnh ăn!
” Xuân Đào nói lại không phục.
Không nấu thì sao nàng có thể tiến bộ được? Sao có thể vớt vát lại mặt mũi đây?
Từ Tam thở dài, con gái là của nợ của cha nương kiếp trước, kiếp này ông tới đây là để trả nợ.
“Vậy con nhìn cha mà học, tối nay sắp tới giờ cơm, con đứng xem cha nấu thế nào”
Thấy Xuân Đào đồng ý, Từ Tam nhẹ nhàng thở ra.
Ngày hôm qua dùng hết bình muối, hôm nay lại dùng hết một thùng dầu.
Nếu cứ tiếp tục như thế thì cái nồi này cũng khó mà giữ được.
Nhìn cặn dầu nổi lềnh bềnh, Từ Tam cầm muôi vớt ra, sau đó múc dầu ra.
Tuy dầu đã đen, nhưng mà Từ Tam không nỡ đổ, đành phải để lại ăn.
Ông lấy số gà Xuân Đào chưa chiên, sau đó, bóc lớp cháy đen ở bên ngoài đi, rồi bỏ vào trong nồi.
Nhìn canh sôi ùng ục trong nồi, Từ Tam nếm thử, đúng là hương vị này!
Ông lại ngẩng đầu nhìn Xuân Đào, thấy nàng nhìn nghiêm túc thì tràn ngập sự vui mừng.
Nhị Nha không ngu ngốc, dạy thêm mấy lần là chắc chắn sẽ biết thôi.
Đợi đến khi ba đứa nhỏ Từ Thịnh, Từ Quý, Từ Phúc quay về, ngửi thấy mùi thơm trong không khí, đều lộ ra gương mặt tươi cười, cứu vớt thành công!