Chương 1 - Mới Tới
Chương 2 - Đòi Nợ Tới Cửa
Chương 3 - Đánh Lại
Chương 4 - Ấn Đường Biến Thành Màu Đen
Chương 5 - Đói Bụng
Chương 6 - Xử Lý Ma Nữ Phía Sau
Chương 7 - Chúc Mừng Ký Chủ Đạt Được Một Tích Phân
Chương 8 - Công Tử, Xin Dừng Bước
Chương 9 - Rời Đi Không Quay Đầu Lại
Chương 10 - Ăn Gà
Chương 11 - Mẫu Thân, Đồ Người Nấu Có Ăn Được Không?
Chương 12 - Kẹo Hồ Lô
Chương 13 - Nàng Là Ân Nhân Cứu Mạng Của Hắn
Chương 14 - Cố Gắng Kiếm Tiền
Chương 15 - Tên Này Đã Khai Trí Rồi?
Chương 16 - Tới Kịp Thời
Chương 17 - Thu Được Một Nhóm Fans
Chương 18 - Thuê Chỗ
Chương 19 - Là Một Thần Tài
Chương 20 - Lại Có Khách
Chương 21 - Làm Món Ăn Ngon Cho Mấy Đứa Nhỏ
Chương 22 - Cứu Vớt Thành Công
Chương 23 - Thôn Trưởng Trả Ruộng Lại
Chương 24 - Mau Đi Tìm Người Coi Bói Kia
Chương 25 - Cảm Giác Áp Bách
Chương 26 - Mau Đi Theo Ta
Chương 27 - Ta Trừ Tà Cũng Rất Đắt
Chương 28 - Kén Đen
Chương 29 - Bùa Đuổi Sát Cấp Một, Mua
Chương 30 - Diệt Trừ
Chương 31 - Đạo Đức Nghề Nghiệp
Chương 32 - Không Có Đạo Lý Đẩy Tiền Ra Ngoài
Chương 33 - Lý Tiểu Bảo
Chương 34 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 1
Chương 35 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 2
Chương 36 - Đây Vẫn Là Từ Xuân Đào Mà Gã Ta Quen Lúc Trước Sao?
Chương 37 - Ta Có Một Yêu Cầu Nhỏ
Chương 38 - Mua Gạo
Chương 39 - Nương Đối Xử Với Bọn Con Thật Tốt
Chương 40 - Cha Mau Đi Theo Bảo Vệ Nương
Chương 41 - Mắng Lại
Chương 42 - Từ Lão Thái Ghen Ghét
Chương 43 - Cha Muốn Hiếu Kính Thì Tự Đi Mua Đi
Chương 44 - Thiên Vị
Chương 45 - 15 Năm Rồi Vẫn Chưa Thi Đậu
Chương 46 - Nắm Được Điểm Yếu
Chương 47 - Xuân Đào, Ngươi Mau Tìm Lợi Phong Giúp Ta
Chương 48 - Hắn Đứng Ở Bên Cạnh Ngươi
Chương 49 - Lần Theo Dấu Vết
Chương 50 - Đi Vào Sòng Bạc
Chương 416 - Bãi Máu Biết Di Chuyển?
Chương 566 - Không Ngờ Từ Xuân Đào Lại Đưa Việc Làm Ăn Đến Cho Hắn
Chương 766 - Chúc Mừng Ký Chủ Kích Hoạt Cánh Cửa Trở Lại Thế Kỷ 21
Chương 805
Chương 1 - Mới Tới
Chương 2 - Đòi Nợ Tới Cửa
Chương 3 - Đánh Lại
Chương 4 - Ấn Đường Biến Thành Màu Đen
Chương 5 - Đói Bụng
Chương 6 - Xử Lý Ma Nữ Phía Sau
Chương 7 - Chúc Mừng Ký Chủ Đạt Được Một Tích Phân
Chương 8 - Công Tử, Xin Dừng Bước
Chương 9 - Rời Đi Không Quay Đầu Lại
Chương 10 - Ăn Gà
Chương 11 - Mẫu Thân, Đồ Người Nấu Có Ăn Được Không?
Chương 12 - Kẹo Hồ Lô
Chương 13 - Nàng Là Ân Nhân Cứu Mạng Của Hắn
Chương 14 - Cố Gắng Kiếm Tiền
Chương 15 - Tên Này Đã Khai Trí Rồi?
Chương 16 - Tới Kịp Thời
Chương 17 - Thu Được Một Nhóm Fans
Chương 18 - Thuê Chỗ
Chương 19 - Là Một Thần Tài
Chương 20 - Lại Có Khách
Chương 21 - Làm Món Ăn Ngon Cho Mấy Đứa Nhỏ
Chương 22 - Cứu Vớt Thành Công
Chương 23 - Thôn Trưởng Trả Ruộng Lại
Chương 24 - Mau Đi Tìm Người Coi Bói Kia
Chương 25 - Cảm Giác Áp Bách
Chương 26 - Mau Đi Theo Ta
Chương 27 - Ta Trừ Tà Cũng Rất Đắt
Chương 28 - Kén Đen
Chương 29 - Bùa Đuổi Sát Cấp Một, Mua
Chương 30 - Diệt Trừ
Chương 31 - Đạo Đức Nghề Nghiệp
Chương 32 - Không Có Đạo Lý Đẩy Tiền Ra Ngoài
Chương 33 - Lý Tiểu Bảo
Chương 34 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 1
Chương 35 - Thu Mua Dạ Dày Của Ba Đứa Con Trai 2
Chương 36 - Đây Vẫn Là Từ Xuân Đào Mà Gã Ta Quen Lúc Trước Sao?
Chương 37 - Ta Có Một Yêu Cầu Nhỏ
Chương 38 - Mua Gạo
Chương 39 - Nương Đối Xử Với Bọn Con Thật Tốt
Chương 40 - Cha Mau Đi Theo Bảo Vệ Nương
Chương 41 - Mắng Lại
Chương 42 - Từ Lão Thái Ghen Ghét
Chương 43 - Cha Muốn Hiếu Kính Thì Tự Đi Mua Đi
Chương 44 - Thiên Vị
Chương 45 - 15 Năm Rồi Vẫn Chưa Thi Đậu
Chương 46 - Nắm Được Điểm Yếu
Chương 47 - Xuân Đào, Ngươi Mau Tìm Lợi Phong Giúp Ta
Chương 48 - Hắn Đứng Ở Bên Cạnh Ngươi
Chương 49 - Lần Theo Dấu Vết
Chương 50 - Đi Vào Sòng Bạc
Chương 416 - Bãi Máu Biết Di Chuyển?
Chương 566 - Không Ngờ Từ Xuân Đào Lại Đưa Việc Làm Ăn Đến Cho Hắn
Chương 766 - Chúc Mừng Ký Chủ Kích Hoạt Cánh Cửa Trở Lại Thế Kỷ 21
Chương 805
Giống như nhớ tới cái gì, Từ Phúc kinh hãi: “Cha, có phải người bị người ta lừa, mua phải gạo lứt giả rồi không?”
Từ Quý ở một bên mắt trợn trắng: “Gạo lứt còn có cái gì mà phải làm giả?
Gạo lứt là loại gạo kém cỏi nhất rồi, chỉ cần bên trong không thêm đá thì không sao”
“Nhưng…”
Từ Phúc còn muốn nói cái gì nữa thì Từ Thịnh ở bên cạnh giải thích: “Tiểu đệ, đây không phải gạo lứt, là gạo thường, còn tốt hơn gạo lứt.
”
Nghe vậy, Từ Quý lập tức duỗi đầu đến gần, nhìn chằm chằm túi gạo: Gạo?
Nửa ngày sau, cậu bé mới phản ứng lại không đúng chỗ nào, vội chất vấn Dương Đại Hà: “Cha, gạo rất đắt! Người mua cái này làm gì vậy?”
Cả ngày nghe ông ngoại nói mãi là 2 cân gạo thường có thể mua được 3 cân gạo lứt, gạo lứt hay gạo thường ăn vào trong bụng đều no!
Cậu bé thật sự thấy khó hiểu, vì sao phải bỏ tiền mua gạo đắt, lại còn là một lần mua hai túi lớn!
Dương Đại Hà nhìn sắc mặt khó hiểu của Từ Quý, lần đầu không đánh cậu bé mà là xoa nhẹ lên đỉnh đầu cậu.
“Nương của con nói ăn gạo lứt không tốt cho dạ dày của các con, gạo mềm một chút thì các con ăn vào mới dễ tiêu hóa, nhất định phải đổi thành gạo”
“Từ Xuân … Nương?”
Từ Quý xoay chuyển tròng mắt, nhìn Từ Xuân Đào đang nhặt rau ở trong sân, không biết vì sao mà trong lòng bỗng nhiên thấy ấm áp.
“Cơm mềm chắc chắn sẽ ăn ngon hơn một chút, nương thật tốt, mua loại gạo đắt như vậy cho chúng con ăn ~”
Từ Phúc vừa nói vừa chạy ra sân ôm lấy chân Xuân Đào làm nũng.
Xuân Đào không nhịn được mà đỏ mặt.
Nói cái gì mà mua cho bọn nhỏ ăn chứ, chẳng qua chỉ là lấy cớ mà thôi.
Ở thế kỷ 21, nàng đã khi nào phải ăn qua loại gạo chỉ bỏ xác này đâu, nàng ăn đều là loại gạo ngon trắng như tuyết.
Nhưng tình huống gia đình hiện tại thì mua gạo tốt là quá mức xa xỉ.
Một cân gạo tốt 14 văn, gấp mấy lần gạo lứt.
Nàng sợ sau khi mua trở về thì Từ Tam sẽ đuổi theo đánh nàng mất!
Khi cơm chín, toàn bộ phòng bếp đều tràn ngập mùi thơm của gạo, không chỉ bọn nhỏ mà ngay cả người lớn cũng liên tục nuốt nước miếng.
Gạo lứt và gạo khác nhau quá lớn, đắt vẫn có đạo lý của nó!
Khi cơm nóng hầm hập được múc ra chén, Xuân Đào cảm thấy nàng muốn ăn hết ba chén cơm!
Quả nhiên, sau khi mọi người ăn vào miệng, lập tức cảm giác rất mềm, ăn ngon hơn cơm gạo lứt rất nhiều!
Từ Thịnh, Từ Quý, Từ Phúc giống như mở ra một thế giới mới.
Dương Đại Hà thì ngược lại, hắn ngoài ban đầu hơi ngây người thì sau đó giống như không có một chút phản ứng gì, chỉ lo ăn.
Giống như gạo lứt và gạo đối với hắn mà nói đều giống nhau.
Hay là trước kia hắn chính là người đã ăn quen dùng gạo để nấu cơm rồi?
Khi Xuân Đào đang ăn ngon lành, bên ngoài sân đột nhiên truyền đến những tiếng chửi bậy dơ bẩn.
Từ Thịnh co rụt đồng tử, quả nhiên, điều mà cậu dự đoán vẫn xảy ra.
Từ Quý sợ hãi khi nghe được tiếng bên ngoài sân, Tiểu Từ Phúc thậm chí còn sợ tới mức khóc lên.
Một bữa cơm đang ngon lành liền cứ như vậy bị quấy rầy.