Chương 1 - Nam Thần
Chương 2 - Tỏ Tình Ở Nhà Ăn
Chương 3 - Ngôi Trường Dành Cho Giới Thượng Lưu
Chương 4 - Thư Tình Trong Ba Năm
Chương 5 - Em Chỉ Biết Nhìn Anh Từ Phía Sau
Chương 6 - Khi Nào Thì Anh Hướng Về Phía Em
Chương 7 - Không Dám Ngẩng Cao Đầu Để Nhìn Anh
Chương 8 - Em Muốn Viết Câu Chuyện Thanh Xuân
Chương 9 - Muốn Nói Hết Lòng Mình Để Cho Anh Hiểu
Chương 10 - Nghe Nói Cô Thích Tôi À !
Chương 11 - Tôi Mới Thử Một Chút Mà Đã Biết Cô Thích Tôi Rồi
Chương 12 - Nói Không Đau Là Để Tự Lừa Gạt Chính Mình
Chương 13 - Cố Tỏ Ra Mình Ổn Nhưng Bên Trong Toàn Là Nước Mắt
Chương 14 - Ngày Hôm Nay Tôi Không Dám Ngẩng Cao Đầu Nhìn Ai Cả
Chương 15 - Cô Ấy Đáng Thương Nhưng Ai Cũng Bỏ Mặc Cô Ấy
Chương 16 - Cô Ấy Là Công Chúa Nhưng Cô ẤY Dễ Bị Cảm Xúc Chi Phối
Chương 17 - Tâm Tư Rối Bời Của Tuấn Thần Khi Thấy Công Chúa
Chương 18 - Hôm Nay Cảm Thấy Mình Không Ổn Một Chút Nào
Chương 19 - Cô Ấy Rất Đáng Thương Trong Một Ngày
Chương 20 - Tôi Đưa Cô Về Nhà
Chương 21 - Mong Một Ngày Anh Ấy Sẽ Quay Đầu Lại
Chương 22 - Bị Đem Ra Làm Trò Đùa Ở Trước Mặt Mọi Người
Chương 23 - Lần Đầu Lên Tiếng Giúp Cô Ấy
Chương 24 - Cuối Tuần Cùng Nhau Đi Khu Vui Chơi
Chương 25 - Nhất Thời Có Chút Rung Động
Chương 26 - Gấu Bông Của Em
Chương 27 - Đã Có Người Trong Lòng
Chương 28 - Tôi Không Thích Cô
Chương 29 - Khoảnh Khắc Thanh Xuân Đáng Giá
Chương 30 - Cô Ấy Vẫn Chấp Niệm Với Thanh Xuân Của Mình
Chương 31 - Bức Tranh Nam Thần.
Chương 32 - Chuẩn Bị Đi Thực Tập
Chương 33 - Lễ Tốt Nghiệp
Chương 34 - Gặp Lại Anh
Chương 35 - Chỉ Tiếc Là Em Vẫn Một Lòng Chờ Anh
Chương 36 - Ngày Đầu Tiên Đi Làm
Chương 37 - Anh Ấy Là Sếp Của Tôi
Chương 38 - Số Phận Cho Chúng Ta Gặp Nhau
Chương 39 - Cô Đơn Trong Chính Nhà Mình
Chương 40 - Để Ý Đến Bội An
Chương 41 - Thư Ký Của Chủ Tịch
Chương 42 - Quá Khứ Và Hiện Tại Vẫn Như Nhau
Chương 43 - Gặp Gỡ
Chương 44 - Cùng Nhau Đi Ăn Tối
Chương 45 - Em Lúc Nào Cũng Quan Tâm Đến Anh
Chương 46 - Đến Nhà Của Thư Ký
Chương 47 - Suy Tư Rối Bời
Chương 48 - Tôi Và Em Đã Từng Có Thanh Xuân
Chương 49 - Hai Người Chung Một Thế Giới
Chương 50 - Có Chút Quan Tâm
Chương 51 - Lần Đầu Chủ Động
Chương 52 - Giấm Chua
Chương 53 - Là Bạn
Chương 54 - Nhận Ra
Chương 55 - Có Lẽ Đã Yêu
Chương 56 - Bạn Gái
Chương 57 - Anh Ấy Đến Nhà
Chương 58 - Ngỏ Ý Mời Ăn Cơm
Chương 59 - Tâm Tình Của Bội An
Chương 60 - Hai Anh Em Đến Nhà Của Bạn Thân
Chương 61 - Bội An Say
Chương 62 - Đêm Nay Anh Cô Đơn
Chương 63 - Quá Khứ Sắp Tái Hiện Một Lần Nữa
Chương 64 - Là Do Cô Quá Nhạy Cảm
Chương 65 - Chờ Đợi
Chương 66 - Ở Lại Nhà Của Anh
Chương 67 - Hiểu Lầm Nhau
Chương 68 - Có Chút Quá Đáng
Chương 69 - Tiếp Nối Hiểu Lầm
Chương 70 - Chiếm Hữu
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Đi Chơi
Chương 73 - Một Đường Nở Hoa
Chương 74 - Chịu Đựng
Chương 75 - Đau Khổ
Chương 76 - Thích Em
Chương 77 - Có Chút Ghen
Chương 78 - Hẹn Hò
Chương 79 - Ở Chung
Chương 80 - Sự Thật Gần Được Phơi Bày
Chương 81 - Bên Cạnh Nhau
Chương 82 - Bước Đường Cùng
Chương 83 - Ra Mắt
Chương 1 - Nam Thần
Chương 2 - Tỏ Tình Ở Nhà Ăn
Chương 3 - Ngôi Trường Dành Cho Giới Thượng Lưu
Chương 4 - Thư Tình Trong Ba Năm
Chương 5 - Em Chỉ Biết Nhìn Anh Từ Phía Sau
Chương 6 - Khi Nào Thì Anh Hướng Về Phía Em
Chương 7 - Không Dám Ngẩng Cao Đầu Để Nhìn Anh
Chương 8 - Em Muốn Viết Câu Chuyện Thanh Xuân
Chương 9 - Muốn Nói Hết Lòng Mình Để Cho Anh Hiểu
Chương 10 - Nghe Nói Cô Thích Tôi À !
Chương 11 - Tôi Mới Thử Một Chút Mà Đã Biết Cô Thích Tôi Rồi
Chương 12 - Nói Không Đau Là Để Tự Lừa Gạt Chính Mình
Chương 13 - Cố Tỏ Ra Mình Ổn Nhưng Bên Trong Toàn Là Nước Mắt
Chương 14 - Ngày Hôm Nay Tôi Không Dám Ngẩng Cao Đầu Nhìn Ai Cả
Chương 15 - Cô Ấy Đáng Thương Nhưng Ai Cũng Bỏ Mặc Cô Ấy
Chương 16 - Cô Ấy Là Công Chúa Nhưng Cô ẤY Dễ Bị Cảm Xúc Chi Phối
Chương 17 - Tâm Tư Rối Bời Của Tuấn Thần Khi Thấy Công Chúa
Chương 18 - Hôm Nay Cảm Thấy Mình Không Ổn Một Chút Nào
Chương 19 - Cô Ấy Rất Đáng Thương Trong Một Ngày
Chương 20 - Tôi Đưa Cô Về Nhà
Chương 21 - Mong Một Ngày Anh Ấy Sẽ Quay Đầu Lại
Chương 22 - Bị Đem Ra Làm Trò Đùa Ở Trước Mặt Mọi Người
Chương 23 - Lần Đầu Lên Tiếng Giúp Cô Ấy
Chương 24 - Cuối Tuần Cùng Nhau Đi Khu Vui Chơi
Chương 25 - Nhất Thời Có Chút Rung Động
Chương 26 - Gấu Bông Của Em
Chương 27 - Đã Có Người Trong Lòng
Chương 28 - Tôi Không Thích Cô
Chương 29 - Khoảnh Khắc Thanh Xuân Đáng Giá
Chương 30 - Cô Ấy Vẫn Chấp Niệm Với Thanh Xuân Của Mình
Chương 31 - Bức Tranh Nam Thần.
Chương 32 - Chuẩn Bị Đi Thực Tập
Chương 33 - Lễ Tốt Nghiệp
Chương 34 - Gặp Lại Anh
Chương 35 - Chỉ Tiếc Là Em Vẫn Một Lòng Chờ Anh
Chương 36 - Ngày Đầu Tiên Đi Làm
Chương 37 - Anh Ấy Là Sếp Của Tôi
Chương 38 - Số Phận Cho Chúng Ta Gặp Nhau
Chương 39 - Cô Đơn Trong Chính Nhà Mình
Chương 40 - Để Ý Đến Bội An
Chương 41 - Thư Ký Của Chủ Tịch
Chương 42 - Quá Khứ Và Hiện Tại Vẫn Như Nhau
Chương 43 - Gặp Gỡ
Chương 44 - Cùng Nhau Đi Ăn Tối
Chương 45 - Em Lúc Nào Cũng Quan Tâm Đến Anh
Chương 46 - Đến Nhà Của Thư Ký
Chương 47 - Suy Tư Rối Bời
Chương 48 - Tôi Và Em Đã Từng Có Thanh Xuân
Chương 49 - Hai Người Chung Một Thế Giới
Chương 50 - Có Chút Quan Tâm
Chương 51 - Lần Đầu Chủ Động
Chương 52 - Giấm Chua
Chương 53 - Là Bạn
Chương 54 - Nhận Ra
Chương 55 - Có Lẽ Đã Yêu
Chương 56 - Bạn Gái
Chương 57 - Anh Ấy Đến Nhà
Chương 58 - Ngỏ Ý Mời Ăn Cơm
Chương 59 - Tâm Tình Của Bội An
Chương 60 - Hai Anh Em Đến Nhà Của Bạn Thân
Chương 61 - Bội An Say
Chương 62 - Đêm Nay Anh Cô Đơn
Chương 63 - Quá Khứ Sắp Tái Hiện Một Lần Nữa
Chương 64 - Là Do Cô Quá Nhạy Cảm
Chương 65 - Chờ Đợi
Chương 66 - Ở Lại Nhà Của Anh
Chương 67 - Hiểu Lầm Nhau
Chương 68 - Có Chút Quá Đáng
Chương 69 - Tiếp Nối Hiểu Lầm
Chương 70 - Chiếm Hữu
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Đi Chơi
Chương 73 - Một Đường Nở Hoa
Chương 74 - Chịu Đựng
Chương 75 - Đau Khổ
Chương 76 - Thích Em
Chương 77 - Có Chút Ghen
Chương 78 - Hẹn Hò
Chương 79 - Ở Chung
Chương 80 - Sự Thật Gần Được Phơi Bày
Chương 81 - Bên Cạnh Nhau
Chương 82 - Bước Đường Cùng
Chương 83 - Ra Mắt
Sau đó bọn họ liền kéo nhau vào khu vui chơi mà mua vé , để tham gia môn đầu tiên .
Mấy trò chơi này có vẻ hợp cho Trần Đăng và Tường Vi hơn.
Lúc đầu cô cũng không vui vẻ gì mấy nhưng cuối cùng đã hoà nhập không khí vui vẻ với mọi người xung quanh.
" Lúc nãy cậu bắn súng tuyệt thật" Trần Đăng được Tường Vi hết lời khen ngợi nên tâm tình rất vui vẻ .
Sau đó hai người họ còn chạy ,
đùa giỡn khắp nơi.
Tạ Nhất lúc nãy đang đi chơi thì đột nhiên nhà có việc đột xuất nên phải về sớm .
Nên bọn họ bây giờ chỉ còn 4 người thôi.
Hai người kia đang giỡn ở phía trước còn Tuấn Thần và Bội An thì đi ở phía sau nhưng cũng không có nói câu gì trông rất vô vị .
Sau đó hai người dừng lại chỗ gắp thú bông ,
đa số con gái sẽ vô cùng thích trò này và cô cũng không ngoại lệ.
Ở nhà trên giường ngủ cô cũng có một con như thế này đây .
Thấy cô đứng nhìn vào đó mãi anh liền biết là cô gái này hình như đang muốn chơi thì phải.
"Lại đây chơi thôi " anh ngoắc cô đi lại sau đó bước lại quầy mua thẻ rồi bắt đầu chơi.
Tuấn Thần đúng thật không hổ danh là nam thần mà ngoài học giỏi đẹp trai , chơi thể thao tốt mà mấy thể thao này anh cũng giỏi nữa ,
đúng thật là một người hoàn hảo mà .
Sau hơn 3 phút anh gắp được rất nhiều nhưng sau đó chỉ chọn 1 con đẹp nhất đưa cho cô còn số còn lại thì anh trả lại cho ông chủ.
Bội An lúc này mới há hốc mồm mà không tin vào những gì mà mình thấy.
Cậu ấy vậy mà lại gắp thú bông cho mình .
Đó là một chú gấu màu hồng dễ thương mà còn vừa tay với cô nữa .
Nãy giờ chỉ lo ngắm thôi mà không để ý đến người con trai kia đã đi cách xa cô rồi thì phải.
Sau khi định hình lại bản thân xong thì cô mới nhanh chân chạy theo.
" Đợi ,
đợi tôi ".
Một nhóm bốn người bây giờ cảm thấy có chút đói nên ghé sang quầy thức ăn đằng kia AFC.
Thấy Tuấn Thần ngồi đó nên cô có chút e dè đành rủ cô bạn của mình đi gọi món thay cho cả nhóm " hai người muốn ăn gì " Bội An đứng dậy hỏi
" Tùy hai cô quyết định " Trần Đăng nói xong thì cũng nhìn qua chỗ Tuấn Thần thì anh cũng" gật gật đầu " ý kiến kiểu giống như bạn của mình .
Trần Đăng lúc nãy chạy giỡn khắp nơi một phần cũng là muốn tạo không gian riêng cho hai người.
Nhưng không biết với sự lạnh lẽo như cụt nước đá này không biết có chọc tức người ta không nữa nói chi là chuyện đi chơi vui vẻ bên người đẹp .
" Hai người lúc nãy đi chơi riêng có nói chuyện hay nắm tay gì không " ánh mắt Trần Đăng hiện lên có chút trêu trọc đối phương
" Không có " một câu trả lời vô cùng nhạt nhẽo phát ra khiến cho Trần Đăng lập tức tắt điện ngay tại chỗ .
Cậu ta giận đến mức muốn chửi cậu ta một cái ,
cơ hội như vậy mà không chịu nắm bắt " tôi nói nè người như Bội An có rất nhiều người thích đấy ,
lần trước có người tỏ tình mà người ta không chịu đấy .
Cậu mà không nắm bắt coi chừng sẽ bỏ lỡ đấy ,
tại tôi thấy bình như cô ấy cũng thích cậu thì phải" .
Cậu ta nói một tràng dài như cái sớ táo quân vậy khiến cho anh bất giác lại ngây người .
Sau đó liền cầm chú gấu bông màu hồng lên mà sờ sờ sau đó lại bật cười.
Anh không hiểu cảm giác này là gì nhưng nó lại đáng yêu như cô gái ở đằng kia vậy .
Có chút nhẹ nhàng,
ngốc nghếch khiến cho người khác muốn bảo vệ .
Tình như trong đã mặt ngoài còn e , nhưng sau đó anh liền lập tức phủ nhận với Trần Đăng " tôi và cô ấy không có hì cậu đừng nghĩ nhiều" .
Lần đầu tiên cậu ta thấy thằng bạn của mình có chút e thẹn như vậy .
Có lẻ nào cậu ta đã động tình rồi chăng . Nhưng anh cũng không muốn chọc ghẹo nữa nên đành ậm ừ cho qua mọi chuyện .
" Được, được cậu không thích thì thôi.
Đến khi mà Bội An đến bên người khác thì cậu đừng có tiếc nha " cậu ta vừa nói vừa thăm dò ánh mắt của đối phương.
" Ừ ,
nếu được như vậy thì càng tốt tôi khỏi bị phiền phức" anh vừa đáp lại vừa dán mắt vào màn hình điện thoại của mình mà không quan tâm đến đối phương.