Chương 1 - Nam Thần
Chương 2 - Tỏ Tình Ở Nhà Ăn
Chương 3 - Ngôi Trường Dành Cho Giới Thượng Lưu
Chương 4 - Thư Tình Trong Ba Năm
Chương 5 - Em Chỉ Biết Nhìn Anh Từ Phía Sau
Chương 6 - Khi Nào Thì Anh Hướng Về Phía Em
Chương 7 - Không Dám Ngẩng Cao Đầu Để Nhìn Anh
Chương 8 - Em Muốn Viết Câu Chuyện Thanh Xuân
Chương 9 - Muốn Nói Hết Lòng Mình Để Cho Anh Hiểu
Chương 10 - Nghe Nói Cô Thích Tôi À !
Chương 11 - Tôi Mới Thử Một Chút Mà Đã Biết Cô Thích Tôi Rồi
Chương 12 - Nói Không Đau Là Để Tự Lừa Gạt Chính Mình
Chương 13 - Cố Tỏ Ra Mình Ổn Nhưng Bên Trong Toàn Là Nước Mắt
Chương 14 - Ngày Hôm Nay Tôi Không Dám Ngẩng Cao Đầu Nhìn Ai Cả
Chương 15 - Cô Ấy Đáng Thương Nhưng Ai Cũng Bỏ Mặc Cô Ấy
Chương 16 - Cô Ấy Là Công Chúa Nhưng Cô ẤY Dễ Bị Cảm Xúc Chi Phối
Chương 17 - Tâm Tư Rối Bời Của Tuấn Thần Khi Thấy Công Chúa
Chương 18 - Hôm Nay Cảm Thấy Mình Không Ổn Một Chút Nào
Chương 19 - Cô Ấy Rất Đáng Thương Trong Một Ngày
Chương 20 - Tôi Đưa Cô Về Nhà
Chương 21 - Mong Một Ngày Anh Ấy Sẽ Quay Đầu Lại
Chương 22 - Bị Đem Ra Làm Trò Đùa Ở Trước Mặt Mọi Người
Chương 23 - Lần Đầu Lên Tiếng Giúp Cô Ấy
Chương 24 - Cuối Tuần Cùng Nhau Đi Khu Vui Chơi
Chương 25 - Nhất Thời Có Chút Rung Động
Chương 26 - Gấu Bông Của Em
Chương 27 - Đã Có Người Trong Lòng
Chương 28 - Tôi Không Thích Cô
Chương 29 - Khoảnh Khắc Thanh Xuân Đáng Giá
Chương 30 - Cô Ấy Vẫn Chấp Niệm Với Thanh Xuân Của Mình
Chương 31 - Bức Tranh Nam Thần.
Chương 32 - Chuẩn Bị Đi Thực Tập
Chương 33 - Lễ Tốt Nghiệp
Chương 34 - Gặp Lại Anh
Chương 35 - Chỉ Tiếc Là Em Vẫn Một Lòng Chờ Anh
Chương 36 - Ngày Đầu Tiên Đi Làm
Chương 37 - Anh Ấy Là Sếp Của Tôi
Chương 38 - Số Phận Cho Chúng Ta Gặp Nhau
Chương 39 - Cô Đơn Trong Chính Nhà Mình
Chương 40 - Để Ý Đến Bội An
Chương 41 - Thư Ký Của Chủ Tịch
Chương 42 - Quá Khứ Và Hiện Tại Vẫn Như Nhau
Chương 43 - Gặp Gỡ
Chương 44 - Cùng Nhau Đi Ăn Tối
Chương 45 - Em Lúc Nào Cũng Quan Tâm Đến Anh
Chương 46 - Đến Nhà Của Thư Ký
Chương 47 - Suy Tư Rối Bời
Chương 48 - Tôi Và Em Đã Từng Có Thanh Xuân
Chương 49 - Hai Người Chung Một Thế Giới
Chương 50 - Có Chút Quan Tâm
Chương 51 - Lần Đầu Chủ Động
Chương 52 - Giấm Chua
Chương 53 - Là Bạn
Chương 54 - Nhận Ra
Chương 55 - Có Lẽ Đã Yêu
Chương 56 - Bạn Gái
Chương 57 - Anh Ấy Đến Nhà
Chương 58 - Ngỏ Ý Mời Ăn Cơm
Chương 59 - Tâm Tình Của Bội An
Chương 60 - Hai Anh Em Đến Nhà Của Bạn Thân
Chương 61 - Bội An Say
Chương 62 - Đêm Nay Anh Cô Đơn
Chương 63 - Quá Khứ Sắp Tái Hiện Một Lần Nữa
Chương 64 - Là Do Cô Quá Nhạy Cảm
Chương 65 - Chờ Đợi
Chương 66 - Ở Lại Nhà Của Anh
Chương 67 - Hiểu Lầm Nhau
Chương 68 - Có Chút Quá Đáng
Chương 69 - Tiếp Nối Hiểu Lầm
Chương 70 - Chiếm Hữu
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Đi Chơi
Chương 73 - Một Đường Nở Hoa
Chương 74 - Chịu Đựng
Chương 75 - Đau Khổ
Chương 76 - Thích Em
Chương 77 - Có Chút Ghen
Chương 78 - Hẹn Hò
Chương 79 - Ở Chung
Chương 80 - Sự Thật Gần Được Phơi Bày
Chương 81 - Bên Cạnh Nhau
Chương 82 - Bước Đường Cùng
Chương 83 - Ra Mắt
Chương 1 - Nam Thần
Chương 2 - Tỏ Tình Ở Nhà Ăn
Chương 3 - Ngôi Trường Dành Cho Giới Thượng Lưu
Chương 4 - Thư Tình Trong Ba Năm
Chương 5 - Em Chỉ Biết Nhìn Anh Từ Phía Sau
Chương 6 - Khi Nào Thì Anh Hướng Về Phía Em
Chương 7 - Không Dám Ngẩng Cao Đầu Để Nhìn Anh
Chương 8 - Em Muốn Viết Câu Chuyện Thanh Xuân
Chương 9 - Muốn Nói Hết Lòng Mình Để Cho Anh Hiểu
Chương 10 - Nghe Nói Cô Thích Tôi À !
Chương 11 - Tôi Mới Thử Một Chút Mà Đã Biết Cô Thích Tôi Rồi
Chương 12 - Nói Không Đau Là Để Tự Lừa Gạt Chính Mình
Chương 13 - Cố Tỏ Ra Mình Ổn Nhưng Bên Trong Toàn Là Nước Mắt
Chương 14 - Ngày Hôm Nay Tôi Không Dám Ngẩng Cao Đầu Nhìn Ai Cả
Chương 15 - Cô Ấy Đáng Thương Nhưng Ai Cũng Bỏ Mặc Cô Ấy
Chương 16 - Cô Ấy Là Công Chúa Nhưng Cô ẤY Dễ Bị Cảm Xúc Chi Phối
Chương 17 - Tâm Tư Rối Bời Của Tuấn Thần Khi Thấy Công Chúa
Chương 18 - Hôm Nay Cảm Thấy Mình Không Ổn Một Chút Nào
Chương 19 - Cô Ấy Rất Đáng Thương Trong Một Ngày
Chương 20 - Tôi Đưa Cô Về Nhà
Chương 21 - Mong Một Ngày Anh Ấy Sẽ Quay Đầu Lại
Chương 22 - Bị Đem Ra Làm Trò Đùa Ở Trước Mặt Mọi Người
Chương 23 - Lần Đầu Lên Tiếng Giúp Cô Ấy
Chương 24 - Cuối Tuần Cùng Nhau Đi Khu Vui Chơi
Chương 25 - Nhất Thời Có Chút Rung Động
Chương 26 - Gấu Bông Của Em
Chương 27 - Đã Có Người Trong Lòng
Chương 28 - Tôi Không Thích Cô
Chương 29 - Khoảnh Khắc Thanh Xuân Đáng Giá
Chương 30 - Cô Ấy Vẫn Chấp Niệm Với Thanh Xuân Của Mình
Chương 31 - Bức Tranh Nam Thần.
Chương 32 - Chuẩn Bị Đi Thực Tập
Chương 33 - Lễ Tốt Nghiệp
Chương 34 - Gặp Lại Anh
Chương 35 - Chỉ Tiếc Là Em Vẫn Một Lòng Chờ Anh
Chương 36 - Ngày Đầu Tiên Đi Làm
Chương 37 - Anh Ấy Là Sếp Của Tôi
Chương 38 - Số Phận Cho Chúng Ta Gặp Nhau
Chương 39 - Cô Đơn Trong Chính Nhà Mình
Chương 40 - Để Ý Đến Bội An
Chương 41 - Thư Ký Của Chủ Tịch
Chương 42 - Quá Khứ Và Hiện Tại Vẫn Như Nhau
Chương 43 - Gặp Gỡ
Chương 44 - Cùng Nhau Đi Ăn Tối
Chương 45 - Em Lúc Nào Cũng Quan Tâm Đến Anh
Chương 46 - Đến Nhà Của Thư Ký
Chương 47 - Suy Tư Rối Bời
Chương 48 - Tôi Và Em Đã Từng Có Thanh Xuân
Chương 49 - Hai Người Chung Một Thế Giới
Chương 50 - Có Chút Quan Tâm
Chương 51 - Lần Đầu Chủ Động
Chương 52 - Giấm Chua
Chương 53 - Là Bạn
Chương 54 - Nhận Ra
Chương 55 - Có Lẽ Đã Yêu
Chương 56 - Bạn Gái
Chương 57 - Anh Ấy Đến Nhà
Chương 58 - Ngỏ Ý Mời Ăn Cơm
Chương 59 - Tâm Tình Của Bội An
Chương 60 - Hai Anh Em Đến Nhà Của Bạn Thân
Chương 61 - Bội An Say
Chương 62 - Đêm Nay Anh Cô Đơn
Chương 63 - Quá Khứ Sắp Tái Hiện Một Lần Nữa
Chương 64 - Là Do Cô Quá Nhạy Cảm
Chương 65 - Chờ Đợi
Chương 66 - Ở Lại Nhà Của Anh
Chương 67 - Hiểu Lầm Nhau
Chương 68 - Có Chút Quá Đáng
Chương 69 - Tiếp Nối Hiểu Lầm
Chương 70 - Chiếm Hữu
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Đi Chơi
Chương 73 - Một Đường Nở Hoa
Chương 74 - Chịu Đựng
Chương 75 - Đau Khổ
Chương 76 - Thích Em
Chương 77 - Có Chút Ghen
Chương 78 - Hẹn Hò
Chương 79 - Ở Chung
Chương 80 - Sự Thật Gần Được Phơi Bày
Chương 81 - Bên Cạnh Nhau
Chương 82 - Bước Đường Cùng
Chương 83 - Ra Mắt
Hơn 60 phút thì cũng kết thúc trận đấu lớp 12A1 đã giành chiến thắng chung cuộc.
Đây là điều hiển nhiên thường ngày nên mọi người cũng không có bất ngờ cho lắm.
Đã kết thúc cuộc thi đua nhưng độ hót của các nam nhân vẫn không hề hạ nhiệt.
Mọi người đi lại hàng ghế đá ngồi xuống nghĩ ngơi .
" Tuấn Thần lúc nãy cũng may có cậu không thì có thể hoà " Tạ Nhất lên tiếng .
Trần Đăng thấy có chút ganh tị nên liền lên tiếng chọc ghẹo " Này hai người tôi cũng chuyền bóng gì giỏi lắm đấy ".
Cả hai người đang ngồi thì lại được nghe câu chuyện buồn cười của Trần Đăng.
Ngồi ở đây nãy giờ anh cảm thấy có chút khó chịu mấy người họ nãy giờ cứ nhìn chằm chằm mà nói chuyện.
Đột nhiên ở phía xa có một cô gái tiến lại ở phía ba người họ và đưa cho Tuấn Thần một chai nước suối .
Cô gái này là Thẩm Nguyệt đã thích thầm anh từ lâu , nhưng ngày hôm nay cô mới can đảm đứng trước mặt anh.
" Ừ " chỉ lạnh lùng một câu sau đó cầm chai nước trên tay rồi rời đi .
Cô không biết người đàn ông này là như thế nào nhưng anh chịu nhận thì cô đã rất vui
Bội An nhìn từ xa thấy một chàng trai và một cô gái tặng nước cho nhau .
Lần nào cũng vậy cứ thấy có một người gần anh ,
thích anh là cô có chút không vui.
Phải chăng tình yêu của cô dành cho anh nó có chút ích kỷ ,
lúc nào cũng chỉ muốn anh thuộc về mình mà thôi.
Chỉ còn vài tháng nữa thôi là cô sẽ xa mái trường này ,
không còn được gặp thầy cô bạn bè và cũng không được gặp Tuấn Thần nữa .
Thời gian đúng thật là trôi qua rất nhanh giá như nó có thể chạy chậm một chút.
Để cô có thể viết cho anh thật nhiều bức thư ,
bày tỏ hết tình cảm của chính mình cất giấu bao lâu nay
Cô muốn đối diện với tình cảm này một lần không muốn trốn tránh nữa .
Một lần được đứng trước mặt anh như bạn nữ lúc nãy vậy .
Đã 3 năm rồi cô muốn được làm chính mình một lần không muốn đơn phương nữa .
Cảm giác lúc ấy chỉ biết có mình biết vô cùng cô đơn và lạc lõng.
Cô muốn nói với Tuấn Thần là " em thích anh thật sự rất thích anh ".
Có nhiều điều cô vẫn chưa trải lòng được vẫn mong người đàn ông này nghe thấy nhưng sao cô cảm thấy nó rất là mơ hồ .
Đây chính là những điều cô muốn nói với anh ấy muốn anh ấy nghe .
Cô biết xác suất thành công là rất thấp nhưng cô cũng muốn đánh đổi một lần
Sau khi học xong tiết thể dục thì mọi người đã ra về gần hết chỉ còn có cô và Tường Vi ở lại thôi.
Mục đích của Tường Vi là ở lại để dạy bóng chuyền cho Bội An .
Có cố gắng nhất định sẽ thành công mà với lại cô bạn của mình thông mình như vậy chắc chắn sẽ nhanh chơi được thôi .
" Bội An chúng ta sẽ khởi động trước nha ,
xong rồi mới vào các động tác chính nha "
Ngày hôm nay cô vận động hơi nhiều nhưng thấy bản thân không hề mệt gì cả cảm thấy bản thân có chút năng lượng.
Cô nghĩ lại chắc từ bây giờ phải siêng năng tập thể dục một chút .
" Đúng ...
.
.
đúng .
.
.
.
như vậy đó .
.
.
.
cậu làm tốt lắm .
.
.
.
bóng đã đi đúng hướng rồi đó "
Bạn thân của cô đúng thật là tiếp thu có tiến bộ mà .
Mới tập có chút mà đã được hơn 50 phần trăm rồi .
Như vậy thì vài tháng tới rất có triển vọng .
" Bội An cậu đang làm rất tốt đó , chỉ cần siêng năng một chút nữa là cậu đạt tiêu chuẩn rồi " .
Cô nghe thấy cũng có chút vui trong lòng.
Điều khó nhất trong cô là chơi thể thao cứ ngỡ sẽ không bao giờ làm được vậy mà bây giờ cô có thể đạt được rồi .
Vậy còn Vương Tuấn Thần cô có thể chạm tới anh hay là không ,
có thể cùng anh chắp cánh ước mơ trên cùng một con đường hay là không
Có những lúc cô tự dối chính mình mà thôi .
Bức thư cũng đã xé thành những mảnh vụn cũng giống như giọt nước tràn ly không thể trở về như trước