Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi

Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Khang Kiều
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 279,843
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
     
     

43.

2: Em không làm gì cả

Đoàn Hồng Huyên khẽ thở dài, rất là cẩn thận ôm lấy Ngải Tử Lam, chỉ sợ làm cô thức giấc, sau đó nhẹ nhàng ẵm lên giường, nhẹ nhàng đặt xuống.

Ôm lấy tấm thân mềm mại của người đẹp, ngửi mùi hương dìu dịu trên người cô, Đoàn Hồng Huyên không nghĩ quá nhiều, từ từ chìm vào giấc ngủ…...

Một đêm mộng đẹp.

Khi Ngải Tử Lam tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong vòng tay Đoàn Hồng Huyên, hình như còn ngủ rất ngon lành nữa, trong đêm còn như con mèo nhỏ lười biếng cọ tới cọ lui, trong lòng xấu hổ và tức giận muốn chết.

Cô cư nhiên mơ mơ hồ hồ lên giường của người khacsmaf lần này lại còn không phải bị đánh thuốc.

Thấy quần áo chỉnh tề, chăn giường chỉnh tề, Ngải Tử Lam biết không xảy ra chuyện gì, cũng yên tâm chút, bình tĩnh từ từ nhớ lại, cũng đoán rằng là Đoàn Hồng Huyên ôm mình ngủ gật ẵm lên giường.

Như vậy, cũng không thể trách Đoàn Hồng Huyên, ngược lại, cô đã chiếm một nửa giường của Đoàn Hồng Huyên.

Thấy Đoàn Hồng Huyên anh tuấn bên cạnh vẫn còn say ngủ, Ngải Tử Lam có chút chột dạ mà bò dậy, rón rén rời khỏi căn phòng, giả bộ như không xảy ra chuyện gì,

Nhớ lại sự việc ngoài ý muốn lần hẹn hò trước, cô cũng làm như vậy. Trừ việc lần này không để tiền lại. Nhưng Ngải Tử Lam trong lòng đã thầm quyết định, sau này mỗi ngày nhất định sẽ pha tốt trà.

Đang khi hãy còn mấy bước chân nữa mới “lướt” khỏi căn phòng, sau lưng Ngải Tử Lam lại nghe thấy một giọng trầm ấm, không to không nhỏ, không nghe ra là đang vui hay tức giận.

Con mèo nhỏ nhát gan này, sáng sớm như vậy đã liền muốn chuồn êm. May mà hắn cũng tỉnh rồi.

“Khụ khụ.

” Bị phát hiện Ngải Tử Lam ngượng ngùng ho khan hai tiếng, không thể không quay người, một bộ căng thẳng nhìn về phía Đoàn Hồng Huyên, vốn muốn tiện đó nói gì cũng được, hòa hoãn một chút cái bầu không khí ngượng ngùng này, không ngờ thốt ra miệng lại là câu “Em không có làm gì cả.

Đoàn Hồng Huyên mặt sầm lại, mắt lạnh lùng nhìn cô trừng trừng.

Tôi đương nhiên biết em không làm gì cả. Người ngủ trước là em, ẵm em lên giường là tôi, em còn có thể làm được gì chứ, trừ việc trong đêm trở mình mấy lần trêu chọc hắn.